Giới tính nam, năng lực biến thân tuyệt sắc mỹ nữ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su ~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su ~

Katarina

Từ cuộc hành trình này, khái niệm về game và thực tại đối với cậu thay đổi từng chút một.

10 29

Huyết Chi Thánh Điển

(Đang ra)

Huyết Chi Thánh Điển

咯嘣

Đây là một huyền thoại thuộc về huyết tộc...

44 332

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

41 84

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

41 192

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

(Đang ra)

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

右薙 光介

Một câu chuyện fantasy "livestream mạo hiểm" nơi nam chính rời đội chứ không bị trục xuất, và hướng tới một cái kết hạnh phúc—bắt đầu từ đây!

225 1803

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

29 126

Full - Chương 72: Hội trưởng, mong được chỉ giáo nhiều hơn

Chương 72: Hội trưởng, mong được chỉ giáo nhiều hơn

Hình bóng của Đường Thi bỗng hiện lên trong đầu Tống Từ, chẳng lẽ là được chị của cậu ta – Đường Thi – chỉ dạy?

Kỹ thuật bắn súng của Đường Thi…

Cậu chưa từng thấy Đường Thi dùng súng, nhưng chưa thấy không có nghĩa là người ta bắn súng không giỏi.

“Dịp nghỉ Tết Dương lịch có đi đâu chơi không? Hinh Hinh nói với tôi là kỳ nghỉ em ấy ở suốt trên du thuyền, một mình buồn chết đi được, sao cậu không đi cùng em ấy?” Đường Lâm hỏi như thể vô tình.

Tống Từ đáp: “Tôi… tôi hẹn người khác rồi.”

Đường Lâm hỏi: “Ai vậy?”

Ánh mắt cậu ta đột nhiên sắc bén, nhưng hỏi xong lại cảm thấy câu hỏi này có phần không ổn.

Tống Từ thấy kỳ lạ, lộ vẻ nghi hoặc ra mặt.

Trước giờ Đường Lâm luôn lạnh nhạt với cậu, hôm nay làm sao vậy? Chủ động nói chuyện, còn hỏi han chuyện riêng của cậu?

“Cậu… cậu sao không mời tôi vào hội học sinh nữa?” Đường Lâm chuyển chủ đề.

Tống Từ cười cười:“Cậu từ chối bao nhiêu lần rồi còn gì.”

Đường Lâm lau khẩu súng, nhìn vào đôi mắt tím của cậu nói: “Cậu mời tôi thêm lần nữa đi, biết đâu lần này tôi đồng ý.”

Tống Từ: “……”

Là ý gì đây? Hôm nay Đường Lâm làm sao vậy?

Đường Lâm sợ cậu nghi ngờ nên đưa ra một lời giải thích rất hợp lý: “Giờ khác rồi, tôi đang quen với Hinh Hinh, nên muốn cải thiện quan hệ với cậu. Vì vậy…”

Đúng là một lời giải thích rất hợp lý, nhưng Tống Từ vẫn cảm thấy có gì đó không ổn.

“Vậy, cậu nói sao?” Đường Lâm hỏi.

Tống Từ: “Nói sao cái gì?”

Đường Lâm: “Chuyện gia nhập hội học sinh ấy?”

Đầu óc Tống Từ xoay nhanh: Đường Lâm vào hội học sinh = tăng tần suất tiếp xúc giữa cậu và Đường Lâm = nguy cơ bại lộ thân phận tăng cao

Thiếu niên bạc tóc mỉm cười với Đường Lâm: “Hội học sinh hiện tại không thiếu người.”

Vừa dứt lời cậu liền muốn đi, nhưng mới quay người đã bị kéo lại.

Đường Lâm nắm lấy tay cậu.

Tống Từ quay đầu, đúng lúc bắt gặp ánh mắt của Đường Lâm, cậu ta nhíu mày hỏi:

“Cậu… cậu thật ra ghét tôi đúng không? Tôi hiểu mà, trước đây tôi phũ phàng với cậu bao nhiêu lần, giờ lại quen với em gái cậu, đa số đàn ông đều không ưa nổi bạn trai của chị hay em gái mình mà, tôi hiểu, tôi hiểu mà.”

