Hundred

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

(Đang ra)

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

Kagami Yuu

Một bộ romcom nóng bỏng, tinh nghịch tuổi học trò xoay quanh cô nàng đáng yêu nhất lớp và cậu bạn thân của mình!

23 185

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

131 1299

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

88 1517

Mayoi Neko Overrun!

(Đang ra)

Mayoi Neko Overrun!

Matsu Tomohiro

Câu chuyện xoay quanh Takumi Tsuzuki, một chàng trai trẻ dành thời gian bên người bạn thuở nhỏ Fumino Serizawa tại quán cà phê Mèo Đi Lạc, và cùng bạn bè tại Học viện Umenomori. Một ngày nọ, chị gái c

93 3

Ma Vương dường như hợp tác cùng Dũng Giả để xâm lược thế giới khác

(Đang ra)

Ma Vương dường như hợp tác cùng Dũng Giả để xâm lược thế giới khác

Zecil

Ma Vương Silvia và những người bạn đồng hành của cô sẽ gián tiếp cứu các thế giới khác để ngăn chặn điều đó, nhưng mà—.

28 21

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

1743 22475

Tập 11: Little Fragments - Chương 7

Mimi-chan của Carrot Land

「Nghe bảo là hộ tống mấy người nên tôi mới đi theo, nhưng mà...」

Hayato đứng ngây người trước cổng ra vào được trang trí lộng lẫy.

Xung quanh là rất nhiều gia đình có con nhỏ. Đám trẻ đứa nào đứa nấy mắt sáng lấp lánh. Các bậc cha mẹ nhìn con mình với vẻ mặt đầy mãn nguyện.

Đúng vậy, nơi này là...

「...Công viên giải trí mà, phải không?」

「Đúng vậy!」

Sakura dõng dạc trả lời trước cổng. Cô dang rộng hai tay, xoay một vòng như vũ công ba lê rồi nói tiếp.

「Wonderful Land! Công viên giải trí kiểu mới lớn nhất thế giới do Warslan xây dựng đó!」

Đó là một vòng xoay đẹp mắt, tựa như điệu nhảy trên sân khấu.

...Dù vậy, chắc chẳng ai nhận ra cô là 《Vu Nữ Cơ của Đất Nước Mặt Trời Mọc (Oriental Wizard)》 Kirishima Sakura đâu.

Vì cô đang cải trang bằng mũ và kính râm.

「Dù gì cũng là kỳ nghỉ hiếm hoi, mình muốn chơi thỏa thích ở công viên giải trí. Phải không, Karen-chan!」

「Vâng, chúng ta hãy chơi thỏa thích ạ!」

Karen đáp lại cũng đang đội mũ cải trang, dù không đeo kính râm.

Danh tiếng của Karen giờ đây cũng đã tăng lên nhờ Sakura.

Dù đã gần ngang ngửa với Sakura, nhưng với trang phục này thì chắc cô sẽ không bị nhận ra là 《Phù Thủy Tí Hon của Little Garden (Little Little Witch)》.

「Vậy có nghĩa là, tôi đến đây để trông chừng hai người chơi trong công viên giải trí, đúng không?」

Sakura khoác lấy cánh tay của Hayato đang bối rối và nói.

「Không phải trông chừng, mà là vệ sĩ. Chắc chắn là chúng tôi cần được bảo vệ mà, đúng không?」

「Đúng vậy, không sai đâu ạ!」

Karen cũng khoác lấy cánh tay Hayato, nép sát vào người cậu.

「Có lẽ đúng là vậy, nhưng mà...」

Người ra lệnh cho Hayato làm vệ sĩ cho hai người họ chính là hội trưởng hội học sinh của Little Garden, Claire Harvey.

Về cơ bản, Hayato cũng giống như vệ sĩ riêng của hai người họ nên không thể tránh khỏi, nhưng sở dĩ cậu có chút không hào hứng, có lẽ là vì nơi Sakura và Karen đến không phải là để làm việc, mà là để nghỉ ngơi, để vui chơi.

「Đúng là hết nói nổi hai người...」

Tuy được dặn là mặc thường phục vì đồng phục ở đây sẽ rất nổi bật, nhưng cậu không ngờ lại là công viên giải trí. Trên đường đến đây, dù hỏi bao nhiêu lần hai người họ cũng không trả lời, có lẽ cậu nên lường trước tình huống này rồi.

(Rốt cuộc, thay vì là vệ sĩ, thì giống người trông trẻ hơn.)

Ngay sau khi Hayato nghĩ vậy và thở dài một hơi.

(...Chết rồi...!)

Cậu nhận ra mình đang bị mọi người xung quanh chú ý.

Hai cô gái ăn mặc kỳ lạ đang đứng trước cổng, vây quanh một chàng trai. Chuyện quái gì vậy. Bị chú ý vì tưởng là đang có chuyện tay ba cũng là điều khó tránh.

Ngay cả nhân viên an ninh cũng đang nhìn bọn họ với ánh mắt nghi ngờ.

Dĩ nhiên, Sakura cũng nhận ra những ánh nhìn đó.

「Nào, cứ đứng đực ra thế này sẽ bị chú ý một cách kỳ quặc đó. Chúng ta đi thôi!」

「Đúng vậy, đi thôi, anh hai!」

「N-Này!」

Bị Sakura và Karen khoác hai tay, Hayato bị lôi vào sâu bên trong công viên giải trí.

Có những cô gái đang nấp sau hàng rào cây thấp, theo dõi họ.

Đó là Emilia, Reitia và Meimei.

※※※

「Thật tình... Tại sao ta lại phải tham gia vào chuyện này chứ.」

Người cất giọng bất mãn là Reitia.

Cô đang dùng ống nhòm để theo dõi tình hình của Hayato, Sakura và Karen, rồi buông lời càu nhàu với Emilia.

Giống như nhóm Hayato, cả hai đều không mặc đồng phục của Little Garden.

Emilia mặc một chiếc váy liền màu trắng.

Reitia thì mặc áo sơ mi và quần short, bộ đồ thường ngày của cô.

Thêm vào đó, giống như Sakura và Karen, họ cũng đội mũ và đeo kính râm.

「Ể, nhưng mà, Reitia cũng nói là muốn đến Wonderful Land mà?」

Emilia bỏ ống nhòm xuống, nhìn về phía Reitia và nói.

「Đúng là ta có nói vậy, nhưng...」

Vốn dĩ, đó là lời cô nói với Fritz.

Thế nhưng, lời nói đó không những không đến được tai cậu ta, mà còn bị Emilia đang nghe lỏm bên cạnh bắt được, và vài ngày sau, cô bị lôi đến đây như thế này.

Hôm nay là ngày Fritz phải trực ở Little Garden, nên cô thậm chí còn không thể rủ cậu ta đi cùng.

「Mà này, Emilia. Sao ngươi lại biết nhóm Hayato sẽ đến đây?」

「À, tớ có chút việc. Lúc đến chỗ Charlo thì tình cờ nghe được. Chuyện của Charlo và Karen-chan ấy...」

Là cô đã nghe lén được cuộc nói chuyện của Karen, người đến để bảo trì Hundred, rằng cô ấy sẽ cùng Hayato và Sakura đến Wonderful Land vào cuối tuần.

Dĩ nhiên là cô đã nấp đi để Karen không thấy.

「Vì tớ nghe nói đó là nhiệm vụ, nên tớ nghĩ sẽ khó mà chen vào. Dù có nói muốn cùng làm vệ sĩ thì cũng có thể bị hội trưởng giao cho công việc kỳ quặc nào đó, rồi sẽ không thể giám sát xem Kirishima Sakura có làm gì kỳ quặc không, đúng chứ?」

Nếu chuyện đó xảy ra, cô sẽ không thể giả vờ tình cờ gặp họ được. Vì vậy, cô đã làm sao để Karen không phát hiện, rồi sau đó hỏi chi tiết từ Charlotte.

「Tớ thông minh, đúng không?」

Emilia nhếch mép cười.

「Thiệt tình, ngươi đúng là...」

Reitia thở dài ngao ngán, rồi nói tiếp.

「...Ngươi thì có Hayato, nhưng ta thì không có Fritz ở đây...」

「Hửm, cậu nói gì à?」

「Không, không có gì. Cứ xem như chưa nghe thấy gì đi.」

Reitia đỏ mặt đáp lại, trông có vẻ ngượng ngùng.

「Việc giám sát Hayato cứ thay phiên với Meimei là được. Thời gian sau khi gặp được Hayato, cậu có thể chơi thỏa thích... À mà, Meimei đâu rồi nhỉ?」

Nhận ra Meimei vừa nãy còn ở bên cạnh đã biến mất, Emilia giật mình.

「Ờ, nói mới nhớ, không thấy con bé đâu cả...」

Reitia cũng nhận ra Meimei không có ở đó, bèn nhìn quanh.

「「A!?」」

Cả Emilia và Reitia đồng thanh hét lên.

Vì họ đã phát hiện ra Meimei đang bị một đám trẻ vây quanh.

「Là Mimi-chan kìa!」「Mimi-chan cải trang đột nhập Wonderful Land kìa!」「Collab, collab hả?」

Đám trẻ vừa nói vừa ôm lấy chân Meimei đang đeo kính râm.

「Mimi-chan?」

「Đó là gì vậy?」

Emilia và Reitia cùng nghiêng đầu thắc mắc.

Meimei dường như cũng có cùng câu hỏi.

「Ừm, M-Mimi-chan là gì vậy ạ...?」

Cô tỏ ra bối rối trước đám trẻ.

Nhìn thấy cảnh đó, Emilia nói.

「Đúng rồi, trước hết phải cứu con bé đã.」

Reitia cũng nhanh chóng đồng ý.

