208 – Mười lăm tuổi, Trưởng nữ gia tộc Williams, Alicia
Quan sát xem đối phương sẽ có động thái gì. Cứ tưởng nó sẽ lao tới hung hãn hơn nhiều, ai dè lại từ từ tiến về phía tôi.
Biến thành sư tử bằng ma pháp với tôi dễ như ăn cháo, đáng lẽ ra đã có thể đấu sư tử chọi sư tử rồi...
Sư tử từng bước tiến lại gần tôi, cũng là lúc tiếng hò reo của khán giả dần nhỏ lại. Không khí càng trở nên căng thẳng.
Chẳng có tí chiến thuật nào trong đầu cả, giờ phải làm sao đây? Nếu đối phương không ra tay trước, tôi cũng chẳng thể hành động. Động thủ liều lĩnh chắc chắn sẽ bị hạ gục.
Đúng khoảnh khắc tôi vừa nghĩ: “Cứ tưởng nó hung bạo lắm, ai dè lại hiền lành thế này.”
Sư tử bỗng thay đổi ánh mắt, bất ngờ lao thẳng về phía tôi với tốc độ tối đa. Khán giả cũng lập tức huyên náo cả lên.
“Rút lại lời nói trước đó!”
Tôi bất giác nhăn mặt.
Khi sư tử đang lao tới, mình phải tìm ra sơ hở của nó. Nếu giờ mà bỏ chạy thì coi như toi. Tốc độ của sư tử rõ ràng là vượt trội hơn hẳn.
“Thằng nhóc kia không chịu động đậy gì cả.”
“Hình như nó còn chẳng nhận ra sự hiện diện của sư tử nữa.”
“Chẳng lẽ không chỉ mắt mà cả đầu óc cũng có vấn đề sao?”
Ồn ào quá đi mất, tôi đang tập trung mà.
Đúng lúc sư tử định vồ lấy tôi, tôi liền trượt người xuống phía dưới nó. Tay vươn ra định rút kiếm ở thắt lưng, nhưng phản ứng của sư tử nhanh hơn tôi nghĩ, nó lập tức vươn chân trước về phía tôi.
Ước gì nó là một con sư tử chậm chạp hơn!
Tôi phản ứng cực nhanh, trượt thẳng đến tận đuôi nó.
Chắc nó không ngờ tôi lại có thể phản ứng như vậy. Cả khán đài bỗng chốc im phăng phắc. Tôi cảm nhận được vô số ánh mắt đổ dồn về phía mình.
...Có thế thôi mà đã ngạc nhiên rồi sao? Tôi còn chưa ra đòn nào nữa là.
Giờ thì tôi phải hạ gục nó.
Haizz, dù có giành được chiến thắng với vẻ ngoài này, thì cũng tiếc là tôi sẽ không được công nhận là một ác nữ thực thụ.
Trong lúc tôi còn đang thong thả nghĩ ngợi, sư tử đã không chút nương tay tung ra đòn tấn công tiếp theo.
Tôi lộn một vòng lớn ra sau, tránh né thành công đòn tấn công. Tiếng “Không thể tin được!” vang vọng bên tai.
Từ năm bảy tuổi tôi đã chăm chỉ rèn luyện cơ bắp và kiếm thuật rồi. Chuyện này là đương nhiên thôi. Mà nói đúng hơn, một ác nữ chân chính mà không làm được thế này thì làm sao mà xứng chứ?
Tôi liếc nhanh về phía Quốc vương.
Ôi, thật vinh dự khi Người mở to mắt nhìn tôi như vậy. Nếu giờ tôi có thể lấy lòng Người, chắc chắn cơ hội tìm hiểu tình hình chính trị của vương quốc Lavar sẽ tăng lên đáng kể.
“Cố lên nào, mình ơi!”
Tự nhủ như vậy, tôi rút kiếm từ thắt lưng ra. Cùng lúc đó, mắt sư tử lóe lên một tia sáng chói.
Nó gầm lên một tiếng như để đe dọa tôi.
Nghe tiếng sư tử gầm ở cự ly gần thế này đúng là một trải nghiệm quý giá. Sau này tôi sẽ khoe khoang cho mà xem.
Tôi siết chặt tay cầm kiếm, dồn lực vào đó. Tôi khéo léo né tránh những đòn tấn công với tốc độ kinh hoàng của sư tử. Mắt không ngừng dõi theo từng cử động của nó, quyết không để mình bị cắn chết.
“Thằng nhóc kia thật sự không nhìn thấy gì sao!?”
“Thằng nhóc đó còn nhanh hơn cả sư tử nữa!”
Ôi, không! Cứ thế này thì chỉ toàn né tránh thôi, làm sao mà phản công được chứ.
=====
Chân thành cảm ơn quý độc giả đã đọc truyện.
Những lời nhận xét của mọi người thật sự khiến tôi rất vui, lúc nào tôi cũng vừa tủm tỉm cười vừa đọc đấy ạ.
Nhân đây, tôi xin thông báo là tác phẩm “Tôi sẽ trở thành ác nữ đi vào lịch sử” đã được chuyển thể thành truyện tranh!
Mong mọi người sẽ tiếp tục ủng hộ trong thời gian tới.