I Was Betrayed by My Childhood Friend, so I Won’t Lie to Myself Anymore

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi Đã Chuyển Sinh, Và Nàng Vợ Chân Tổ Cũng Theo Tôi Mà Đến

(Đang ra)

Tôi Đã Chuyển Sinh, Và Nàng Vợ Chân Tổ Cũng Theo Tôi Mà Đến

Mongmae-a

Sau khi khép lại cuộc đời ở thế giới khác, tôi liền chuyển sinh về thế giới ban đầu, trải qua 18 năm dài.Thế rồi, người vợ của tôi – vốn là một Chân Tổ – đã tìm đến tận đây.

17 37

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

10 22

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

(Đang ra)

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

Kouta Kaedehara

Ix giờ đây đã vượt qua cả đám nhân vật chính về sức mạnh. Và rồi, khi bắt đầu thể hiện thực lực trước các nhân vật chính, công chúa, tiểu thư quý tộc và thánh nữ… vì một lý do nào đó, cậu lại bắt đầu

26 81

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

61 317

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

205 1956

Tuy chỉ là một linh mục vô danh, nhưng sau khi nhận ra thế giới này là một con game otome, tôi sẽ nuôi dưỡng nhân vật chính.

(Đang ra)

Tuy chỉ là một linh mục vô danh, nhưng sau khi nhận ra thế giới này là một con game otome, tôi sẽ nuôi dưỡng nhân vật chính.

レオナールD

Tuy có thể hoàn thành vai trò của mình như một nhân vật nền, thoát khỏi tuyến truyện nhưng nếu làm vậy, cô bé sẽ phải đối mặt với vô vàn khó khăn thử thách. Để cứu lấy nhân vật chính dễ thương, tốt bụ

3 12

Tập 2- Những cuộc gặp gỡ / đổ vỡ mới - Chương 22: Ngày hẹn hò (Phần 1)

Solo: Scorpius

__________________________

Sau khi rời khỏi nhà ga, chúng tôi cuối cùng cũng đến được sở thú, nơi hẹn hò của cả hai ngày hôm nay.

Lúc chuẩn bị mua vé vào công viên, tôi nhận ra rằng tay tôi vẫn nắm chặt lấy tay cô ấy, thành thử tôi cuống cuồng buông tay ra làm anh chàng ở quầy bán vé không nhịn được cười.

Tôi bỏ tiền mua hai chiếc vé rồi vào trong.

“Xin lỗi đã bắt cậu phải mua vé nhé. Lâu lắm rồi tớ mới tới đây, từ hồi tiểu học. Tớ mong chờ lắm!”

“Ừ, chúng ta đang hẹn hò mà, cậu không phải lo lắng quá đâu. Aahh, cả tớ cũng vậy, lâu quá rồi.”

Lần cuối cùng tôi đi là cùng với gia đình mình.

Lúc đó là…

“Ryouma-kun thích loại động vật nào thế?”

Koharu lên tiếng hỏi, cắt đứt mạch suy nghĩ của tôi, nên tôi bỏ qua mà trả lời cô ấy.

“Hmmm?? À, tớ nghĩ là Fennec đó. Koharu hình như thích chuột lang, cừu với mấy con có lông mịn đúng không nhỉ?”

“Đúng đó! Mấy con có bộ lông mịn màng tớ thích lắm…Chờ đã, sao cậu biết?!”

“Hahaha, đoán mò ấy mà. Nhìn qua một lượt rồi quay lại quảng trưòng nghỉ ngơi nhé. Nhìn chỗ này như bể cá vậy.”

Koharu gật đầu, và chúng tôi quyết định đi một vòng tham quan công viên.

Sở thú này không quá nặng mùi như tôi nghĩ, chắc là do vị trí sát thành phố. Họ có nói đây là khu phức hợp cả thủy cung và sở thú, nên chúng tôi mới lựa chọn đến đây.

Cả hai đều bối rối đều không biết nên đi chỗ nào trước tiên.