「Mọi người chờ đã! Cô bé này không phải nhân viên đâu!」

Emilia và Reitia chạy đến chỗ Meimei đang hoảng loạn và tách cô bé ra khỏi đám trẻ.

Sau đó, họ di chuyển đến một nơi ít đông đúc hơn, cách cổng một đoạn.

「Emilia-sama, xin lỗi... Cảm ơn người đã cứu em...」

Meimei cúi đầu trước Emilia.

「...À, chuyện đó thì không sao, nhưng mà...」

Emilia quan sát xung quanh.

Tuy không phải là nơi quá đông người, nhưng bất cứ ai đi ngang qua cũng đều nhìn Meimei. Emilia lại nhìn Meimei lần nữa.

「Quả nhiên, đôi tai và cái đuôi đó nổi bật thật nhỉ.」

「...Ưư, vậy ạ...」

Meimei chán nản rũ vai xuống.

Đây là điều cô đã lo ngại từ trước.

Tuy nhiên, tai và đuôi cũng là thiết bị liên lạc của cô.

Nếu tháo ra sẽ gây cản trở cho hoạt động, nên đành phải để nguyên như vậy.

「Nhưng mà, em thấy cũng có nhiều người đeo tai mà...」

「Chuyện đó thì đúng...」

Như lời Meimei nói, trong tầm mắt cũng có rất nhiều khách hàng đội món đồ mô phỏng tai của Wonder, nhân vật chính của Wonderful Land.

「...Dù vậy, đó là tai chó mà. Tai của Meimei lại là tai mèo...」

「Nhưng lúc nãy đám trẻ đã gọi là Mimi-chan mà? Chẳng phải có nhân vật như vậy sao?」

「Ừm, tớ không biết về chuyện đó...」

「Vậy thì, để Meimei tra thử!」

Sử dụng chức năng liên lạc, Meimei bắt đầu tìm kiếm.

「Mimi... công viên giải trí... linh vật... Ra rồi ạ! Mimi-chan là nhân vật linh vật đại diện của Carrot Land, một công viên giải trí khác gần Wonderful Land ạ.」

Reitia cũng dùng PDA kết nối Cybernet để xác nhận nhân vật đó.

「Quả thật, có chút giống Meimei... Sau khi vào trong, chắc chắn sẽ bị gọi là Mimi-chan nữa cho xem.」

Reitia liếc nhìn Meimei rồi nói tiếp.

「Đặc biệt là bộ đồ hầu gái đó! Nó cũng trùng với Mimi-chan!」

「Nhưng mà, bây giờ không có thời gian để thay đồ khác... Á, chết rồi!」

「Sao thế?」

「Có chuyện gì vậy ạ?」

Meimei và Reitia đồng loạt hỏi Emilia, người đột nhiên mở to mắt và kêu lên.

「Nhóm Hayato đi mất rồi!」

「Cái gì!?」

「Đúng là không thấy Hayato-san đâu nữa!?」

Reitia và Meimei nói nối tiếp nhau.

Đúng như lời Emilia nói, không còn thấy bóng dáng của nhóm Hayato nữa.

「Phải dùng GPS kiểm tra vị trí mới được...」

Emilia vội vàng lấy PDA ra.

「Chết tiệt, không có tín hiệu!!」

「Vậy thì, có lẽ họ đang ở nơi có mái che ạ.」

「Nếu vậy, vị trí cuối cùng nhận được là... à. A, là nhà ma.」

「Ngươi đúng là giống stalker thật đấy...」

Reitia lẩm bẩm với vẻ chán nản.

「Ồn ào quá. Dù sao thì, nhanh lên nào. Meimei thì... phải rồi. Tạm thời đội mũ của tớ đi!」

「A!」

Emilia tháo mũ của mình ra và đội lên cho Meimei.

「Tình trạng liên lạc có thể sẽ kém đi, nhưng thế này trông sẽ bình thường hơn một chút, đúng không? Có chuyện gì thì tháo ra là được.」

「Đúng là vậy ạ.」

「Vậy thì, đi đến chỗ nhóm Hayato thôi!」

※※※

Nơi đầu tiên nhóm Hayato đến là nhà ma.

Đó là theo yêu cầu của Sakura.

「Thật sự đáng sợ quá nhỉ, Karen-chan.」

「Vâng, rất đáng sợ ạ.」

Karen trả lời câu hỏi của Sakura.

Cả hai đều đang mỉm cười.

Có lẽ vì tình trạng hiện tại là hình thức hạnh phúc nhất đối với họ.

Bởi lẽ, Sakura đang ôm cánh tay phải của Hayato.

Còn Karen thì đang ôm cánh tay trái của Hayato.

Cả hai đang độc chiếm Hayato.

「Hayato-kun thấy thế nào?」

「Dù có hỏi thấy thế nào thì...」

Hayato vừa cười khổ vừa trả lời.

「...Tại hai người cứ la hét rồi ôm chầm lấy tôi, nên tôi có thấy được gì đâu...」

「Nhưng mà, như vậy cũng vui mà, phải không?」

「Đúng không ạ?」

Nhìn hai người họ nhìn nhau cười, Hayato không nói nên lời.

Một bên là em gái nhưng bị hai cô gái bám lấy, nói là phiền thì đúng hơn là vui.

Và điều đó vẫn không thay đổi.

「...Mà này, hai người, đã ra khỏi nhà ma rồi, mau buông ra đi...」

「Ể. Đi dạo mà dính lấy nhau thì anh ghét đến thế à?」

「Đúng vậy sao, anh hai?」

Sakura và Karen nhìn chằm chằm vào mặt cậu.

Cảm thấy có chút ngượng ngùng, Hayato quay mặt đi và nói.

「...Tại vì nó rất nổi bật mà. Chính hai người đã nói nếu lộ danh tính thì sẽ phiền phức mà...」

「Đó là dĩ nhiên rồi. Nếu bị vây quanh xin chữ ký thì sẽ không đi đâu được.」

「Vậy thì buông ra đi.」

「Ưừ, biết rồi.」

「Đúng là hết nói nổi...」

Khi Sakura và Karen buông ra, Hayato thở dài một hơi.

「Nào, vậy tiếp theo chúng ta đi đâu đây?」

「A, Karen muốn đi trò tách trà kia ạ!」

Karen chỉ tay vào một trò chơi gần đó.

「Vậy thì, chúng ta đi thôi.」

Trông có vẻ an toàn cho cả thể xác lẫn tinh thần hơn nhà ma.

Thế là, Hayato, Sakura và Karen di chuyển đến chỗ trò tách trà.

Và đầu tiên là Sakura.

Tiếp theo là Hayato.

Cuối cùng là Karen bước vào chiếc tách trà.

Vị trí hoàn toàn giống như khi đi dạo bên ngoài hay khi đi trong nhà ma từ lúc vào Wonderful Land — Hayato bị kẹp giữa Sakura và Karen.

「A, nó bắt đầu chuyển động rồi ạ!」

Đúng như lời Karen nói, chiếc tách bắt đầu chuyển động cùng với tiếng nhạc nhanh và vui tươi.

「Ừm, xoay cái tay cầm này thì chiếc tách cũng sẽ quay, phải không?」

「Đúng vậy. Hayato-kun, thử xoay đi.」

「Ờ, ừ...」

Với vẻ mặt lo lắng, Hayato đặt tay lên tay cầm và bắt đầu xoay tròn.

「A, nó quay rồi.」

Cậu đã lo rằng nó sẽ quá nhanh, nhưng không phải vậy. Chiếc tách bắt đầu quay với tốc độ vừa phải.

Tiếp theo, Sakura cũng vui mừng reo lên.

「A, tuyệt quá. Khung cảnh quay vòng vòng, và...」

Lúc đó...

Karen nhận ra rằng, khác với cô và anh trai mình, Sakura đang có vẻ mặt bất mãn.

「Sakura-san, có chuyện gì vậy ạ?」

「Chậm quá.」

Sakura lẩm bẩm với giọng trầm.

Cô còn đang cau có.

Rồi Sakura đặt tay mình lên tay Hayato đang đặt trên tay cầm.

「Xoay nhanh hơn nữa đi. Nào, Hayato-kun cũng vậy!」

「Này, Sakura!?」

Sakura bắt đầu xoay tay cầm.

Tốc độ của chiếc tách tăng lên nhanh chóng...

「...Á, Sakura-san! Xoay nhanh như vậy sẽ chóng mặt mất ạ!」

「Thế mới được chứ.」

Sakura buông tay khỏi tay cầm, nhưng chiếc tách đã có đà nên không giảm tốc độ.

Trong lúc đó.

「A, Hayato-kun... em, em hơi chóng mặt...」

Sakura lảo đảo và dựa vào người Hayato.

Nhìn thấy cảnh đó, Karen cuối cùng cũng nhận ra âm mưu của Sakura.

「A, Sakura-san! Thật ra chị chỉ muốn làm thế thôi phải không...!」

「Lúc nãy chị đã nói rồi mà. Đây mới là điểm thú vị nhất của công viên giải trí chứ ♥」

Sakura lè lưỡi, nở một nụ cười tinh quái.

「Hừm, vậy thì Karen cũng làm!」

「Khoan, Karen!」

Karen bắt đầu xoay tròn tay cầm của chiếc tách trà đã giảm tốc độ.

Dù Hayato lên tiếng ngăn cản, Karen vẫn không dừng tay.

Chiếc tách trà dần tăng tốc.

Ngay khi Karen buông tay khỏi tay cầm.

「A, anh hai, em chóng mặt quá!」

「Này!」

Giống như Sakura lúc nãy, Karen cũng bám vào Hayato.

Bên trong chiếc tách quay vòng vòng.

Nhiệt độ cơ thể của Sakura và Karen làm nhiệt độ cơ thể của Hayato cũng tăng lên.

