Chap 23: Sai lầm xảy ra trong lúc xay sỉn là điều vô cùng xấu hổ.
Edit: Mistsplitter is good
Trans: Midz
「Eh, Elt…. Anh đang nói gì vậy?」
Khi chúng tôi đang bắt tay nhau, một sự bối rối hiện trên đôi mắt của Serena.
Hình như cô ấy không nhớ chút gì về việc xảy ra tối qua.
Những ngày qua, Marie và Tôi đã đi săn và tập luyện để thoát khỏi Lạc Lâm.
Cả hai chúng tôi đã đi xung quanh săn những con quái vật mạnh mẽ được nói rằng là xuất hiện trong khu vực này và cùng nhau hướng đến lâu đài của Quỷ Vương.
Tại lâu đài của Quỷ Vương, chúng tôi hái những quả cường hóa mà một lần nữa những cái cây ấy lại đâm hoa kết trái. Tôi cũng khám phá lâu đài cùng với Marie và nhặt được nhiều loại vật phẩm.
Tất cả mọi thứ đều sẵn sàng để khởi hành, vì vậy tôi quyết định rời khỏi ngôi làng.
Tôi đã nói với Yomi rằng tôi sắp rời đi, vì vậy ông ấy tổ chức cho tôi một bữa tiệc chia tay, nhưng khi tôi cố nói với Serena, cô ấy cứ nhìn đi chỗ khác. Tôi muốn nói với cô ấy trước khi chúng tôi rời đi, nhưng không còn có thời gian để làm như thế.
Khi nửa buổi tiệc đã trôi qua, Yomi tuyên bố với mọi người rằng tôi sẽ rời đi, thu hút tất cả sự chú ý của mọi người.
Tất cả mọi người tôi đều có một chút buồn, nhưng họ sẵng sàn để tiễn tôi đi. Nhưng khi tôi đi đến…….
Mặt của Serena đỏ bừng và cô ấy đến chỗ tôi với tốc độ rất nhanh. Cô ấy ôm tôi và nói.
「Em yêu Elt」「Em sẽ không thua Marie」「Đưa em đi cùng」「Em đếch quan tâm bạn thanh mai trúc mã của anh」「Elt chỉ cần nhìn vào em thôi.」
Cô ấy hoàn toàn say rồi và nói năng không rõ ràng, đồng thời giọng của cô ấy cũng run rẩy. Tôi nhìn đi chỗ khác, tránh khỏi sự im lặng của Serena, bối rối quá. Vì lý do nào đó, Cả Yomi hay Phil đều thể hiện rằng không hề có ý định nào ngăn cản cô.
Nhưng động lực của Serena không hề bỏ cuộc, và cô ấy hôn tôi, những giọt nước mắt chảy xuống gương mặt của cô ấy.
「Làm ơn hãy đưa em đi với anh. Em không thể hình dung nổi cuộc sống mình nếu thiếu anh」
Những lời đó khiến trái tim tôi rung động. Cả tôi và Marie đều sống hết mình với cuộc sống đã có một ai đó trong tim. Nếu đó là những gì mà Serena nghĩ về tôi như thế, thì……
Yomi bước lên phía trước. Ông ấy nói, “Tôi muốn cậu đưa Serena đi cùng với cậu.”
Tôi gật đầu đồng ý sau khi tự phân vân một lúc. Cô ấy mỉm cười và chìm vào giấc ngủ như thể bị ma nhập.
Những Elf nữ khác trong làng đang nói về Serena về việc gì đó.
Có vẻ như rằng họ đang kể lại cho cô ấy về những việc xảy ra tối qua, và khuôn mặt của Serena dần dần trở nên đỏ hơn và đỏ hơn. Sau đó, khi hiểu ra mọi việc, cô ấy đến chỗ tôi…….
「Nó ……. Em biết em là một đứa rất vụng về, nhưng em rất biết ơn.」
Nguồn năng lượng tối qua đã hoàn toàn biết mất, và Serena, bây giờ hoàn toàn thoải mái, nhìn về phía tôi.
「Nhưng chuyện về việc em đang thu thập thảo dược cho cha em thì sao?」
Serena nhìn tôi như thể cô ấy vừa mới chực nhớ ra……..
「Ồ, việc đó không còn là vấn đề nữa」
Tôi đáp lại câu trả lời đó.
「Cái gì?Tại sao?」
Yomi tiếp tục trả lời câu hỏi của Serena.
「Ma Thuật hồi phục hoàn toàn của Elt có vẻ như đã hoàn toàn chữa khỏi bệnh cho ta」
Sáng nay, khi tôi dùng Hồi Phục hoàn toàn lên Yomi, người đang phàn nàn về việc đau đầu vì say rượu, và có vẻ như nó đã hoàn toàn xóa bỏ luôn cả bệnh tật của ông ấy.
「Vì thế, đừng lo lắng về ta, Serena, và hãy tận hưởng chuyến đi của con trong khi tán tỉnh Elt-kun.」
「T,Tán…Tỉnh…...」
Mặt của Serena đỏ bừng như trái chín.
「Grrrrrrrr, Elt… Serena, giùm tôi, làm ơn……」
Phil yêu cầu một cái bắt tay mạnh mẽ. Tôi không rõ tôi thấy sao về việc đó, nhưng tôi không thể nào từ chối khi anh ấy yêu cầu quyết liệt như vậy.
「Ồ, Tôi hứa là tôi sẽ không làm cô ấy buồn」
Tôi thề với Phil rằng sẽ đưa em gái anh ấy an toàn với một trái tim cương quyết.