Dịch: An - Biên tập: Earlpanda
Tôi nhìn thông báo hệ thống vừa xuất hiện sau khi Myum Ilsang chết.
[Tinh tọa “Mưu lược gia Bí mật” gật gù dù vẫn còn bất mãn.]
[Tinh tọa “Ma tính Hỏa Diệm Phán Quan” rất hào hứng với câu chuyện của bạn.]
[Có người đề xuất kênh của bạn trên hệ thống Trực tiếp Tinh tú.]
[Đã nhận được 25,000 xu tài trợ.]
Tôi ngồi dậy và chầm chậm nhìn xung quanh.
Quận Gangdong đã bị tàn phá. Tai ương chỉ ghé qua nơi đây trong thoáng chốc nhưng đã càn quét khắp mặt đất, để lại một bãi hoang tàn và những tòa nhà cao tầng đổ sập. Trên con đường phủ ánh hoàng hôn, lác đác những người mình mẩy lấm lem đầy bụi đất lần lượt chui ra. Họ đều tới đây để thu thập vật phẩm, là những người muốn trở thành nhân vật chính nhưng đã bị gán mác “nhân vật phụ”. Có người tự xử lý vết thương, có người lau nước mắt. Tôi còn thấy cả những người cúi đầu trước tôi. Thế nhưng phần lớn đều là những thi thể lạnh lẽo nằm dài dưới đất.
Tôi đã đọc trọn vẹn “Bí kíp sinh tồn”. Tôi hiểu rõ bối cảnh, ý nghĩa của từng lời dẫn và thậm chí còn cho rằng mình đã khám phá ra ý đồ của tác giả. Nhưng cả bộ “Bí kíp sinh tồn” không có dòng nào mô tả về những cái chết này cả.
Tôi quay đầu lại, thấy Yoo Junghyuk cũng đang nhìn cảnh tượng tương tự. Có lẽ Yoo Junghyuk đã một mình chứng kiến cảnh này rất nhiều lần rồi.
“Yoo Junghyuk.”
Hắn ta quay sang nhìn tôi. Lời nói trực chờ nơi đầu lưỡi lại bị nuốt trở về, “... không có gì.”
Các màn chơi vẫn sẽ diễn ra trong tương lai, tôi sẽ còn phải chứng kiến cảnh tượng này nhiều lần nữa. Hết lần này đến lần khác, những cảnh tượng không bao giờ được mô tả bằng câu chữ.
Một màn hình trong suốt xuất hiện trước mặt tôi. Tôi nghe thấy một thông báo bất ngờ.
[Dokkaebi “Dokgak*” mời bạn tới kênh của mình.]
...Ai lại mời tôi thế nhỉ? Tôi bối rối một lúc rồi quyết định lờ đi, nhưng thông báo lại nháy lên lần nữa.
[Dokkaebi “Dokgak” mời bạn tới kênh của mình.]
Tôi ngẩng đầu nhìn lên không trung, thấy ngay một nhóm dokkaebi đang nhìn xuống đây. Dẫn đầu là một dokkaebi chỉ có một chân đang nhếch mép cười mờ ám. Đứng ngay phía sau nó là Bihyung, với vẻ mặt cau có, nhìn qua nhìn lại giữa bọn tôi. Xem ra ngay cả khi ở cùng cấp bậc, giữa các dokkaebi vẫn có khoảng cách.
... Chà, tôi đoán được một chút về tình hình này rồi. Tôi hít sâu và cao giọng nói, “Sao vậy? Không trao thưởng cho ta à?”
Lông mày Dokgak nhăn tít lại khi nghe thấy lời tôi. Tuy nhiên, nó vẫn chịu mở miệng đáp.
“Ồ, đương nhiên là có. Xin lỗi, ta hơi nhầm lẫn.”
Dokgak là một dokkaebi đáng sợ. Không ngờ nghệch như Bihyung, nó là một con dokkaebi hạng trung cao ngạo. Không phải dokkaebi nào cũng có thể làm chủ một kênh lớn.
[Kịch bản phụ “Săn đuổi Cấp SSS” đã kết thúc.]
[Bắt đầu tính phần thưởng.]
[Đã nhận được 50,000 xu tiền thưởng.]
Ngay khi khoản tiền lớn vừa đổ vào, tôi liền cảm thấy dễ chịu hơn hẳn. Những 50,000 xu chỉ trong một kịch bản, đúng là một con số lớn. Nên chẳng thể là một kịch bản vui vẻ được.