(...Mình phải làm gì đây?)

Trong lúc Hayato đang bối rối.

Đùng! Một tiếng động lớn và một cơn chấn động ập đến ba người.

「Kya!?」

「Cái gì vậy?」

Karen và Sakura lần lượt lên tiếng.

Vì thế, cả hai đã buông Hayato ra.

「...Chẳng lẽ là Savage?」

Hayato lẩm bẩm với vẻ mặt căng thẳng.

「Cũng có khả năng đó.」

Sakura trả lời.

Hayato đứng dậy quan sát xung quanh, nhưng vẫn không hiểu rõ.

「Anh hai, xem cái này đi!」

「Hả?」

Thứ Karen đưa ra là màn hình của một mạng xã hội. Cô đã tìm kiếm các bài đăng của những người đang ở trong công viên giải trí này.

「Có vẻ như đã có một vụ nổ đột ngột ở khu vực tàu lượn siêu tốc ạ.」

「Vậy có nghĩa không phải là cuộc tấn công của Savage.」

Nếu vậy thì cũng yên tâm được phần nào — nhưng dĩ nhiên không phải hoàn toàn.

Dù sao thì cũng đã có một vụ nổ.

Sakura nói.

「Vậy thì, là khủng bố sao? Dù là gì thì cũng phiền phức...」

Ngay khi cậu đang tự hỏi phải làm gì.

Chiếc PDA trong túi của Hayato vang lên.

Đó là 《Yêu cầu Cuộc gọi Khẩn cấp (Emergency Call)》.

Từ nữ hoàng và cũng là hạm trưởng của Little Garden, Claire Harvey.

Hayato vội vàng lấy PDA ra khỏi túi và nhận cuộc gọi.

『Kisaragi Hayato, cậu đang ở Wonderful Land, phải không?』

Giọng của Claire vang lên.

「Vâng, dĩ nhiên rồi ạ.」

Hayato trả lời rồi nói tiếp.

「Hình như đã có một vụ nổ ở khu vực tàu lượn siêu tốc, có liên quan đến chuyện đó không ạ?」

『Đúng vậy.』

Ngay khi lời của Claire vừa dứt.

「Kya!」

「...Chết tiệt, lại gì nữa đây!」

Karen khẽ kêu lên, còn Sakura thì càu nhàu.

Những âm thanh và tiếng nói đó có lẽ Claire cũng nghe thấy.

『Có chuyện gì vậy!?』

Claire ở đầu dây bên kia hỏi với vẻ lo lắng.

「...Lại có tiếng nổ nữa... có vẻ như ở một nơi khác lúc nãy...」

Hayato nói vậy là vì lần này cậu đã thấy khói bốc lên.

『Claire-sama, Hayato-sama, có nghe thấy không ạ.』

Người tiếp theo tham gia cuộc gọi là nhà phân tích chính của Little Garden, Chris Steinbelt. Cậu đang ở trong phòng họp chiến lược dưới lòng đất của Little Garden.

Chris nói tiếp.

『Hiện tại, cục tình báo của Warslan đang phân tích nội dung camera giám sát của Wonderful Land! Ngay khi có kết quả phân tích, tôi sẽ liên lạc lại. Trong thời gian đó, trước mắt nhóm Hayato-san hãy hợp lại với Emilia-san và Reitia-san. Như vậy sau này sẽ dễ điều động hơn.』

「Ể, Emilia và những người khác sẽ đến đây sao?」

Tiếp sau Hayato, Claire cũng thốt lên kinh ngạc.

『Đúng vậy, tại sao lại là Emilia? Từ vị trí của Little Garden hiện tại đến Wonderful Land, đi máy bay cũng mất hai tiếng...』

『Ủa, cả Claire-sama và Hayato-sama đều không biết sao ạ? Hiện tại Emilia-sama và Reitia-sama cũng đang ở Wonderful Land mà.』

「Ể...」

『Cái gì!』

Hayato chết lặng, còn Claire thì hét lên.

Sakura và Karen dĩ nhiên cũng mang vẻ mặt kinh ngạc.

「Tại sao bọn họ lại ở đây...」

『À thì, thật ra có nhiều chuyện lắm.』

Đáp lại lời lẩm bẩm của Hayato, Charlotte tham gia vào cuộc gọi. Cô kể lại chuyện đã để Emilia nghe lén cuộc nói chuyện với Karen.

「Không ngờ lúc đó Emilia-san lại ở đó...」

Karen rũ vai xuống, lẩm bẩm.

『Xin lỗi nhé, tớ thấy thú vị nên đã không nói cho các cậu biết.』

「Thật tình, cậu đúng là...」

Sakura lẩm bẩm với vẻ chán nản.

— Nhưng, tình hình bây giờ là thế này.

Nói một cách khách quan, có lẽ việc Emilia và những người khác ở đây lại là điều tốt.

「Ừm, Chris. Vậy thì, bây giờ tôi sẽ đi hợp lại với Emilia. Vị trí là...」

『Bây giờ tôi sẽ gửi dữ liệu GPS đến đó. Xin hãy xác nhận.』

「Đã rõ. Cảm ơn nhé.」

「Không có gì ạ.」

※※※

Gần như cùng lúc nhóm Hayato nhận được dữ liệu GPS từ Chris và rời khỏi trò tách trà, thì Emilia và Reitia đang ở giữa sự hỗn loạn.

「Quả nhiên đây là khủng bố rồi.」

Sau vụ nổ thứ hai, Emilia đã tin chắc như vậy.

Các vị khách khác dường như cũng đã nhận ra có chuyện bất thường.

Cả công viên trở nên khá ồn ào.

Vang lên giữa không gian đó là tiếng chuông "ping pong pang pong".

『Thông báo đến quý khách. Thông báo đến quý khách. Đã xảy ra một vụ nổ bí ẩn trong công viên. Hiện tại, chúng tôi đang điều tra nguyên nhân. Quý khách vui lòng tuân theo chỉ dẫn của nhân viên trong công viên để sơ tán. Xin nhắc lại...』

Trong lúc loa phát thanh vẫn tiếp tục, một nhân viên tiến lại gần nhóm Emilia. Đó là một người đàn ông lớn tuổi, tóc đã ngả màu muối tiêu.

「Như đã thông báo. Tạm thời mọi người hãy tập trung tại quảng trường trước vòng đu quay. Ở đó không có gì gần nên có lẽ sẽ an toàn...」

「...Emilia, làm sao đây?」

「Đến nước này thì, đành chịu thôi.」

Nói rồi, Emilia đưa cho người nhân viên chiếc PDA cũng là thẻ học sinh của Little Garden. Tiếp theo đó, Reitia cũng đưa PDA của mình ra.

「Bọn tớ không sao.」「Anh có thể giúp sơ tán những vị khách khác được không?」

「Không lẽ, đó là...!」

Chỉ là một nhân viên bình thường.

Dù chỉ là một vị trí thấp trong tổ chức, nhưng ông ta cũng là một nhân viên của Warslan.

Trong một khoảnh khắc, ông ta tỏ vẻ ngạc nhiên, nhưng dường như không mất nhiều thời gian để hiểu được biểu tượng hiển thị trên màn hình PDA đó là gì.

「Chẳng lẽ các vị là người của Little Garden!」

「Đúng vậy.」

Nhận được câu trả lời như mong đợi, Emilia mỉm cười.

Tiếp theo, Reitia lẩm bẩm.

「Nếu đây là khủng bố, có lẽ chúng ta sẽ nhận được lệnh giải quyết vụ này.」

「Bất ngờ thay, lại được hợp lại với Hayato rồi.」

Đáp lại lời của Reitia, Emilia lẩm bẩm thì chiếc PDA vang lên. Đó là 《Cuộc gọi khẩn cấp (Emergency Call)》 từ Claire.

「Đấy, đến rồi.」

Emilia lấy PDA từ trong túi ra và mở cuộc gọi.

Giọng của Claire lập tức vang lên.

『Emilia Hermit, có nghe thấy không?』

「Ừ, nghe thấy. Reitia và Meimei cũng đang ở đây.」

『Dĩ nhiên là ta biết. Hiện tại, ở công viên giải trí nơi các ngươi đang ở, đã xảy ra một loạt vụ nổ. Hãy cùng với Kisaragi Hayato giải quyết vụ việc này.』

「Tớ cũng vừa mới nói chuyện đó xong. Chờ chút nhé. Giờ tớ sẽ tra dữ liệu GPS của Hayato... a, giờ thì lấy được rồi.」

『Thiệt tình, ngươi lại tự tiện xâm nhập vào dữ liệu của Little Garden...』

「Phải rồi, Meimei thì sao?」

Phớt lờ lời cằn nhằn của Claire, Emilia hỏi Meimei.

「Em nghĩ em muốn giúp mọi người hướng dẫn sơ tán ạ. Vẫn còn rất nhiều người ở trong các trò chơi.」

「Vậy à. Vậy thì, bọn tớ sẽ đến chỗ Hayato. Đi thôi, Reitia.」

「Ừm!」

Ngay khi Emilia và Reitia chuẩn bị chạy đi.

「Ừm, cô bé cũng là một Slayer sao?」

Một trong những nhân viên hỏi Meimei.

「Không, em không phải Slayer. Meimei là Meimei ạ!」

「Ừm...」

Emilia bất giác dừng lại và quay đầu lại.

Vì cô nghĩ câu trả lời của Meimei chỉ làm cho mọi chuyện thêm khó hiểu.

「...Ừm, chú ơi. Meimei không sao đâu. Trông thế thôi chứ thật ra nó mạnh lắm. Nên cứ để nó giúp hướng dẫn sơ tán đi ạ. Vậy nhé!」

Emilia và Reitia chạy đi khỏi đó.

