HIROTA no kanojo ga ore no motteru EROGE ni kyomi shinshin nandaga

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

184 2018

Zombie này dễ thương

(Đang ra)

Zombie này dễ thương

Bánh Bao Đậu Nành

"Đây là em gái tôi, 13 tuổi, là một loli. Tôi không phải là em gái cuồng, ừm, không phải.

50 79

Ơ Kìa Tiên Tử, Đã Nói Chỉ Là Trải Nghiệm Nhân Sinh Thôi Mà!

(Đang ra)

Ơ Kìa Tiên Tử, Đã Nói Chỉ Là Trải Nghiệm Nhân Sinh Thôi Mà!

红烧油焖虾 (Hồng Thiêu Du Môn Hà)

Mỗi cuộc hành trình trong Bách Thế Thư không chỉ là một trải nghiệm, mà còn mang đến cho hắn cơ hội hoàn thành nhiệm vụ để nhận được sức mạnh và phần thưởng. Đây chính là tia hy vọng duy nhất giúp hắn

281 1374

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

352 11723

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

470 13561

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

(Đang ra)

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

Kagami Yuu

Một bộ romcom nóng bỏng, tinh nghịch tuổi học trò xoay quanh cô nàng đáng yêu nhất lớp và cậu bạn thân của mình!

37 448

Tập 09 - Prologue

Minh họa: Mutsutake

MỤC LỤC

Mở đầu

Chương một: Cô bạn gái phi-otaku trở về

Chương hai: #Chuyennoidicuangoa

Ngoại truyện ~Chuyện phòng con gái~

Chương ba: Tự do đi lại cũng tính là hẹn hò sao?

Chương bốn: Ngày cuối cùng

Ngoại truyện ~Trong mơ~

Chương năm: Fire Works

Ngoại truyện ~Trên chuyến bay trở về~

Lời bạt

Lời tác giả

-----

Mở đầu

「Kazu-kun…… Thế nào rồi? Lần đầu tiên của em đó…… em làm tốt không anh?」

「U-Ừm. Anh cũng là lần đầu nên không biết phải thế nào…… nhưng mà, có lẽ hơi chặt quá……」

「X-Xin lỗi anh! Vậy thì…… thế này thì sao?」

Giọng Honoka có vẻ hốt hoảng. Cùng lúc đó, cảm giác siết chặt tôi đang cảm nhận cũng nới lỏng ra đôi chút. Phù, Kazuma thở phào một hơi.

「Ừm, thế này là vừa rồi đó.」

「Em cử động có sao không anh……? Liệu có tuột ra không?」

「Không sao đâu. Nếu thấy không ổn thì anh tự lo được mà.」

「Vậy thì…… bắt đầu…… được chưa anh?」

「Ừm…… anh không tự tin lắm, nhưng sẽ cố hết sức.」

「Không sao đâu. Em cũng sẽ hỗ trợ anh mà…… hai chúng ta cùng nhau cố gắng nhé?」

Bàn tay của Honoka nhẹ nhàng đặt lên tay Kazuma. Kazuma cũng nắm lấy bàn tay mềm mại ấy.

Quả thật là có bất an. Không chỉ Honoka, mà đối với Kazuma, đây cũng là một trải nghiệm lạ lẫm. Giữa bóng tối không thấy gì, phải dò dẫm tiến về phía trước, ai mà chẳng sợ.

Thế nhưng, nếu hai người cùng tay trong tay bước đi, nỗi bất an ấy cũng sẽ vơi đi phần nào.

「Honoka……」

「Kazuma-kun……」

「…………Nè. Chỉ là đập dưa hấu thôi mà, sao hai người lại có đoạn đối thoại không đứng đắn như vậy?」

Giọng nói khô khốc như bề mặt sao Hỏa của Ruri kéo suy nghĩ của Kazuma trở về với thực tại.

──Là biển.

──Là bãi biển.

──Là khu nghỉ dưỡng.

Chuyến ngoại khóa bốn ngày ba đêm. Sự kiện lớn nhất trong đời học sinh mà ai ai cũng mong chờ cuối cùng cũng đã đến với bọn Kazuma.

Hiện tại, cả lớp đang tận hưởng khu nghỉ dưỡng tại bãi biển trên đảo. Giữa lúc đó, bọn Kazuma được Ruri rủ chơi đập dưa hấu, và Kazuma, người được chọn thử sức, đang nhờ Honoka bịt mắt giúp mình.

「Mà công nhận cái này không thấy gì thật…… mình còn chẳng nghĩ là có thể đi đứng bình thường được nữa.」

「Không saoo đâu! Có ngã thì cũng ngã trên cát, không bị thương đâu.」

「Cố lên, Kazuma-kun! Đây này, anh cầm lấy gậy đi.」

「A, cảm ơn──」

Dựa vào giọng nói của Honoka, tôi đưa tay ra trong lúc vẫn bị bịt mắt.

──Nhưng.

「Hyaun!?」

Thứ mà bàn tay định vớ lấy cây gậy chạm phải lại là một cảm giác mềm oặt, chẳng hề giống một khúc gỗ chút nào.

Và gần như cùng lúc đó, một giọng nói ngọt ngào tựa như trong eroge vang lên.

「Ể!? G-Giọng nói vừa rồi, là của Tachibana-san!? Xin lỗi, mình không nhìn thấy gì cả……!」

Trong lúc vẫn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra, chỉ cảm nhận được nguy cơ, tôi vội rụt tay lại.

「O-Odagiri-kun…… T-Tuy là cậu thích eroge thật nhưng…… làm chuyện đó… trước mặt mọi người thế này thì…… N-Nhưng mà, nếu Odagiri-kun đã muốn như vậy, thì tớ cũng không hẳn là không thích đâu?」

Bên trong tầm nhìn bị che khuất bởi tấm bịt mắt, chỉ có giọng nói đầy ẩn ý của Mirai truyền đến tai tôi.

Bừng, tôi cảm thấy máu nóng dồn lên mặt.

Rốt cuộc mình đã chạm vào đâu── vào cái gì của Mirai chứ. Một mặt, tôi cảm thấy mình phải xác nhận cho rõ, mặt khác lại có cảm giác không nên hỏi thì hơn.

Bỗng.

Cạch! Một bàn tay nào đó nắm chặt lấy bàn tay đang cứng đờ của Kazuma.

「Ể!? C-Cái gì!? Ai vậy!?」

Tôi hoảng hốt lên tiếng, nhưng chủ nhân của bàn tay ấy không nói lời nào. Cứ thế, người đó kéo mạnh tay tôi, cố ấn nó vào thứ gì đó.

Tôi không biết đó là gì.

Chỉ có một cảm giác cực kỳ mềm mại cứ thể truyền đến lòng bàn tay.

「Khoan đã!! Ai vậy!? Cái gì đây!? Tôi đang bị bắt sờ cái gì thế này!? Này, ai đó tháo bịt mắt ra giùm đi! Có ai khôngggg!?」

Trong lúc trò đập dưa hấu đã biến thành một màn kịch kỳ bí từ lúc nào, tiếng hét tuyệt vọng của Kazuma vang vọng khắp bãi biển lấp lánh ánh mặt trời.