LỜI MỜI BẤT NGỜ
‘Vậy thì đi thôi.’
Giờ giải lao, tôi rời khỏi lớp học và theo sau Shinohara. Chuyện cô ấy muốn nói có lẽ không thể để người khác nghe thấy. Vì thế, một nơi vắng vẻ có lẽ sẽ tốt hơn.
Cuối cùng, chúng tôi đã đến sân thượng.
Tôi hơi lo lắng, tôi không biết điều cô ấy sắp cho tôi biết là gì.
‘Vậy thì… Shinohara, cậu muốn nói về chuyện gì?’ Có khi nào là một lời tỏ tình không!? Không, không, tất nhiên là không thể nào rồi.
‘Tôi muốn nói về chuyện ngày hôm qua. Cảm ơn cậu rất nhiều vì con gấu bông. Em gái tôi thật sự rất vui.’
Shinohara nói với nét hạnh phúc trên mặt. Tôi đã lo lắng thái quá rồi, nghĩ rằng đây là một vấn đề nghiêm trọng nào đó. Suy nghĩ của tôi có vẻ đã đi quá xa.
‘Tôi hiểu rồi. Tôi mừng là em gái cậu thích nó.’
‘Vâng, em ấy rất hạnh phúc. Yuna cứ ôm chặt con gấu bông mà anh tặng với nụ cười trên môi.’
Biểu cảm Shinohara dịu lại. Quả nhiên tình cảm mà cô dành cho em gái mình cực kì sâu sắc. Tôi cũng bình tĩnh trở lại.
‘Đây… cậu xem đi.’ Nói rồi, Shinohara đưa chiếc điện thoại cho tôi. Trên màn hình là Yuna đang cười tươi trong khi ôm con gấu bông. Chắc hẳn cô ấy đã chụp lại vào hôm qua.
Tôi nhớ Yuna khoảng năm tuổi. Cô bé có vẻ đẹp trời ban, giống như chị gái mình.
‘Yuna-chan, dễ thương quá, giống như cậu vậy, Shinohara.’
‘Cái-.’
‘Chuyện gì vậy, Shinohara.’
Không hiểu sao mặt Shinohara đỏ lên. Tôi đã làm sai gì sao?
‘Hayakawa-kun, cậu giỏi nói chuyện với phụ nữ, đúng không?’
‘Hả? Nhưng tại sao?’
‘Cậu còn không nhận thức được điều mình đã làm, haiz.’
Shinohara nhìn tôi tỏ vẻ không hài lòng.
‘Shinohara, chúng ta nên trở lại lớp thôi. Tiết học sắp bắt đầu rồi.’
‘K-Khoan đã, thật ra tôi còn chuyện n—‘
Ngay lúc Shinohara vừa nói điều gì đó, tiếng chua vang lên khắp trường đã át đi.
‘Shinohara, cậu vừa nói gì thế?’
‘Không, không có gì đâu. Mau quay lại lớp học thôi. Chúng ta sẽ đến trễ mất.’
‘À, ừm, cậu nói đúng.’
Cô ấy định nói gì thế. Shinohara cảm thấy không khỏe sao, mặt cô ấy đỏ quá.
…
Giờ nghỉ đã kết thúc, người ta thường nói căng da bụng thì trùng da mắt, nhưng có lẽ điều này không áp dụng với tôi vào hôm nay. Bởi vì, tiết năm sẽ là lúc sự kiện đầu tiên xảy ra giữa nhân vật chính và Hinamori.
‘Nào mọi người, tiết mỹ thuật hôm nay chúng ta sẽ vẽ chân dung. Vì vậy hãy chọn cho mình một bạn và ghép đôi với nhau nhé, một nam và một nữ.’
Giáo viên vừa dứt lời, các học sinh nam đều chạy đến Hinamori.
‘Hinamori-san, cậu sẽ bắt cặp với mình chứ?’
‘Không, cậu ấy sẽ chọn tôi.’
‘Chọn mình đi Hinamori, mình vẽ tốt lắm.’
‘Ừm, thì…’ Bị vây quanh bởi đám con trai, Hinamori tỏ ra bối rối.
Trái ngược với Hinamori thì không ai tiếp cận Shinohara. Một số người ban đầu cố gắng nói chuyện với cô ấy, nhưng rồi đã bỏ cuộc vì thái độ lạnh lùng mà cô ấy toát ra. Cô ấy như muốn nói rằng:’ Đừng đến gần tôi.’
‘Hmm, có vẻ như Hinamori-san không thể quyết định sẽ bắt gặp với ai, vậy nên chúng ta sẽ rút thăm để cho công bằng. Được không mọi người?’
Vì không thể chọn ai sẽ là người ghép cặp, giáo viên đã đưa ra đề xuất là rút thăm. Kết quả là Tachibana Yuto và Hinamori tình cờ trở thành một cặp.
Theo đà đó, khoảng cách của họ dần thu hẹp lại, tình cảm dành cho nhau càng tăng lên. Đó chính là diễn biến của cốt truyện mà tôi biết.
Đột nhiên, các bạn cùng lớp bắt đầu xôn xao bàn tán. Tôi đang thấy khó hiểu thì chợt nhận ra Hinamori đang đứng ngay trước mặt tôi.
‘Ừm… Hinamori, cậu có chuyện gì thế?’
‘Umm, có điều này tôi muốn hỏi cậu, Hayakawa-kun…’
Tôi cảm thấy có điềm báo chẳng lành.
‘Hayakawa-kun, cậu có muốn… bắt cặp với tớ không?’
‘Hả.’
Lần thứ 2 end chương với từ 'hả'.