「Vậy thì, xin hãy để em giúp ạ!」

「À, vâng...」

Bên cạnh người đàn ông đang tỏ vẻ bối rối, Meimei mỉm cười rạng rỡ.

※※※

Emilia và Reitia. Hayato, Sakura và Karen. Vì cả hai nhóm đều đang chạy về phía nhau nên họ đã nhanh chóng gặp được nhau.

「Không ngờ cô lại đi theo rình rập chúng tôi đấy.」

Ngay khi gặp mặt, Sakura đã nói vậy và lườm Emilia.

Emilia đáp trả.

「Dù có Karen-chan ở đây, nhưng ai biết được cậu sẽ làm gì Hayato chứ. Tớ định giám sát thôi.」

「Làm gì là làm gì? Tôi thì làm sao chứ? Tôi chỉ đang có một buổi hẹn hò vui vẻ ở công viên giải trí với Hayato-kun thôi!」

「Khoan, này!」

Sakura khoác tay Hayato, lè lưỡi về phía Emilia.

Thấy vậy, Emilia lao vào Sakura, cố gắng tách cô ra khỏi Hayato.

「Này, tránh xa Hayato ra!」

「Này hai người, bây giờ không phải lúc cãi nhau...」

Ngay khi Hayato lên tiếng cố gắng can ngăn hai người.

Đùng! Lại có một tiếng nổ vang lên.

Ở một nơi cách đó không xa, khói đang bốc lên.

Tiếp theo, PDA của Hayato vang lên.

『Hayato-sama! Đã xác định được vị trí của thủ phạm!』

Đó là cuộc gọi từ Chris.

『Dự đoán có một tên khủng bố. Hiện tại, hắn đang ở khu B. Bây giờ tôi sẽ chuyển ảnh chân dung!』

Ngay lập tức, hình ảnh của tên khủng bố được gửi đến PDA của nhóm Hayato.

「Là gã này...」

Đó không phải là ảnh chụp chính diện, mà là từ một góc chéo phía trên. Vì vậy, không thể nhìn rõ mặt, nhưng đó là một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, thân hình trung bình, đeo kính.

『Trong đám đông trên phố thì không nổi bật, nhưng ở Wonderful Land thì là một loại người hiếm thấy. Việc đi một mình cũng hiếm, nên chắc sẽ sớm tìm ra thôi ạ.』

「Đúng là vậy.」

Gật đầu, Reitia bắt đầu di chuyển.

「Hayato, Emilia, đi bắt hắn nào!」

Tiếp bước Reitia đang chạy đi là Hayato và Emilia──.

Theo sau họ, Sakura và Karen cũng bắt đầu chạy.

「Khu B, là quanh đây sao...」

Nhóm Hayato đã đến được địa điểm do Chris chỉ định.

Đó là một quảng trường có một vòng đu quay lớn ở phía trong.

「Chẳng phải đây là nơi chúng ta vừa ở lúc nãy sao?」

Reitia lẩm bẩm. Emilia nói.

「Không ngờ bọn khủng bố lại ở gần thế này đấy.」

「……Mà, tên khủng bố ở đâu nhỉ?」

Nghe Sakura nói, nhóm Hayato bắt đầu xác nhận tình hình xung quanh.

Thứ đầu tiên họ chú ý là một nhóm người ở cạnh vòng đu quay.

Người từ các cabin lần lượt bước xuống.

Chắc họ đang chờ tại chỗ để di tản cùng lúc sau khi tất cả mọi người đã xuống khỏi các cabin. Nhóm Hayato lần lượt xác nhận khuôn mặt của từng người trong số đó.

「A, kia rồi!」

Reitia cất tiếng, chỉ tay về phía một người đàn ông.

「Nhìn kìa, Emilia! Gã đó, là kẻ trong tấm ảnh Hội trưởng gửi lúc nãy──」

「Khoan, Reitia! Cậu mà hét to thế hắn sẽ chạy mất đấy!」

Emilia vội vàng bịt miệng Reitia, nhưng đã quá muộn.

Tên khủng bố đã bắt đầu chạy, cố gắng thoát khỏi nơi đó.

「Chết tiệt! Nhưng vẫn còn kịp!」

Reitia vội vàng lấy Hundred từ trước ngực ra và nắm chặt lấy.

「Bách Vũ Trang Triển Khai!」

Thứ được triển khai là Hundred dạng võ thuật của cô, 《Thú Vương Võ Thần (Strike Beast)》.

──Dù vậy, vì đang mặc thường phục nên cô không triển khai vũ trang toàn thân.

Cô chỉ bao bọc cánh tay thuận là tay phải bằng lớp giáp.

「Khoan đã, chờ chút. Cậu định làm gì vậy!」

Thấy Reitia giơ tay lên, Sakura vội vàng lao tới ôm lấy.

Chớp chớp mắt, Reitia trả lời.

「Làm gì là sao. Đấm xuống đất, tạo ra vết nứt để làm tên khủng bố ngã chứ sao...」

「Làm thế sẽ gây thiệt hại cho công viên giải trí mất!」

Sakura nói với vẻ kinh ngạc.

「Chuyện đó, có lẽ cũng đúng nhưng…」

Cứ thế này tên khủng bố sẽ trốn thoát và gây ra tình huống nguy hiểm hơn, thiệt hại sẽ còn lớn hơn.

Reitia lộ vẻ mặt như muốn nói vậy.

Lúc đó, Emilia cất tiếng.

「Nếu vậy thì, cứ để cho tớ!」

Như thể nói rằng lần này đến lượt mình, Emilia ném Hundred trước ngực lên không trung.

「Bách Vũ Trang Triển Khai!」

Cô đã triển khai Hundred dạng Innocence xuất hiện quanh cơ thể, 《Làn Sương Che Đậy Vạn Vật (Arms Shroud)》.

Cô dùng nó để tạo ra một sợi xích.

「Mình sẽ dùng cái này để bắt hắn!」

Nói thì hay đấy, nhưng tên khủng bố lại chạy về phía vòng đu quay.

Gần đó vẫn còn khoảng mười người nữa.

Đó là nơi những người vừa xuống khỏi vòng đu quay đang tạm thời tập trung.

「Chết rồi, thế này thì nguy hiểm quá!」

Đây là tình huống có khả năng cuốn cả dân thường vào.

Chính vì vậy, Emilia không thể phóng sợi xích ra được.

Trong lúc đó, tên khủng bố đã tóm lấy tay một người phụ nữ đứng ở khu vực lên xuống của vòng đu quay và dí súng vào cổ cô.

「Đừng lại gần! Chúng mày không quan tâm con đàn bà này ra sao à!」

「Khốn..! Mà...」

Nhóm Hayato cứng mặt lại, nghĩ rằng mọi chuyện đã trở nên tồi tệ.

Tuy nhiên, trong khoảnh khắc, vẻ mặt đó đã biến thành nụ cười gượng.

Bởi vì người phụ nữ bị dí súng là một cô gái mặc trang phục hầu gái, có tai và đuôi mèo.

──Chính là Meimei.

「…Cậu cũng dẫn cả Meimei theo à?」

Hayato thì thầm hỏi Emilia.

Emilia cũng đáp lại bằng giọng thì thầm tương tự.

「Ừm. Vì cô bé bảo muốn đi công viên giải trí.」

Nghe nói Charlotte cũng đã cho phép, bảo rằng 「Kỳ nghỉ hiếm có mà. Cứ đi đi」.

「……Vậy, tình hình này phải làm sao đây.」

「Làm sao là sao, tớ nghĩ Meimei thì chắc không sao đâu nhưng…」

「Chuyện đó, có lẽ đúng, nhưng mà.」

Lưng Hayato, người đang bối rối không biết phải làm gì, bị vỗ nhẹ mấy cái.

「Hayato-kun, Hayato-kun.」

「…Có chuyện gì vậy?」

Hayato chỉ quay đầu lại.

Người gọi cậu là Sakura, đang đeo tai nghe một bên.

Có vẻ như cô đang nhận cuộc gọi từ Claire qua tai nghe.

「Hội trưởng liên lạc đấy. Chị ấy nói đã nắm được tình hình hiện tại qua camera giám sát, và đang ra lệnh cho Meimei-chan qua đường truyền. Có vẻ chị ấy bảo con bé cứ tạm thời đừng manh động.」

「……Tớ hiểu rồi.」

Cùng lúc Hayato gật đầu.

「Này, ngươi!」

Reitia hét về phía tên khủng bố.

「Chúng ta là Slayer của Little Garden! Với tư cách là thành viên của Tập đoàn Warslan, ta hỏi ngươi! Rốt cuộc mục đích của ngươi là gì! Có phải ngươi phản đối việc nhân loại tiến ra vũ trụ không!」

「Tiến ra vũ trụ? Chuyện đó thì sao cũng được!」

「……Hả, vậy à?」

Dự đoán sai, Reitia lộ vẻ mặt ngơ ngác.

Tương tự, nhóm Hayato cũng đồng loạt tỏ ra ngơ ngác.

「Vậy thì, có phải anh bực tức vì bị Slayer của Warslan cướp mất công việc không?」

Trước câu hỏi của Sakura, tên khủng bố trả lời ngay lập tức.

「Không phải! Vốn dĩ tôi là nhân viên cửa hàng tiện lợi!」

「V-Vậy sao…」

「Vậy thì, tại sao anh lại khủng bố…」

Người tiếp theo hỏi là Hayato.

「Vì Mimi-chan!」

「……Mi, Mimi-chan…?」

Hayato không biết đó là gì.

「Chẳng lẽ đó là Mimi-chan của Carrot Land phải không ạ?」

「A…」

Nghe Karen nói, Hayato lập tức nhớ ra.

