Galactic Dark Net

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

33 80

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

28 138

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

41 175

Cô bé bán bom

(Đang ra)

Cô bé bán bom

码字G - Mã Tự G

Đương nhiên là tôi rồi!

5 7

Toàn chương - CHƯƠNG 9: BÀI KIỂM TRA ÁP LỰC

Ngay khi Hàn Lãng tiến vào khu vực quảng trường kiểm tra áp lực. Lý Mục Vân ở bên ngoài cũng vừa hoàn tất kiểm tra thể trạng cho Trần Trọng. Ông nghiêm giọng dặn dò:

“Đi kiểm tra áp lực đi. Cậu là hy vọng của chi nhánh Thượng Hải chúng ta đấy, nhớ phải cố gắng… ăn nhiều vào để mà béo lên cho bằng được.”

Trần Trọng nghiêm túc gật đầu, bắt đầu tìm một buồng kiểm tra trống để nằm vào. Trong lúc đó, Lý Mục Vân bắt đầu thu thập các mẫu đơn của những người tham gia. Khi ông cầm đến đơn của Hàn Lãng, cả người ông sững lại.

“Trần Trọng, cậu có quen với cậu thanh niên đi cùng lúc nãy không?” Lý Mục Vân kéo Trần Trọng ra khỏi buồng kiểm tra, trầm giọng hỏi.

Trần Trọng vẫn giữ dáng vẻ hồ đồ như thường lệ, cười hề hề:

“À, cậu ta tên Hàn Lãng, huynh đệ mới của tôi.”

Lý Mục Vân nheo mắt nhìn Trần Trọng, khàn giọng hỏi:

“Huynh đệ? Vậy cậu biết cậu ta cấp bậc gì không?”

Trần Trọng nhún vai:

“Biết sao được, tôi mới gặp cậu ta trong thang máy sáng nay mà.”

“Vậy mà cậu dám gọi người ta là huynh đệ!” Lý Mục Vân tức đến mức gân cổ gào lên. “Trần Trọng, Trần Trọng! Cậu định làm tôi tức chết đấy à!?”

Vừa nói, ông vừa thô bạo vung vẩy tờ mẫu đơn của Hàn Lãng ngay trước mặt Trần Trọng.

Gã béo vẫn chưa hiểu chuyện gì, còn lẩm bẩm:

“Ông nội tôi dạy rồi, anh em bốn bể là nhà. Gọi là huynh đệ có sao đâu… Lỡ người ta có tính nóng thì sao?”

Vừa lật tờ đơn của Hàn Lãng ra xem, Trần Trọng chỉ mới nhìn vài dòng, mặt hắn lập tức tái mét như bị rút hết máu:

“Khoan đã… cậu ta vừa mới đăng ký siêu năng lực!? Không phải chiến binh à!?”

Lý Mục Vân dở khóc dở cười, đưa tay ôm trán mà than trời:

“Bây giờ cậu mới biết à? Muộn rồi! Cậu ta đã bị đưa thẳng vào Trung tâm Kiểm tra Áp lực Dải Ngân Hà rồi!”

Lúc này, Trần Trọng vừa luống cuống, vừa xoa xoa đống thịt béo trên người, miệng thì rên rỉ:

“Thì… là cậu ta tự nói muốn kiểm tra mà! Cậu ta còn nói đến tìm Giám đốc họ Lý, lại còn cầm sẵn mẫu đơn trong tay nữa, cho nên tôi mới…”

Lý Mục Vân thở dài một hơi thật sâu, lắc đầu bất lực:

“Trần Trọng, rốt cuộc cậu ngu thật hay giả ngu đấy hả? Người đăng ký năng lực lần đầu, tất nhiên là phải điền mẫu đơn, và phải trải qua bài kiểm tra phân loại. Còn ‘Giám đốc họ Lý’ mà cậu ta nhắc đến, chính là Lý Tiết, Giám đốc Văn phòng Đăng ký ở tầng 17. Cậu cũng biết ông ta tên gì mà.”

“...Họ Lý…” Trần Trọng cứng họng, cả người chết lặng như tượng đá.

Lý Mục Vân chau mày, quay sang dặn cấp dưới:

“Báo ngay cho Thư ký Chu, nói là chúng ta đã gửi một tân binh chưa qua kiểm tra chính thức vào Trung tâm Kiểm tra Áp lực Dải Ngân Hà. Chuyện này lớn rồi, nếu có chuyện gì xảy ra… hậu quả khôn lường.”

