「Thưa huynh trưởng, người có muốn trở thành tân Quốc vương của vương quốc Durkis không ạ?」
Quốc vương hỏi một cách chân thành.
Lời ấy khiến không chỉ ông lão mà cả Duke cũng ngỡ ngàng.
Đột ngột quá, đầu óc không kịp tiếp thu. Làm ơn hãy nói chậm rãi, đơn giản để ngay cả người phàm cũng có thể hiểu được.
「...Huynh trưởng có tố chất của một vị vua. Điều đó, đệ là người ở bên huynh từ thuở bé, hiểu rõ hơn ai hết.」
Ngài nói một cách nghiêm túc. Qua giọng điệu ấy, người ta có thể dễ dàng nhận ra ông lão khi còn nhỏ đã xuất chúng đến nhường nào.
「Cha quá cố của chúng ta chắc sẽ không đồng ý đâu.」
Trước lời ông lão, Quốc vương im lặng, thoáng hiện vẻ bối rối.
Điểm chung duy nhất giữa hai người họ là người cha. Cảm giác của anh em cùng cha khác mẹ là như thế nào nhỉ...?
Sau một hơi thở sâu, Quốc vương lại bắt đầu cất lời.
「Đệ có một lá thư được phụ thân gửi gắm. ...Người đến cuối đời vẫn không hề hay biết huynh trưởng bị đày đến làng nghèo. Người cứ ngỡ huynh bị sát hại và tự trách mình là nguyên nhân.」
「Thế à, có lẽ không biết sự thật mà ra đi lại là điều may mắn. Dù sao thì, ta cũng từng là kẻ âm mưu sát hại Quốc vương mà.」
「...Không phải vậy. Phụ thân hơn ai hết biết rằng huynh trưởng tuyệt đối không phải người làm điều đó.」
Nghe những lời ấy, rõ ràng ông lão đã thoáng chút bối động.
「Khi mất đi ma pháp, thái độ của những người xung quanh ta thay đổi hoàn toàn. Cha cũng thất vọng về ta, không còn nhìn đến ta nữa.」
「Có lẽ người không biết phải đối xử với huynh trưởng thế nào. Đệ nghĩ người đã tự trách bản thân, rằng nếu có thể chăm sóc huynh chu đáo hơn một chút thì huynh đã không mất đi ma lực. Chính cảm giác tội lỗi đó đã khiến số lần người gặp huynh trưởng giảm đi, dẫn đến sự hiểu lầm. Phụ thân cũng đã chịu tổn thương rất lớn.」
「Sao ngươi lại biết những chuyện đó?」
「Đệ không có đầu óc phi thường, nhưng đệ giỏi quan sát con người.」
Nói rồi, ngài nở một nụ cười nhẹ, như thể lần đầu tiên trút bỏ được gánh nặng trong lòng.
「Hơn nữa, sau khi nghe tin huynh trưởng qua đời, phụ thân đã suy sụp nhanh chóng rồi cũng băng hà ngay sau đó.」
Đây là lần đầu tiên tất cả mọi người nghe được sự thật này, ai nấy đều không giấu nổi vẻ kinh ngạc.
Người ta vẫn thường đồn rằng vị Quốc vương tiền nhiệm là người bê tha trong chuyện nữ sắc, một vị vua bất tài vô dụng. Hơn nữa, ngài còn công khai nuôi thiếp, điều vốn bị cấm ở vương quốc này.
Quả nhiên, không nên tin vào những lời đồn đại. Những tin đồn lọt vào tai thực tế thường bị thổi phồng gấp mấy chục lần sự thật, hoặc hoàn toàn sai lệch.
Ngay cả Duke cũng có tin đồn bị một "ác nữ" tên Alicia lợi dụng nữa là.
「Dù mất đi toàn bộ ma lực, phụ thân vẫn kỳ vọng vào huynh trưởng hơn bất cứ ai. Người đã tin tưởng huynh trưởng đến mức khiến người khác phải ghen tị.」
Quốc vương rời vị trí một chút, lấy ra một lá thư từ chiếc hộp gỗ nhỏ đặt cạnh ghế. Lá thư đã ngả màu hơi vàng nâu.
Ngài từ từ trao nó cho ông lão. Có vẻ ông lão hơi căng thẳng.
Đây là những lời cuối cùng của vị Quốc vương quá cố. Ngay cả tôi, một người hoàn toàn không liên quan, cũng cảm thấy tim đập thình thịch vì hồi hộp.
Ông lão nhận lá thư, chậm rãi mở ra.