I Am Sought After by Everyone in a Different World Where the Power and C*astity of Men and Women Are Reversed

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thiên Đường Ngày Tận Thế

(Đang ra)

Thiên Đường Ngày Tận Thế

须尾俱全 - Tu Vĩ Câu Toàn

Nhưng cô không ngờ rằng vẫn còn những nguy hiểm lớn hơn đang chờ cô trên con đường phía trước. Bởi vì Lâm Tam Tửu đột nhiên phát hiện ra rằng thế giới đã trở thành một địa ngục tận thế nóng bỏng.

69 1067

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

263 5085

After I Picked Up a Black Cat, My House Became a Hangout Spot For Two Beautiful Girls

(Đang ra)

After I Picked Up a Black Cat, My House Became a Hangout Spot For Two Beautiful Girls

マナシロカナタ

Đáng ghen tị tới nhưng không thể nào thật hơn—câu chuyện rom-com tình tay ba cao trung bắt đầu!

3 26

WN - Chương 1: Ai mà thèm quan tâm đến ngực đàn ông chứ?!

"... Mình đang ở đâu thế này?"

Tôi chợt nhận ra mình đang đứng giữa một đồng cỏ rộng lớn. Xa xa là những dãy núi trập trùng và khu rừng hùng vĩ, cạnh đó có một con đường mòn nhân tạo. Tuy nhiên, xung quanh chẳng thấy bóng dáng một thị trấn hay ngôi làng nào cả.

Tại sao mình lại ở nơi này?

Dù đầu óc còn mơ màng, tôi vẫn cố nhớ lại những ký ức cuối cùng của mình.

"Hả...? Đừng bảo là... mình chết rồi đấy nhé?"

Ký ức cuối cùng còn đọng lại trong tâm trí là cảnh tôi đang đi bộ từ trường về nhà. Khi băng qua ngã tư thì đột nhiên đèn giao thông chuyến sang màu xanh. Một chiếc xe tải bất ngờ lao đến với tốc độ kinh hoàng, đâm thẳng vào tôi không chút do dự..

"Hay có lẽ đây là mơ? Có lẽ cơ thể của mình đang ở trong phòng hồi sức cấp cứu...? Nhưng ... Cảm giác này không giống mơ chút nào."

Sự ấm áp của mặt trời, cảm giác của đất bên dưới, làn gió thỗi nhẹ qua má - tất cả đều rất sống động, phủ nhận khả năng rằng đây chỉ là một giấc mơ.

Vậy thì ... nghĩa là mình thực sự chết vì bị xe tải tông sao? Đây có phải là nơi con người ta sẽ đến sau khi chết không? Mà nghĩ lại thì, chẳng ai biết chắc chuyện gì xảy ra sau cái chết cả.

“Áo sơ mi trắng ... Quần tây và giày thể thao. Mình vấn mặc bộ đồ lúc đi học về. Nhưng lại chẳng mang theo gì cả. Không điện thoại, cũng chả có ví trong túi."

Bình tĩnh đánh giá lại tình hình, tôi đang suy nghĩ xem mình nên làm gì tiếp theo.

Tốt nhất là cứ đi dọc theo con đường kia, biết đâu sẽ gặp được ai đó. Có khi sẽ thấy cả sông Styx hay gì đấy cũng nên.

Tôi đi bộ dọc theo con đường suốt một tiếng đồng hồ, nhưng vẫn không tìm thấy bất kỳ dấu hiệu nào của con người hay công trình nhân tạo. Thay vào đó, cây cối càng lúc càng rậm rạp – có vẻ tôi đang tiến vào rìa rừng thì đúng hơn.

Chết tiệt ... Có nên quay lại không?

*Xào xạc*

“-?!”

Một tiếng động phát ra từ bụi cây gần đó.

Có gì đó ở đó ư ?!

" ... Một con slime?"

Từ trong bụi cây, một sinh vật giống thạch lết ra. Cơ thể nó có màu xanh nước biển, trong suốt, ở giữa là một khối cầu đỏ như hạt nhân. Nhìn nó... giống y hệt mấy con slime trong game hoặc manga!

"Thật luôn... đây thực sự là thế giới khác à?!"

Dĩ nhiên tôi từng đọc tiểu thuyết và manga về thể loại "isekai". Chẳng lẽ ... tôi đã chết sau khi bị xe tải tông và được chuyến sinh sang một thế giới khác? Nghe có vẻ vô lý, nhưng ... Giờ thấy một con slime bằng xương bằng thịt ngay trước mắt, thật khó mà không tin cho được. 

