Galactic Dark Net

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

33 80

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

28 138

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

41 175

Cô bé bán bom

(Đang ra)

Cô bé bán bom

码字G - Mã Tự G

Đương nhiên là tôi rồi!

5 7

Toàn chương - CHƯƠNG 7: TINH THỂ THỪA KẾ

Sau cao trào, mọi thứ rồi cũng sẽ trở lại bình lặng. Công việc kinh doanh chỉ số thuốc của Hàn Lãng cũng vậy. Sau khi được dán “Nổi bật” bởi phó quản trị viên Đêm Đen, thu nhập của cậu dần ổn định, dao động trong khoảng 400 đến 500 đồng sao mỗi ngày.

Một khoản thu nhập tương đương hàng triệu đồng nội tệ như vậy vẫn chưa đủ để mua loại tinh thể thừa kế cao cấp, nhưng may mắn là Hàn Lãng đã tích góp đủ tiền để mua được loại rẻ nhất – một tinh thể thừa kế ngẫu nhiên. Dù chất lượng của nó tốt hay xấu, thì việc có được danh xưng “người có siêu năng lực” cũng đã là một bước tiến đáng kể đối với cậu rồi.

Vì thế, Hàn Lãng một lần nữa truy cập vào trang web mang tên “Gia Tộc Thừa Kế”, đặt mua một tinh thể thừa kế ngẫu nhiên với mức giá 10.000 đồng sao, cộng thêm 220 đồng vận chuyển.

Đối với một trang web hắc ám chuyên cung cấp các tinh thể siêu năng lực như “Gia Tộc Thừa Kế”, Hàn Lãng chỉ là một khách hàng nhỏ như muỗi. Đối với họ, có cậu hay không cũng không quan trọng. Khi Hàn Lãng hỏi cách sử dụng tinh thể, nhân viên chăm sóc khách hàng trả lời một cách cáu gắt và miễn cưỡng rằng:

“Công cụ hấp thụ và hướng dẫn sử dụng đều đi kèm trong gói hàng. Quá trình đơn giản, không có gì phải lo.”

Thấm thoắt đã năm ngày trôi qua. Đêm đó, Hàn Lãng bỗng nghe thấy tiếng gõ cửa. Khi mở ra, trước mặt cậu là một chàng trai trẻ mặc đồng phục xanh lam, ôm theo một gói hàng nhỏ dưới cánh tay.

Tinh thể thừa kế đã tới!?

Hàn Lãng tim đập thình thịch, lao vội ra ngoài và kéo người giao hàng vào nhà.

Sau khi ký nhận xong, người giao hàng lễ phép đưa Hàn Lãng một tấm danh thiếp, mỉm cười nói:

“Xin chào anh Hàn, tôi là đại diện của công ty vận chuyển liên hành tinh Pegasus MRT tại khu vực Địa Cầu. Sau này có nhu cầu gì, anh cứ liên hệ với tôi trực tiếp. Hiện tại công ty chúng tôi mới khai thác thị trường này, cước phí vận chuyển có thể thương lượng thêm.”

Hàn Lãng nhận lấy danh thiếp, cảm ơn người giao hàng rồi tiễn anh ta đi.

Món hàng này được vận chuyển xuyên qua dải ngân hà, đi bằng phi thuyền xuyên qua Tinh Hải dài đằng đẵng, đây là lần đầu tiên Hàn Lãng tiếp xúc trực tiếp với hàng hóa đến từ bên ngoài vũ trụ như vậy. Trong lòng không khỏi có chút hồi hộp, Hàn Lãng mở gói hàng ra, bên trong là một chiếc hộp kim loại chuyên dụng có khả năng chống sóng quét tín hiệu.

Tinh thể thừa kế vốn là một mặt hàng phi pháp trong Dải Ngân Hà. Dù sao thì, thứ này cũng đều là đồ đào trộm từ mộ phần của những người có siêu năng lực đã khuất. Nếu không che giấu cẩn thận, rất dễ bị phát hiện. Vì vậy, hàng thường được đựng trong hộp kim loại có chức năng che chắn tín hiệu, khi qua kiểm tra sẽ bị nhầm là quặng thông thường.

