Giới tính nam, năng lực biến thân tuyệt sắc mỹ nữ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Xuyên Không Vào Game: Khởi Đầu Liền Thức Tỉnh Thiên Không Thần Quyền Năng

(Đang ra)

Xuyên Không Vào Game: Khởi Đầu Liền Thức Tỉnh Thiên Không Thần Quyền Năng

Mê Mang Tiểu Trùng

Vô số kỷ nguyên sau, không một thần ma hùng mạnh nào có thể ngăn cản Weir đoạt lại quyền năng vốn thuộc về mình.

100 319

Tôi là live action anim ở thế giới khác

(Đang ra)

Tôi là live action anim ở thế giới khác

红的西岸

Khi những kẻ mạo hiểm trong quán rượu cười nghiêng ngả khi xem Lời Chúc Phúc Cho Thế Giới Tuyệt Vời,Khi tỷ lệ tử vong của lũ mạo hiểm tân binh giảm đáng kể nhờ Sát Thủ Goblin,Khi bản dị giới của Fate/

10 16

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

52 1007

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su ~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su ~

Katarina

Từ cuộc hành trình này, khái niệm về game và thực tại đối với cậu thay đổi từng chút một.

9 11

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

(Đang ra)

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

Sung Yujin-21 tuổi là một sinh viên khoa thợ săn chưa thức tỉnh, anh luôn muốn có được một năng lực để trở thành một thợ săn thực thụ. Nhưng rồi một ngày, điện thoại của anh tự động tải ứng dụng tên l

236 2472

Full - Chương 53: Triệu Ngữ Nhu là Tình địch?

Chương 53: Triệu Ngữ Nhu là Tình địch?

Đường Lâm đứng yên tại chỗ, nếu ánh mắt ghen tị ngập tràn xung quanh có thể hóa thành thực thể, thì giờ phút này cậu đã bị xuyên thủng thành cái rổ rồi.

Cái tên này sao lại may mắn đến vậy chứ? Một kẻ không có năng lực gì, thế mà lại có một cô bạn gái vừa xinh đẹp như tiên giáng trần, vừa là bạch phú mỹ chính hiệu.

Mấy bóng người bước nhanh về phía Đường Lâm, hai bàn tay khoác lên vai cậu.

Tư Nam đưa tay sờ chiếc áo gió trên người Đường Lâm, nói:

“Cái áo này không rẻ đâu nhỉ?”

Lưu Tinh chen vào:

“Hàng thủ công nguyên chiếc, chắc cũng phải mười mấy vạn.”

Tư Nam giọng đầy chua chát:

“Được bạn gái bạch phú mỹ bao nuôi, đúng là khiến người ta ganh tỵ thật đấy. Thằng nhóc nhà cậu sao số tốt thế?”

Bao... bao nuôi á?!

Khóe miệng Đường Lâm co giật, trong mắt bọn họ, bây giờ cậu bị Minh Hi bao nuôi sao?

Một tia sáng lóe lên như điện xẹt, hóa thành một thanh niên tóc nâu, đứng trước mặt Đường Lâm, nắm lấy tay cậu, hỏi:

“Anh rể, ảnh vợ tôi đâu rồi? Sao vẫn chưa gửi cho tôi?”

Đường Lâm: “…”

Cậu hất tay La Đàm ra, gỡ luôn tay của Tư Nam và Lưu Tinh đang khoác trên vai, quay người đi về phía tòa giảng đường. Tư Nam, Lưu Tinh và La Đàm nối đuôi theo sau, ríu rít không ngớt:

“Anh rể, Đường Lâm, Tiểu Đường Đường, đừng lạnh nhạt như vậy mà!”

“Người ta đùa chút thôi, thật sự coi tôi là yêu trẻ em à?”

“Đường Lâm này, bạn gái cậu có chị em gì xinh xắn không?”

“Nói thật đi, bạn gái cậu là tiểu thư nhà nào thế? Hé lộ tí đi, thỏa mãn lòng hiếu kỳ của tụi này mà.”