Carrot Land là một công viên giải trí gần Wonderful Land này.

Linh vật của nó hình như là Mimi-chan.

「Đúng thế! Ta, chính vì cái Wonderful Land này mà ta phải chia tay Mimi-chan!」

「Khoan đã, chẳng lẽ…」

「Chẳng lẽ anh thích Mimi-chan sao?」

Người nói câu đó là Sakura.

Giọng tên khủng bố lập tức đáp lại.

「Thì sao! Tôi cực kỳ thích cô ấy!」

「Cuối cùng cũng hiểu ra nguyên nhân rồi.」

Reitia thở dài và nói.

「……Không, tớ thì chả hiểu gì cả.」

「Là thế này ạ, anh hai. Carrot Land đã thành lập được tám mươi năm, do xuống cấp nên sẽ bị đóng cửa và phá dỡ vào tháng sau.」

Tiếp lời Karen, Sakura giải thích thêm.

「Nói cách khác là Mimi-chan đó sẽ bị cho 'về hưu' cùng với Carrot Land đấy.」

「Này, con nhỏ kia! Đừng có nói về hưu! Ta tuyệt đối không để chuyện đó xảy ra! Chỉ cần cái Wonderful Land này biến mất, Mimi-chan sẽ…! Mimi-chan sẽ…!」

Tên khủng bố thọc tay vào túi, lấy ra một chiếc PDA.

Khi hắn chạm vào màn hình, một vụ nổ nữa lại xảy ra trong công viên.

Meimei hét lên.

「Xin hãy dừng lại! Dù anh có làm thế, Mimi-chan cũng sẽ không vui đâu!」

「Cái, Mimi-chan…」

Nhìn vào khuôn mặt của Meimei, tên khủng bố thoáng chần chừ.

Có lẽ hắn đã thấy hình ảnh của Mimi-chan và Meimei chồng lên nhau.

Tuy nhiên, hắn nhanh chóng trấn tĩnh lại──.

「Không, không phải! Mimi-chan không nói những lời như thế!」

Nói rồi, tên khủng bố kéo tay Meimei và bắt đầu chạy đi.

「A, đợi đã!」

Emilia và Reitia đuổi theo tên khủng bố.

Thế nhưng, tên khủng bố quay lại và bắn về phía Emilia và Reitia.

「Aizz, đúng là một tên phiền phức!」

Emilia vừa dùng E-Barrier chặn đạn vừa chửi thề.

Phiền phức hơn nữa là, tên khủng bố vừa dắt theo Meimei vừa trèo lên cabin của vòng đu quay. Hắn dùng súng đe dọa nhân viên, ra lệnh cho họ khởi động vòng đu quay.

「Giờ phải làm sao đây…」

Nhìn vòng đu quay bắt đầu chuyển động, Sakura chán nản lẩm bẩm.

「Chỉ cần bắt hắn khi hắn xuống không phải là được sao?」

Reitia quay lại chỗ Hayato và Sakura, đưa ra đề nghị.

Tiếp sau cô, Emilia cũng quay lại chỗ nhóm Hayato.

Dĩ nhiên cả hai đều đã giải trừ vũ trang.

「Mong là mọi chuyện sẽ suôn sẻ…」

Thật không may, nỗi lo của Sakura đã trở thành sự thật.

Một nhân viên của vòng đu quay chạy đến chỗ nhóm Hayato với vẻ bối rối.

「Xin lỗi… Các vị là những Slayer của Warslan phải không ạ?」

Nhân viên vòng đu quay hỏi.

Hayato hỏi lại.

「Nếu tên khủng bố đó nói vậy thì chắc là thế… có chuyện gì sao?」

「Dạ, chuyện là… tên khủng bố bảo muốn nói chuyện với các Slayer của Warslan…」

Nhóm Hayato nhìn nhau.

「Rốt cuộc là sao nhỉ?」

Emilia nghiêng đầu.

「Chẳng lẽ hắn định đưa ra yêu sách gì đó sao?」

Reitia nheo mắt, nói tiếp.

「Trong những lúc thế này, hỏi Hội trưởng là tốt nhất.」

「Vậy thì, cứ để cho tớ.」

Sakura tháo tai nghe ra, bắt đầu cuộc gọi với Little Garden theo chế độ loa ngoài để mọi người cùng nghe thấy. Giọng nói vang lên là của Chris.

『À, chào mọi người. Tôi cũng vừa định liên lạc với mọi người đây.』

「Vậy sao ạ. Bên này đang gặp chút rắc rối…」

Hayato trả lời.

『Nếu là chuyện hắn trốn vào vòng đu quay thì chúng tôi đã nắm được rồi ạ.』

「Vậy thì nói chuyện sẽ nhanh hơn.」

Sau đó, Hayato nói với Chris rằng tên khủng bố yêu cầu các Slayer của Warslan ra mặt. Cậu cũng nói thêm rằng có lẽ hắn có yêu sách gì đó.

『Vậy thì mọi người hãy nói chuyện và nghe yêu sách của hắn xem sao. Lúc đó, phiền mọi người giữ kết nối để chúng tôi cũng nghe được. À, còn Emilia-san──』

「Hả, tớ sao? Gì vậy?」

『Phiền cậu di chuyển lên đỉnh Wonderful Tower được không ạ? Từ đó có thể bắn tỉa vào trong vòng đu quay──』

「……Ra là vậy.」

Ở đây không có Fritz.

Người có thể bắn tỉa chỉ có mình, người có thể biến đổi hình dạng vũ trang thành bất cứ thứ gì.

Chắc đây là phương án dự phòng cho trường hợp xấu nhất.

「Hiểu rồi, rõ.」

Hiểu rõ mọi chuyện, Emilia ngoan ngoãn đáp lời.

『Vậy thì, phiền nhóm Hayato-san liên lạc với tên khủng bố.』

「Rõ.」

Nhóm Hayato theo chân nhân viên đi về phía phòng điều khiển vòng đu quay.

Vừa đến nơi, họ đã nghe thấy giọng tên khủng bố từ bên trong vọng ra.

『Đừng có dừng vòng đu quay. Nếu chúng mày có hành động gì khả nghi, tao sẽ cho nổ tung cái cabin này và chết cùng con nhỏ này luôn!』

「Woa, anh ta nói ghê quá nhỉ…」

Karen bất giác cười gượng.

「Đúng là, bọn khủng bố thật là…」

Vừa chửi thề như vậy, người đi về phía micro lại là Reitia.

Trên bảng điều khiển trong phòng vận hành, hình ảnh bên trong cabin đang được hiển thị.

Tên khủng bố tay cầm súng, đang chĩa họng súng vào Meimei.

Đứng trước micro, Reitia cất tiếng.

「Ta là Slayer của Little Garden. Ngươi có chuyện gì muốn nói phải không?」

『Cuối cùng cũng đến à.』

Nói với vẻ như đã chờ mỏi mòn, tên khủng bố tiếp tục.

『Bảo với chủ tịch của các ngươi. Ngay lập tức đóng cửa và phá dỡ cái Wonderful Land này đi. Nếu làm vậy, ta sẽ ngừng cho nổ và thả con nhỏ này ra.』

「Đó là yêu sách của ngươi sao?」

『Đúng thế.』

Nghe câu trả lời đó, nhóm Hayato đều lộ vẻ mặt khó xử.

Để tên khủng bố không nghe thấy, Karen thì thầm vào tai Hayato.

「……Anh hai, chủ tịch là Judal-san phải không ạ?」

Tiếp đó, Sakura nói với Hayato.

「Hayato-kun, cậu có liên lạc được với Judal-san không?」

「Không, tớ thì không được…」

Mà cho dù có liên lạc được, cậu cũng không nghĩ yêu sách của tên khủng bố sẽ được chấp nhận.

Bằng mọi giá phải bắt được tên khủng bố. Tùy trường hợp có thể giết hắn cũng không sao.

Hayato có cảm giác Judal sẽ nói như vậy.

……Dù vậy, vẫn phải hỏi thôi.

「Hội trưởng, chị có nghe thấy cuộc nói chuyện vừa rồi không?」

『……Vâng, lại là một yêu sách phiền phức đây…』

Claire trả lời bằng một giọng không mấy hào hứng.

Có lẽ vì cô đã đoán trước được câu trả lời của anh trai mình, Judal Harvey.

『Dù sao tôi cũng sẽ thử hỏi…』

Đường truyền bị ngắt một lúc.

Chắc là để nói chuyện với Judal.

Chưa đầy ba phút sau, đường truyền đã được kết nối lại.

Cùng lúc đó, Hayato hỏi.

「Thế nào rồi ạ?」

『Bằng mọi cách, hãy bắt lấy tên khủng bố──. Giết hắn cũng không sao. Hạn chế thiệt hại cho công viên ở mức tối thiểu. Các em chắc chắn làm được. Đó là lời nhắn từ anh trai tôi.』

「Quả nhiên là vậy mà…」

Hayato rũ vai xuống.

Câu trả lời hoàn toàn đúng như cậu dự đoán.

Như mất hết kiên nhẫn, tên khủng bố gào lên.

『Này, bọn mày. Chủ tịch đâu rồi! Con tin này ra sao cũng được à! Trước khi cái cabin này lên đến đỉnh, hãy quyết định đóng cửa Wonderful Land đi. Nếu không, tao sẽ giết nó ngay tại đây, và cho nổ hết số bom còn lại!』

Hơn nữa, hắn lại đưa ra yêu sách mới.

Tên khủng bố trên màn hình đang dí súng vào đầu Meimei.

Tắt micro đi, Reitia than thở.

「……Mệt thật, giờ phải làm sao đây…」

「Để cho tớ.」

Người thay Reitia đứng trước micro là Sakura.

