I Was Betrayed by My Childhood Friend, so I Won’t Lie to Myself Anymore

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cậu nghĩ mình có thể sống yên ổn ở một thế giới với tỉ lệ nam nữ 1:5 ư? Sẽ thế nào nếu những cô gái nặng tình cảm bị một chàng trai ngây ngô đùa giỡn?

(Đang ra)

Cậu nghĩ mình có thể sống yên ổn ở một thế giới với tỉ lệ nam nữ 1:5 ư? Sẽ thế nào nếu những cô gái nặng tình cảm bị một chàng trai ngây ngô đùa giỡn?

Koutaro1226

Đây là câu chuyện về một nam chính cứ tưởng mình có thể sống bình thường nhưng lại vô ý khiến hết cô gái này đến cô gái khác rơi vào lưới tình cho đến khi cậu bị dạy cho một bài học nhớ đời bởi tình y

1 1

Hikari zokusei bishōjo no Asahi-san ga naze ka maishū-sue ore no heya ni iribitaru yō ni natta kudan

(Đang ra)

Hikari zokusei bishōjo no Asahi-san ga naze ka maishū-sue ore no heya ni iribitaru yō ni natta kudan

新人

Đây là câu chuyện về một cô gái tươi sáng với những vết sẹo ẩn giấu, người tìm thấy sự chữa lành thông qua "lời nguyền" của một chàng trai u ám và trải nghiệm mối tình đầu của mình, tỏa sáng rực rỡ nh

4 1

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

(Đang ra)

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

람쥐썬더z

Năm học thứ 5 cứ thế lại bắt đầu, nhưng cuộc sống của Ariel người chỉ muốn tốt nghiệp lại từng chút một thay đổi.

17 275

Tôi Đã Chế Tạo Khoa Học Ma Pháp

(Đang ra)

Tôi Đã Chế Tạo Khoa Học Ma Pháp

Thuần Khiết Tiểu Thiên Sứ

Ngọn lửa phốt pho trắng được mệnh danh là lửa địa ngục, lãnh địa nitơ lỏng cực hàn đông lạnh, tần số cộng hưởng giết người vô hình... Chúng ta sẽ một lần nữa dò xét kỹ thế giới dưới góc độ ma pháp, ở

29 520

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

89 2073

Tập 03- Tiến triển và tan vỡ - Chương 27: Phần còn lại phụ thuộc vào tôi

Trans: Naofumi Iwatani

Edit: Umi-chan no.4214, Scorpius

________________________

“Ryouma-kun. Điều đó… ừm… c-cậu thật sự thích tớ à...?” 

“Ugh...không hẳn, à thì… cũng một phần...” 

Xong, cút luôn!!! Hấp tấp quá đâm ra lỡ tỏ tình luôn này, đội quần cmn rồiiiiiiiiiii.

Tôi đã nghĩ đến việc sẽ bày tỏ với Koharu ở nơi mà chỉ có hai đứa sau khi chúng tôi bình tĩnh lại, nhưng tôi vừa phun ra cái gì đấy hả trời? 

Phải làm gì, làm gì bây giờ. Không, không có gì để làm được luôn. Tôi lỡ mồm mất tiêu rồi. Không còn cách nào cứu vãn được sao!!! Giờ không phải là lúc để rút lại nữa… aiss, chết tiệt. Nghĩ, xài não đi, vận dụng chất xám đi nàoooo... 

Tôi chẳng thể giả vờ như mình chưa nghe thấy được nữa. Điều duy nhất tôi có thể làm lúc này là nói với Koharu. 

“K-Koharu. Thì trước đó...” 

“Et-to, eee? Cậu thật sự… với tớ sao?” 

Tôi gọi Koharu đang bối rối lại để hỏi có chuyện gì và cổ định sẽ làm gì trong tương lai, nhưng có gì đó sai sai thì phải.

“Koharu-san...?” 

“T, tớ… tớ xin lỗiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!!!!!”

Những gì tôi có thể làm là nhìn tấm lưng của Koharu đang từ từ rời xa tôi, và khi bóng dáng cô ấy khuất dạng, tôi đổ gục xuống tại chỗ. 

THẾ LÀ HẾT…

Tôi đã đứng chôn chân một lúc vì những gì tôi đã làm và việc Koharu đã chạy trốn khỏi tôi đã trở thành sự thật. 

“Anh về rồi đây.” 

“Mừng anh về nhà, onii-chan~, anh đã trả lời Saki-chan chưa? Về việc đi công viên giải trí ấy? Kh-Khoan, có chuyện gì đã xảy ra thế!?!?!? Trông anh cứ như con ma từ rừng ra thế!?!?” 

“Anh ổn… không có gì đâu… công viên giải trí… anh sẽ đi...” 

“Eh, à, à ừm. Em sẽ nhắn lại cho Saki-chan vậy...” 

“Cảm ơn em… anh sẽ… về phòng.” 

“Chờ, chờ chút đã, onii-chan ~!!” 

Tôi tự hỏi đã mấy tiếng trôi qua kể từ lúc đấy. 

Tôi chỉ biết là khi tỉnh dậy, là đang nằm úp mặt trên giường rồi. Không, tôi nghĩ là mình có nói chuyện với Ayaka, nên tôi hẳn đã về nhà từ lúc đó. 

