Galactic Dark Net

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

33 80

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

28 138

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

41 175

Cô bé bán bom

(Đang ra)

Cô bé bán bom

码字G - Mã Tự G

Đương nhiên là tôi rồi!

5 7

Toàn chương - CHƯƠNG 10: SIÊU NĂNG LỰC CẤP SSS

Dải Ngân Hà, hành tinh Lamborgh.

Nhà thầu chính của kỳ kiểm tra sức bền lần này là Công ty Hệ Thống Duyệt Hòa, đặt trụ sở tại đây.

Trong thiên hà có vô số quốc gia. Nếu giao những việc quan trọng như Vòng loại Ngân Hà cho bất kỳ một quốc gia nào, các quốc gia khác sẽ không tâm phục khẩu phục. Vì vậy, giải pháp là ủy thác cho một tổ chức bên thứ ba, chính là công ty Duyệt Hòa nổi tiếng.

Công ty Hệ Thống Duyệt Hòa cũng không phụ sự kỳ vọng. Trong nhiều năm qua, họ luôn giữ được lập trường trung lập, công bằng và chính trực, đảm nhận vai trò lựa chọn những thí sinh xuất sắc nhất cho Hội nghị Dải Ngân Hà lần thứ mười.

Lúc này, một trong ba giám đốc điều hành của Duyệt Hòa, Seita – người phụ trách công tác vận hành, đang bước vào một văn phòng. Trong văn phòng đã có một ông lão tóc trắng đang ngồi đối diện với dãy màn hình. Trên đó là những buổi phát sóng trực tiếp từ các địa điểm diễn ra kỳ kiểm tra sức bền.

Ông lão tóc trắng tên là Kerry, là người phụ trách mảng kỹ thuật trong bộ ba giám đốc điều hành.

“Ông đang theo dõi gì vậy?” Seita, vốn nổi tiếng nghiêm túc, cất tiếng hỏi.

Kerry mỉm cười nói.

“Có một chàng trai trẻ rất thú vị, tôi nghĩ ông sẽ thích đấy.”

Theo chỉ dẫn của Kerry, Seita nhìn về phía màn hình, nơi đang phát hình ảnh của Hàn Lãng. Chàng trai trẻ dường như không xem kỳ kiểm tra này là điều gì khó khăn, thậm chí còn chủ động di chuyển đến trạm trung chuyển số 2.

Seita nhìn vài giây rồi nhíu mày.

“Chàng trai này thật kỳ lạ. Có vẻ như môi trường giá lạnh cực độ mà chúng ta thiết lập chẳng hề ảnh hưởng gì đến cậu ta. Vậy cậu ta sở hữu năng lực hệ hỏa, hay là một loại siêu năng lực đặc biệt khác?”

Kerry lắc đầu.

“Ông còn nhớ đến kẻ tên ‘Dạ Thủy Hàn’ chứ?”

Seita đáp: “Dĩ nhiên. Tôi còn nhớ rất rõ, hắn là người duy nhất trong thiên hà sở hữu năng lực ‘Tuyệt Diệt Hắc Ám’. Nếu không nhờ quá trình nghiên cứu về hắn, chúng ta có lẽ đến giờ vẫn chưa biết rằng trong vũ trụ tồn tại một loại siêu năng lực kỳ lạ như thế. Mà một người như hắn, có kẻ yêu thì sẽ yêu đến chết, mà có kẻ ghét thì cũng sẽ ghét đến chết.”

Kerry mỉm cười nói.

“Cũng hết cách rồi. Ai bảo tên Dạ Thủy Hàn lại sở hữu năng lực Tuyệt Diệt Hắc Ám chứ. Loại năng lực đó có thể khiến toàn bộ siêu năng lực trên thế gian vô hiệu hóa. Những chiến binh siêu cường từng vô cùng mạnh mẽ, chỉ cần hắn xuất hiện… lập tức biến thành một lũ ngốc. Bảo sao người ta không ghét nổi!”

