Chap 29: Viết một bức thư
Trans: Midz
Edit: Aitsuki Nakuru's Fanboi
「Uuuu…. Đầu mình đau quá….」
Khi mà tôi lấy được lại sự tỉnh táo của mình, tầm nhìn của tôi vẫn còn tối.
Tôi cảm thấy như thể mình đã ngủ được một lúc khá lâu, nhưng khu vực xung quanh của tôi thì tối đen như mực và tôi chẳng thể nhìn thấy bất cứ thứ gì.
「Su, su」
Tôi có thể nghe thấy tiếng Serena đang hít thở ngay bên cạnh.
「Umm, ánh sáng...….」
Tôi di chuyển tay mình trong bóng tối và…..
「…Aah….」
Serena đột nhiên kêu lên những tiếng kêu dâm đãng. Tay phải của tôi có vẻ đang chạm vào một thứ gì đó.
「…Ah ah ah!」
Tôi cảm nhận được một sự mềm mại trên đầu ngón tay.
Và rồi, có thứ gì đó di chuyển và chạm vào mặt tôi. Tôi thở nhẹ và ngửi thấy một mùi hương nhẹ nhàng.
Có vẻ như thứ gì đó cản trở tầm nhìn của tôi. Tôi nhẹ nhàng bỏ ra thứ đang ôm đầu tôi từ phía sau và khi tôi nhìn lên…..
Tôi nhìn Serena, người mà đang nhìn tôi với đôi mắt ngấn lệ.
「Elt là đồ biến thái.」
Khi cô ấy nói như vậy, tôi nhìn vào tay phải của tôi và thấy bàn tay đó đang bóp ngực của Serena.
「Serena, Tôi xin lỗi.」
Giống như lúc chúng tôi dùng bữa ở nhà hàng, Serena không nhìn về phía tôi.
Nó cũng dễ hiểu, cô ấy vừa mới tỉnh dậy từ một giấc ngủ và đột nhiên ngực của cô ấy đã bị đụng chạm bởi một người khác giới.
Cô ấy quay đi và ăn bánh mì của mình, má của cô ấy đỏ ửng.
Tôi bắt đầu chăm chú quan sát những cử chỉ của cô để có thể xin được sự tha thứ từ cô ấy………….
「Đủ rồi. Chúng ta đều uống say, và việc đó đã xảy ra rồi. Cũng không phải chỉ có Elt là người sai.」
Serena cuối cùng cũng quay sang phía tôi.
「Hơn nữa, em là người ôm đầu anh. Đó cũng là lỗi của em nữa.」
Đôi tai của Serena chuyển đỏ khi cô ấy nói ra điều này, và tôi không thể nào nói gì khác bởi vì tôi vẫn nhớ cái cảm giác mà tôi mới trải qua.
Sau đó, chúng tôi thưởng thức bữa ăn của mình trong im lặng.
Sau khi bữa ăn kết thúc……
「Anh không có lựa chọn cho lần này, nhưng lần sau, hãy hỏi em trước khi chạm vào em.」
Serena thì thầm bên tai tôi thế và chạy đi.
「Vậy, hôm nay chúng ta sẽ làm gì đây?」
Chúng tôi kết thúc bữa ăn của mình và đi quanh thị trấn. Serena có vẻ như đã lấy được sự bình tĩnh và đang nói chuyện với tôi, nhưng đôi mắt của cô vẫn hơi ẩm và có vẻ như cô vẫn chưa hoàn toàn quên được chuyện đó.
「Chúng ta đang chuẩn bị để sẵn sàng rời khỏi thành phố, điều mà theo quan điểm của tôi nó sẽ tốn ít nhất một tuần dù chũng ra có vội đi nữa.」
Về việc đặt một chiếc xe ngựa, tôi không biết liệu có đủ chỗ cho hai người ở trong một chiếc xe ngựa sẽ đưa chúng tôi tới thành phố phía đông.
Nhưng tôi phải nói với Alicia về việc tôi vẫn còn sống sớm nhất có thể. Vậy nên tôi…..
「Tôi đang nghĩ tới chuyện viết một lá thư.」
Ở thế giới như này, có cách một cách giao tiếp với nhau là qua những bức thư.
Có những người chuyên vận chuyển thông tin hơn là vận chuyển người cũng như hàng hóa. Họ đi lại giữa các thành phố bằng ngựa hay những con phi long. Đó là một khoảng cách khá xa, vì thế chi phí sẽ rất đắt, nhưng nếu tôi gửi một lá thư thông qua họ, họ có thể chuyển thông tin tới cô ấy trước khi chúng tôi trở về đến đất nước của mình.
「Hmmm, đó chắc chắc sẽ là một cách tốt nhất để mọi người có thể biết được rằng Elt vẫn còn sống. Vậy anh đang viết cho ai thế?」
Tôi nghe được rằng cả bố mẹ của tôi đều đã chết.
Có vẻ như Serena cũng đang tò mò về việc này, người mà cô ấy sẽ viết thư gửi cho nếu ở một mình trên thế giới này.
「Tôi có một người bạn thanh mai trúc mã tên là Alicia. Tôi sẽ viết thư gửi cho cô ấy」
Sau cùng thì, tôi hiến tế bản thân mình cho ma thần như là người thay thế. Tôi khá chắc rằng cô ấy cũng lo lắng về tôi. Nếu cô ấy biết rằng tôi vẫn còn sống, Tôi có lẽ sẽ giúp cô ấy giảm bớt được đau đớn trong lòng hơn.
「Ei!」
Khi mà tôi đang nghĩ về Alicia, Serena đột nhiên ôm lấy tôi.
「Sao thế?」
Tôi hỏi Serena……
「Không có gì hết!」
Cô ấy siết lấy cánh tay của tôi chặt hơn.