I’ll Become a Villainess That Will Go Down in History

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Song Tinh Thiên Kiếm Sử

(Đang ra)

Song Tinh Thiên Kiếm Sử

Shichino Riku

Chuyển sinh anh hùng cùng mỹ thiếu nữ nhóm chiến loạn ・ Đao kiếm ảo tưởng cố sự, khai mạc!

37 3372

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

(Đang ra)

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

Nabeshiki

Cuối cùng, người đàn ông ấy, giờ đây đã có thể đỡ được cả ngàn nhát kiếm gỗ mà không cần phải vung kiếm, chợt nghĩ.Dù có nỗ lực đến mức nào đi chăng nữa, mình cũng không thể đạt được kết quả mà mình m

50 392

Chuuko demo Koi ga Shitai!

(Đang ra)

Chuuko demo Koi ga Shitai!

Noritake Nao

Aramiya Seiichi là một nam sinh trung học bình thường… và tự nhận mình là một Otaku đam mê Eroge, cậu đã từ bỏ niềm tin vào con gái ở thế giới 3D vì một sự cố. Một ngày nọ, sau khi cậu đã mua một mớ v

67 7

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

118 125

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

(Đang ra)

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

Tsukikage

Liệu Kurai có thể thuận lợi từ bỏ việc làm thợ săn được không!?

5 2

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

(Đang ra)

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

Xúc Tu san - 触手桑

Tóm lại, làm tròn số chính là trở thành một linh vật cao cấp hai mang được người người yêu mến!

60 34

300 - 399 - Chương 391

Một lúc sau khi Jill rời đi, Luke bước vào phòng.

“Thưa anh, Người thấy trong người thế nào rồi ạ?”

Trong đôi mắt xanh thẳm đầy lo lắng của Luke, bóng hình gầy gò của ta phản chiếu. Ta đưa cho cậu ta xem cái lọ rỗng đang cầm trên tay.

Luke nhìn chằm chằm vào cái lọ với vẻ mặt khó hiểu.

“…Cái gì đây ạ?”

“Là thuốc trị bệnh đốm mà Jill mang đến.”

“…Thuốc trị bệnh ư? Nhưng, nhưng mà phải có Mady thì mới…”

Luke mở to mắt kinh ngạc, tay lúng túng đón lấy cái lọ rỗng.

“Thằng bé đã dùng ba loại thực vật để chế ra đấy. Ngươi có tin nổi không? Một đứa trẻ nhỏ xíu như vậy lại có thể phá vỡ mọi lẽ thường vì ta.”

“Không thể nào… Nếu thực sự hoàn thành thì đó là một kỳ công vĩ đại. …Anh đã uống nó sao? Không qua thử nghiệm lâm sàng ư?”

“Chắc chắn đó là một thành phẩm thành công.”

Ta nói khẽ để trấn an Luke.

Việc tạo ra được thành phần tương tự như Mady không phải chuyện tầm thường. Vậy mà thằng bé đã làm được.

Sau khi uống thuốc, cơn đau khắp người đã dịu đi một chút. Thuốc có tác dụng tức thì.

Dù cơ thể suy kiệt khó mà đứng dậy, nhưng nói chuyện đã dễ dàng hơn lúc nãy.

“Nhưng, nhưng mà anh đã…”

“Phải, không cứu được nữa.”

Nghe ta nói dứt khoát như vậy, Luke im bặt.

Cái trạng thái này, ta có đi về thế giới bên kia bất cứ lúc nào cũng chẳng có gì lạ. Thậm chí, việc ta còn sống đến giờ đã là một điều kỳ diệu. Chỉ là, ta vẫn hằng tin rằng Jill, thằng bé vẫn cần ta ở bên cạnh, nên ta mới cố gắng hít thở.

Nhưng giờ thì tất cả sẽ kết thúc. Thằng bé đã có rất nhiều bạn bè. Nó không còn đơn độc nữa.

Dù có uống thuốc, việc phục hồi hoàn toàn từ giai đoạn cuối là điều khó khăn. Chỉ là, ta cảm thấy thọ mệnh mình như được kéo dài thêm một chút.

“Từ nay về sau, Jill sẽ cứu giúp vô số người. Đây là thứ thuốc kỳ diệu. Tên của Jill sẽ khắc ghi vào lịch sử, ai ai cũng sẽ biết đến nó. Một thiếu niên từng bị bỏ rơi, tưởng chừng sắp chết ở cái ngôi làng nghèo khổ ấy, rồi sẽ trở thành người được cả thế giới này khao khát. Tiếc là ta không thể sống để chứng kiến điều đó…”

“…Người không cần nói cho cậu ấy biết sao?”

