I'm The Only Multilingual Master a Russian Transfer Girl Student Who Can't Speak Japanese Can Rely On

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Phần 2: Cuộc sống thay đổi - Chương 32: Đi tản bộ

trans: Spikie

edit: Spikie nhưng mới nhập viện vì sốc đường:3

~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~

Sau khi thưởng thức món cà ri thơm ngon xong, giờ là quãng thời gian chúng tôi được sinh hoạt tự do. Theo đúng như lịch trình thì cuộc thi hóa trang sẽ diễn ra vào cuối ngày hôm nay.

Tôi vẫn còn thấy hơi đói, nên đã quyết định đi ra quầy hàng mua cà phê và bánh mì kẹp yakisoba, sau đó ngồi tự kỉ một mình trên băng ghế trước quầy nhấm nháp chỗ đồ ăn đó.

Còn về lí do tại sao tôi lại thấy đói cho dù vừa mới ăn trưa xong thì là vì chỗ đồ ăn đó có hơi ít hơn so với khẩu phần ăn thường ngày của tôi.

Vì là nấu ăn ngoài trời nên ta không thể nấu ăn với số lượng nhiều được, còn chưa kể đến việc mấy cô gái nhóm tôi ăn cũng chẳng thua kém gì con trai, chắc là do đã vận hết sức lực của bản thân vào chuyến leo núi rồi nên mấy cậu ấy có ăn nhiều hơn bình thường một chút.

Không lí nào mà cái bụng của tôi đây, một thằng ăn khá nhiều, lại có thể thấy thỏa mãn chỉ với chừng ấy thức ăn được, thế nên tôi mới phải đi mua đồ để ăn thêm như thế này đây.

Tôi vừa ngồi lướt điện thoại vừa ăn chỗ thức ăn vừa mới mua, chợt tin nhắn của Soji hiện lên.

Lông mày tôi nheo hết cả lại khi lướt qua từng câu chữ của tin nhắn đó.

Soji nhắn cho tôi biết một số chuyện mà tôi thấy vừa vui vừa thấy phiền phức.

Đọc xong tin nhắn, tôi buông chiếc điện thoại ra và ngước mắt nhìn lên bầu trời trong xanh.

Chuyện đó có lẽ cuối cùng cũng xảy đến rồi.

Tôi tựa lưng vào băng ghế, chìm đắm trong suy tư của bản thân.

Tôi sẽ phải nói cho Cheena biết về chuyện này mới được.

"Tớ biết là cậu sẽ ở đây mà."

Trong khi tôi đang mải nghĩ về chuyện đó, một giọng nói quen thuộc vang lên, dáng hình Cheena trong bộ áo jersey, hai tay đang đút vào túi áo khoác tiến lại gần tôi.

Dáng điệu cậu ấy bước đi thực sự rất ngầu, mái tóc cột theo kiểu đuôi ngựa lúc nãy giờ đã được buông xõa ra, trở về lại chiều dài vốn có của nó.

"Làm sao mà cậu tìm được chỗ này thế?"

"Không lí nào mà Yori sẽ thấy no với chỗ thức ăn lúc nãy cả. Nếu như thấy đói thì chắc chắn đây là chỗ duy nhất mà cậu có thể đến rồi."

Vừa nói, Cheena vừa bước tới gần và ngồi xuống bên cạnh tôi.

Băng ghế này thực sự còn dư rất nhiều chỗ, nhưng cậu ấy lại ngồi xuống ngay cạnh tôi, gần đến mức mà vai chúng tôi có thể chạm vào nhau được luôn.

Cảm giác như tim tôi vừa mới đập lỡ mất một nhịp rồi.

Tôi khẽ quay mặt sang nhìn cậu ấy, và thấy được khuôn mặt cậu ấy ở ngay đó, trước mắt tôi.

Mái tóc màu hạt dẻ của cậu ấy vẫn óng mượt và xinh đẹp như mọi khi.

Trong khi tôi ngây người ngắm nhìn cậu ấy, Cheena đột nhiên quay qua nhìn tôi rồi cất lời.

Ánh mắt chúng tôi chạm nhau với một khoảng cách thật gần, nhưng chúng tôi không hề né tránh đi.

"Cậu đang bận tâm suy nghĩ chuyện gì sao?"

"Nghĩ gì á? À thì, chuyện đó thì..."

Cậu ấy đã mở ra cho tôi một cơ hội để có thể mở lời, nên tôi bắt đầu nói cho cậu ấy mọi chuyện.

Lắng nghe câu chuyện này đúng là chẳng có gì dễ chịu cả, nhưng không có gì đảm bảo được rằng Cheena sẽ không gặp chuyện gì nguy hiểm, nên tôi nghĩ rằng nói cho cậu ấy biết là chuyện cần thiết.

"Chuyện là thế đấy... Tớ xin lỗi cậu vì đã khiến cậu phải gặp rắc rối dù đó là vấn đề của tớ."

"Cậu đang nói gì thế? Tớ không cho phép cậu được để tớ ở ngoài cuộc đâu đó."

Sự quả quyết đó hiện lên đầy mãnh liệt trong đôi mắt của cậu ấy

Tớ đâu có tính để cậu giúp đỡ tớ đâu mà...

