trans: Spikie
edit: Spikie
~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~
Hôm nay là ngày thứ Bảy.
Sự hào hứng từ mấy ngày diễn ra hội ra đã hạ nhiệt, và hôm nay là một ngày nghỉ bình thường.
Tôi sau đó có nghe rằng việc chiêu mộ Sawai đi thi đấu đã bị hủy bỏ do chuyện cậu ta thích đi cắm sừng bị chính mấy cô nàng trong cuộc trình với giáo viên.
Chừa nha con.
Cheena bây giờ thì đang nằm dài trên giường tôi, dán mắt vào mấy cuốn manga.
Nghe thì có vẻ oách đấy, nhưng cậu ấy vẫn chưa thể đọc hiểu một cách trôi chảy được, nên cậu ấy thường hay ngồi ngay bên cạnh tôi, để tiện hỏi tôi mấy chữ mà cậu ấy đang đọc có nghĩa là gì.
"Nè, Yori ới ời, chữ này đọc thế nào vậy?"
"Hửm? Để xem nào, [Chẳng có con thỏ nào hết sao?!]. Chữ này đọc là [con thỏ], tức là [Кролик] ấy."
Cậu ấy hiện tại đang ở nhà tôi để học tiếng Nhật. Thứ cậu ấy đang đọc bây giờ là một cuốn manga với rất nhiều kí tự hiragana nên căn bản là khá dễ đọc.
Trong khi đó thì tôi đang ngồi cạnh chiếc giường và học tiếng Tây Ban Nha.
Tôi có một niềm vui nho nhỏ là trao dồi cho bản thân mình một số ngôn ngữ khác nhau để có thể sau này sử dụng.
Dạo gần đây tôi phải dành khá nhiều thời gian cho Cheena và Angie, nên tôi muốn tranh thủ học bất cứ khi nào có thể.
Nói đến học hành thì cũng phải nhắc đến bài thi cuối kì vừa rồi.
Shiori thì vẫn nhất khối như thường lệ.
Tôi thì luôn đạt điểm tuyệt đối trong mấy môn xã hội, cơ mà mấy môn tự nhiên thì tôi bị thọt khá nhiều.
Có lẽ điểm số của tôi sẽ cải thiện thêm một chút nữa nếu như tôi có thói quen học tập kiểu như này.
Có khi tôi sẽ thử học như thế vào một lúc nào đó.
Hiện tại thì, Angie đang ở căn cứ, xử lý rất nhiều thủ tục giấy tờ nhùng nhằng.
Cô ấy sẽ lại lên đường đi công tác vào ngày mai, nên giờ phải đi hoàn tất tất cả các loại thủ tục giấy tờ xác nhận.
Dạo gần đây cả ba người chúng tôi toàn tụ tập bên nhà của Angie, nhưng giờ thì chỉ còn mỗi tôi ở nhà một mình với Cheena thôi.
Khi tôi quay lại nhìn phía sau lưng mình, tôi thấy Cheena đang nằm đó, chiếc áo sơ mi đang mặc có chút vén lên, và tôi thấp thoáng thấy được vòng hai thon gọn của cậu ấy.
Gần quá đấy! Tôi nhanh chóng quay mặt mình đi chỗ khác.
Nguy hiểm thật chứ. Tôi biết là dạo gần đây tôi có hơi sao nhãng thật, cơ mà chẳng phải sẽ rất nguy hiểm khi mà tự nhiên tôi lại ở trong phòng cùng với một cô gái như thế này sao?
Tôi bắt chuyện với Cheena để có thể lấy lại bình tĩnh trong khi đang cố hết sức bình sinh đè nén con tim đang đập liên hồi của mình lại.
"Tớ nói này, Cheena. Angie muốn cậu được gọi cô ấy là Mẹ lắm đấy."
"Ể, Mẹ á?"
Cậu ấy thôi không lật mấy trang sách đang đọc nữa và để nó qua một bên.
"Chắn chắn là sẽ rất khó để cậu có thể thấy rõ được cảm xúc trong cậu lúc này, nhưng Angie luôn muốn có một đứa con đấy."
Đúng thật là khó khăn hết sức khi mà tôi nói ra chuyện này trong khi vừa phải lựa lời an ủi cậu ấy vừa phải làm sao để không quá thúc ép cậu ấy. Cô nợ cháu lần này đấy, Angie!
"Ý tớ là, tớ thấy cũng ổn thôi, cơ mà tớ quen gọi là 'Angie' rồi..."
"Ồ, cũng đúng."
Tôi gấp cuốn sách giáo khoa lại và quay qua cậu ấy để... thấy rốn của cậu ấy rồi ☆ Đúng là không nên ngó nghiêng bất cẩn như thế mà!
Tôi cũng nghĩ rằng chuyện cậu ấy không dễ gì mà chấp nhận điều đó là chuyện bình thường thôi. Cậu ấy chắc vẫn chưa thể quên đi được cha mẹ của mình và hẳn là tâm lý của cậu vẫn chưa cho phép cậu ấy được sẵn sàng gọi Angie là Mẹ.
"Dẫu vậy, nếu mà Angie nói rằng cô ấy muốn có con thì..."
Lần này, Cheena có vẻ muốn hỏi một câu hỏi gì đó sẽ khiến tôi giận thì phải.
"Không phải Angie muốn Yori trở thành con của cô ấy sau khi bố cậu mất sao?"
"À, phải rồi..."
Tôi đã bị bất ngờ dấy. Tôi đã từng nghĩ đến chuyện này trước kia, nhưng khi nghe Cheena nói đến chuyện này một lần nữa, tôi như được gợi nhắc lại quá khứ vậy. Tôi không thể nhìn thẳng vào mắt của cậu ấy... Tôi chỉ có thể tỏ cho cậu ấy thấy được sự chân thành của mình qua điệu bộ của mình mà thôi.
"Cô ấy đã hỏi tớ rằng 'Cháu có muốn làm con cô không?' nhưng tớ đã từ chối."
"Gì chứ? Tại sao thế?"
Cheena sửng sốt ngồi bật dậy.
Lần này thì tôi nhìn thẳng vào mắt cậu ấy rồi nói với một nụ cười nhẹ.
"Lúc trước tớ đã nói với cậu rồi mà. Tớ có nói với cậu rằng tớ vẫn còn vài chuyện cần phải làm, và tớ vẫn còn đang chuẩn bị cho mấy chuyện đó. Tớ đã chuẩn bị gần xong rồi, và..."
"Và?"
"Nếu như lần đó tớ không từ chối, Cheena sẽ không thể chuyển đến đây sống, cho nên tớ cũng không thấy hối hận gì về quyết định đó đâu."
Thế rồi tôi đặt tay mình lên đầu Cheena.
"Tớ hiểu rồi."
Cheena nói thế và nắm lấy tay tôi.
Hai chiếc vòng tay đôi mà chúng tôi đang đeo chạm vào nhau rồi vang lên tiếng lách cách.
Chúng tôi cứ thế nhìn nhau một hồi, và rồi tôi bất giác cảm thấy xấu hổ, đưa mắt quay đi chỗ khác.
Cheena cũng thế và rụt tay của mình lại.
"Tớ đói rồi. Đi ăn trưa thôi nào."
"À, đ-đúng thế, p-phải rồi, đi ăn thôi, tớ cũng thấy đói rồi."