Có rất nhiều thương nhân giao dịch trên chợ đen Mạng Ngầm, họ luôn có cách để chuyển những món hàng cấm này tới tay khách hàng một cách trót lọt.

Hàn Lãng mở chiếc hộp kim loại ngụy trang ra, bên trong là một viên tinh thể màu đen, vài tờ hướng dẫn sử dụng, cùng một bộ công cụ chuyên dụng để hấp thụ tinh thể.

Hàn Lãng cầm viên tinh thể thừa kế lên xem xét. Màu đen của nó rất đậm và thuần, tuy nhiên, theo như phần giới thiệu của trang “Gia Tộc Thừa Kế”, một viên tinh thể thực sự chất lượng không chỉ có màu sắc chuẩn mà còn phải trong suốt.

Viên này thì quá tối, trông giống một mẩu than chì vô giá trị, hoàn toàn không đạt cấp độ cao. Có lẽ người bán cũng không rõ nó chứa siêu năng lực gì, nên mới để giá thấp như vậy và bán rẻ cho Hàn Lãng.

Công cụ truyền tinh thể là một chiếc băng kim loại đội đầu, với hai điểm tiếp xúc tròn đặt ở hai bên thái dương, khu vực yếu nhất và gần nhất với não người. Khi thiết bị được kết nối, nó sẽ hấp thụ năng lượng trong tinh thể, rồi truyền siêu năng lực vào não bộ của Hàn Lãng.

Sau khi đọc kỹ hướng dẫn và hiểu cách sử dụng, Hàn Lãng nhận ra đã quá nửa đêm. Cậu suy nghĩ một lát, đặt viên tinh thể đen cùng bộ công cụ vào ngăn kéo, rồi tự nhủ nên để việc này sang ngày mai.

......

7 giờ 52 phút sau, Hàn Lãng hoàn thành xong bản cập nhật chỉ số trong ngày. Cậu ngẩng đầu nhìn chiếc đồng hồ treo tường, nhận ra kỹ năng của mình ngày càng thành thạo, hiệu suất công việc vì thế cũng tăng lên đáng kể.

Duỗi lưng một cái thật dài, Hàn Lãng vào nhà vệ sinh rửa mặt, rồi quay lại lấy viên tinh thể đen và công cụ hấp thụ từ ngăn kéo, lặng lẽ nằm xuống giường.

Chiếc băng kim loại phát ra khí lạnh khi đội lên đầu. Hàn Lãng kết nối cổng hấp thụ với viên tinh thể đen, ngay lập tức, một luồng năng lượng ấm áp tràn vào não bộ, dấu hiệu cho thấy thiết bị đã bắt đầu rút năng lượng từ tinh thể truyền vào người cậu.

Một khi năng lượng được dẫn vào não, nó sẽ cần một nơi để “trú ngự”. Trong não người có một khu vực gọi là “vùng não độ không”, đây chính là nơi tiếp nhận siêu năng lực. Nhưng với một người bình thường như Hàn Lãng, vùng não này vẫn đang bị khóa kín.

Năng lượng đã vào rồi, mà vùng não đó vẫn chưa được mở. Giờ phải làm sao?

Chỉ có thể cưỡng ép mở ra.

Nguồn năng lượng được truyền từ những Siêu năng lực sẽ tự động kích hoạt và mở khóa “vùng não độ không” của Hàn Lãng. Thời điểm hấp thu tinh thể trùng với giai đoạn cuối cùng khi trường não bộ của con người chuẩn bị đóng lại, đây là khoảnh khắc nhạy cảm và dễ bị tác động nhất. Nếu năng lượng kịp “trú ngự” vào, nó sẽ cố định vĩnh viễn với “vùng não độ không” này, và một người không có siêu năng lực như Hàn Lãng… sẽ chính thức trở thành Siêu năng lực gia.