Seita cũng bật cười.

“Tôi vẫn nhớ một câu nói đùa ngày xưa: ‘Dạ Thủy Hàn biến các siêu năng lực gia thành một lũ vỏ bút.’ Nghe thì thô tục thật, nhưng mà… đúng quá còn gì. Bóng tối của hắn đúng là đáng sợ đến mức tuyệt đối.”

“Hồi đó…” Kerry gật gù. “Đám siêu năng lực gia cứ thích khoe mấy chiêu đại tuyệt kỹ của mình. Nhưng chỉ cần Dạ Thủy Hàn xuất hiện, đám ‘siêu nhân’ ấy lập tức hóa đơ, đại chiêu tung không nổi, chỉ còn biết lao vào mà vung tay loạn xạ như thời nguyên thủy… Càng nghĩ lại càng thấy buồn cười. Thời đại của Dạ Thủy Hàn đúng là một kỷ nguyên bóng tối vô tận với siêu năng kinh khủng.”

Kerry khẽ gật đầu, ánh mắt hơi trầm xuống.

“Cho đến tận hôm nay, năng lực đó vẫn là duy nhất… Nhưng giờ đây, trong Dải Ngân Hà, dường như đã xuất hiện siêu năng lực thần bí thứ hai đại diện cho bóng tối giống như vậy.”

Seita sững người. Ánh mắt ông nhìn chằm chằm vào Hàn Lãng, chàng trai đang hiện lên trên màn hình. Cậu ta chẳng có gì nổi bật cả. Vậy mà giờ đây, Hàn Lãng đã dễ dàng áp sát Trạm Trung Chuyển số 2, vượt xa tất cả những người cùng tham gia bài kiểm tra sức bền cùng thời điểm.

“Là cậu ta sao!?” Seta gần như không tin vào mắt mình.

“Đúng vậy, chính là cậu ta – Hàn Lãng, đến từ Liên Bang Địa Cầu, 16 tuổi.” Kerry nghiêm túc đáp.

“Sở hữu năng lực Hắc Diệt thần bí. Hiện tại, chỉ số Nguồn Lực đã đạt đến 27. Khu kiểm tra đầu tiên chúng ta thiết lập có độ lạnh mô phỏng theo năng lực siêu băng cấp bốn sao. Những thí sinh khác đều bị luồng băng khí đó đóng băng tại chỗ. Riêng cậu ta, lại hoàn toàn không hề hấn gì. Vì cậu ấy là một người mang Hắc Diệt, hoàn toàn miễn nhiễm với siêu năng lực!”

Seta gật đầu, giọng trầm hẳn đi.

“Tôi không ngờ, sau bốn trăm năm kể từ khi Dạ Thủy Hàn biến mất, một người nữa sở hữu loại năng lực bóng tối này lại xuất hiện.”

Kerry xoa cằm, lẩm bẩm như nói với chính mình.

“Hiện giờ Hàn Lãng vẫn còn ở cấp độ thấp, năng lực mới chỉ dừng lại ở mức miễn nhiễm với siêu năng lực xung quanh. Nhưng một khi cậu ta đạt cấp hai sao, bất kỳ ai đứng trong phạm vi một mét xung quanh sẽ ngay lập tức bị vô hiệu hóa toàn bộ năng lực. Nghĩ đến mà thấy rùng mình…”

......

Địa Cầu – Cục Năng Lực Đặc Biệt Thượng Hải.

“Đến trạm trung chuyển số 3 rồi! Hàn Lãng đã tới trạm số 3!”

“Chỉ với 27 chỉ số nguồn lực mà đi được đến trạm số 3!? Nếu không tận mắt nhìn thấy, tôi thà chết cũng không tin!”

“Tôi điên mất thôi! Hàn Lãng lại bắt đầu di chuyển tiếp!? Cậu ta không định nghỉ sao!?”