“Giống y như trên trang web nhỉ, đẹp thật.”

“Ưm, mặc dù bầu không khí không quá giống nhưng nhìn thấy mấy loại động vật kì lạ kia có cảm giác như đang ở sở thú vậy. Thú vị thật đó!”

Koharu đã đúng. Khu vực phía trước chúng tôi là nơi ở của những con voi, được trải nhựa rất đẹp, nhưng bên trong hàng rào vẫn mang lại cho chúng cảm giác như đang sống ngoài tự nhiên.

Sau đó, chúng tôi tiếp tục đi ngắm nghía một chút rồi định chuyển sang khu vực thú cưng, thì Koharu đề nghị cả hai dùng bữa trưa.

Tôi nhìn đồng hồ, đã hơn 12 giờ trưa. Tôi tính là vào nhà hàng gần đó, nhưng lại bị cô nàng chặn lại, rồi đưa tôi đến khu vực nghỉ ngơi ngay cạnh.

“T-tớ có làm bữa trưa rồi nè, nếu cậu thấy phiền thì tớ xin lỗi…”

“Thì ra cậu bảo cậu tự xách đồ đi là vậy à. Tớ vui lắm, cảm ơn nhé.”

“Ehehe, nhẹ nhõm thật đó. Nếu để Ryouma-kun cầm túi thì cậu sẽ nhìn thấy mất. Tớ có làm bánh mì kẹp rồi nè.”

Cô nàng lấy ra một tấm thảm ăn trưa, một hộp bento trong túi của mình rồi trải chúng ra.

“Ồ ~ Trông ngon thật đó. Tớ ăn được không?”

“Được chứ. Chỉ là không biết có hợp khẩu vị của cậu không…”

Tôi lấy chiếc sandwich rồi cắn một miếng.

“Ngon quá!! Cậu tự làm đó sao?”

“Thật sao!! Vui quá đi…Đ-đúng rồi! Tớ muốn đỡ cho mẹ nên là…ehehe.”

“Ngon lắm luôn. Hmm, cho tớ thêm một cái nữa nhé.”

“Ư-ưm! Cứ tự nhiên nhé!”

Hmm, ngon thật. Lượng gia vị nêm nếm hoàn hảo.

Tôi giục Koharu cùng ăn, và cả hai ngồi thưởng thức hết chỗ sandwich đó.

Bụng no căng, chúng tôi quyết định đến nơi áp chót của vườn thú này, là khu vực thú cưng.

____________

POV của ???

“Kế hoạch như thế này có ổn không đấy?”

“Ổn mà. Ryo sẽ không bỏ rơi em đâu.”

Cậu ấy chắc chắn sẽ giúp tôi thôi. Như là cách cậu đã làm với cô gái sáng nay vậy.

“Nhưng…nếu thằng cha đó thấy sáng nay…”

“Gì? Có vấn đề gì à?”

“Kh-không, không có gì.”

Tch. Người này chẳng đáng tin gì cả, nhưng chắc là vẫn xoay sở được. Tôi bực bội nghịch điện thoại.

Một trong hai gã ghé tai nói với bạn của mình, tưởng chừng tôi không nghe thấy.

“Này, dây dưa với con bé này có khi dở đấy. Làm cái này thì được cái m* gì?”

“Hả? Anh sợ à? Lẽ ra sáng nay anh có thể dắt cô ta đi rồi đấy? Nếu anh đe dọa em thì không biết anh sẽ gặp phải chuyện gì đâu đấy…Với lại, cô ta nhìn cũng đâu có tệ. Nếu anh hợp tác, thì cô ta là của anh hết.”

“...”

Gã đó đang bối rối. Cứ nghĩ về rủi ro để làm gì? Còn cả ông bạn kia cứ cố ngăn anh ta lại làm gì?

Nói gì thì nói, anh ta vẫn không chịu nghe nên tôi đành phải nói xen vào.

Và có một người con trai quan sát ba người họ từ xa.

“Yuina…? Bọn họ là ai thế…?”

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại

Có cái ***