「Cái… Cậu định làm gì thế?」

「Tức là thuyết phục tên khủng bố rồi bắt hắn lại, đúng không. Tớ nghĩ mình có thể làm được việc đó.」

*Cạch*, Sakura bật công tắc micro.

Rồi cô bắt đầu nói chuyện với thái độ đường hoàng.

「A lô, a lô, khủng bố-san, có nghe rõ không?」

『Hả? Gì thế, mày là đứa nào?』

「Tôi là Kirishima Sakura.」

『Kirishima Sakura?』

「Đúng vậy. Anh cũng biết mà phải không? Chính là 『Vu Nữ Cơ Của Xứ Sở Mặt Trời Mọc (Oriental Wizard)』, Kirishima Sakura──chính là tôi đây!」

『Thì cái con Kirishima Sakura đó thì sao chứ!』

Với vẻ khó chịu, Sakura nheo mắt lại.

Đó có lẽ không phải là câu trả lời mà cô mong đợi.

Cô đã mong đợi những phản ứng như 「Cô thật sự là Kirishima Sakura đó sao!」 hay 「Vãi, thật không đấy!」.

Lấy lại bình tĩnh, Sakura tiếp tục.

「À thì, tôi định nói cho anh một điều hay ho.」

『Điều hay ho… là cái gì?』

「Tôi nghĩ anh nên từ bỏ Mimi-chan và thích một người phụ nữ bình thường thì hơn. Như ca sĩ, hay thần tượng chẳng hạn. Này, nếu anh muốn trở thành fan của tôi thì tôi có thể ký tặng cho. Sao nào, thậm chí là bắt tay cũng được──」

『Đừng có đùa!』

「Cái──Đừng có đùa là sao chứ!」

『Im đi! Im đi! Im đi! Người tôi yêu chỉ có Mimi-chan thôi! Nếu không được gặp Mimi-chan, cuộc đời tôi coi như chấm hết! Dù là con đàn bà nào khác, tôi cũng không có hứng thú!!』

「Này, cậu chỉ làm hắn thêm kích động thôi đấy!」

Reitia chỉ trích Sakura.

「A ha ha, không ngờ lại nhận được phản ứng như thế này…」

Sakura vừa cười vừa gãi đầu. Hoàn toàn không có vẻ gì hối lỗi.

Ngược lại, cô còn phồng má lên.

「Nhưng mà thật mất lịch sự quá đi. Mình đã nói là sẽ bắt tay với hắn cơ mà!」

「Đúng là, cái con người này.」

Đúng lúc Reitia thở dài một cách ngán ngẩm.

『À thì, mọi người ơi, làm ơn đừng kích động tội phạm quá nhé… Như hắn vừa nói, trong công viên vẫn còn khá nhiều bom, nếu hắn nổi điên tự sát thì cũng phiền lắm ạ…』

Là cuộc gọi từ Chris.

「Nhưng cứ thế này, chẳng phải số bom đó sẽ bị cho nổ hết sao?」

Người nói câu đó là Sakura.

Tiếp đó, Karen nói.

「Nếu anh ta tự sát, Meimei-san cũng sẽ gặp nguy hiểm!」

Quả thật lời của Sakura và Karen là đúng.

Không còn cách nào khác ngoài việc nghĩ ra cách vượt qua tình huống này.

Lúc đó, một cuộc gọi từ Emilia đến.

『Đến nước này thì đành chịu thôi. Hayato──』

「Gì thế?」

『Karen-chan, em có đang ở đó không?』

「A, vâng. Em có!」

Người trả lời không phải Hayato mà là Karen.

『Vậy thì, có một việc anh muốn nhờ em làm.』

「Việc anh muốn nhờ ạ?」

『Anh đã nghĩ ra một kế hoạch.』

Mở đầu như vậy, Emilia đã nói cho Karen, Hayato, Sakura, Reitia──và cả Chris về một kế hoạch nào đó.

「Chris-kun thấy sao?」

『Tôi nghĩ là được ạ. Karen-san, em làm được chứ?』

「Vâng, em sẽ thử!」

Trả lời dứt khoát, Karen nắm chặt chiếc Hundred đang đeo trên cổ vào tay phải.

「Thánh Phù Triển Khai!」

Đáp lại tiếng gọi của cô, chiếc Hundred trong tay phải phát ra ánh sáng, biến thành Hundred dạng Fortune──《Thánh Phù Kỳ Tích (Divine Card)》.

Tiếp đó, Sakura cũng nắm chặt Hundred và hét lên.

「Ca Cơ Giáng Lâm!」

Ngay lập tức, bốn đôi cánh màu xanh ngọc lục bảo xuất hiện trên lưng cô. Cô đã triển khai Hundred dạng Field, 《Câu Chuyện Cổ Tích Của Tinh Linh (Fairy Fairytale)》.

「Vậy thì, Karen-chan. Nhờ cả vào em nhé.」

「Vâng ạ.」

Được Sakura thúc giục, Karen lơ lửng một tấm 《Thánh Phù (Card)》 trong không trung và hỏi.

「À thì, 《Thánh Phù (Card)》 ơi, cậu có thể tạo ra thứ gì đó giống như một cái đệm không?」

Như để trả lời câu hỏi của Karen, tấm 《Thánh Phù (Card)》 phát ra ánh sáng.

Họa tiết trung tâm của nó biến thành hình 'chiếc khiên'.

《Thánh Phù (Card)》 lại phát ra ánh sáng dữ dội, biến thành một chiếc đệm khổng lồ.

Thấy vậy, Emilia nhếch mép cười.

『Tốt, thành công lớn! Tiếp theo là Sakura. Cứ theo kế hoạch nhé!』

「Tôi biết rồi.」

Cùng lúc trả lời, đôi cánh của Sakura tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Ngay sau đó──.

「A…」

Meimei thốt lên kinh ngạc trong cabin vòng đu quay.

「……Gì thế? Sao vậy?」

Tên khủng bố phản ứng với giọng nói của Meimei, nhìn về phía cô đang nhìn.

Thứ hiện ra trong mắt hắn là quả bóng bay hình Wandaf, linh vật của Wonderful Land.

「Cái gì đây? Dây bị đứt à?」

Tên khủng bố chớp chớp mắt.

「Nhìn kìa, đằng sau anh cũng có đấy!」

Meimei chỉ tay ra sau lưng người đàn ông và cất tiếng.

Thực ra, cô đã nhận được chỉ thị trực tiếp từ Chris qua đường truyền không dây để nói như vậy.

「……Gì cơ?」

Đúng như kế hoạch, tên khủng bố quay người lại.

Sau đó, thêm ba, bốn quả bóng bay hình Wandaf nữa nổi lên xung quanh cabin mà tên khủng bố và Meimei đang ở.

「Rốt cuộc là cái quái gì thế này!」

Tên khủng bố bắt đầu di chuyển để kiểm tra bên dưới cabin.

Thì──.

「Uwaa!?」

Tất cả các biểu cảm của Wandaf đều biến thành vẻ mặt kỳ dị.

Chúng trợn mắt, lè lưỡi ra.

Tên khủng bố giật mình ngã ngửa ra sau, cứ thế ngã phịch xuống.

Xác nhận qua hình ảnh rằng chiếc PDA đã rơi khỏi tay hắn, Chris ra lệnh qua đường truyền.

『Emilia-sama, chính là lúc này!』

「Tôi biết rồi!」

Emilia trả lời từ trên đài quan sát ở xa. Cô đã triển khai Hundred dạng Innocence của mình, 《Làn Sương Che Đậy Vạn Vật (Arms Shroud)》. Tay cô đang cầm một khẩu súng trường dài.

「Đi điiiii!」

Nhắm vào khớp nối giữa cabin và khung, Emilia bóp cò.

「Được rồi!」

Tia laser được bắn ra đã trúng đích một cách ngoạn mục.

Cabin rơi xuống chiếc đệm mà Karen đã tạo ra.

『Làm tốt lắm, Emilia-san. Kế hoạch đã thành công mỹ mãn.』

Khi Chris nói vậy, Hayato và Reitia đã chạy đến chỗ cabin bị rơi.

Việc của họ là bắt giữ tên khủng bố và giải cứu Meimei.

「A…」

Khi Hayato đến chỗ cabin và nhìn vào trong, tên khủng bố đang đảo mắt lia lịa.

Có vẻ hắn đã bất tỉnh.

「A, Hayato-san, Reitia-san.」

Thấy Hayato và những người khác, Meimei đang ngồi bệt trên sàn cất tiếng.

「Em không sao chứ?」

Hayato mở cửa, vừa đưa tay về phía Meimei vừa hỏi.

Nắm lấy tay cậu, Meimei mỉm cười trả lời.

「Vâng. Em đã nghe Chris-san giải thích về những gì sẽ xảy ra và đã bám chặt vào cột rồi. Meimei không sao đâu ạ!」

「Vậy thì tốt rồi.」

Hayato thở phào nhẹ nhõm và kéo tay cô bé.

Trong lúc đó, tên khủng bố đã bị Reitia khống chế.

Cứ như vậy, vụ khủng bố ở Wonderful Land đã được giải quyết một cách ổn thỏa.

※※※

Đó là sau khi họ xuống khỏi máy bay vận tải ở sân bay và báo cáo xong với Claire.

「Kỳ nghỉ hiếm có mà, mình đã định cùng Hayato-kun và Karen-chan chơi hết mình ở Wonderful Land, vậy mà chẳng chơi được gì cả…」

Ngay khi vừa ra khỏi phòng hội học sinh, Sakura đã rũ vai xuống.

Tiếp đó, Karen cũng rũ vai.

「Thật là thất vọng quá đi…」

Dù tên khủng bố đã bị bắt, nhưng việc xử lý số bom còn lại vẫn chưa xong.

