Giới tính nam, năng lực biến thân tuyệt sắc mỹ nữ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kanojo ga Flag wo Oraretara

(Đang ra)

Kanojo ga Flag wo Oraretara

Tōka Takei

Hatate Souta là một học sinh cấp 3 có khả năng nhìn thấy "flag" cho các sự kiện trong tương lai như: "flag tử thần", "flag tình bạn" và "flag tình cảm". Mặc dù có khả năng nhìn thấy lá cờ, cậu vẫn trá

242 797

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

(Đang ra)

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Tứ Cửu

Là kẻ độc hành trong kẻ độc hành, Hikigaya Hachiman chỉ muốn sống một cuộc đời học đường yên bình.Vì nên mấy boss các người có thể đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện gây rối được không? Học hành tử tế

325 1188

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

28 25

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

(Đang ra)

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

掠过的乌鸦

Truyện kể về nam chính xuyên không đến một vùng thôn quê hẻo lánh cách 2 tiếng mới có một chuyến xe bus. Cậu ấy tự dựa vào sức mình trở thành nam sinh tài hoa ưu tú, đúng lúc này thì hệ thống mới được

86 111

Điều kiện để gánh nợ thay cho ba mẹ chính là sống cùng với nữ sinh cao trung dẽ thương nhất Nhật Bản.

(Đang ra)

Điều kiện để gánh nợ thay cho ba mẹ chính là sống cùng với nữ sinh cao trung dẽ thương nhất Nhật Bản.

Amane Megumi

Chàng trai không hề có kinh nghiệm tình trường, nhưng luôn vô tư buông lời ngọt ngào. Hoa khôi nữ sinh cao trung toàn quốc, ở trường thì lạnh lùng còn ở nhà thì ngây ngô vô cùng, và cô đã thầm thương

46 11

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

409 2091

Full - Chương 50: Minh Hi cuồng dại

Chương 50: Minh Hi cuồng dại

Thiếu niên tóc bạc quay về phòng, đi thẳng vào phòng tắm. Sau khi tắm xong bước ra, cả người cảm thấy khoan khoái dễ chịu. Cậu nằm phịch xuống giường, mắt nhìn trần nhà.

Cậu rất tức giận. Rõ ràng không phải lỗi của cậu, Đường Thi dựa vào đâu mà trút giận lên đầu cậu chứ? Cậu lại nhớ tới câu mình vừa nói khi nãy.

Lời đã nói ra như bát nước hắt đi, không thể thu lại được.

Cũng tốt thôi, từ nay về sau Tống Từ và Đường Thi sẽ chẳng còn quan hệ gì nữa.

Trên người cậu phát ra ánh sáng bạc, vóc dáng dần thay đổi, biến thành một thiếu nữ tóc bạc mắt tím. Cô cầm điện thoại, gửi cho Đường Lâm một tin nhắn:

Giờ có rảnh không?

Đường Lâm đang đứng trên sân thượng cách đó mười cây số, gió lạnh thổi vù vù. Thấy tin nhắn của Minh Hi, cậu lập tức trả lời:

Có chứ. Hôm nay em không có tiết à?

Minh Hi: Buổi sáng học xong rồi. Giờ anh ở đâu? Em đến tìm anh. ?

Đường Lâm gửi định vị cho cô.

Minh Hi: Anh đợi em nhé.

Cô gái tóc bạc mắt tím bước xuống giường, đi vào phòng thay đồ.

Cô muốn quên Đường Thi, để cô ta mục ruỗng trong lòng Tống Từ. Từ giờ trở đi, cô chỉ một lòng một dạ với Đường Lâm.

Đường Lâm đứng trước cửa một quán cà phê, từ xa nhìn thấy một chiếc siêu xe mui trần màu trắng đang lao tới với tốc độ cực kỳ phóng khoáng, khiến người xung quanh đều ngoái nhìn.