Đường Lâm làm như không nghe thấy, bọn họ vẫn cứ nói liên mồm cho đến khi cả nhóm vào phòng học lớn mới chịu yên.

————

Minh Hi lái siêu xe rời khỏi Đại học Lạc, rẽ vào một con hẻm nhỏ. Trong hẻm đã có một cô gái tóc vàng, mặc vest đen đứng chờ cạnh một chiếc xe đen tuyền.

Minh Hi dừng xe, vừa bước xuống liền ném chìa khóa cho Anna, rồi lên xe khác.

Vài phút sau, mọi người nhìn thấy một thiếu niên tóc bạc mắt tím, mặc áo len cổ lọ trắng, khoác áo gió dài màu kem nhạt, từ xe bước xuống trước một tòa giảng đường. Dáng người cao ráo như ngọc, tuấn mỹ như thần, khiến người ta không sao rời mắt nổi.

Các nữ sinh xung quanh đều nhìn đến ngây ngẩn.

“Woa, đẹp trai quá đi mất!”

“Hội trưởng xấu tính ghê!”

“Đẹp đến muốn ngất luôn.”

“Hội trưởng mặc thế này đẹp như tiên ấy!”

Không biết ai nói một câu:

“Sao thấy Tống Từ với bạn gái của Đường Lâm có hơi giống nhau nhỉ?”

Những người khác bắt đầu hồi tưởng lại vẻ ngoài của Minh Hi, rồi so sánh với Tống Từ, càng nhìn càng thấy khí chất hai người rất tương đồng.

“Chẳng lẽ bạn gái của Đường Lâm là họ hàng với hội trưởng à?”

“Có thể lắm chứ.”

Mọi người đang bàn tán thì Tống Từ đã bước vào tòa giảng đường, khuất bóng sau hành lang.

————

Đường Lâm ngồi ở hàng thứ ba từ dưới đếm lên trong phòng học lớn, chưa vào tiết, cậu đang cầm điện thoại nhắn tin cho Minh Hi. Đúng lúc đó, cậu nghe thấy mấy nữ sinh bên cạnh thốt lên một tiếng “Đẹp trai quá!”

Cậu ngẩng đầu, thấy Tống Từ bước vào phòng học. Vài sinh viên đến bắt chuyện với cậu ta, Tống Từ cũng đáp vài câu. Không hiểu sao cậu ta lại cảm nhận được ánh nhìn của Đường Lâm, liền quay đầu lại, mỉm cười ấm áp với cậu.

Đường Lâm theo phản xạ lập tức né tránh ánh mắt ấy. Cậu nhớ đến cơn ác mộng mình từng mơ, nhớ đến bộ dạng tức giận của cậu ta hôm đó, nhớ đến những chuyện hoang đường giữa hai người.

Nếu Tống Từ biết Đường Thi chính là Đường Lâm… cậu ta sẽ phản ứng thế nào?

Đường Lâm không dám nghĩ tiếp, vội xua tan ý nghĩ ấy khỏi đầu, tự thôi miên mình:

Cậu là Đường Lâm, cậu là Đường Lâm. Những chuyện Đường Thi làm không liên quan đến cậu. Hơn nữa, Đường Thi với Tống Từ đã cắt đứt rồi, sau này cũng chẳng còn liên quan gì đến nhau nữa.

Lặp đi lặp lại như vậy, cuối cùng tâm trạng Đường Lâm cũng bình ổn trở lại.

Tống Từ ngồi ở hàng ghế thứ ba phía trước, Đường Lâm có thể nhìn thấy rất rõ.

Bên cạnh cậu ta là một cô gái cực kỳ xinh đẹp.

Cô gái đó Đường Lâm cũng biết — Triệu Ngữ Nhu — cùng với Lưu Mộng Hinh và Hạ Tuyết năm tư, ba người được mệnh danh là tam đại hoa khôi của Đại học Lạc. Triệu Ngữ Nhu là năng lực giả cấp A, cha cô chính là cục trưởng Triệu Thành của Cục Dị Năng.

