Giới tính nam, năng lực biến thân tuyệt sắc mỹ nữ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trò chơi chữa lành của tôi

(Đang ra)

Trò chơi chữa lành của tôi

Ngã hội tu không điều

Đồng chí cảnh sát , nếu tôi nói đây là một trò chơi thư giãn chữa lành, các anh tin không?

50 48

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

39 44

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

39 111

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

(Đang ra)

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

右薙 光介

Một câu chuyện fantasy "livestream mạo hiểm" nơi nam chính rời đội chứ không bị trục xuất, và hướng tới một cái kết hạnh phúc—bắt đầu từ đây!

224 1716

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

26 56

Full - Chương 44: Để bí mật mục rữa trong tim

Chương 44: Để bí mật mục rữa trong tim

Khu cấm số 42 quanh năm bão tuyết không ngừng. Khi nhân viên Cục An ninh Quốc gia nước C nhận được cuộc gọi và nhanh chóng tập hợp lực lượng đến căn cứ ẩn trong khu cấm ấy, nơi đó đã biến thành một đống đổ nát.

Phùng Kỳ chết rồi.

Hắn chết một cách thê thảm. Trên bàn mổ đầy máu, lượng máu nhiều đến kinh ngạc. Não, nội tạng đều bị móc ra, nhét vào những chiếc bình ngâm formalin. Da cũng bị lột, da người bị vứt trên mặt đất.

Trong đống đổ nát có rất nhiều mảnh xác người. Mọi người mở thiết bị dò quét, phát hiện có phản ứng sinh học dưới lòng đất. Kiến trúc trên mặt đất gần như bị phá hủy hoàn toàn, nhưng những công trình ở tầng sâu bên dưới vẫn còn nguyên vẹn.

Bọn họ xuống dưới, nhìn thấy từng chiếc bình thủy tinh khổng lồ, bên trong là các thực thể thí nghiệm sống dở chết dở.

Trong một căn phòng to lớn, từng đứa trẻ mặc áo trắng, tay đeo vòng tay đánh số thí nghiệm co ro trong góc, nhìn thấy bọn họ liền lộ vẻ mặt đầy sợ hãi.

“Có trẻ con! Mau đi chỗ khác xem còn đứa nào bị nhốt không!” Một nữ điều tra viên nhìn đám trẻ lớn nhất cũng chỉ mới bảy tám tuổi, liền ngồi xuống, nở nụ cười dịu dàng: “Không sao rồi, kẻ xấu đã chết, các con có thể về nhà rồi.”

Nghe đến hai chữ “về nhà”, một đứa trẻ bật khóc nức nở.

Chỉ vài ngày sau, tin tức về việc Đường Thi giết chết nhà khoa học điên Phùng Kỳ, phá hủy căn cứ thí nghiệm ẩn sâu trong khu cấm số 42, cứu được hàng trăm đứa trẻ vô tội đã gây chấn động toàn thế giới.

Các kênh truyền thông, diễn đàn đều là tin về việc này. Bất kỳ app nào cũng có thể thấy được những bình luận như:

“Đường Thi nữ thần YYDS!!”

“Đường Thi chồng tôi là thần tượng của tôi!”

“Đường Thi vừa xinh vừa ngầu, đúng là ánh sáng chính nghĩa!”

“Đường Thi chính là hiện thân của công lý!”

“Vợ tôi ngầu quá!”

————[Nhà họ Tống]

“Trợ lý của Đường Thi nói sao?” Tống Nhiễm hỏi thư ký bên cạnh.

Cô thư ký đáp: “Nói là Đường Thi không phản hồi.”

Tống Nhiễm nghe vậy, quay sang nhìn con gái: “Con và sư phụ không có cách nào liên lạc à?”

Minh Hi nhớ lại gương mặt xinh đẹp của Đường Thi, những ký ức nóng bỏng mơ hồ lại ào ạt kéo về. Cô lập tức dằn chúng xuống, giấu vào góc sâu nhất trong tim, vờ như không có chuyện gì nói với cha: “Tính cách cô ấy lạnh lùng cô độc, con từng xin liên lạc rồi, cô ấy không thèm để ý con, con biết làm sao được.”

Tống Nhiễm và Minh Tĩnh không ngờ Đường Thi ra tay nhanh đến thế, còn biết được tung tích của Phùng Kỳ trước cả khi họ hành động, lại dễ dàng giết chết hắn như vậy.

Tuy nói việc này cũng có lợi với họ, nhưng Tống Nhiễm vẫn có vài chuyện muốn từ Đường Thi tìm câu trả lời. Muốn liên hệ với Đường Thi thì chỉ có thể thông qua trợ lý của cô. Ông ta từng nhiều lần nhờ trợ lý của Đường Thi là Thư Tiểu Tiểu hẹn gặp, nhưng đều bị từ chối với lý do "không nhận được phản hồi".

Rốt cuộc Đường Thi có ý gì? Cô ta giết Phùng Kỳ là vì cái gì? Lẽ nào thật sự vì chính nghĩa?

“Này Hi Hi, con cảm thấy vì sao Đường Thi lại giết Phùng Kỳ?” Tống Nhiễm hỏi.

Minh Hi lẩm bẩm: “Dù gì thì chắc chắn không phải vì báo thù cho con.”

Minh Hi nghĩ Đường Thi chỉ là trút giận thôi. Cô ta chắc chắn là đang giận cá chém thớt. Nếu như không có vụ Phùng Kỳ cho người tập kích cô, thì mọi chuyện phía sau cũng đâu xảy ra. Cô ta chỉ đang phát tiết thôi!

