Good-Bye Sengen

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Rồng bán thân

(Tạm ngưng)

Rồng bán thân

글세포

Một ngày nọ, tôi thức dậy và phát hiện mình đã biến thành một con rồng con.Tôi muốn kiếm tiền nên quyết định bán thân.

15 31

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

(Đang ra)

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

백덕수

LÀM ƠN ĐÓ, AI ĐÓ THẢ TÔI VỀ NHÀ ĐIIII. TÔI CẦU XIN MẤY NGƯỜI ĐẤYYYYYYY!!!

279 6772

Tình cảm của senpai xinh đẹp nhất trường dành cho tôi bỗng dưng tăng vọt và senpai trở thành yandere??

(Đang ra)

Tình cảm của senpai xinh đẹp nhất trường dành cho tôi bỗng dưng tăng vọt và senpai trở thành yandere??

天江龍,明石龍之介

Dần dần họ bắt đầu tiếp xúc với nhau, nhưng vào thời điểm đó cô ấy đã.....

9 52

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

323 8659

Oneshot - Prologue

Trans: Savoy (Jap)

Edit: m1nKoa, TN_NDM, Lười-kun

Mọi ý kiến đóng góp về bản dịch đều được ghi nhận.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.

---------------------------------------------------------

Ước mơ của bạn là gì?

Khi được hỏi như vậy, không biết bao nhiêu người có thể trả lời được ngay.

Nếu đối phương là trẻ mầm non hay học sinh tiểu học, chắc sẽ có câu đáp lại ngay thôi.

Bởi lẽ, bọn trẻ lúc nào cũng luôn mang trong mình niềm hy vọng tràn trề.

Có người đã nói rằng trẻ con có thể trở thành bất cứ ai mà chúng muốn, mà thật sự thì tôi thấy điều đó khá đúng đấy chứ.

Hồi còn nhỏ, tôi cũng hay thốt lên rằng “Mình muốn thành cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp”.

Mặc cho tôi còn chẳng thể tâng quả bóng nổi một lần.

Nhưng, mỗi lần thêm một tuổi, tôi lại dần dần hiểu ra rằng.

Dẫu mơ mộng cỡ nào thì làm gì có mấy ai thực hiện được ước mơ của mình đâu.

Thành thực mà nói, một thằng học sinh cao trung như tôi cho dù cố gắng tới mấy, cũng không thể nào trở thành cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp được.

Và rồi, tôi cũng dần nhận ra.

Cứ thế mà học lên đại học, rồi trở thành nhân viên của một công ty bình thường, tìm được người mình thích, nếu may mắn thì hẹn hò, kết hôn và sinh con... Có lẽ tôi sẽ sống một cuộc đời tầm thường như vậy nhỉ.

Dù nói thế, nhưng không hẳn là tôi ghét sống một đời bình thường.

Đúng hơn là, nếu có thể thì tôi nghĩ mình sẽ sống đủ hạnh phúc, và không đi lệch khỏi cái dòng thời gian yên bình đó, trừ phi có chuyện gì nghiêm trọng ập tới.

Nhưng rồi, vào mùa xuân cuối cùng của đời cao trung.

Cuộc sống thường nhật của tôi đã gặp phải sự biến chuyển to lớn kể từ khi gặp cô ấy, một người con gái điên rồ và bất thường—.