Vừa nói Đường Lâm vừa buông tay ra, còn ra vẻ thở dài một cái.

Một sợi gân xanh trên trán Tống Từ nổi lên.

Đường Lâm tiếp tục nói:

“Trong lòng cậu thật ra cũng giống nhiều người khác, coi thường một kẻ vô năng như tôi đúng không? Tôi quen Hinh Hinh khiến cậu chướng mắt phải không? Cũng đúng thôi, tôi chỉ là một thằng nghèo rớt mồng tơi, làm sao xứng với Hinh Hinh? Hinh Hinh như tiên nữ vậy, thế mà lại quen một người như tôi, thật ra trong lòng cậu đã sớm muốn băm vằm tôi ra rồi đúng không…”

“Dừng!”

Tống Từ giơ tay ra hiệu ngừng lại, nhìn Đường Lâm, nghiến răng nói:

“Được rồi, tôi đồng ý.”

Đường Lâm nhìn gương mặt tuấn tú tuyệt trần của cậu, cười đến lộ hàm răng trắng bóc. Cậu ta vòng tay qua vai thiếu niên bạc tóc, vỗ vỗ sau lưng cậu:

“Vậy thì mong được chỉ giáo nhiều hơn, hội trưởng!”

Tống Từ: “……”

Cơ thể cậu cứng đờ.

Nhìn Đường Lâm cầm súng bắn tỉa đi về phía trước, Tống Từ nghiến răng.

Không đúng, không đúng, Đường Lâm chắc chắn có gì đó không đúng!

Khoan đã, chẳng lẽ cậu ta đã phát hiện ra điều gì rồi?

Đôi mắt tím biếc hiện lên vẻ hoảng loạn, sắc mặt Tống Từ lập tức thay đổi. Cậu nhìn Đường Lâm đang đứng xa xa bắn vào bia di động tốc độ cao, mồ hôi lạnh túa ra.

Đừng hoảng! Đừng hoảng! Không được tự loạn trận tuyến!

————【Phòng hội trưởng hội học sinh】

“Đường Lâm, đến đây, tôi giới thiệu các cán bộ hội học sinh với cậu. Đây là phó hội trưởng – Triệu Ngữ Nhu, chắc cậu biết rồi nhỉ.”

Trong phòng hội trưởng hội học sinh có không ít người, Tống Từ lần lượt giới thiệu với Đường Lâm.

Triệu Ngữ Nhu nhìn Đường Lâm, gương mặt xinh đẹp nở nụ cười. Ai cũng biết cô thích Tống Từ, và giờ ai cũng biết Đường Lâm đang quen với em gái của Tống Từ, vì vậy cô tỏ ra cực kỳ nhiệt tình với Đường Lâm.

Cô cười nói: “Chào Đường Lâm, sau này có gì không hiểu cứ tìm tôi, cần giúp gì cũng cứ nói nhé.”

Tống Từ giới thiệu tiếp một chàng trai tóc xanh đứng bên cạnh Triệu Ngữ Nhu: “Đây là trưởng ban tổ chức – học trưởng Vạn Sơn năm hai.”

Vạn Sơn: “Chào đàn em Đường Lâm, danh tiếng của em tôi nghe lâu rồi.”

Anh chàng cười sảng khoái, chìa tay ra bắt tay với Đường Lâm.

“Đây là trưởng ban kỷ luật – Cao Y Y.” Tống Từ tiếp tục giới thiệu.

Mỹ nữ tóc xoăn dài màu lanh, khí chất thanh nhã – Cao Y Y cười nói: “Tôi với Đường Lâm quen nhau rồi, chúng tôi cùng học môn lý luận quân sự, tôi còn chép bài của cậu ấy nữa.”

Tống Từ liếc nhìn Đường Lâm, tiếp tục giới thiệu những người khác.