Kịch bản phụ này sinh ra hoàn toàn do quyết định tùy hứng của dokkaebi, nên phần lớn xu là do chính Dokgak tự bỏ túi. Chắc nó xót ruột lắm, nhưng nó chỉ cười.
[Niềm vui của một dokkaebi là được chứng kiến những câu chuyện lý thú như thế. Sao ta lại không vui cho được?]
Nó lẩm bẩm như thể đọc được suy nghĩ của tôi. Hừm, nó sở hữu cả một kênh lớn ở Vòm Tokyo, nên chút xu này chẳng đáng là bao. Vào lúc này này, nhân vật nổi bật nhất ở Nhật đang là ai nhỉ? Khả năng cao là mấy nhân vật tầm cỡ như Oda Nobunaga hoặc Miyamoto Musashi. Phải rồi… các hóa thân trong kênh của nó hẳn là kiếm bẫm lắm, nên nó cũng dằn được đầy túi chứ gì.
“Trao phần thưởng bổ sung cho ta nhanh lên chứ. Chỉ có thế này thôi à?”
[À, đương nhiên rồi. Dĩ nhiên là ngươi sẽ được nhận nó. Vì chính ngươi là kẻ đã khiến kịch bản này trở nên thú vị mà.]
Tôi có hơi lộn ruột trước cái chất giọng mỉa mai của nó. Nếu không phải vì tên khốn này thì Tai ương Nghi vấn đã dễ giải quyết hơn rồi. Bihyung nhìn tôi từ đằng sau rồi lén lút liên lạc với tôi.
-Ê, ngươi có biết...
Tuy nhiên, trước khi Bihyung kịp nói bất cứ điều gì, Dokgak đã lên tiếng trước..
[Bihyung, chuẩn bị phần thưởng.]
Bihyung giật mình ré lên.
[Hả?]
[Chuẩn bị phần thưởng. Định để ta nhắc lại lần hai hả?]
Ôi chà... xem nó kìa. Bihyung chần chừ một chút rồi mở miệng. [Nhưng tuy hiện giờ người phụ trách kịch bản phụ là ngài...]
[Giỏi lắm, Bihyung. Ngươi dám tỏ vẻ trước mặt các hóa thân ư?]
Như muốn thể hiện điều gì đó, một sức ép khủng khiếp đột nhiên đè lên Bihyung. Sức mạnh của các dokkaebi phụ thuộc vào độ lớn của kênh.
[Nghe nói kênh của ngươi gần đây phát triển khá tốt, có vẻ đó là sự thật.]
Bihyung bé nhỏ co rúm lại trước giọng Dokgak.
[Kh.. không! Ngài lầm rồi ạ!]
[Ngươi biết kịch bản thứ sáu là sẽ có cả Hàn và Nhật chứ? Quên à?]
[Tôi... tôi xin lỗi. Tôi sẽ chuẩn bị ngay!]
[Lập tức.]
[Vâng!]
Đáng ghét thật, tôi cảm thấy hơi khó chịu khi phải chứng kiến quản lý kênh của mình là Bihyung phải khúm núm như thế. Nếu đem ra so sánh, thì mối quan hệ của Bihyung và Dokgak cũng tương tự như tôi với Song Minwoo thời còn đi học vậy.
[Bắt đầu tính phần thưởng bổ sung.]
[Bạn đã giành được phần thưởng cơ bản “Hộ phù của loài Ký Sinh Trùng”.]
[Hiện có một phần thưởng bổ sung tùy chọn.]
[Bạn là người đóng góp công sức lớn nhất trong kịch bản này.]
[Bạn được ưu tiên chọn phần thưởng bổ sung.]
Tôi nhìn thấy một bảng danh mục trong suốt xuất hiện trước mặt mình. Có vẻ đó là mấy món hữu ích khi gặp phải tai ương.
[Áo Khoác Không Gian Đa Chiều Vô Hạn] - Cấp SSS.
[Găng Hắc Diễm Hở Ngón] - Cấp SSS.
[Ủng Nhảy của Sylph] - Cấp SSS.
Ba vật phẩm thưởng cấp 3S. Tôi lướt nhìn tính năng của các vật phẩm.
“Áo Khoác Không Gian Đa Chiều Vô Hạn” có tính năng đặc biệt là một “túi không gian” cho phép người ta mang theo rất nhiều thứ bên người.
“Găng Hắc Diễm Hở Ngón” có thể khuếch đại các kỹ năng thuộc tính hắc ám và lửa.
Cuối cùng, “Ủng Nhảy của Sylph” cho phép người dùng có thể sử dụng kỹ năng “nhảy” ba lần một ngày.
