Lời bạt
Trước hết, cho phép tôi được gửi lời cảm ơn chân thành.
Xin cảm ơn tất cả các bạn đã mua “Bắt đầu từ Honnōji: Thống nhất thiên hạ cùng Nobunaga 1”, cảm ơn những bạn đã cầm cuốn sách này trên tay, cảm ơn những độc giả đã luôn ủng hộ tôi từ “Shōsetsuka ni Narō”, cảm ơn nhà xuất bản đã tham gia vào quá trình hiện thực hóa cuốn sách, và đặc biệt là họa sĩ Shino-sensei đã vẽ nên những nàng heroine vô cùng đáng yêu. Thật sự cảm ơn mọi người rất nhiều!
Năm ngoái, tôi may mắn nhận được Giải vàng của Cuộc thi Tiểu thuyết Overlap WEB lần thứ 5, và nhờ đó mà tác phẩm này được xuất bản. Cảm giác của tôi lúc ấy chẳng khác nào trúng số: vừa vui mừng, vừa ngỡ ngàng, hạnh phúc đến mức như đang nằm mơ—thậm chí còn nghĩ mình bị lạc sang thế giới khác mất rồi. Vốn là một nhân viên văn phòng chẳng liên quan gì đến nghề viết lách, nhưng ở tuổi tứ tuần tôi lại có thể debut với tư cách tác giả. Trải nghiệm này khiến tôi thấm thía rằng “giấc mơ là thứ có thể theo đuổi mãi mãi”. Tôi thật sự vô cùng biết ơn.
Về tác phẩm lần này, tuy lấy bối cảnh lịch sử chiến quốc nhưng tôi đã cố ý pha thêm màu sắc fantasy đậm nét, để cả những ai vốn không thích hay sợ “lịch sử” cũng có thể dễ dàng đọc được. Không biết điều đó có khiến các bạn cảm thấy thú vị hơn không?
Ngược lại, tôi hơi lo rằng với những độc giả mê lịch sử chân chính thì có thể tác phẩm sẽ có phần thiếu thốn. Bản thân tôi cũng chỉ ở mức “xem phim hay drama cổ trang” chứ không phải dân chuyên ngành. Vì vậy, nếu có phát hiện ra chỗ nào chưa đúng, mong các bạn hãy coi như “nhân vật chính đã du hành sang một dòng thời gian khác” mà bỏ qua cho tôi.
Trong truyện, tôi đã khắc họa một nhân vật chính khá đặc biệt, vừa kỳ quái vừa đậm tình yêu với Ibaraki.(Tạm dịch sang giọng địa phương)“Xếp hạng độ hấp dẫn thì Ibaraki toàn đội sổ, nhưng thiệt ra sống ở đây cũng đâu có tệ thế đâu chứ. Hê hê.”—Xin lỗi nhé, lỡ bật ra tiếng địa phương mất rồi.
Nói “chẳng có gì” vậy thôi, chứ thật ra Ibaraki có nhiều chỗ tuyệt vời lắm. Gần đây thì nổi tiếng nhờ “đạo xe tăng”, mùa xuân có vườn mận Kairakuen ở Mito (một trong ba danh viên của Nhật Bản), mùa hè có đại nhạc hội ngoài trời ở Hitachinaka, mùa thu có lễ hội pháo hoa Tsuchiura (một trong ba lễ hội pháo hoa lớn nhất nước), còn dịp Tết thì có vô số đền chùa cổ kính được xem là “power spot”. Mong rằng các bạn sẽ hứng thú và một lần ghé thăm.
Thật ra Ibaraki là vùng đất ấm áp, gần thủ đô, rất dễ sống. Chỉ tiếc là khả năng “PR” hơi yếu, nên vẻ đẹp chưa được nhiều người biết đến. Đúng là uổng ghê.
…Ấy chết, lời bạt này lại biến thành quảng cáo cho Ibaraki mất rồi.
Quay trở lại, trong tác phẩm này, tôi hy vọng các bạn sẽ tiếp tục dõi theo sự trưởng thành của nhân vật chính và các heroine, cũng như xem thử khi một “otaku xuyên không” can thiệp thì lịch sử, văn hóa và cả những vị tướng nổi tiếng sẽ thay đổi ra sao. Những tập sau, tôi sẽ bổ sung thêm nhiều tình tiết mà phiên bản trên “Shōsetsuka ni Narō” chưa kịp viết tới, giống như trong tập này vậy.
Mong rằng tôi có thể gặp lại các bạn trong tập tiếp theo.