Luke nhíu mày, nói với vẻ đau buồn.

“Jill trong lòng đã hiểu rõ. Chỉ là, thằng bé vẫn chưa sẵn sàng chấp nhận cái chết của ta mà thôi.”

Jill giờ đây không chỉ có ta, mà còn có những nơi chốn khác để thuộc về.

Dù có thể phải đối mặt với nhiều khó khăn phía trước, nhưng thằng bé sẽ ổn thôi. Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy nó, một ý chí mãnh liệt muốn sống đã luôn hiện hữu trong đôi mắt ấy.

“Không còn gì đáng lo ngại nữa.”

“…………À phải rồi, Công tước Duke đã đến chỗ Alicia. Dù tôi có ngăn cản cũng vô ích.”

“Vậy sao. …Tốt thôi, bây giờ hãy để thằng bé tự do một chút. Ta rất muốn nhìn thấy đất nước mà hai đứa chúng nó sẽ gây dựng.”

“Tôi thì muốn nhìn thấy đất nước mà Người đã xây dựng.”

Luke nhìn chằm chằm vào ta rồi nói. Đôi mắt cậu ta như đang nói: “Xin Người đừng chết vội.”

Ta cứ nghĩ cậu ta đã trưởng thành rồi, nhưng xem ra vẫn còn là một đứa trẻ.

Chợt ta tự hỏi, không biết mẹ của Luke, Julie, giờ đang làm gì. Từ giờ bà ta sẽ là chướng ngại vật của Jill, Alicia và cả Duke nữa.

Chừng nào bà ta còn âm thầm mưu tính gì đó, bọn trẻ sẽ phải đối mặt với những rắc rối ấy.

“…Alicia thật giống với Amelia nhỉ.”

Lời nói của Luke khiến ta nhớ về vị Chính phi quá cố. Công chúa của nước Melvin đã gả sang nước Durkis. Và cũng là mẹ của Duke.

Nước Durkis, một quốc gia không giao thiệp nhiều với bên ngoài, chỉ duy nhất kết nối với nước Melvin.

Ta không biết nhiều về nàng, nhưng ta từng thấy nàng đến nước Durkis với tư cách vị hôn thê của Luke sau khi ta mất đi ma lực.

“Dù thể chất yếu đuối, nhưng nàng là một người phụ nữ vô cùng mạnh mẽ và thông thái.”

Qua giọng điệu ấy, ta hiểu rằng cậu ta vẫn còn yêu nàng.

Nàng cao ráo, làn da ngăm, mái tóc đen nhánh được tết thành một bím duy nhất. Nàng là một người phụ nữ can đảm, tươi sáng và xinh đẹp.

Ta nhớ nàng nhỏ tuổi hơn ta, vậy mà vẫn toát lên một vẻ uy nghiêm nào đó.

“Tôi cứ nghĩ trên đời này chỉ có một người phụ nữ như vậy, nhưng Alicia đã vượt qua cả nàng ấy rồi.”

Luke nở nụ cười hoài niệm, nhưng cũng đầy vẻ cô đơn.

Cậu ta chắc muốn gặp lại người vợ đã khuất của mình. Nghĩ lại thì, Luke luôn là người đáng thương. Với thân phận con của tình nhân, cậu ta chắc hẳn đã sống trong một môi trường ngột ngạt. Bỗng nhiên ta biến mất, cậu ta lại mất đi người vợ đã yêu thương và ủng hộ mình, rồi phải gánh vác đất nước này.

“…Ngày xưa, khi Amelia lần đầu tiên đến đất nước này, ta đã nói chuyện với nàng một chút. Khi ta hỏi nàng có sợ khi phải gả sang đây không, nàng đã mỉm cười rạng rỡ và trả lời rằng, thật tuyệt vời khi con cái của mình có thể sử dụng ma pháp. Ta vẫn luôn nhớ mãi hình ảnh đó.”

“Nàng là một người phụ nữ như vậy. Có lòng chính nghĩa, kiên định với niềm tin của mình, không biết sợ hãi… Ngày nàng mất, một lỗ hổng lớn đã khoét sâu trong trái tim tôi. Và giờ đây, tôi lại sắp mất đi một người quan trọng nữa.”

Ta cảm nhận được giọng Luke khẽ run lên.

Ta không nói được lời nào. Từ rất lâu rồi, ta đã chuẩn bị tinh thần cho cái chết của mình. Nhưng những người ở lại thì vẫn chưa thể chấp nhận cái chết của ta.

Jill và Luke, ta mong hai đứa sẽ không bị giam cầm bởi ta mà hãy tiến về phía trước.