Cậu đang nghĩ không biết tên công tử nhà giàu ăn chơi nào đang ngồi trong đó, thì xe bất ngờ drift một vòng rồi dừng lại trước mặt cậu.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn tới. Cửa xe mở tự động, bên trong là một thiếu nữ tóc bạc mắt tím, mặc áo khoác gió đỏ rực, gương mặt tinh xảo như yêu tinh không nhiễm bụi trần, khiến đám đông không khỏi sững sờ.

“Trời ơi! Đẹp quá đi mất!”

Đường Lâm cũng ngỡ ngàng.

“Hi Hi.”

Hóa ra tên công tử lái siêu xe lại chính là bạn gái mình? Chuyện gì thế này?

Minh Hi nở nụ cười rực rỡ với cậu:

“Lên xe đi.”

Thế là, giữa bao ánh mắt ghen tỵ hâm mộ, Đường Lâm bước lên siêu xe của Minh Hi.

Mọi người nhìn cửa xe đóng lại, chiếc xe rồ ga phóng đi. Nhớ lại gương mặt tựa thiên tiên của thiếu nữ khi nãy, ai nấy đều thấy như đang nằm mơ.

Một cô gái xinh đẹp như thế, lại còn là bạch phú mỹ đỉnh cấp, sao lại không phải bạn gái mình chứ?

Động cơ xe gầm rú, còi báo động của xe cảnh sát vang inh ỏi.

Đường Lâm không ngờ Minh Hi bình thường ngoan ngoãn như vậy mà lái xe lại táo bạo đến thế. Cô đang phóng như bay trên đường, phía sau là cả chục robot cảnh sát thông minh đang bám đuổi.

Mấy con robot hình dáng như con cua, có sáu chân máy gắn bánh xe. Đôi mắt máy lóe đèn đỏ, vừa hú còi vừa truy đuổi cô suốt hơn mười cây số.

“Cảnh báo! Cảnh báo! Xe phía trước đã vượt quá tốc độ cho phép nghiêm trọng, lập tức dừng xe để tiếp nhận xử phạt!”

“Cảnh báo! Nếu không dừng lại, chúng tôi sẽ áp dụng biện pháp cưỡng chế!”

“Hi Hi, em chạy quá tốc độ rồi đấy.” Đường Lâm nhắc.

Minh Hi khẽ “ồ” một tiếng, rồi drift một vòng 180 độ.

Đường Lâm: “…”

Khi còn trong nội thành, cô còn nhường nhịn chút ít. Nhưng vừa ra khỏi thành phố, cô càng lái xe điên cuồng hơn, đến mức khiến mấy con robot cảnh sát đâm nhau nổ tung.

Đường Lâm nhìn gương mặt nghiêng xinh đẹp của Minh Hi, thầm nghĩ: Thì ra bạn gái mình lại cuồng dại thế này à?

Phía trước có mấy chiếc xe đua đang phóng như bay, đều là đám thiếu gia nhà giàu, trong đó có cả Lý Văn Kiệt. Bọn họ đang đua rất hăng, bỗng một chiếc xe trắng lao vút qua, nhanh hơn cả họ.

Ai thế? Còn điên hơn tụi mình nữa.

Lý Văn Kiệt không chút do dự tăng tốc đuổi theo, mấy người còn lại cũng thế. Xe của Lý Văn Kiệt đuổi kịp, chạy song song với Minh Hi, thì bị cô tông thẳng một cú.

Lý Văn Kiệt cảm thấy một lực va chạm cực mạnh, xe quay mòng mòng khiến cậu hoa mắt chóng mặt, rồi hét lên thảm thiết, lao thẳng xuống vực.

“Á á á á á ——”

Tiếng hét thảm vọng lại giữa núi rừng. Đường Lâm nhìn Minh Hi:

“Rơi… rơi xuống vực rồi.”

Chỉ nghe Minh Hi thản nhiên nói:

“Dòng Black Knight S của Tập đoàn Lê Sinh, loại xe này rơi từ độ cao này xuống cũng không chết được đâu.”

Đường Lâm: “…”

Cậu không nhận ra đó là xe của Lý Văn Kiệt, nếu không chắc giờ đang vỗ tay ăn mừng rồi.

