Good-Bye Sengen

Truyện tương tự

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

45 365

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

188 3446

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

104 565

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

雨夜いくら

Trong khi Kaori được bao quanh bởi đám đông ưu tú trong khối, những nam sinh đẹp trai từ lớp bên, hay tiền bối chủ chốt của câu lạc bộ bóng đá, thì Aoi và Kaname lại lặng lẽ trò chuyện và cười đùa cùn

6 19

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

105 1939

Oneshot - Chương 1: Hội ngộ - P5: Buổi tình nguyện (3)

"Cuối cùng cũng xong!"

Sau hai tiếng đồng hồ miệt mài dọn dẹp, Nanse vươn tay lên trong hạnh phúc khi cuối cùng cũng đã nhặt cho xong hết chỗ rác gồm lá rơi, lon rỗng và mấy quyển tạp chí bẩn.

Công viên này cũng khá là rộng, nên hai đứa phải mất kha khá thời gian mới dọn xong.

Tất nhiên là có cả bốn người thì đã đỡ hơn rồi.

"Nào Kiritani-kun! High Five!"

Nanase đột nhiên áp lại gần với đôi bàn tay giơ lên. Cậu muốn cái gì đây?

"Hửm? Đừng nói là Kiritani-kun không biết high five là gì nha....?"

"Không, có thì có biết nhưng...umm... Nanase không giận à?"

"Giận á? Giận ai cơ?"

"...Tớ đây."

Nghe tôi nói vậy, Nanase chỉ nhìn tôi chằm chằm rồi mỉm cười.

"Có khi nào Kiritani-kun nghĩ vì đã sợ Akutsu-kun nên tớ đã giận cậu không?"

"Nói vậy có hơi quá, thôi vẫn gần đúng ...Mà không phải vậy sao?"

"Tất nhiên là không rồi. Tớ đây là một người rộng lượng, mấy chuyện như thế tớ không giận đâu."

"Suốt cả buổi cậu chẳng nói gì nên tớ cũng không biết cậu nghĩ thế nào."

"Chỉ là do tớ chuyên tâm quá thôi. Không là chỉ có mỗi hai đứa thì còn khuya mới xong."

"...Ừ."

"Sao thế? Muốn tán gẫu với tớ hửm?"

"Không bao giờ xảy ra nhé."

Tôi lắc đầu quầy quậy khi Nanase hỏi với một nụ cười mỉm.

Không phải là tôi muốn nói chuyện. Chỉ là hơi tò mò vì người thường hay cởi mở với mình lại bỗng chốc lại im lặng thôi.

"Được rồi, nào. High five!"

"Không không, không đâu nhé."

Tôi bình tĩnh đáp lại Nanase, người đang hào hứng muốn một cái high five.

"Ể~ Tại sao? Cậu xấu hổ à?"

"Không, chỉ là tớ không muốn làm trò đấy với những người không quá thân thiết."

"Này, có hơi tàn nhẫn quá đấy!?"

Nanase phàn nàn, nhưng cứ phải đối phó với nhỏ hoài thì phiền phức quá, nên tôi ngó lơ luôn.

Dọn dẹp cũng đã xong rồi, vậy giờ tôi nên về trường thôi.

Nghe bảo nếu đem mấy bao rác đến chỗ giáo viên trước cổng trường thì họ sẽ đem vứt hộ cho.

"Làm tốt lắm, cả hai người."

Akutsu vênh váo bước đến, tay đút trong túi quần bộ đồng phục thể dục trường.

Nhưng Ayase thì lại không có bên cạnh, có quay ra nhìn băng ghế hồi nãy cũng chẳng thấy cô ta đâu.

"Ummm...Ayase đâu rồi?"

"Saki à. Cô ấy..."

Akutsu ấp úng một cách gượng gạo....Hở? Gì đây?

"A tớ hiểu rồi. Ngày đèn đỏ à."

Nanase giơ ngón trỏ lên mạnh dạn đoán. À, ra là thế.

"Không phải! Cổ chỉ đi vệ sinh thôi!"

Akutsu cố phủ nhận, nhưng mặt mày đỏ hết cả lên.

Xem ra Nanase đoán trúng phóc mất rồi.

À thì, nếu chỉ là đi vệ sinh, thì cớ gì lại không nói rõ ràng ra? Không biết có phải do cậu ta quan tâm tới Ayase không nhỉ.

"Thật là, cậu quái đản thật đấy."

"Cảm ơn nhé, Akatusu-kun!"

"Tôi không có khen cậu."

Akutsu lườm khi thấy Nanase giỡn nhây với mình.