Phải thừa nhận, phương pháp mở vùng não bằng năng lượng dẫn truyền từ tinh thể thật sự là một thiết kế thiên tài. Nhờ vào sự sáng tạo ấy, và nhờ vào Mạng Ngầm, Hàn Lãng mới có được cơ hội biến ước mơ cả đời thành hiện thực.

Từng phút trôi qua… Hàn Lãng bắt đầu thấy có chút nghi hoặc. Theo lý thuyết, quá trình truyền năng lượng chỉ mất khoảng 10 đến 15 phút. Nhưng giờ đã hơn nửa tiếng, thiết bị vẫn đang hoạt động, hơn nữa còn có dấu hiệu tăng tốc, khiến não anh như căng ra, cảm giác như có gì đó đang bị ép nhét vào một cách thô bạo.

Những ngày trước đó, Hàn Lãng giống như một cỗ máy hoạt động không biết mệt, chỉ ngủ hai tiếng, còn lại là làm việc không ngừng nghỉ. Cơ thể cậu lúc này mới thấm thía sự vất vả đó, và khi đang nằm thư giãn trên giường, tiếp nhận nguồn năng lượng “nuôi dưỡng” bí ẩn kia…

Cậu thiếp đi lúc nào không hay.

......

Ầy~

“Làm việc!?… Ôi không, mình phải dậy làm việc ngay.”

Hàn Lãng chật vật ngồi dậy, cả người đầy mồ hôi.

Trong phòng không có ánh sáng, bên ngoài cửa sổ là một màn đen mù mịt. Hàn Lãng loạng choạng bước xuống giường, tìm điện thoại dưới gối. Cậu mò được nó, nhưng đáng tiếc, điện thoại đã tắt nguồn từ lâu. Vì quá mải mê với việc biên soạn chỉ số thuốc, Hàn Lãng gần như đã bỏ quên cả điện thoại trong thời gian dài.

Bật đèn lên, Hàn Lãng nhìn đồng hồ treo trên tường…

Đã 9 giờ tối.

Vậy là vẫn chưa lỡ thời gian thu thập dữ liệu. Cậu thở phào nhẹ nhõm, rồi bước vào bếp nấu hai gói mì ăn liền.

Điện thoại được bật lại, và ngay lập tức, hàng loạt tin nhắn dồn dập đổ về. Phần lớn là do Lý Kỳ gửi:

“Cậu có sao không đấy?”

“Sao mãi không liên lạc được vậy? Điện thoại cậu cứ tắt suốt!”

Ngoài ra còn có vài tin nhắn từ những người quen cũ.

Vương Hạo thông báo là đã đậu đại học, hào hứng khoe khoang với Hàn Lãng.

Giang Tiểu Yến thì báo tin cô cũng đã đậu, sắp sửa về quê thăm bà ngoại.

Hàn Lãng kiểm tra nhật ký cuộc gọi và phát hiện rằng:

Cậu đã ngắt kết nối với thế giới bên ngoài được ba tháng, kể từ khi bước chân vào Mạng Ngầm. Không có ai gọi đến, không có ai nhắn tin. Hàn Lãng từng nghĩ rằng cả thế giới đã quên mất sự tồn tại của mình.

Còn viên tinh thể đen thừa kế, dưới tác động của thiết bị truyền năng lượng, đã hoàn toàn tan biến, chuyển hóa thành dòng năng lượng bên trong não Hàn Lãng.

“Mình đã nằm bao lâu để truyền năng lượng nhỉ?”

Câu hỏi này, Hàn Lãng hoàn toàn không có lời giải, bởi anh đã thiếp đi ngay giữa quá trình truyền năng lượng. Theo hướng dẫn, những viên tinh thể cao cấp có thể mất tối đa sáu tiếng để truyền hoàn tất.

“Nhưng viên rác rưởi rẻ nhất như của mình, chắc không mất tới sáu tiếng đâu. Có khi chỉ khoảng bốn mươi, năm mươi phút là cùng…” Hàn Lãng cố nhớ lại cảm giác trước khi chìm vào giấc ngủ.