“Trạm đầu tiên được tính là 60 điểm. Sau mỗi trạm, tăng thêm 10 điểm. Nói cách khác, Hàn Lãng hiện giờ đã có 80 điểm… và sắp bắt đầu cán mốc 90 rồi!”

“Tôi đã nói rồi, anh trai tôi siêu đẳng mà!” Gã mập lắm mồm ban sáng lại bắt đầu la hét ầm trời, khiến bầu không khí tầng 18 sôi động hơn bao giờ hết.

Trong toàn Dải Ngân Hà, Liên Bang Địa Cầu chỉ là một quốc gia yếu kém. Nếu không nhờ Clark lật ngược tình thế trước đây, họ đã sớm bị các quốc gia hùng mạnh khác nuốt chửng.

Năm sau sẽ diễn ra Hội nghị Dải Ngân Hà, sự kiện mang tính quyết định vận mệnh của Địa Cầu. Nếu muốn sống sót, trước hết phải có ít nhất một người vượt qua kỳ kiểm tra sức bền và giành được vé vào hội nghị.

Những người mang siêu năng lực, bao gồm cả gã mập ban sáng, đều đang liều mạng tranh giành chiếc vé ấy.

Nhưng chẳng ai ngờ rằng, hàng trai vô danh Hàn Lãng kia, đã trở thành một trong những tia hy vọng cuối cùng của nhân loại.

Giám đốc Chu lúc này cũng không giấu được vẻ vui mừng. Nếu Hàn Lãng thật sự có thể giành được một suất vào Hội nghị Dải Ngân Hà, thì không chỉ là niềm tự hào của Địa Cầu, mà còn là vinh dự cho toàn khu vực Hoa Hạ. Nhưng dù ông cảm thấy vui, thì trong lòng vẫn không khỏi nghi ngờ. Chỉ với 27 chỉ số Nguồn Lực, con số vẫn quá thấp, liệu cậu ta có thật sự đủ tiềm năng?

Dù năng lực có vẻ đặc biệt, nhưng nếu chỉ số nguồn lực không tăng lên, thì mãi mãi cũng không thể trở thành một Siêu năng lực gia tinh anh đích thực.

Ngay lúc ấy, Lý Mục Vân bước đến bên Chu Lễ, thì thầm vài câu vào tai ông.

“Thật sao!?” Chu Lễ giật mình hỏi lớn.

“Không nhầm đâu.” Lý Mục Vân gật đầu. “Phía Công ty Hệ Thống Duyệt Hòa đã gửi email phản hồi về câu hỏi của chúng ta.”

Chu Lễ cầm lấy bản in bức thư điện tử. Theo hệ thống phân loại siêu năng lực hiện hành, cấp S là cao nhất, sau đó là A, B, C và tiếp tục giảm dần.

Nhưng trong email của Duyệt Hòa có ghi rõ: ngay cả cấp S cũng có sự phân hóa chi tiết hơn. Năng lực Hắc Diệt của Hàn Lãng được xếp vào SSS – cấp ba chữ S, là cấp cao nhất trong toàn bộ Dải Ngân Hà.

Ba chữ S – đại diện cho siêu năng lực tối thượng trong vũ trụ!

Và đồng thời, cũng theo đánh giá về độ nguy hiểm, năng lực Hắc Diệt của Hàn Lãng cũng được xếp SSS trong danh sách những năng lực cần giám sát đặc biệt, nghĩa là nó có mức rủi ro tối đa.

“Mạnh nhất, phi lý nhất, bá đạo nhất, khó đoán nhất, và dễ gây tai họa nhất.” – Năm cụm từ “nhất” liên tiếp được nhấn mạnh trong bức thư của Công ty Duyệt Hòa khiến Chu Lễ không khỏi nhíu mày.

Siêu năng lực mạnh nhất Dải Ngân Hà lại rơi xuống Địa Cầu. Đây có thể là đại vận, nhưng cũng có thể là điềm báo cho một rắc rối khôn lường.

......

90 điểm.