Truyền thông chính thống không đưa tin Phùng Kỳ bị lột da, phân thây, nhưng nhà họ Tống có nhiều nguồn tin riêng. Đường Thi cố tình tra tấn Phùng Kỳ, chẳng phải chính là để xả giận ư?

Minh Hi biết động cơ của Đường Thi, còn người khác thì không. Họ thật sự nghĩ rằng cô ấy vì biết những việc vô nhân đạo Phùng Kỳ làm với lũ trẻ và người vô tội nên mới tra tấn hắn trước khi chết, lấy cách của hắn trả lại cho hắn.

Tống Nhiễm bật cười: “Sao con nói thế?”

Ông luôn cảm thấy con gái mình biết điều gì đó nhưng lại cố tình giấu ông.

“Quan hệ thầy trò giữa con và cô ấy là dựa trên tiền bạc. Cô ấy từng nói như vậy.” Minh Hi đáp.

Tống Nhiễm cười to: “Nếu thật sự là vậy, thì bây giờ cô ta nên tới bàn bạc thù lao với chúng ta rồi. Dù là chuyện cứu con khỏi khu cấm hay việc giết Phùng Kỳ, nhà họ Tống chúng ta đều nợ cô ta một ân tình lớn.”

Minh Hi khẽ cắn đôi môi mềm như cánh hoa, cúi đầu, mái tóc bạc dài buông xõa hai bên. Cô nhớ lại hai lần mình bị cô ấy...

Thù lao, thù lao đã sớm trả rồi.

Những ký ức khiến người ta đỏ mặt lại kéo tới. Minh Hi đưa tay luồn vào tóc, lắc mạnh đầu, bực bội: Chết tiệt! Mau quên đi! Quên sạch hết cho tôi!

Tống Nhiễm nhìn con gái bỗng lộ ra vẻ bực dọc khó hiểu.

————[Hai ngày sau]

Nhiệt độ ba độ, chín giờ sáng.

Đường Lâm mặc áo khoác đen đứng ở một góc công viên Lạc Thủy, thỉnh thoảng lại nhìn thời gian trên điện thoại.

Phía sau truyền đến tiếng xôn xao, nghe thấy có người nói “Wow, cô gái kia xinh quá”, cậu lập tức quay đầu lại. Quả nhiên là Minh Hi đang bước về phía cậu.

Thiếu nữ tóc bạc mắt tím mặc chiếc váy trắng ngà ôm dáng, bên ngoài là áo khoác màu lạc đà, đội mũ nồi nâu nhạt, đôi bốt đen ôm lấy đôi chân thon dài tuyệt đẹp. Mái tóc bạc của cô tung bay trong gió, làn da trắng mịn ửng hồng, đẹp đến nao lòng.

“Hi Hi—” Cậu bước nhanh về phía cô, cô cũng chạy chậm lại gần cậu.

Thiếu nữ tóc bạc nhào vào lòng Đường Lâm, cậu giang tay ôm chặt lấy cô.

Phùng Kỳ chết rồi, Tống Nhiễm và Minh Tĩnh mới yên tâm để con gái ra ngoài. Thế nên hôm nay Đường Lâm và Minh Hi mới có thể gặp nhau.

Hai người ôm nhau thật lâu mới buông ra.

“Lạnh không?” Đường Lâm nắm lấy đôi tay nhỏ mềm của cô hỏi, miệng phả ra hơi trắng.

Minh Hi mỉm cười: “Không lạnh.”

“Cậu thi xong rồi à?” Minh Hi hỏi.

Đường Lâm gật đầu: “Xong rồi.”

“Hôm nay chúng ta đi đâu chơi vậy?” Minh Hi cười hỏi.

“Cậu muốn đi đâu?” Đường Lâm hỏi lại.

Minh Hi ngắm gương mặt tuấn tú của cậu, lại nhớ tới Đường Thi. Nghĩ đến chuyện từng xảy ra giữa mình và Đường Thi, cô liền thấy chột dạ, cảm giác tội lỗi trào dâng. Cô cảm thấy mình quá có lỗi với Đường Lâm.

Nếu nói thật, cậu ấy chắc chắn không thể chấp nhận được. Biết đâu còn nghĩ mình là đồ biến thái, là người quái dị. Không, tuyệt đối không thể. Bí mật đó, nhất định phải mục rữa trong tim.

Minh Hi không biết, giờ phút này Đường Lâm cũng đang nghĩ y như cô.

Khi Đường Lâm vuốt ve gương mặt xinh đẹp của Minh Hi, nhìn vào đôi mắt tím violet kia, thì gương mặt Tống Từ bỗng hiện ra trong đầu cậu.

Cậu nhớ lại chuyện từng xảy ra giữa mình và Tống Từ, cảm giác tội lỗi, áy náy ào ạt kéo đến. Cậu cảm thấy mình có lỗi với Minh Hi vô cùng.

Nếu thẳng thắn với cô, chắc chắn cô sẽ không thể chấp nhận nổi. Biết đâu còn nghĩ cậu là tên biến thái, đồ ghê tởm, sau này sẽ không muốn gặp lại cậu nữa. Không, tuyệt đối không thể. Cậu không thể mất Minh Hi.

Bí mật đó, nhất định phải mục rữa trong tim.

Minh Hi cúi đầu, giọng nhẹ nhàng: “Đi… đi đâu cũng được, chỉ cần… chỉ cần có cậu bên cạnh. Hay là, hay là chúng ta đi dạo trong công viên trước nhé!”

Đường Lâm gật đầu: “Được thôi.”