Ngồi vào bàn làm việc, Hàn Lãng bắt đầu suy nghĩ về vấn đề siêu năng lực. Cậu có thể cảm nhận rõ rệt một luồng năng lượng ấm áp chảy trong não, có thể cảm thấy nội tâm như đang được tiếp thêm sức mạnh, nhưng lại không biết cách nào để dẫn dắt hay phát huy năng lực ấy ra bên ngoài.

“Mình có siêu năng lực gì vậy?” Hàn Lãng hoàn toàn không rõ.

Mãi đến nửa đêm, cậu mới quyết định:

“Thôi thì cứ làm việc trước đã. Mai sẽ đến Cục Quản lý Siêu năng lực để đăng ký. Ở đó có máy đánh giá chuyên dụng nhập khẩu từ các quốc gia phát triển, có thể dùng để kiểm tra cấp độ siêu năng và chỉ số Zero Force.”

......

Riêng trụ sở của Cục Quản lý Siêu năng lực tại khu Phố Đông đã chiếm trọn một tòa nhà 40 tầng. Người đi đường mỗi khi ngang qua đây đều không khỏi có phần dè chừng, bởi nhân viên làm việc trong cục không phải người thường, mà phần lớn là những siêu năng lực gia, thuộc về tầng lớp đặc quyền tiêu biểu nhất của thời đại này.

Sáng sớm hôm sau, Hàn Lãng bắt tàu điện ngầm đến nơi, đứng lặng vài giây trước cửa chính, rồi lấy hết can đảm bước lên bậc thềm.

Một bảo vệ đứng gác ở cổng hỏi với giọng lạnh lùng:

“Anh tìm ai?”

“À, tôi đến để đăng ký siêu năng lực.” Hàn Lãng đáp.

Nghe vậy, sắc mặt của người bảo vệ lập tức thay đổi, nở nụ cười thân thiện và chỉ tay về phía bàn lễ tân, nơi một nhóm cô gái xinh xắn đang làm việc:

“Vậy mời anh đến quầy lễ tân nhận biểu mẫu, sau khi điền xong sẽ có người đưa anh đi đăng ký.”

Thật ra, nhân viên bảo vệ ở Cục Quản lý Siêu năng lực không phải là bảo vệ thông thường, mà đều là cảnh sát đặc biệt có cấp bậc từ 800 trở lên. Nhưng khi nghe có người đến đăng ký siêu năng lực, họ luôn tỏ ra nhiệt tình đặc biệt.

Mấy cô gái ở quầy lễ tân cũng vậy, luôn tươi cười niềm nở, mời Hàn Lãng ngồi lên ghế sofa êm ái, còn rót cho anh một tách cà phê nóng.

Quả nhiên… những người có siêu năng lực đúng là được đối xử khác biệt. – Hàn Lãng thầm nghĩ, trong lòng thấy ấm áp. Từ trước đến nay, chưa bao giờ anh được coi trọng như lúc này.

“Thưa anh, mời anh mang biểu mẫu lên tầng 17 gặp Giám đốc Lý.” Cô lễ tân xinh đẹp lễ phép đưa cho Hàn Lãng một tờ đơn, miệng vẫn nở nụ cười dịu dàng.

Hàn Lãng gật đầu, cầm lấy biểu mẫu rồi đi về phía thang máy.

“Chờ tôi với!”

Ngay lúc cánh cửa thang máy sắp đóng lại, một bàn tay to dày đột ngột thò vào, ngăn cửa kịp thời. Ngay sau đó, một thanh niên to béo chen vào trong cabin.

Hàn Lãng đã từng gặp nhiều người béo trong đời, nhưng chưa từng thấy ai… béo đến mức này. Tên kia cao hơn hai mét, cân nặng ắt hẳn không dưới 400 pound. (~khoảng 180kg)

Đây mà còn gọi là người á? Không, phải gọi đúng là một ngọn núi thịt mới đúng.