Sau khi vượt qua bốn trạm trung chuyển, Hàn Lãng dừng lại, hít một hơi sâu, khẽ gật đầu đầy mãn nguyện. Hơn hai tiếng trước, gã da đen từng cười nhạo cậu giờ đã chẳng thấy tăm hơi đâu nữa. Hàn Lãng có chút thất vọng, nếu gã đó mà tận mắt thấy cậu hiện đang đứng vững ở trạm trung chuyển số 4, chắc chắn sẽ rụng rời cả cằm.

Thực ra, lúc Hàn Lãng quyết định tiếp tục tiến lên, cậu không hề nghĩ đến điểm số, mà chỉ muốn tìm đường ra.

Nhưng giờ thì cơn hăng máu ban nãy đã dần tan đi, Hàn Lãng bắt đầu nhớ đến công việc của mình. Với cậu, kiếm được vài trăm đồng sao mỗi ngày mới là chuyện quan trọng nhất. Đó là nền tảng duy nhất giúp cậu tồn tại.

Còn điểm số? Điểm thì có ăn được không? Có đổi lấy nước uống không? Vô dụng.

Gần như không ai có thể đi đến được trạm trung chuyển số 4. Trước mặt Hàn Lãng hiện giờ là một kẻ cực kỳ hung hãn, bóng lưng gầy gò ấy đã xuất hiện từ đầu kỳ kiểm tra, và Hàn Lãng đã bám theo hắn từ lúc đó đến tận giờ mà vẫn chưa bắt kịp. Ngoài ra, cậu cũng vừa mới vượt qua một cô gái nhỏ tóc vàng xinh đẹp.

Nghĩ đến đó, Hàn Lãng liếc mắt nhìn về phía sau.

Cô gái đó trông nhỏ tuổi hơn Hàn Lãng một chút, chắc chỉ tầm mười bốn, mười lăm. Khuôn mặt đẹp tựa tranh vẽ, dáng người thon thả, làn da mịn màng trắng hơn cả tuyết, đôi mắt to tròn và chiếc mũi nhỏ xinh khiến cô trông như bước ra từ một bộ anime nào đó, hoàn mỹ đến mức không thật.

Giờ đây, cô gái ấy đang lê từng bước nặng nề về phía trạm trung chuyển số 4. Từng cử động đều thể hiện rõ sự đau đớn, đôi chân mảnh khảnh gần như đã không thể tiếp tục, nhưng cô vẫn cắn răng chịu đựng, kiên quyết không chịu gục ngã.

Trong mắt Hàn Lãng, cô bé tóc vàng không chỉ xinh đẹp khác thường, mà còn có vẻ ngoài vô cùng bướng bỉnh. Khi cậu quay đầu lại nhìn, cô cũng vừa đúng lúc nhìn thẳng về phía cậu. Ánh mắt to tròn ấy ánh lên một tia lửa nhỏ đầy thách thức. Một biểu cảm khiến Hàn Lãng lập tức nghĩ ngay đến kiểu con gái: “Tiểu ớt hiểm”.

Cậu khẽ nhún vai. Những cô nàng kiểu đó thường rất phiền. Cá nhân Hàn Lãng lại thích mẫu con gái dịu dàng, nền nã hơn. Cuộc sống vốn đã đủ mệt mỏi rồi, còn rước thêm rắc rối làm gì? Tốt hơn hết là quay về, tập trung tính toán lại chỉ số thuốc của mình thì hơn.

Ngay lúc Hàn Lãng định quay người rời đi và nhấn nút rút khỏi kỳ kiểm tra, thì cô gái tóc vàng đổ gục xuống, chỉ còn cách trạm trung chuyển số 4 đúng một bước chân. Mắt nhắm nghiền, hàng mi dài khẽ run rẩy, biểu cảm trên gương mặt cô khiến người ta không khỏi thấy xót xa.

Hàn Lãng thoáng khựng lại. Không nghĩ ngợi gì nhiều, cậu lập tức lao đến, nắm lấy tay cô.