Nhưng cậu ấy có vẻ không bận tâm gì chuyện đó lắm, thôi thì cũng yên tâm được phần nào.

Tôi không muốn bầu không khí vui vẻ của chuyến đi này bị phá hỏng chỉ vì một vấn đề mà chưa chắc sẽ xảy ra đâu.

"À thì, chỉ có vậy thôi à. Nếu cậu có chuyện gì cần tớ giúp, tớ sẽ có mặt ngay tức khắc."

"Được thôi. Cảm ơn nhé."

Tôi đoán là mọi chuyện sẽ ổn cả thôi, để đề phòng thì tôi sẽ đưa cho cậu ấy thứ đó sau.

Ngay khi tôi vừa để cho đầu mình được thông suốt chút đỉnh, thì Cheena ngỏ lời rủ tôi.

"Nè Yori, cậu có muốn đi dạo một vòng với tớ không?"

"Đi dạo sao? Hừm... Được thôi."

Giờ có nghĩ thêm cũng chẳng làm gì được, và để cho chỗ thức ăn vừa mới được cho vào bụng tiêu bớt, tôi liền đồng ý và đứng dậy.

Chúng tôi cùng nhau đi dạo, tận hưởng những cơn gió núi mát lành, và nói chuyện với nhau.

"Nè Yori, thiên nhiên ở đây trù phú thật đấy, thật sự rất đẹp luôn."

"Tớ cứ tưởng ở Nga thì thiên nhiên sẽ tốt tươi hơn so với ở đây chứ."

"Trước kia tớ chỉ sống ở một thành phố gần Moscow thôi nên cũng không biết những nơi khác như thế nào nữa."

"Ồ, đúng ha."

Trong khi chúng tôi nói chuyện vu vơ với nhau như thế, Cheena lẩm lẩm: "Thích mấy cơn gió như này thật ấy."

Tôi thấy vui vui trong lòng khi mà cả hai đứa tôi đều cùng cảm thấy chung một cảm giác.

Sau khi đi dọc theo con đường mòn, tận hưởng những con gió nhẹ nhàng lướt qua được một lúc, chúng tôi rảo bước đi trên con đường dọc quanh một hồ nước.

Con đường được bao quanh bởi những hàng cây xanh rì, xung quanh ngắt một màu xanh tươi, cùng với đó là ánh nắng ấm áp dễ chịu.

Đánh một giấc ở đây thì hết sảy luôn.

"Wow. Đẹp thật đó, Yori."

"Ừ, đúng là đẹp thật."

Chúng tôi dừng chân tại một nơi mà có thể phóng tầm mắt thấy được toàn cảnh hồ nước trong khi nói ra cảm nhận của bản thân.

Có rất nhiều loài chim đang bơi quanh mặt hồ một cách vô tư thoải mái, ánh mặt trời phản chiếu rực rỡ xuống mặt nước.

Chúng tôi cứ thế lặng lẽ nhìn mặt hồ một lúc lâu, rồi bất ngờ tay trái của tôi được nắm lấy.

"Ch-Cheena?"

"Hửm? Gì thế?"

Thấy tôi bị làm cho ngạc nhiên, Cheena giả ngây không biết gì cả.

Thế là chơi xấu lắm đấy có biết không hả...

Thấy được nụ cười đầy tinh nghịch của cậu ấy, cái suy nghĩ buông tay cậu ấy ra tự nhiên bay biến đi đâu mất.

"Không, không có gì hết. Ta đi tiếp thôi nào."

"Uh~"

Tôi tiếp tục rảo chân bước đi trong khi cảm nhận lấy hơi ấm nơi bàn tay đang nắm chặt của cậu ấy.

Cả hai chúng tôi chầm chậm bước đi vòng quanh hồ.

Tôi nghía trộm biểu cảm của Cheena, và thấy cậu ấy đang vui vẻ ngắm nhìn nhũng hàng cây xanh ngắt bên đường, rồi hướng mắt lên nhìn tôi khi thấy tôi đang nhìn vào cậu ấy.

Sau đó.

"Nói mới nhớ..."

Cậu ấy như thể vừa nhớ ra chuyện gì đó rồi liền cất tiếng nói.

"Hửm? Gì thế?"

"Ta cùng đi ngắm sao vào ngày mai nhé. Tớ cũng có nghiên cứu chút ít về các chòm sao đó nha."

"Sao cơ, chỉ có hai chúng ta thôi á?"

Buổi quan sát thiên văn sẽ được diễn ra vào tối mai.

Người ta cho rằng khi ta cùng đi ngắm sao cùng với một ai đó khác giới, thì đó chắc hẳn là một cặp đôi rồi.

Cheena trông có vẻ không để ý đến cái gossip này lắm, nhưng cho dù thế thì cũng xấu hổ lắm.

Tôi nghĩ là cậu ấy sẽ không thể hiểu được đâu.

"Cậu là người nói với tớ rằng tớ không nên đi ra ngoài một mình mà, có đúng không?"

"...Đúng là tớ có nói thế thật.'

Nhưng sau cùng thì, tôi không hề xứng với Cheena một chút nào cả.