Tuy không phải thánh tích, nhưng đủ để trụ tới kịch bản thứ mười. Người không biết sẽ nhận xét, “Cấp SSS mà chỉ dùng được tới kịch bản thứ mười được thôi á?” Nhưng thế giới Bí Kíp Sinh Tồn chính là như vậy.
Sự lạm phát vật phẩm trong thế giới Bí Kíp Sinh Tồn rất lớn. Các vật phẩm giành được ở các kịch bản giai đoạn đầu và giữa có sự khác biệt đáng kể mặc dù ở cùng cấp độ.
Đương nhiên, không phải lúc nào những vật phẩm cấp SSS kiếm được ở hiện tại cũng trở thành phế liệu đáng vứt đi trong tương lai. Có thể dựa vào nguyên liệu đặc biệt để nâng cấp vật phẩm.
Thánh tích giá trị ở chỗ đó. Không giống những vật phẩm khác, thánh tích không cần phải nâng cấp. Lý do là khi kịch bản mới bắt đầu, thánh tích sẽ tự phục hồi sức mạnh ban đầu mà không bị giới hạn bởi độ hợp lý.
[...Vui lòng chọn phần thưởng.]
Bihyung uể oải nói. Thằng nhóc đã kiệt sức vì bị bắt nạt.
Ngay lúc đó, kênh ẩn với dokkaebi vang lên
- Cá nhân ta đề nghị chọn Áo Khoác Không Gian Đa Chiều Vô Hạn. Nó có một tính năng ẩn nữa. Sau này sẽ dễ thăng cấp hơn.
Nhưng nó là quản lý của tôi và lại đang làm việc. Dokgak tinh ranh nhìn chằm chằm vào nó.
[Bihyung?]
[...Dạ!]
[Ngươi phải mô tả vật phẩm cho các tinh tọa nữa. Quên hả?]
[T..tôi biết rồi ạ!]
Bihyung nhanh chóng giới thiệu về các vật phẩm cho các tinh tọa ở Vòm Seoul. Nhân lúc này, tôi tranh thủ nói chuyện với Yoo Junghyuk. “Yoo Junghyuk, anh định chọn gì?”
Thực ra tôi đã có lựa chọn của mình, nhưng tôi quyết định để Yoo Junghyuk chọn trước, dù sao hắn cũng đã giúp tôi một chút.
... Đương nhiên, đấy là nếu Yoo Junghyuk không vì chuyện đó mà đánh tôi.
“Yoo Junghyuk?”
Hắn không trả lời mà chỉ nhìn chằm chằm vào tôi.
“Anh lại xỉu đứng đấy à?”
Tôi vẫy tay trước mặt hắn ta mấy cái, nhưng đồng tử người này chẳng hề chuyển động.
[Nhân vật Yoo Junghyuk đang sử dụng Ngủ Đông Phục Hồi Cấp 3.]
...Cũng phải, với cơ thể thế này mà vẫn chạy xung quanh được thì chẳng bình thường chút nào. Nếu phải dùng đến Ngủ Đông Phục Hồi, trạng thái cơ thể hắn chắc hẳn đã tệ lắm rồi. Tôi mà tự ý chọn luôn thì không hay lắm, nên bèn để lại một tin nhắn trong “Mật Hẹn Ban Trưa”. Han Sooyoung đứng ngay cạnh tôi bất ngờ lên tiếng, “... Hay để tôi chọn cho?”
“Nếu cô muốn tý nữa bị Yoo Junghyuk đập cho một trận ra bã.”
Han Sooyoung im ngay và luôn. Tôi nói với Bihyung, “Ta sẽ chọn Áo Khoác Không Gian Đa Chiều Vô Hạn.”
Tuy nhiên, kẻ trả lời không phải Bihyung. Dokgak gật đầu, tắt bảng danh mục bằng một cái búng tay.
[Bạn đã chọn được một vật phẩm tốt. Hãy tới khu thanh toán.]
Khu thanh toán?
[Theo quy định, không thể trao phần thưởng bổ sung tại đây.]
Ái chà chà.
“Phải lấy ở đâu?”
[Ta sẽ dẫn ngươi tới Mũ Dokkaebi của ta.]
Trong các truyện cổ tích, Mũ Dokkaebi là một thứ để đội. Nhưng ở thế giới này, Mũ Dokkaebi là một loại “phòng” mà mỗi dokkaebi đều có. Đó là nơi chứa thân thể của chúng.
“Phiền thế. Trao cho ta ở đây luôn đi.”