Nhưng phải làm gì bây giờ? Sinh vật này trông có vẻ dễ thương, chỉ cao tầm 30cm, nhưng ở thế giới này biết đâu lại nguy hiểm chết người.

Tốt nhất là... chạy đi tìm người giúp còn hơn!

*Boing*

“Á -?! "

Ngay lúc tôi định quay gót bỏ chạy, con slime đột nhiên nhảy bổ vào tôi. Mặc dù thân hình nó như thạch, nhung lại di chuyển nhanh gấp ba lần tôi tưởng tượng.

*Xèo xèo*

"Whoa ?! Quần áo của mình đang tan chảy ?! Tệ quá ... Mình cũng sắp tan chảy theo ... Oh? Khoan đã. Không đau sao ...? ”

Tôi tưởng thứ chất nhờn ấy sẽ ăn mòn cả da thịt, nhưng hóa ra nó chỉ khiến áo tôi tan ra từ từ. Cơ thể thì hoàn toàn không sao, ngược lại, chất nhờn ấy còn... mát lạnh và rung rinh, khiến tôi thấy... dễ chịu?!

“Chà ... Lần đầu tiên mình cảm thấy như này. Không biết có ổn không nhỉ? Hy vọng là không bị sưng hay gì cả ... "

Tôi dùng hai tay tóm lấy con slime và ném nó ra xa – nhẹ nhàng đến bất ngờ. Cơ thể tôi vẫn ổn, chỉ có phần áo từ vai phải đến bụng là đã tan sạch.

May mắn thay, chỉ có nửa trên của tôi bị lộ. Nếu chất nhờn làm tan cả quần thì tôi tiêu đời thật đấy. Biết đâu nơi này có luật cấm khỏa thân, rồi lại không được phép vào làng thì khổ.

*xào xạc*

“Không lẽ lại thêm một con nữa...? Khoan đã... cái gì vậy?!”

Trước mặt tôi giờ đây là... ba con slime?! Có vẻ con lúc nãy quay lại, lần này còn kéo theo hai đứa bạn. Tôi không biết chúng hợp thể hay gọi viện binh, nhưng điều chắc chắn là... tệ rồi.

Nếu chúng có thể làm tan cả da thịt, tôi sẽ gặp nguy hiểm thực sự!

Phải chạy ngay thôi!!

Tuy nhiên, ba con slime đó nhanh hơn nhiều so với dự đoán.

"Cẩn thận !! "

Một giọng nói vang lên khi một người lao tới chắn giữa tôi và lũ slime. Cô ấy mang một chiếc khiên lớn, đỡ trọn đòn tấn công.

"Ha -! "

Ngay sau đó, một bóng người khác xuất hiện bên cạnh – một cô gái với mái tóc đuôi ngựa vàng óng dài tuyệt đẹp đung đưa trước gió. Cô rút kiếm, nhắm thẳng vào “nhân” bên trong từng con slime mà chém, làm chúng vỡ vụn.

Đám slime tan ra như thạch chảy và biến mất trong lòng đất.

“Anh có sao không? Có bị thương ở đâu không?!”

Cô gái tóc vàng tra kiếm vào vỏ và quay sang tôi. Cô ấy trông trẻ, chắc tầm tuổi tôi hoặc hơn một chút. Rất xinh đẹp, đặc biệt là đôi mắt xanh biếc và mái tóc vàng óng như trong phim nước ngoài. Dù không phải người Nhật, nhưng tôi lại hiểu rõ từng lời cô ấy nói.

Mình đoán... Đây thực sự là một thể giới khác.

“Vâng... nhờ mọi người mà tôi không sao cả...”

Đ-đợi đã ?! Quần áo của anh tan chảy rồi?! Nhanh lên, chúng ta cần tìm thứ gì đó để che cho anh!"

"Hả ..? "

À, đúng rồi... cái áo bị tan mất vì con slime. Nhưng quần vẫn còn nguyên mà? Có gì đâu mà cô ấy làm ầm lên vậy chứ?

“Hình như đồ của tôi bị tan chảy vì chất nhờn lúc nãy. Nhưng chỉ có cái áo thôi. Không sao đâu."

"An-Anh đang nói cái gì thế ?! Một chàng trai trẻ mà để lộ ngực không đứng đắn chút nào! Nhanh-Nhanh lên! Anh cần phải che lại!"

... Hở... chàng trai trẻ...? Gì cơ, mấy người ở đây chưa từng thấy ngực đàn ông à?

