I Found a Female Knight in a Rice Field, in the Countryside They Think She’s My Wife

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

309 1282

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

224 7541

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

44 389

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

65 561

Volume 1 - Chương 26 - Mì lạnh kiểu Ý

"Xin lỗi. Để anh đợi lâu quá."

Tôi đang chợp mắt trên xe thì nghe tiếng gõ cửa kính.

Tỉnh dậy, thấy Seram đứng ngoài cửa.

Cô ấy đã xuống núi trước và chờ đợi từ lúc nào, giờ trời đã xế chiều.

"Có vẻ đã tập luyện đẫm mồ hôi nhỉ?"

"Vâng, nhờ anh Jin mà lâu lắm rồi em mới được thỏa thích múa kiếm. Thật sảng khoái."

"Vậy à."

Nét mặt Seram nhìn qua khe mũ giáp vô cùng tươi tỉnh.

Thấy cô ấy vui vẻ thế này, công đưa lên núi cũng đáng.

"Về thôi."

"Vâng."

Seram cởi áo giáp xếp lên thùng xe, mặc chiếc áo thun đơn giản lên ghế phụ.

Có lẽ do hàng giờ luyện kiếm, người Seram ướt đẫm mồ hôi.

Mái tóc vàng dính vào da, chiếc áo trắng bám sát để lộ làn da ở vài chỗ.

Nguy hiểm nhất là phần nội y hiện rõ qua vải ướt ở ngực.

Đã thế dây an toàn càng tôn thêm đường cong đầy cám dỗ.

Cảnh tượng này còn kích thích hơn cả khi nhìn thấy da thịt.

0e237f47-21fc-4760-899b-5a2f082255fa.jpg

"...Seram."

"Gì thế anh Jin?"

"Nếu có áo khoác thì mặc vào đi."

"Tại sao? Em đang nóng sau khi tập mà——"

Seram nhìn tôi đầy ngờ vực, nhưng khi theo tầm mắt tôi xuống ngực, cô ấy chợt hiểu.

981c5ee3-e190-4fcd-b154-9fbf42da2a76.jpg

Mặt đỏ bừng, cô ấy nhanh như cắt chạy ra thùng xe lấy áo khoác mặc vào.

"X-xin lỗi! Để anh thấy cảnh không đứng đắn."

Tôi suýt bật ra câu "Không có gì đâu" nhưng biết rằng bất kỳ lời nào cũng sẽ biến thành quấy rối tình dục, nên im lặng là thượng sách.

"Về nhà thôi."

"Ư-ừm. Phiền anh."

Như muốn xóa đi không khí gượng gạo, Seram cất giọng vui vẻ. Tôi cũng đáp lại bằng thái độ hồ hởi.

Trên đường về, dù hơi ngượng ngùng, chiếc xe tải nhỏ vẫn bon bon chạy.

Vừa về đến nhà, Seram lập tức trốn vào phòng.

Chắc đang lau mồ hôi và thay đồ.

Nhân tiện, tôi đi vệ sinh bồn tắm và đun nước nóng.

Ra phòng khách lấy bình trà lạnh từ tủ lạnh.

Đổ đầy cốc đá, tôi uống một hơi.

"Phàaaaa, mùa hè trà lạnh vẫn là ngon nhất."

Dù nước ngọt hay soda cũng tốt, nhưng trà lúa mạch vẫn là số một.

Đang rót ly thứ hai thì Seram bước ra.

Áo ướt đã được thay, không còn cảnh nội y lộ liễu nữa. Thở phào nhẹ nhõm, tôi rót thêm trà đưa cho cô ấy.

"Anh đã chuẩn bị nước nóng rồi, em có thể tắm trước."

"Cảm ơn anh Jin. Để em uống cái này đã."

Seram uống cạn ly trà, đặt xuống bàn rồi đi về phòng tắm.

"Giờ chuẩn bị bữa tối vậy..."

Ngoài cửa sổ, màn đêm bắt đầu buông xuống.

Nếu đợi Seram tắm xong thì bữa tối sẽ rất muộn.

Thế nên hôm nay tôi quyết định nấu ăn một mình.

Nguyên liệu chính là những quả cà chua mới hái hôm qua. Cần dùng hết chúng sớm. 

Dù vậy, nấu món cầu kỳ một mình thì quá phiền.

"Muộn rồi, ăn nhẹ thôi."

"Này Seram, bữa tối——"

Tôi quay sang hỏi nhưng chẳng có ai bên cạnh.

"À phải. Cô ấy đang tắm."