Đó là không gian riêng của chúng. Ai mà biết được đến đó mình sẽ gặp chuyện gì. Theo như tôi biết, chẳng có quy định nào yêu cầu phải tới Mũ Dokkaebi để nhận phần thưởng bổ sung cả. Rõ ràng gã này đang đề nghị tôi tới Mũ của riêng mình. Bihyung đứng bên cạnh lo lắng nhìn tôi. Dokgak nheo mắt lại.
[Hừm... nếu ngươi còn càu nhàu là ta sẽ hủy phần thưởng bổ sung đấy?]
“Ngon thì làm vậy thử xem.”
Phần thưởng cho kịch bản là luật bắt buộc của Hệ thống phát sóng Trực tuyến Tinh tú. Dù là kịch bản phụ do dokkaebi tạo ra cũng không thể không trao vật phẩm thưởng sau khi thông qua kịch bản.
Nụ cười càng hằn sâu trên mặt Dokgak.
[Thú vị đấy.]
-Không phải ý hay đâu.
Kênh dokkaebi sáng lên.
Khi Dokgak mở miệng, hai giọng vang lên cùng lúc.
[Kim Dokja, ta đã nghe câu chuyện của ngươi nhiều rồi. Ngươi nổi tiếng đến nỗi các tinh tọa ngoài bán đảo này cũng nghe danh.]
-Ta biết về hợp đồng giữa ngươi và dokkaebi Bihyung. Nhưng các dokkaebi được phép “chuyển nhượng hóa thân”.
[Nghe nói ngươi oai phong ngay cả trước các dokkaebi. Hôm nay ta đã thấy lời đồn đó không sai.]
- Ta sẽ nói thẳng. Hãy sang kênh của ta. Ta định mở rộng kênh tới Bán đảo Triều Tiên. Ta sẵn lòng đáp ứng bất kỳ vật phẩm và điều kiện nào ngươi muốn.
Hay thật. Thử tôi bằng đề nghị thế này. Nếu đây là bóng đá, thì lời đề nghị này chẳng khác nào nhảy từ đội đầu bảng giải Asian League sang đội đầu bảng La Liga.
Lời đề nghị hấp dẫn đấy. Vấn đề là... sau khi chuyển nhượng. Tôi biết tỏng gã “Dokgak” này rồi.
“Có vẻ như ngươi đã hiểu nhầm, ta đang sợ lắm. Nói chuyện với ngươi như thế khiến ta rất sợ hãi. Vậy nên, ta mong được nhanh chóng trao thưởng cho xong đi.”
Nghe thế, lần đầu tiên Dokgak phải sượng mặt trước sự tự tin của tôi.
[Thú vị thật. Trước lúc đó, hãy khiêm nhường đi.]
-Đừng phách lối. Sẽ có ngày ngươi phải tự biết khiêm nhường.
“...Ngươi có ý gì?”
- Kênh của Bihyung sắp biến mất rồi.
Nụ cười tinh quái nở rộng trên khuôn mặt Dokgak.
[Vậy thì chẳng còn cách nào. Vốn ta muốn thông báo sau khi trao thưởng, nhưng xin lỗi.]
...Thông báo? Nó muốn thông báo cái gì?
Dokgak nhìn lên bầu trời. Trước những chòm sao lấp lánh sáng, nó mở miệng. Âm thanh vang vọng khắp Seoul.
[Thưa các tinh tọa đã thưởng thức các kịch bản tới tận hôm nay, thật buồn khi phải báo với các ngài một tin không hay.]
Các dokkaebi cấp thấp vội vã dạt ra xa khỏi Bihyung. Trông Bihyung có vẻ hết sức hoang mang. Hành động này của các dokkaebi chưa bao giờ là điềm tốt.
[Đáng tiếc thay, trong các kênh đang hoạt động ở Vòm Seoul, có một kênh đã bị phát hiện thao túng kịch bản.]
[Nhiều tinh tọa chú ý tới “Tuyên bố của Dokgak”.]
[Đó là kênh #BI-7623 của dokkaebi Bihyung. Theo kết quả điều tra, dokkaebi cấp thấp ở Vòm Seoul đã bị kết luận là gây ảnh hưởng đến “độ hợp lý” do thao túng kịch bản quá mức.]
...Khoan, gì cơ?
[Thay mặt các dokkaebi cấp thấp tại Vòm Seoul, tôi chính thức yêu cầu Ban quản lý thực hiện “giám định độ hợp lý” đối với kênh này.]
Tinh linh không khí Theo tích Hàn, mũ dokkaebi là một chiếc mũ giúp người đội có khả năng tàng hình.