Do đó, Wonderful Land đã đóng cửa ngay tại chỗ.

Trở thành ngày nghỉ đột xuất.

Công viên sẽ trở lại hoạt động bình thường vào sáng mai.

Đó là một kỳ nghỉ chưa thỏa mãn, nhưng vì có nghĩa vụ phải báo cáo với Claire, nên nhóm Hayato đã cùng nhau trở về Little Garden.

「Mọi người định làm gì tiếp theo?」

Reitia hỏi nhóm Hayato.

「Tớ định đi xem tình hình của Meimei đang được kiểm tra.」

Người trả lời là Emilia.

「……Vậy sao. Vậy thì, nhờ cậu nhé. Còn tớ bị Fritz bảo phải kể lại chuyện gì đã xảy ra. Giờ phải đi nói cho cậu ta biết đây. Khi nào biết tình hình rồi thì gửi mail cho tớ với nhé?」

「Rõ. Sakura và Karen-chan thì sao?」

「Ừm, lúc nãy, Souffle có gửi mail xác nhận lịch trình. Có chút liên quan đến Karen-chan nữa nên em có thể cùng đến phòng chị được không?」

「A, vâng. Em hiểu rồi.」

「Tức là, chỉ có tớ và Hayato đi đến chỗ Meimei thôi nhỉ. Đi nào, Hayato.」

「Ờ, ừm…」

「Này, không được khoác tay!」

「Đúng đó, Emilia-san!」

Thấy Emilia khoác tay Hayato và bắt đầu đi về phía phòng nghiên cứu của Charlotte, Sakura và Karen lên tiếng phản đối.

「Biết rồi, biết rồi.」

「Nếu biết rồi thì bỏ tay ra đi chứ…」

Cuối cùng, cho đến khi đến phòng nghiên cứu của Charlotte, Emilia vẫn không buông tay ra.

※※※

「Sharo, tình hình của Meimei thế nào?」

Ngay khi vừa bước vào phòng nghiên cứu của Charlotte Dimandius, Emilia đã hỏi.

Tuy nhiên, trong phòng nghiên cứu không có bóng dáng của Meimei. Chỉ có thể thấy Charlotte, vẫn như mọi khi đang ngậm một viên kẹo.

「Vừa mới kiểm tra xong. Vỏ ngoài có vẻ không có thiệt hại gì đặc biệt.」

「Vậy sao. Tốt quá rồi.」

Theo lời Charlotte, Meimei hiện đang ở phòng thí nghiệm bên cạnh, nơi có các thiết bị kiểm tra.

「Các em không bị thương cũng là may mắn thật sự đấy. Nếu ca sĩ nổi tiếng thế giới Kirishima Sakura hay em gái của em là Kisaragi Karen bị thương nặng thì vụ việc đã trở nên nghiêm trọng hơn nhiều rồi.」

Charlotte mỉm cười.

Lúc đó, cửa phòng thí nghiệm mở ra và Meimei xuất hiện.

「Hayato-sama, Emilia-sama! Hai người đã báo cáo xong với Claire-sama rồi ạ.」

「Đúng vậy, nên bọn anh đến xem tình hình của Meimei đây. Thật tốt vì em vẫn bình an.」

「Dạ không, tất cả là nhờ mọi người ạ.」

Vừa mỉm cười, Meimei vừa cúi đầu.

「Mà kể cũng lạ, chỉ vì một Mimi-chan mà lại thành ra chuyện lớn thế này…」

Emilia lẩm bẩm với vẻ ngán ngẩm.

「Nhưng mà, Mimi-chan dễ thương là thật mà ạ… Là một người cùng tộc tai mèo, em cũng thấy hơi buồn nếu cô bé cứ thế biến mất cùng với việc đóng cửa của Carrot Land…」

「Không, tộc tai mèo là sao…」

Hayato bất giác cười gượng, nghĩ bụng ‘cái gì thế nhỉ’.

Tuy nhiên, có vẻ Meimei đã rất thích Mimi-chan.

「A, đúng rồi, ta vẫn chưa nói với Meimei nhỉ. Về Mimi-chan đó…」

Như vừa nhớ ra, Charlotte mở lời.

「「「Hảảảーー!」」」

Cùng lúc Charlotte kết thúc lời giải thích.

Nhóm Hayato đồng thanh thốt lên kinh ngạc.

「Không ngờ Mimi-chan lại gia nhập Wonderful Land!」

Có lẽ cô bé vui mừng không tả xiết. Đôi mắt Meimei lấp lánh.

Charlotte tiếp tục giải thích.

「Có vẻ như họ đã bàn bạc với Warslan từ trước rồi. Ban đầu còn có cả chuyện Warslan sẽ mua lại Carrot Land, mở rộng và làm mới nó nữa đấy.」

Tuy nhiên, việc thu hồi đất đai xung quanh lại không thuận lợi và gặp nhiều khó khăn. Do công viên đã cũ nát trầm trọng, người ta quyết định lấp biển để xây dựng một khu vui chơi giải trí mới.

「Nếu chuyện đó được công bố sớm hơn một chút, thì có lẽ đã không xảy ra sự việc như lần này rồi...」

Hayato bất giác nở một nụ cười gượng gạo.

「Chắc là vậy rồi.」

Charlotte cũng đáp lại với một nụ cười gượng tương tự.

「Nhưng mà, quyền sở hữu nhân vật hình như phức tạp lắm. Nghe nói là họ vừa mới giải quyết xong mọi thứ, dự định sẽ công bố vào tuần sau đấy.」

「Vậy ạ...」

Nếu thế thì, chắc cũng đành chịu thôi.

Nhưng sao cứ cảm thấy không phục.

「Phải rồi, Hayato!」

Như vừa nảy ra ý gì, Emilia lên tiếng.

「Thứ Bảy, Chủ Nhật tuần sau cậu cũng được nghỉ phải không?」

「Ừ, đúng vậy nhưng...」

「Vậy thì, đi Carrot Land cùng nhau không? Nhân tiện thì, tớ muốn đi thử một lần trước khi nó đóng cửa.」

「Nếu cậu muốn đi thì tớ cũng không có vấn đề gì...」

「Tuyệt vời!」

Emilia bất giác ôm chầm lấy Hayato.

「A, ý kiến hay đó. Meimei cũng muốn đi!」

「...Ể, Meimei cũng đi nữa à?」

Nghe Meimei nói, vẻ mặt của Emilia lập tức thay đổi.

Cô bĩu môi.

「Không được sao ạ? Em muốn gặp Mimi-chan, và mua vật phẩm của Mimi-chan...」

Meimei hướng đôi mắt long lanh về phía Emilia.

「Ừm, nhưng mà tớ chỉ muốn đi riêng hai người với Hayato thôi.」

「Uu, thật là thất vọng quá...」

Meimei buồn bã trĩu vai xuống.

Dáng vẻ ấy trông hệt như một chú cún con bị bỏ rơi.

「...À thì, nhân dịp này, mọi người cùng đi cũng được mà? Sakura có lẽ không đi được, nhưng mình có thể rủ cả Leitia và Fritz nữa.」

「Thật sao ạ!」

Vẻ mặt Meimei bừng sáng.

Emilia véo mạnh vào cánh tay Hayato.

「Oái! Cậu làm gì thế!」

「Hayato không muốn đi riêng với tớ sao?」

「Nhưng mà, thấy Meimei đáng thương quá...」

「Đúng là, Hayato lúc nào cũng dễ dãi.」

「Meimei rất thích Hayato-san dễ dãi như thế đấy ạ!」

「Oa!?」

Meimei từ phía đối diện với Emilia nhảy bổ vào ôm Hayato. Dù là một người máy tự hành (automata), cơ thể cô bé không khác gì con người. Hơi ấm và sự mềm mại truyền đến.

「Này! Sao Meimei lại ôm Hayato chứ! Hayato nữa, mặt đỏ bừng lên kìa! Đồ biến thái!」

「Cậu đang nói cái gì thế...」

「Hứ.」

Emilia rời khỏi Hayato rồi quay mặt đi một cách dỗi hờn.

Thấy vậy, Charlotte bật cười ha hả.

「Hahaha, Hayato-kun đúng là tốt bụng với tất cả mọi người nhỉ. Nhưng mà. Dù là con người, người máy tự hành (automata), hay linh vật, phụ nữ dễ thương đều là thứ khiến đàn ông điên đảo đấy. Hayato-kun, cậu phải cẩn thận đó.」

「A, vâng...」

Hayato vừa cười gượng vừa trả lời.

Sau khi Nữ thần Maria qua đời.

Các môn đệ của bà đã tuân theo di chúc để thành lập Thánh Giáo Hội (Puritania) và bắt đầu các hoạt động truyền bá giáo lý.

Tất nhiên, việc này đã dẫn đến xung đột với Đế quốc Romalia, nhưng sau cái chết của Maria, Đế quốc Romalia đã phải hứng chịu vô số bi kịch.

Động đất. Lũ lụt. Dịch bệnh.

Có những sự kiện là ngẫu nhiên, cũng có những sự kiện do Maria sắp đặt bằng sức mạnh 『Phép Màu』 của mình.

Kết quả là, Đế quốc Romalia vì sợ hãi rằng đó là do mình đã hành quyết Nữ thần, nên đã công nhận Thánh Giáo Hội (Puritania) như một lời xin lỗi và quyết định chung bước cùng họ.

Sau khi chứng kiến điều đó, Maria tự xưng là Sứ đồ của Nữ thần Maria và dành hàng chục năm đi khắp các quốc gia.

Bà chỉ chuyên tâm vào việc truyền bá giáo lý, không ngừng gia tăng số lượng tín đồ của Thánh Giáo Hội (Puritania).

Tất cả đều là để nâng cao uy quyền của bản thân.

