I’ll Become a Villainess That Will Go Down in History

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Song Tinh Thiên Kiếm Sử

(Đang ra)

Song Tinh Thiên Kiếm Sử

Shichino Riku

Chuyển sinh anh hùng cùng mỹ thiếu nữ nhóm chiến loạn ・ Đao kiếm ảo tưởng cố sự, khai mạc!

37 3372

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

(Đang ra)

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

Nabeshiki

Cuối cùng, người đàn ông ấy, giờ đây đã có thể đỡ được cả ngàn nhát kiếm gỗ mà không cần phải vung kiếm, chợt nghĩ.Dù có nỗ lực đến mức nào đi chăng nữa, mình cũng không thể đạt được kết quả mà mình m

50 392

Chuuko demo Koi ga Shitai!

(Đang ra)

Chuuko demo Koi ga Shitai!

Noritake Nao

Aramiya Seiichi là một nam sinh trung học bình thường… và tự nhận mình là một Otaku đam mê Eroge, cậu đã từ bỏ niềm tin vào con gái ở thế giới 3D vì một sự cố. Một ngày nọ, sau khi cậu đã mua một mớ v

67 7

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

118 125

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

(Đang ra)

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

Tsukikage

Liệu Kurai có thể thuận lợi từ bỏ việc làm thợ săn được không!?

5 2

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

(Đang ra)

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

Xúc Tu san - 触手桑

Tóm lại, làm tròn số chính là trở thành một linh vật cao cấp hai mang được người người yêu mến!

60 34

300 - 399 - Chương 388

Torukisu chỉ cần một chút xíu thôi. Nếu không sai tỉ lệ Ripushimu và Karan, hẳn là sẽ thành công. Tôi cẩn trọng, từ tốn cho từng loại nguyên liệu vào chiếc cốc đong đang được đun nóng.

Tôi đưa tay lau vội dòng mồ hôi đang rịn trên trán. Nếu lần này thất bại nữa thì coi như xong đời. Nguyên liệu đã hết sạch rồi…

Ngay từ đầu tôi đã không nghĩ nó sẽ dễ dàng thành công, nhưng không ngờ lại khó đến mức này. Đây không phải thứ chỉ cần biết thành phần là có thể làm được. À, mà nghĩ lại thì phải rồi. Madi đâu phải thứ muốn chế tạo là chế tạo được dễ dàng như vậy.

Tôi nhẹ nhàng khuấy ba loại thực vật đang hòa quyện vào nhau. Tốc độ không quá nhanh cũng không quá chậm. Mọi động tác đều quan trọng.

“…Làm ơn, hãy thành công đi mà.”

Tôi không muốn những gì mình đã làm từ trước đến nay trở thành vô nghĩa.

Tôi kiên nhẫn chờ một lúc để dung dịch đổi màu. Chất lỏng trong cốc đong đang dần chuyển sang một màu sắc tuyệt đẹp. Đến đây mới là phần khó nhất. Tôi chỉ có thể cầu nguyện rằng nó sẽ không chuyển sang màu đen kịt. Tôi cứ nhìn chằm chằm vào chiếc cốc đong một lúc lâu.

Làm ơn hãy giữ nguyên màu này, hãy cứ là màu xanh lục nhạt tuyệt đẹp này đi.

Tôi gào thét trong lòng, nhưng rồi tôi nhận ra màu sắc đang dần thay đổi.

À, mình lại thất bại rồi. Mình không thể làm ra thuốc…

Sức lực trong người tôi bỗng chốc cạn kiệt, khiến tôi đổ sụp xuống nền đất. Sự hối hận, giận dữ với chính mình, và cả sự tuyệt vọng. Chẳng lẽ mình vô dụng đến vậy sao…

Cảm giác trống rỗng ập đến, đến một giọt nước mắt cũng không rơi được. Tôi chỉ có thể ngồi thẫn thờ tại chỗ.

Giờ phải làm sao đây?… Trước hết, phải đổ bỏ thứ thất bại trong cốc đong này đi đã.

Tôi chầm chậm đứng dậy. Bỗng nhiên, tôi nhận ra màu sắc của dung dịch trong cốc đong khác lạ so với mọi khi.

“Ơ?” – Tôi vô thức thốt lên.

…Màu cam ư?

Một chất lỏng màu cam nhạt đang nằm trong cốc đong. …Không phải màu xấu xí.

“Đây mới là đúng sao?”

Tôi ghé sát mặt vào cốc đong, ngửi thử. Hoàn toàn không có mùi khó chịu, mà thoang thoảng một mùi hương ngọt ngào.

Đầu óc tôi vẫn còn đang hỗn loạn, nhưng cả cơ thể tôi lại ngập tràn niềm vui sướng. Chưa bao giờ tôi thấy vui đến thế này. Một dòng nước ấm nóng dâng trào từ tận đáy lòng, khiến khóe mắt tôi cay xè.

May quá, thật sự may quá… Tôi đã thành công rồi. Nỗ lực liều mạng của tôi đã không uổng phí. Dù không có Madi, tôi vẫn có thể chế tạo ra thuốc chữa trị.

“Giờ thì mình có thể cứu được những sinh mệnh đã không thể cứu trước đây rồi.”

Này Alicia, tôi đã làm được rồi. Tôi đã cố gắng hết sức rồi.

Vì vậy, hãy sớm trở về nhé. Hãy nhìn thành quả của tôi đây này.

Tôi không ngừng nói chuyện với Alicia trong lòng. Dù biết sẽ không có lời đáp lại, nhưng tôi vẫn không thể không nói. Chắc chắn, Alicia sẽ ôm chầm lấy tôi và nói: “Đúng là Gil của em! Em giỏi lắm!”

Tôi mường tượng ra hình bóng cô ấy, rồi thở phào nhẹ nhõm.

Giờ thì, chỉ cần mang thứ này đi gặp ông lão là được. …Ông lão chắc chắn đã bệnh nặng đến mức dù có uống thuốc ngay bây giờ cũng không thể cứu vãn được nữa. Dù tôi van nài ông ấy hãy sống, nhưng tôi biết rõ tình trạng của ông. Dẫu vậy, tôi vẫn ôm hy vọng rằng nếu uống thuốc này, có lẽ tuổi thọ của ông sẽ kéo dài thêm một chút.

Tôi đổ chất lỏng màu cam từ cốc đong sang một cái lọ, rồi vội vàng chạy ra khỏi phòng.