Minh Hi lái xe đến một khách sạn suối nước nóng ở ngoại ô mới chịu dừng lại. Cô mỉm cười với Đường Lâm:

“Đến rồi.”

Nói xong, cửa xe mở ra.

Minh Hi cười bước xuống xe, Đường Lâm cũng theo xuống.

Trong căn biệt thự suối nước nóng riêng biệt, cánh hoa hồng lơ lửng trên mặt nước, hơi nước bốc lên lãng đãng. Hai bóng người quấn quýt lấy nhau, vừa hôn nhau say đắm vừa chìm xuống nước, rồi lại nổi lên.

Âm thanh ái muội vang vọng trong biệt thự, mãi đến tối mới dừng lại.

Khi đêm buông xuống, bên ngoài bắt đầu rơi tuyết, trong phòng bật sẵn máy sưởi, rèm mỏng buông nhẹ. Đường Lâm tựa vào gối đầu giường, ôm Minh Hi mềm mại thơm ngát trong lòng. Cơ thể Minh Hi đẫm mồ hôi thơm, Đường Lâm thở nhẹ.

Cậu muốn quên Tống Từ, Minh Hi muốn quên Đường Thi. Cả hai cùng buông thả bản thân ở nơi này. Thêm vào năng lực hồi quy của Minh Hi, từ trưa kéo dài đến tận tối cũng chẳng lạ gì.

Giờ thì cả hai đều đã thỏa mãn. Đường Lâm vuốt ve mái tóc dài mượt như lụa của Minh Hi, nói:

“Hi Hi, hôm nay em không vui à?”

Minh Hi bị hỏi thì lại nghĩ đến Đường Thi, bĩu môi đáp:

“Bị một tên khốn chọc giận thôi.”

“Ai thế?” Đường Lâm hỏi.

Minh Hi đáp: “Chính là cô giáo dạy đấu vật của em đó. Em sa thải cô ta rồi.”

Nếu là trước hôm nay, nghe Minh Hi sa thải cô giáo, cậu chắc chắn sẽ biến thành Đường Thi để đến ứng tuyển. Nhưng giờ biết Minh Hi là em gái Tống Từ, cậu còn dám biến thành Đường Thi đến nữa chắc?

Cậu nói: “Giáo viên thiếu gì, tìm người khác là được.”

Minh Hi ngẩng đầu nhìn cậu, hỏi: “Còn anh? Hôm nay trông tâm trạng anh cũng không tốt.”

Đường Lâm nhìn vào đôi mắt tím như hoa tử đinh hương của cô, nhìn mái tóc bạc óng ánh kia, trong đầu lại hiện lên hình ảnh Tống Từ. Cậu từng hỏi cô có quen Tống Từ không, cô nói không quen. Tại sao lại nói dối?

“Hi Hi, em có anh chị em gì không?” Đường Lâm hỏi.

Minh Hi khựng lại, mắt tránh đi, rồi đáp: “Cũng… cũng có một anh trai.”

“Em có anh trai à?” Đường Lâm làm bộ ngạc nhiên, “Anh em hơn em mấy tuổi, giờ đang ở đâu?”

Minh Hi cúi đầu nói khẽ: “Thật ra anh cũng quen đó. Anh trai em là Tống Từ.”

Hai người quen nhau một thời gian rồi, cô cũng nên nói thật với cậu. Cô không họ Minh, cô họ Tống. Nói ra mình họ Tống thì cũng phải nói luôn, cô là đại tiểu thư nhà họ Tống, còn Tống Từ là anh cô.

“Cái gì? Tống Từ là anh em? Nhưng lúc trước anh hỏi em, em nói không quen anh ấy mà?” Đường Lâm tỏ ra vô cùng kinh ngạc.

Minh Hi cúi đầu nói:

“Hồi đó tụi em cãi nhau. Với lại nhà em phức tạp lắm, em với anh ấy là anh em cùng cha khác mẹ, nên anh hiểu mà.”

Quan hệ anh em cùng cha khác mẹ mà không thân thì cũng là chuyện bình thường.