Ngày 19 tháng 6 (Thứ Hai)
Tôi vẫn đi học như mọi ngày.
Nhưng trong lòng tôi cũng đã xác định rồi: “Chắc là mình sẽ bị tra hỏi đủ kiểu đây.”
Đặc biệt là những câu hỏi của Kori hay Akasaka ấy...
Phải tìm cách lấp liếm một cách khéo léo mới được.
----
Vừa mới bước chân vào trường, tôi liền thấy mấy học sinh đứng nhìn tôi rồi bắt đầu thì thầm to nhỏ.
Chắc là những thành viên của câu lạc bộ truyền tai nhau rồi.
Sức mạnh của thời đại mạng xã hội 4.0 ngày nay đúng là đáng sợ thật...
Khác hẳn với cái ngày mà tôi được lên nhận bằng khen ấy.
----
Đến tủ giày, tôi vừa thay giày trong thì một giọng nói vang lên:
“Này, tớ có chuyện muốn nói. Được không?”
Là Kori, hội trưởng Hội học sinh của chúng ta đây.
Mới sáng sớm thế này mà cổ đã tới rồi à...
Còn một chút thời gian trước khi chuông báo vào lớp, tôi đành gật đầu đi theo.
Kori dẫn tôi ra sau trường. (âu shitj)
Tôi nghĩ là cậu ấy muốn nói về vụ hôm qua rồi, nhưng vừa đến nơi thì tôi liền đứng hình.
Vì Kori... Kabe-don tôi!!!!!
“Này, Sasao-kun. Tớ không giận đâu, nhưng cậu phải trả lời thành thật đấy nhé?”
“Ơ... Cậu hình như đang giận thật mà...?”
“Tớ không có giận.”
Oi oi oi, giọng điệu và ánh mắt của cậu rõ ràng là đang rực cháy kia mà!
“Có phải là cậu hôn một cô gái của trường khác, lại còn là một senpai nữa, đúng không?”
“Hôn gì đâu... Đó chỉ là tai nạn thôi! Cô ấy bị gãy chân rồi mất thăng bằng, vấp ngã vào người tớ nhưng may mắn tớ lại đỡ được, thì... thành ra là thế đấy...”
“Hừm...?”
Ơ?
Cổ vẫn chưa chịu tin à?
Hay là... cô ấy đang dỗi?
“Tớ tuy không cố ý đâu mà...”
“... Gì cơ?”
“Ơ...?”
Kori đang lẩm bẩm gì đó, nhưng tôi nghe không rõ.
“Tớ... Cũng muốn có được nụ hôn đầu với Sasao-kun cơ...”
“Hả?”
Kori muốn hôn tôi á?
... WTF Tôi vẫn đang mơ à?
Mà khoan, sao mặt cậu ấy lại bắt đầu gần hơn thế này? Hay là do tôi tưởng tượng thôi?
“Này, Sasao-kun. Tớ có một yêu cầu hơi ích kỷ một chút, được không?”
“Ừm, là gì vậy...?”
Cứ tưởng Kori sẽ nói gì đó, nhưng câu nói này của kori khiến tôi thực sự bị sốc.
“Hôn tớ đi.”
“... Hả?”
Vc, mới sáng sớm mà hội trưởng Hội học sinh lại nói cái quần gì thế này!?
Mà khoan, chắc là không ai thấy được cảnh này đâu nhỉ?
Bị che khuất bởi tường nên tôi chẳng thấy gì xung quanh cả.
Định nhìn đi chỗ khác thì...
“Nhìn tớ đây này!”
Kori giữ chặt mặt tôi, ép tôi quay lại.
“Thế nào!? Cậu có làm không?”
“K-Khoan, khoan đã... Bình tĩnh lại đi, cậu không giống thường ngày chút nào hết á!”
“Tớ vẫn đang bình tĩnh mà! Ngay cả bây giờ tớ cũng tỉnh táo lắm!”
Xạo quá!
Mắt cậu ấy vẫn đang đảo lia lịa kia kìa!
“Này, sao cậu lại vội vàng thế?”
“Vì... vì Sasao-kun...”
“Tớ làm sao á?”
Kori đỏ mặt, cúi đầu. Vài giây sau, cô ấy nhìn thẳng vào mắt tôi.
“Vì tớ không muốn cậu bị cô gái khác cướp mất!”
Cổ lại nói toẹt ra rồi...
Ham muốn độc chiếm đến mức này cơ à, Kori ơi...
Và rồi cô ấy như đã mất hết kiên nhẫn, Kori hét lên
“Nếu Sasao-kun không chịu hôn tớ, thì tớ sẽ hôn cậu!”
“Ơ, khoan-- ưm!?”
Ngay khoảnh khắc sau đó, Kori thật sự đã hôn tôi.
Hương thơm ngọt ngào của một người con gái lùa vào mũi tôi.
Nguy rồi... đầu óc tôi đang quay mòng mòng...
Nụ hôn kéo dài chừng ba giây.
Kori mặt đỏ bừng đến tận mang tai, nói:
“Giờ... thì cậu hiểu chưa? Tớ thích Sasao-kun đấy...”
“... Ơ... hả...?”
Tôi hoảng loạn, chẳng thể thốt nổi câu nào.
“Thế nhé!”
Nói xong, Kori vội vã bước đi.
Còn tôi thì đứng như trời trồng, không thể nhúc nhích nổi.