Để nhân loại phát triển, và để rút ngắn ngày trở về hành tinh Notre Dame.

──Một lần nữa, hạt giống đã được gieo.

Cuối cùng, Maria trở về Đế quốc Romalia và quyết định chìm vào một giấc ngủ dài bên trong khoang cứu nạn.

Từ đó, cứ mỗi trăm năm bà lại thức dậy, kiểm tra tình hình, rồi lại chìm vào giấc ngủ dài.

Một trăm năm, hai trăm năm, năm trăm năm, một ngàn năm──.

Cùng với thời gian trôi đi, cư dân của hành tinh được đặt tên là Trái Đất cũng ngày một phát triển.

Dù vậy, họ vẫn còn cách rất xa việc du hành vũ trụ, chứ đừng nói đến 《Cỗ máy Thời gian》. Trong suốt thời gian đó, bà vẫn liên tục phát tín hiệu cầu cứu, nhưng chưa bao giờ nhận được hồi âm.

Rồi lại một khoảng thời gian nữa trôi qua──.

Đó là vào khoảng một nghìn năm trăm năm sau khi Maria bắt đầu lặp lại những giấc ngủ dài của mình.

Maria đã thức dậy sớm hơn rất nhiều so với thời gian dự kiến.

Giấc ngủ đông đã bị hủy bỏ do tình trạng khẩn cấp (Emergency).

(Rốt cuộc là có chuyện gì?)

Bà kiểm tra màn hình đang báo hiệu tình trạng khẩn cấp.

Bà đã có một chút kỳ vọng rằng──

Rằng đã có phản hồi cho tín hiệu cầu cứu của mình.

Tuy nhiên──.

《Xác nhận sự tồn tại của hai Kẻ xâm lược (Savage)》

Đó là những gì hiển thị trên màn hình.

「Savage? Tại sao...?」

Có lẽ là trục trặc chăng.

Không thể nào, kẻ đến cứu mình lại là Savage.

Thật là một trò đùa quá trớn.

Nhưng──.

Bà thao tác trên màn hình để hiển thị cảnh tượng bên ngoài.

Những gì hiện ra ở đó là hình ảnh của một con Savage đang giương cao chiếc càng của nó.

Nghĩa là, đây không phải là một sự cố.

Đây thực sự là một tình huống khẩn cấp.

Con Savage vung chiếc càng xuống.

「Kya!?」

Cùng với một cú va chạm mạnh, khoang cứu nạn rung lên dữ dội.

Bà có thể cảm nhận được nó đang lăn lông lốc trên mặt đất.

Ngay khi chuyển động đó dừng lại.

Bầu trời đêm và những vì sao hiện ra.

Không phải qua màn hình.

Một lỗ thủng lớn đã xuất hiện trên khoang cứu nạn.

「...Không thể nào...」

Màn hình đã bị nứt vỡ.

Đương nhiên, hình ảnh được chiếu trên đó cũng biến mất.

Khoang cứu nạn đã hoàn toàn bị phá hủy.

Trước mắt là một sinh vật khổng lồ đang gầm thét.

Tất nhiên đó là Savage.

Chiều dài cơ thể khoảng ba mét.

Là loại thông thường.

「...Không thể nào, lại như thế này...」

Dù vừa mới tỉnh giấc, bà cảm thấy như đang ở trong một cơn ác mộng.

Dĩ nhiên, không thể cứ đứng ngây ra như vậy được.

Việc khoang cứu nạn bị hỏng là một tổn thất lớn, nhưng nếu mình chết thì mọi thứ sẽ kết thúc.

「Khụ...」

Khoảnh khắc bà định cử động, một cơn chóng mặt ập đến.

Nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trên màn hình, bà thấy máu đang chảy ra từ đầu và một vài bộ phận trên cơ thể.

Thêm vào đó, lớp vỏ ngoài của khoang cứu nạn đã bị chiếc càng của Savage làm cho cong vênh, khiến bà không thể thoát ra được.

(Trước hết, phải xử lý cái này đã.)

Lấy lại bình tĩnh, Maria nắm lấy lớp vỏ ngoài và giải phóng sức mạnh 『Phép Màu』.

Đôi mắt bà tỏa sáng màu vàng kim.

Trong nháy mắt, lớp vỏ ngoài của khoang cứu nạn vỡ tung.

(Thế này thì, cơ thể mình đã được tự do rồi.)

Có lẽ là nhờ giải phóng sức mạnh 『Phép Màu』, những vết thương nhỏ cũng bắt đầu hồi phục.

(Thật sự, giống như một vị thần.)

Bà tự giễu cười.

Nhưng chính nhờ cơ thể phi thường này, bà mới có thể báo thù.

Bà mới có thể sống sót mà không chết ở đây.

Maria lườm vào bên hông của con Savage trước mặt.

(Chính nó đã phá hủy khoang cứu nạn.)

Xúc giác của con Savage phản ứng lại, và nó quay mặt về phía Maria.

Đồng thời, Maria vươn cánh tay phải lên trời, chỉ ngón trỏ lên không trung.

Điểm yếu của Savage là 《Lõi (Core)》 trên đầu──.

Nghĩ vậy, Maria nhắm vào lõi của con Savage trước mặt và bắn một khối năng lượng từ trên trời xuống.

(Được rồi!)

Trong lòng, Maria mừng thầm.

Tia sét năng lượng đã phá hủy 《Lõi (Core)》 cùng với cả 《Tường phòng thủ (Shelter)》 bao bọc đầu của con Savage. Con Savage gục ngã từ chân và bất động.

(Mình có thể thắng!)

Maria tin chắc.

Con Savage còn lại, bà cũng có thể đánh bại được!

Tiếng gầm của một con Savage khác vang lên từ phía sau.

Bà chỉ ngoảnh đầu lại và thấy một con Savage đang mở to phần đầu, chuẩn bị bắn ra một tia năng lượng. Không có thời gian để né tránh.

Nhưng──.

Maria đưa tay phải ra về phía con Savage, triển khai năng lượng.

Bà dùng lòng bàn tay để đỡ lấy luồng pháo kích được bắn ra.

Tiếp theo, bà tạo ra một ngọn thương ánh sáng trong tay và ném nó về phía con Savage.

Giống như tia sét lúc nãy, ngọn thương ánh sáng xuyên qua 《Tường phòng thủ (Shelter)》 và phá hủy luôn cả 《Lõi (Core)》. Hai con Savage nhanh chóng biến thành xác chết.

「...Thắng rồi...」

Đôi mắt của Maria trở lại màu sắc ban đầu.

Toàn thân bà mất hết sức lực.

「Ta đã thắng.」

Việc có thể trả thù được Savage, một trong những nguyên nhân khiến bà phải sống ở một hành tinh xa xôi hẻo lánh.

Sự thật đó khiến Maria vô cùng phấn khích.

(Ta đã trả thù!)

Đầu tiên là với lũ Savage.

(Và tiếp theo là──)

Lúc đó, bà bừng tỉnh.

Khoang cứu nạn đã bị Savage phá hủy.

Bà thử chạm vào màn hình, nhưng nó vẫn không hoạt động.

Xem ra là vô ích rồi.

Vậy thì, từ giờ phải làm sao đây.

(Việc Savage tấn công vào ban đêm đúng là trong cái rủi có cái may.)

Nơi bà cất giấu khoang cứu nạn không phải là nơi nó rơi xuống ban đầu. Do khu vực xung quanh Romalia đã phát triển quá mức, bà đã di chuyển nó đến một nơi khá xa.

Vì vậy, chắc chắn không ai nhìn thấy bóng dáng của lũ Savage.

Nhưng có lẽ họ đã nhìn thấy ánh sáng từ sức mạnh 『Phép Màu』 khi bà tiêu diệt chúng.

Khi trời sáng, chắc chắn sẽ có người đến điều tra xem đã có chuyện gì xảy ra.

Tạm thời, Maria quyết định dùng sức mạnh 『Phép Màu』 tạo ra một cái hố và giấu xác lũ Savage cùng khoang cứu nạn vào trong đó. Bà cho rằng khoang cứu nạn và Savage chưa phải là thứ nên để cho cư dân của hành tinh này nhìn thấy. Khi nào cần thiết, bà có thể đào chúng lên lại.

──Ngay lập tức, việc che giấu đã hoàn tất.

Với sức mạnh của 『Phép Màu』, việc tạo ra một cái hố và đặt lũ Savage hay khoang cứu nạn vào trong đó là một điều dễ dàng.

(Còn lại là, từ giờ phải làm gì đây.)

Khoang cứu nạn đã bị phá hủy, nên không thể ngủ đông được nữa.

Bà không biết cơ thể mình có thể chịu đựng được bao lâu, nhưng nếu nghĩ về cuộc sống và những việc cần làm trong tương lai, thì việc trà trộn vào Thánh Giáo Hội (Puritania) là lựa chọn tốt nhất.

Maria quyết định gõ cửa nhà thờ.

Đó là giáo hội mà chính bà đã đặt nền móng cho giáo lý.

Trong quá khứ, bà đã nhiều lần giả làm tín đồ để gia nhập, và việc thể hiện tài năng cũng là một điều dễ dàng.

Kể từ khi 《Thánh Giáo Hội (Puritania)》 được thành lập đã hơn một ngàn năm.

Tín đồ ngày một tăng, lan rộng khắp thế giới, và sức mạnh của nó ngày càng trở nên to lớn.

Maria đã lợi dụng sức mạnh của giáo hội đó để tiếp tục đóng góp vào sự phát triển của người Trái Đất.

Và rồi, hàng trăm năm nữa trôi qua──.

Trong lúc bà đang mang tên Selivia và giữ một chức vụ quan trọng trong giáo hội.

Một sự kiện đã xảy ra.