À, đúng rồi, Triệu Ngữ Nhu còn là phó hội trưởng hội sinh viên.

Triệu Ngữ Nhu không biết đang nói gì với Tống Từ, hai người trò chuyện vô cùng vui vẻ. Ánh mắt Đường Lâm không biết từ lúc nào đã dừng lại trên hai người họ, lâu đến mức La Đàm ngồi bên cạnh cũng chú ý thấy, liền nhìn theo ánh mắt của Đường Lâm, thấy được Tống Từ và Triệu Ngữ Nhu, bèn vỗ vai cậu:

“Cậu có cô bạn gái xinh như tiên rồi mà còn ngắm hoa khôi Triệu làm gì thế?”

Đường Lâm lập tức dời ánh mắt.

Trong lòng thầm nói một câu:

Ai ngắm Triệu Ngữ Nhu chứ.

Cậu đang nhìn là…

La Đàm cười tủm tỉm nói:

“Đàn ông háo sắc là bản tính, nhưng cậu như vậy thì hơi ba lòng bốn dạ đấy. Không sợ tôi méc bạn gái cậu à? Đến lúc đó cậu thảm rồi.”

Đường Lâm nói:

“Cậu có liên lạc với cô ấy không?”

La Đàm:

“Lần sau cô ấy đến Đại học Lạc, tôi sẽ nói trực tiếp.”

Đường Lâm nói:

“Đừng có đoán mò. Tôi đối với bạn gái mình rất chung thủy.”

La Đàm cười nham hiểm:

“Vậy nãy cậu nhìn gì?”

Đường Lâm lười để ý tới hắn.

La Đàm còn định nói tiếp thì giảng viên bước vào lớp, hắn đành im miệng.

Bắt đầu buổi học, nhưng Đường Lâm lại không tập trung được, ánh mắt luôn vô thức dừng lại trên người Tống Từ. Tan học, Tống Từ cùng Triệu Ngữ Nhu rời đi cùng nhau.

Minh Hi không phải không muốn nói chuyện với Đường Lâm, chỉ là với tư cách hội trưởng hội sinh viên, Tống Từ luôn phải giải quyết nhiều việc. Một người luôn hiếu thắng như cậu, không thể để người khác nói cậu không làm tròn trách nhiệm hội trưởng được.

Lễ Giáng sinh sắp tới, theo thông lệ của Đại học Lạc thì nhất định phải tổ chức sự kiện. Triệu Ngữ Nhu đang bàn với cậu về vũ hội Giáng sinh. Vừa mới buông thả với Đường Lâm hôm qua, nếu hôm nay lại không làm việc gì thì đúng là bị sắc làm cho u mê mất rồi.

Thế nên cậu đành kiềm nén ham muốn đến gần Đường Lâm, đi cùng Triệu Ngữ Nhu.

Đường Lâm nhìn Tống Từ rời đi cùng Triệu Ngữ Nhu, rồi cũng đứng dậy cùng La Đàm rời khỏi phòng học lớn.

————

Bốn rưỡi chiều, Đường Lâm rời thư viện, tay cầm một quyển sách.

Khi cậu đi ngang qua phòng múa, thấy rất nhiều người tụ tập trước cửa kính, liền tò mò nhìn vào xem họ đang xem gì.

Phòng múa rất rộng, cửa kính kéo dài sát đất, rèm vàng nhạt được kéo sang hai bên.

Xuyên qua kính, Đường Lâm thấy một cô gái tóc nâu đang chơi đàn piano, nhiều người đứng quanh, còn ở giữa phòng múa, một thiếu niên tóc bạc mắt tím đang khiêu vũ cùng một thiếu nữ xinh đẹp mặc váy vàng.

Tống Từ mỉm cười ấm áp như nắng xuân, Triệu Ngữ Nhu má hồng e thẹn. Tống Từ vòng tay ôm eo thon của cô, từng bước tiến lùi, xoay người uyển chuyển, phong độ đầy mê hoặc khiến tim của tất cả nữ sinh xung quanh đập thình thịch.