Chương 108: Làm hòa rồi
Người thanh niên tóc đen mắt nâu lại hóa thành mỹ nhân tóc đen mắt đỏ. Cô khẽ cười, vươn cánh tay mềm mại như không xương ôm nhẹ lấy vai Tống Từ, dịu dàng an ủi:
“Cậu chỉ là quá mệt thôi, nghỉ ngơi vài ngày là khỏe lại.”
Lời này chẳng khác gì châm dầu vào lửa.
Thiếu niên đang nổi giận lao thẳng về phía Đường Thi, đè cô xuống, muốn làm gì thì làm.
Nửa đêm về sáng, cậu thiếu niên tóc bạc rốt cuộc cũng lấy lại được sự tự tin. Cậu nhìn cô gái tóc đen mắt đỏ nằm bên cạnh, ngang ngược nói:
“Biến thành Đường Lâm đi.”
Đường Thi: “…”
Tống Từ trừng cô, tức tối lặp lại lần nữa: “Biến thành Đường Lâm.”
Đường Thi: “…”
Tống Từ: “Biến thành Đường Lâm.”
Đường Thi: “…”
Hai người nhìn nhau chằm chằm mười mấy giây, cuối cùng Đường Thi cũng biến thành Đường Lâm…
(Về sau xảy ra chuyện gì, Tống Từ có thành công không? Không ai biết cả, ngay cả tác giả cũng không biết.)
———
Tiểu thư và Đường Lâm làm hòa rồi, chuyện này nhìn là biết. Buổi sáng ăn sáng, Anna thấy hai người họ đưa mắt đưa tình, ánh mắt dính nhau không rời, là hiểu ngay.
Anna liếc nhìn Đường Lâm, thầm nghĩ gã này dùng cách gì mà khiến tiểu thư nguôi giận nhanh như vậy chứ. Cô rất tò mò, nhưng lại không chắc nếu hỏi tiểu thư thì tiểu thư có chịu nói không.
Biết con gái không còn giận dỗi với Đường Lâm nữa, Tống Nhiễm và Minh Tĩnh đều yên tâm.
Chẳng bao lâu sau kỳ thi cuối kỳ kết thúc, kỳ nghỉ đông chính thức bắt đầu.
Vì chuyện của Minh Hi, Đường Lâm không muốn về nhà sớm. Anh nói dối cậu mợ rằng mình giành được cơ hội thực tập hiếm có ở một công ty lớn, phải ở lại muộn hơn.
Lời nói dối này khiến cô em họ Khúc Tiểu Nguyên khinh bỉ:
Rõ ràng là muốn hẹn hò, còn bày đặt viện cớ nghe sang thế.
Trời trong nắng ấm.
Minh Tĩnh, mỹ nhân tóc đỏ mắt vàng kim, giẫm giày cao gót bước vào sảnh biệt thự, dẫn theo cả đội ngũ thợ may riêng với tâm trạng háo hức, muốn nhìn thấy con trai và con dâu tương lai.
Kết quả bà nhìn thấy là: một thanh niên tóc đen đang ngồi trên ghế sô pha, tay ôm con gái mình, tình tứ không rời.
“Con chào mẹ.”
Vừa thấy mẹ đến, Minh Hi lập tức buông tay khỏi Đường Lâm.
Đường Lâm cũng đứng dậy theo, lễ phép gọi: “Cháu chào bác gái.”
Minh Tĩnh dùng đôi mắt màu mật ong quan sát Đường Lâm vài lượt, xác nhận điều bà muốn thấy là con dâu tương lai, chứ không phải con rể. Tuy vậy, bà vẫn giữ nụ cười, mỉm cười hỏi Đường Lâm:
“Tiểu Lâm, Thi Thi đâu rồi?”
Khóe miệng Đường Lâm giật khẽ. Tiểu Lâm? Cách gọi của mẹ vợ tương lai khiến anh không biết nên phản ứng thế nào. Tiểu Lâm? Sao nghe cứ như gọi thái giám thế nhỉ?
Anh nhìn thoáng qua mấy người thợ may phía sau Minh Tĩnh, người nào cũng chỉnh tề, tay xách hộp, rồi cười đáp: “Cô ấy ra ngoài rồi ạ.”
Nghe vậy, Minh Tĩnh quay sang nói với nhóm thợ may:
“Con dâu tương lai không có nhà, vậy các cậu cứ đo số cho con rể tương lai trước đi.”
Lời vừa dứt, hai thợ may trẻ liền bước lên, cầm thước dây cười nói với Đường Lâm: “Anh Đường, mời anh sang bên này một chút được không?”
Đường Lâm liếc nhìn Minh Hi, Minh Hi cười ra hiệu cứ làm theo ý mẹ là được.
Vậy là anh ngoan ngoãn để họ đo đạc, rồi lấy cớ rời đi, lúc quay lại thì đã biến thành Đường Thi. Vừa vào phòng, Minh Tĩnh đang uống trà liền đặt ngay tách xuống, tự mình tiến tới giúp Đường Thi đo số.