Dạo gần đây luôn nấu ăn cùng nhau nên thành thói quen mất rồi.

Khoảnh khắc đó, tôi giật mình nhận ra mình đã xem việc sống chung với Seram là điều hiển nhiên.

Trước giờ tôi luôn ở một mình và chẳng thấy có gì lạ.

Đã lâu lắm rồi tôi không sống chung với ai, có lẽ cảm giác đang bị đảo lộn.

Vừa tự phân tích, tôi vừa lục tủ bếp và thấy mì lạnh được biếu hồi Trung Nguyên.

"Được rồi, làm mì lạnh kiểu Ý vậy."

Món này cũng chất đống lâu rồi, cần dùng khi có thể. Tôi bắc hai nồi nước lên bếp. 

Trong lúc đợi nước sôi, thái cà chua thành lát, băm nhuyễn hành tây.

Tôi xếp cà chua thái lát vào khay chịu nhiệt, rắc hành tây lên trên rồi cho vào lò nướng.

Chỉ cần rắc phô mai lên và nướng thêm là có ngay món salad cà chua nướng.

Bữa tối chỉ một món thì buồn quá, nên tôi quyết định làm thêm món này.

Nước trong nồi sôi lên. Một nồi dùng để trần cà chua, nồi kia luộc mì. Chỉ cần trần sơ cà chua để làm mềm vỏ. Vớt ra ngay, vỏ cà chua đã mềm dễ bóc.

Cà chua bóc vỏ được thái miếng vừa ăn.

Mì luộc chín được vớt ra ngâm nước lạnh cho săn lại, để ráo.

Xếp mì ra đĩa, đặt cà chua lên trên, rưới sốt pha từ dầu olive, xì dầu, tiêu và tỏi. Cuối cùng rắc cá ngừ đóng hộp và húng quế thái nhỏ lên trên là xong.

Vừa lúc mì hoàn thành thì lò nướng kêu "ting". Tôi rắc phô mai lên cà chua và nướng thêm một phút.

Một phút sau, món salad cà chua nướng phủ phô mai tan chảy đã hoàn thành.

Đang bưng bát đĩa ra bàn thì Seram vừa tắm xong bước vào.

"Ồ, đúng lúc đấy. Bữa tối vừa xong."

"Toàn để anh Jin một mình chuẩn bị. Em xin lỗi."

"Đừng bận tâm. Anh chỉ làm sớm vì đói bụng thôi."

Seram cúi đầu lịch sự rồi ngồi xuống chiếu, tôi ngồi đối diện.

"Bữa tối nay có mì lạnh kiểu Ý và salad cà chua nướng."

"Ơ? Mì lạnh? Không phải mì somen sao?"

Nghe giải thích thực đơn, Seram nghiêng đầu thắc mắc.

"Về cơ bản là somen, nhưng chính xác thì gọi là mì lạnh. Khác nhau ở độ dày sợi mì."

"Ồ, đúng vậy! Sợi mì này dày hơn lần trước ăn!"

Seram chăm chú nhìn rồi reo lên khi nhận ra sự khác biệt.

"Vậy có phải somen cũng có nhiều loại độ dày khác nhau không ạ?"

"À, thông thường mì càng mỏng thì càng ngon và đắt tiền. Loại mì ăn ở suối mùa hè trước thuộc hàng cao cấp đấy."

"Vậy sao? Em không biết."

Mì có bảy cấp độ, loại được tặng trong dịp Trung Nguyên thuộc hạng đặc biệt, xếp thứ hai.

Trên đó còn chữ có "Tam Thần" - loại cực hiếm chỉ một số nghệ nhân trong hiệp hội mới làm được vào những thời điểm nhất định.

Nhưng giải thích dài dòng cũng vô ích.

"Thôi, ngừng giải thích và ăn thôi."

Kết thúc cuộc trò chuyện, chúng tôi chắp tay rồi bắt đầu ăn.

Seram khéo léo gắp mì bằng đũa, húp một cách thành thạo. Lúc đầu cô ấy còn không thể cầm đũa gắp mì udon, giờ đã quen tay lắm rồi.

"Ăn thử mới thấy rõ sự khác biệt! Mì này dai hơn, ăn đã miệng hơn hẳn!"

Vừa nghe Seram nhận xét, tôi cũng nếm thử.

"Ừm... ừm."

Sau một hồi đắn đo, Seram xin thêm mì. Tôi liền luộc thêm.

Kết cục, chỉ riêng bữa tối Seram đã ăn hết sáu cuộn mì. Và kết quả là sáng hôm sau, cân nặng của cô nàng lại tăng lên.