“Đây là trưởng ban đối ngoại Hàn Phong và phó ban Hàn Nguyệt – hai anh em sinh đôi, còn đây là trưởng ban đời sống Trình Vĩnh Hoa…”

Tống Từ giới thiệu hết tất cả các cán bộ của hội học sinh, còn các thành viên khác… đều là người máy.

“Cậu muốn vào ban nào?” Tống Từ cười hỏi.

Đường Lâm nói: “Ừm, ban thư ký đi.”

Nụ cười của Tống Từ thoáng nhạt đi, đây là ban tiếp xúc nhiều nhất với cậu trong hội học sinh. Biết thế đã không hỏi, cứ tống vào ban bận rộn nhất cho rồi.

Tống Từ dời mắt đi, uể oải nói: “Được, được thôi.”

Cậu nói với một chàng trai nhỏ con, vẻ ngoài thanh tú:

“Lý Lý, dẫn cậu ấy đến ban thư ký đi.”

Người tên Lý Lý cười nói với Đường Lâm: “Đường Lâm, theo tôi nhé.”

Dẫn Đường Lâm đến ban thư ký, Lý Lý nói:

“Đây là ban thư ký, nào, mọi người chào mừng thành viên mới – Đường Lâm.”

Ba người máy có ngoại hình na ná KK dừng công việc trong tay lại, đứng lên vỗ tay. (Để tránh con người nảy sinh cảm xúc kỳ lạ với người máy, hiện tại trừ một số trường hợp đặc biệt thì người máy đều không được có hình dạng như con người.)

“Đây là Quả Quả, đây là Trình Trình, đây là Qua Qua.” Lý Lý giới thiệu ba người máy, “Ban thư ký chỉ có từng này người thôi. Tôi là thư ký trưởng, sau này cậu sẽ là phó thư ký trưởng.”

Hội học sinh là một nhóm cán bộ lãnh đạo một nhóm người máy.

Đường Lâm: Mới vào đã được thăng chức.

Lý Lý cười nói: “Công việc của ban thư ký chủ yếu là tổ chức các cuộc họp của hội học sinh, lên chương trình nghị sự, thông báo người tham dự, ghi biên bản cuộc họp…”

Anh ta đang nói thì thấy Đường Lâm chăm chú nhìn một bức thư pháp treo trên tường – là bài Lậu Thất Minh viết bằng thảo thư. Lý Lý thấy Đường Lâm xem chăm chú, không vì cậu không tập trung nghe mình nói mà giận, ngược lại còn cười nói:

“Chữ thảo này có đẹp không, là hội trưởng viết đó.”

Đường Lâm nhìn bút tích ký tên của Tống Từ, gật gật đầu.

Lúc còn là bạn mạng với Minh Hinh, cô từng nói với cậu, cô học thư pháp từ nhỏ, giỏi nhất là thảo thư và hành thư.

————

Trong phòng hội trưởng chỉ còn lại một mình Tống Từ, cậu cầm điện thoại gọi cho Anna.

Tống Từ: “Đường Lâm hôm nay không bình thường.”

Anna: “Không bình thường chỗ nào?”

Tống Từ: “Trước đây cậu ta chẳng buồn để ý đến tôi, hôm nay lại chủ động nói chuyện, còn nói muốn gia nhập hội học sinh.”

Anna: “Có thể là vì muốn lấy lòng anh vợ tương lai chăng.”

Tống Từ: “Trực giác tôi mách bảo, có lẽ cậu ta phát hiện điều gì đó rồi.”

Anna: “Trước đây không nghi ngờ, sao bỗng dưng lại nghi ngờ?”

Tống Từ cũng đang nghĩ đến điều đó, chợt cậu nói: “Chẳng lẽ là Đường Thi? Hôm đó Đường Thi phát hiện gì đó rồi nói lại với cậu ta?”

Trời ạ!! Kinh khủng quá đi mất! Nếu là Đường Lâm nghi ngờ, cậu còn tự tin qua mặt được. Nhưng nếu là Đường Thi phát hiện ra… thì biết làm sao đây?