Thấy mẹ mình đối xử tốt với Đường Thi như vậy, Minh Hi đứng bên có hơi ghen tỵ. Cô bé tóc bạc mắt tím khoanh tay trước ngực, hai má phồng lên, trông như một con sóc nhỏ đang giận dỗi. Minh Tĩnh thấy con gái ghen liền cười, bước tới dỗ dành.
———
Minh Tĩnh muốn Đường Thi tham gia dạ tiệc chính là tiệc kỷ niệm kim hôn của lão phu nhân và lão gia nhà họ Minh.
Đêm đông hơi lạnh, nhưng bên trong dinh thự nguy nga lộng lẫy lại ấm áp như mùa xuân.
Đèn chùm pha lê rủ xuống từ vòm trần, sáng rực như ban ngày.
Một góc đại sảnh, ban nhạc mặc lễ phục đang tấu lên bản nhạc du dương vui tươi. Trên những chiếc bàn dài bày đủ món ăn ngon miệng: tôm hùm nướng phô mai, gan ngỗng áp chảo, trứng cá muối, cùng các loại bánh mì phương Tây tinh xảo, điểm tâm Trung Hoa truyền thống cũng không thiếu.
Khách khứa mặc lễ phục tụ tập thành từng nhóm ba người năm người, cụng ly nói cười rôm rả. Những vị khách thích yên tĩnh có thể ra ban công ở đại sảnh phụ, vừa ngắm vườn hoa, vừa ngắm bầu trời đêm.
Khi Tống Từ và Đường Thi cùng nhau xuất hiện, cả đại sảnh bỗng chốc im bặt, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía họ, ai nấy đều trố mắt kinh ngạc.
Thiếu niên tóc bạc mắt tím mặc bộ vest trắng được cắt may vừa vặn, khuôn mặt đẹp như thần thánh mang theo nụ cười dịu dàng, tựa như làn gió xuân ấm áp.
Cô gái khoác tay cậu, mặc chiếc váy dài màu tím, thiết kế hở eo khéo léo tôn lên vóc dáng mảnh mai, vạt váy xẻ cao để lộ đôi chân trắng nõn thon dài.
Mái tóc đen nhánh được búi cao, cài trâm ngọc lục bảo. Hai tai đeo khuyên tai kim cương kiểu dáng khác nhau. Gương mặt tuyệt mỹ được trang điểm tinh tế, cả người tỏa sáng lộng lẫy khiến mọi người không thể rời mắt.
Đường Thi, người đi cùng Tống Từ lại là Đường Thi sao?
Trời ạ!
Xem ra tin đồn là thật rồi.
Sau khi choáng ngợp, ai nấy đều có chung một ý nghĩ.
Mọi ánh nhìn lại đổ dồn về phía vợ chồng Tống Nhiễm và Minh Tĩnh. Hai người này đúng là cao tay thật, lại khiến con trai mình dùng mỹ nam kế kéo Đường Thi về phe mình. Tối nay có rất nhiều nhân vật tai to mặt lớn từ khắp các ngành nghề tụ hội, không phải ai cũng là bạn của Tống Nhiễm. Lúc này, những kẻ từng đối đầu với anh nhìn sang, mặt mày hậm hực.
Đúng là đê tiện!
Tống Nhiễm nâng ly rượu đỏ, mỉm cười lịch thiệp, khẽ gật đầu chào họ.
Càng khiến nhiều người tức nghiến răng.
Ở một góc khác, một vị quan chức ngoại quốc nhìn Tống Nhiễm, rồi lại nhìn Tống Từ và Đường Thi, cất giọng mỉa mai:
“Năm xưa Tống Thương Vũ cũng tự mình xử lý nữ tu quỷ của thế lực thù địch, giờ đến đại thiếu gia nhà họ Tống lại học theo ông nội mình. Quả là truyền thống nhà họ Tống!”
Người bên cạnh nghe vậy liền nói:
“Lệnh công tử với đại thiếu gia nhà họ Tống cũng xấp xỉ tuổi nhau mà? Nếu ngài ngưỡng mộ như vậy, cũng có thể để lệnh công tử thử một phen.”
Vị quan chức đến từ nước L kia nhìn thiếu niên tóc bạc mắt tím xinh đẹp, lại nghĩ tới cậu con trai béo ục ịch nhà mình, lập tức câm nín.
Biết Đường Thi thích mỹ thiếu niên thì cũng phải có người đủ đẹp để cạnh tranh với Tống Từ mới được. Đáng tiếc, tìm được một người đẹp ngang Tống Từ còn khó hơn mò kim đáy bể.
Đường Thi có rất nhiều người theo đuổi, khắp nơi trên thế giới đều có người ái mộ cô. Ngay cả trong bữa tiệc tối nay, cũng có không ít kẻ thầm yêu cô.