Mấy giờ rồi nhỉ? 

Khi tôi đút tay vào túi quần và lấy chiếc điện thoại ra, nó rung lên và màn hình đang hiển thị chữ “Koharu”. 

Tôi liền bắt máy. 

“X-xin chào!!!” 

“Uwa! Ch-chào cậu, là Koharu đây! Xin lỗi cậu về chuyện trước đó!!!” 

“À vâng, Ryouma đây… Tớ cũng xin lỗi vì đã đột nhiên nói ra những điều như vậy...” 

“Kh-không đâu! Đều là lỗi của tớ! Tớ, tớ đã hơi bất ngờ...mà có lẽ nó đã vượt quá sức chịu đựng của tớ mất rồi… B-bởi vì tớ cảm thấy hạnh phúc lắm...”

“Koharu… xin lỗi vì tớ đã nói điều đó hơi vội vàng. Sự thật là tớ…” 

“C-chờ đã!!! Về chuyện khi nãy, đừng có nói vội!!” 

“Ể?” 

“Tớ cũng muốn như thế lắm nhưng giờ lại chưa thể được. Còn phải gặp mặt bạn của Ayaka-chan đã, và cả chuyện với Kanzaki-san nữa…không phải là tớ không muốn đâu!”

Tôi thấy nhẹ nhõm khi biết rằng lúc ấy mình không bị Koharu từ chối mà chạy mất. 

Tôi cũng đã nói về chuyện của Saki-chan trước rồi, nhưng tôi không chắc cô ấy có thực sự lắng nghe không nữa. Chắc tôi sẽ nhắc lại sau vậy. 

Quan trọng hơn, là về Yuina...Koharu gần đây dường như cũng cảm nhận được điều gì đó từ cô ta. 

“Tớ xin lỗi, và cảm ơn nha. Cậu nói phải, chắc cậu cũng để ý về việc Yuina không hề có động tĩnh gì rồi.” 

“Tớ không rõ về Kanzaki-san lắm, nhưng thấy cô ấy cố gắng không dính dáng tới cậu sau khi tan học đúng là lạ thật...” 

Phải, đúng thế đấy. Trừ việc cô ta đã làm với Sawada sau kì thi giữa kì, Yuina không hề can dự gì tới tôi. Đôi khi nhìn cô ta dường như muốn nói gì đó, nhưng lại chẳng hề mở miệng. 

“Đáng sợ thật. Không, nếu cô ta không còn muốn liên quan nữa thì tốt thôi. Nhưng không hiểu sao tớ cảm thấy mọi chuyện không dễ dàng như vậy. Giống như họ đang cố làm một điều gì đó tồi tệ hơn ấy...” 

Chắc tôi suy nghĩ hơi quá lên thôi, nhưng tôi thắc mắc là Yuina ấy, một người luôn ám ảnh về tôi như vậy, sẽ thay đổi suy nghĩ của mình nếu tôi nói chuyện với cô ta chăng. Không, tôi sẽ ổn thôi nếu cô ta chịu suy nghĩ lại, tôi mong cô ta làm thế hơn là mấy trò kia. 

“Tớ sẽ thử bắt chuyện với cô ta ở đâu đó vậy… sau khi mọi chuyện kết thúc, tớ nhất định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cậu.” 

“V-vâng...tớ sẽ chờ.”

Cả hai đều im lặng một lúc vì xấu hổ. 

“C-có vẻ bọn mình đã giải quyết xong hiểu lầm rồi nhỉ, tớ đi ngủ đây! Mai gặp lại nha!” 

“À, ừ! Chúc cậu ngủ ngon, hẹn mai gặp lại.” 

“Ừm, ngủ ngon nhé.” 

Sau khi cúp máy, tôi thấy nhẹ nhõm hẳn ra, cả cơ thể tôi dường như tan chảy mà nằm ườn ra sàn nhà. 

“Thật tốt quá...” 

Bằng cách nào đó mình đã xoay sở vượt qua được… Không, vẫn còn nhiều việc phải làm lắm. 

-Mình phải giải thích rõ ràng cho Saki-chan và những người khác ở công viên giải trí. 

-Mình phải đối mặt với Yuina một lần nữa. 

-Rồi khi mọi chuyện xong xuôi, mình sẽ phải thổ lộ lại với Koharu rằng mình yêu cô ấy. 

Tôi viết ra những gì cần phải làm vào cuốn sổ tay và xác nhận. 

Biết là có hơi sơ sài, nhưng đây chính là những thứ sau này tôi phải làm.

Sau khi sắp xếp mọi thứ xong, tôi thêm một ghi chú nữa mà mình vừa mới nhớ ra và rời khỏi phòng. 

-Từ chối lời mời của hội trưởng hội học sinh sao cho ổn thoả.

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại

không, đúng hướng rồi đấy, tiếp tục đi nhé, đừng dừng lại làm thế này khiến main hiểu nhầm là chết mịa nha em... đấy, hiểu nhầm cmnr… aww, dễ thưn quớ :3 ôi, chiến hạm rồi mà còn sợ tàu ngầm với thuyền mắc cạn à em, tiến lên đi nào… chồng yên tâm, vợ luôn chờ mà :3