"Nhưng .. tôi không mang theo quần áo dự phòng nào cả."

“V-Vậy sao? Chúng tôi vừa mới hoàn thành nhiệm vụ về nên cũng chẳng có quần áo dự phòng nào cả ... Này! Mấy cậu kia! Đừng nhìn chằm chằm vào anh nữa!”

Khi tôi chưa kịp nhận ra thì một cô gái khác đã chạy đến. Hình như cô gái này cũng là bạn đồng hành của cô gái tóc vàng. Cô gái đỏ mặt nhìn tôi. Trông cô trẻ hơn hai người bạn kia. Theo lệnh của cô gái tóc vàng, cả hai người đều quay mặt đi.

Cơ mà... có thật là ngực đàn ông khó coi đến mức vậy không? Ai mà muốn nhìn chứ...

"À, đúng rồi. Xin đợi một lát.”

Cô gái tóc vàng nói rồi đột nhiên cởi bỏ áo giáp trên người, để lộ chiếc áo sơ mi trắng bên trong. Chiếc áo hơi ẫm vì mồ hôi. Hơn nữa, hình như ở thế giới này họ không mặc áo ngực vì tôi có thể nhìn rõ đường viền nhũ hoa của cô ấy qua lớp vải trắng.

Oops! Không, không, không! Mình không thể nhìn vị cứu tinh của mình bằng ánh mắt dâm đăng như vậy được !! Như thế thì thật là bất kính! Không, nhưng quan trọng hơn, cô ấy đang cố làm gì vậy ?? Oh, có lẽ cổ định cho mình mượn bộ giáp chăng?

"Được rồi!"

“Hả? Khoan -!! Khoan-Khoan đã !! Cô đang làm gì thế ?! "

Trong lúc tôi còn ngơ ngác, cô gái ấy cởi luôn chiếc áo phông trắng đang mặc ra.

'Đây, mặc cái này đi."

"KHÔNG, KHÔNG, KHÔNG!! Cô đang làm cái gì thế hả?! Làm ơn mặc áo lại đi!!"

Cô ấy định đưa cho tôi chiếc áo phông vừa cởi ra. Nhưng quan trọng hơn, cô ấy đang đưa cho tôi quần áo của mình mà còn không thèm che bộ ngực lớn và tuyệt đẹp của mình.

"C-Cái.. ANH đang nói cái quái gì vậy? Làm ơn, lấy cái này che ngực lại! Nhanh lên!"

Tại sao ?! Mình không hiểu nổi! Cuộc trò chuyện này là sao ?! Chúng ta chẳng cùng chung quan điểm chút nào !!

"Tôi ổn mà, làm ơn che ngực lại đi!”

"Anh đang nói cái gì vậy ?! Tôi là phụ nữ! Ai quan tâm đến ngực của tôi chứ ?! Anh là đàn ông mà! Ngực của anh được ưu tiên hơn! Dù sao tôi cũng sẽ mặc giáp, nên không sao cả."

Đấy là lời của mình mà! Ai thèm quan tâm đến ngực đàn ông chứ ?! Tệ thật. Mình chỉ là một cậu học sinh trung học còn trong trắng thôi mà. Cảnh tượng này kích thích quá !! Bình tĩnh nào! Lương tâm cắn rứt không cho phép mình nhìn vị cứu tinh bằng ánh mắt dâm đãng như vậy được! Những lúc thế này, hãy nghĩ ngược lại! Phải rồi .. Cơ bắp của đàn ông... Cơ lưng rộng của đàn ông ... Cơ ngực của đàn ông ... Được rồi, nó đang có tác dụng. Cậu bé của mình bắt đầu bình tĩnh lại rồi. Không, khoan đã, đó là kiểu bình tĩnh gì thế ?!

"Tôi hiểu rồi! Cảm ơn cô đã cho tôi mượn quần áo, nên làm ơn! Nhanh chóng mặc giáp vào đi!"

Sau khi tự giễu cợt bản thân một chút, tôi thấy bình tĩnh hơn một chút. Tôi cười khúc khích. Rõ ràng là cả hai chúng tôi đều không có ý định lùi bước nên tôi quyết định tốt nhất là nên ưu tiên che ngực cả hai ngay bay giờ.

“Ừ, tôi hiểu rồi."

Tôi cầm lấy chiếc áo phông cô ấy đưa và mặc vào, cố gắng hết sức tránh nhìn vào ngực cô ấy. Mùi hương và hơi ấm của cô ấy vẫn còn vương vấn trên áo, khiến tim tôi đập loạn xạ.