Làm ơn, đừng có hủy hoại bầu không khí chỉ vì mấy chuyện nhỏ nhặt thế này chứ.

"Thôi thì. Hai người lo mà dọn mấy cái túi đấy đi."

"Uh, đ-được rồi.."

Tôi gật đầu đồng ý với Akutsu.

Dù sao cũng đã định làm như thế từ đầu rồi...

"Nói cái gì thế hả? Tớ với Kiritani-kun đã dọn rồi, giờ Akutsu va Saki nên tự đi dẹp nốt đi."

Nanase chìa bao rác ra cho Akutsu.

Cô nàng này thật cứng đầu. Có nói gì nữa cũng chảy ngoài tai...

"Tôi không làm đâu. Xách rác lười lắm."

"Thế thì tớ với Kiritani-kun đây cũng lười lắm."

Vai Akutsu run lên trong sự tức giận và khó chịu trước yêu cầu của Nanase.

"Cô phiền phức quá đấy. Có ra sao tôi và Saki vẫn sẽ không xách đâu."

"...Hưmmm. Ồ, thế à."

Cuối cùng thì Nanase cũng ngừng cãi lại.

Không biết cổ đã xong thật chưa nữa.

Mà, cứ chọc Akutsu thêm cũng chẳng tốt lành gì.

Tôi nghĩ cứ thế này là đúng nhất rồi.

"Đỡ này--!"

Chỉ ngay khi mới tưởng Nanase đã đưa ra lựa chọn đúng đắn, nhỏ lại ném thẳng cái bọc rác trên tay vào Akutsu.

Chiếc túi rác, vì ném ngay trong khoảng cách gần, đã trở thành một đòn chí mạng giáng thẳng vào phần dưới của cậu ta.

Trong cái bọc đó chỉ toàn là chai nhựa với mấy lon rỗng nên chắc phải thốn lắm.

...Khoan, nhỏ làm cái trò gì vậy!?

"A-Aaa..!?"

Akutsu nhăn nhó mặt mày, rên rĩ ngã xuống.

...Chà, trông đau vãi ra...

"C-Cô làm cái..."

"Này nhá, cậu có là chủ lực hay đội trưởng bên đội bóng rổ, cũng đừng nghĩ chỉ vì được cái đẹp mã và thể thao hơn người khác một chút mà lên mặt vênh váo!"

Nanase nói trong khi nhìn xuống Akutsu vẫn đang phải nằm bẹp dưới đất.

Rồi nhỏ quay sang tôi mà nói.

"Đưa tớ cái đó nào, Kiritani-kun."

Nanase chỉ vào chiếc bọc rác mà tôi đang xách theo.

"Ể, để làm gì..."

"Không sao, không sao đâu."

Nhỏ cầm lấy chiếc từ tay tôi và đặt nó ngay bên cạnh Akutsu.

Ôi vãi, Nanase có điên không đấy?

"Giải quyết lun túi này nhoa, Akutsu-kun~!"

Nanase mỉm cười trước Akutsu vẫn còn đang cúi khom người bên hai chiếc bọc.

Vẫn chưa thể cử động được, nhưng Akutsu vẫn lườm tôi dữ dội.

"Nanase, cô hãy nhớ đấy...."

"Aa xin lỗi nhớ~! Mình hay quên lém!"

Nhỏ chộp hai tay lại và làm cái vẻ mặt "Tehe" ngốc đến khó chịu.

Tôi chẳng hiểu nổi sao trong tình huống này mà nhỏ có thể làm vậy được....

"Đi thôi nào! Kiritani~kun!"

"Hả, đi đâu....?"

"Về trường chứ còn gì nữa!"

"N-Nhưng mà..."

"Đi nào, đi nào!"

Nanase nắm lấy tay và kéo cả tôi theo sau.

"C-Chờ đã nào!?"

Dẫu tôi có rống lên gọi, Nanase vẫn không hề dừng lại.

Dù chỉ mới tiếp xúc được có vài ngày, nhưng ấn tượng mà cô nàng này để lại có chút thật điên rồ.

Nhưng đôi bàn tay này thật trắng và nhỏ nhắn, đúng là con gái có khác.

Trước nay thằng này vẫn chưa bao giờ nắm tay con gái cả, nên tim cứ đập thật thảm hại.

Nanase thì ngược lại, mắt sáng lấp lánh vẫn tiếp tục chạy thẳng, hẳn là đang khoái chí lắm đây khi để Akutsu làm thay cho mình được nghỉ.

Nhưng dẫu có nghĩ như vậy, dõi theo tấm lưng ấy tiến về phía trước, tôi không khỏi cảm thấy nhỏ thật ngầu biết bao.