Ông quay sang nhìn vào buồng số 9, nơi Hàn Lãng đang nằm im như bất động. Lúc này, cậu đã bước vào trạng thái kết nối tinh thần, hoàn toàn chìm trong thế giới mô phỏng.

Ánh mắt Lý Mục Vân đầy xót xa.

......

“Cái tên mập chết tiệt đó chơi mình một vố rồi!”

Hàn Lãng gào thét trong lòng. Rõ ràng cậu chỉ định đăng ký kiểm tra siêu năng, vậy mà lại bị Trần Trọng kéo thẳng tới chiến trường giữa vũ trụ. Giờ thì biết làm sao đây?

Cậu vội vàng quay sang hỏi Hòa thượng đứng bên cạnh:

“Tôi… tôi có thể quay lại được không?”

Hòa thượng lắc đầu:

“Kiểm tra áp lực Dải Ngân Hà không phải trò đùa. Một khi bắt đầu thì Địa Cầu cũng không có quyền can thiệp nữa. Tôi và cậu đều là người mới tham gia đợt kiểm tra này, nên mới gặp nhau ở quảng trường này. Còn Trần Trọng và những người ở phòng chờ lúc nãy, họ đã trải qua vài vòng loại trước đó rồi, giờ đang ở những khu kiểm tra khác.”

Hàn Lãng thở dài:

“Cảm ơn huynh đã nhắc nhở. Không có huynh chắc tôi chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.”

Hòa thượng chắp tay hành lễ, giọng bình thản:

“Phật từ bi. Theo như tôi biết, bài kiểm tra đầu tiên ở đây gọi là ‘Áp Suất Biển Sâu’, là mô phỏng môi trường dưới đáy đại dương. Trong quá trình di chuyển sẽ xuất hiện rất nhiều quái ngư kỳ lạ tấn công. Nhiệm vụ của cậu là bước được một cây số trong môi trường ảo đó để tới điểm hồi phục đầu tiên.

Nói cách khác, muốn rời khỏi đây, cậu chỉ có hai con đường:

Một là đi đến điểm hồi phục, hai là… thất bại.”

Hàn Lãng nhẹ gật đầu. Chỉ số nguyên lực của cậu chỉ là 27, thuộc loại thấp đến đáng báo động. Trong khi đó, ánh sáng bên cạnh Hòa thượng hiển thị anh ta là Siêu năng lực gia cấp hai sao, chỉ số nguyên lực lên tới 731. Những người đến từ các hành tinh khác trong Dải Ngân Hà còn khủng hơn, có kẻ sở hữu hàng ngàn, thậm chí hàng vạn điểm nguyên lực.

Chênh lệch quá lớn.

Mà rủi ro đáng sợ nhất là nếu bị tổn thương trong lúc kiểm tra, não bộ có thể bị phá hủy, thậm chí trở thành thực vật sau khi thoát khỏi buồng mô phỏng.

Lúc này, điều duy nhất Hàn Lãng có thể làm là cố hết sức.

“Chúc cậu may mắn. Nếu thoát ra an toàn được, tôi mời cậu đi ăn đầu heo kho.” Hòa thượng vỗ vai Hàn Lãng đầy nghĩa khí.

Hàn Lãng và Hòa thượng cùng chọn hai cánh cổng dịch chuyển bên cạnh nhau. Cả hai vẫy tay chào tạm biệt, rồi cùng bước vào cổng.

Vù ~

Sau một luồng ánh sáng chớp lòa, Hàn Lãng thấy mình đang đứng trên một bãi biển, mặt trời rực rỡ chiếu sáng khắp nơi. Trên bãi cát có khá nhiều người, nhưng tuyệt nhiên không thấy Hòa thượng đâu cả, có vẻ hệ thống đã chia họ vào những khu kiểm tra khác nhau.

Ban đầu Hàn Lãng còn hy vọng có thể đi cùng Hòa thượng để được hỗ trợ phần nào, nhưng giờ đây, chỉ còn lại chính bản thân cậu.

Cậu xoay người khởi động, làm nóng cơ thể một chút để chuẩn bị xuống biển.

Bài kiểm tra áp lực đầu tiên là “Đi bộ dưới đáy biển”, chỉ cần đi được một cây số là đạt tiêu chuẩn, hai cây số thì được đánh giá “khá”, ba cây số là “giỏi”, càng đi xa càng thể hiện thực lực mạnh.

Giả sử muốn tranh vé tham dự Hội nghị Dải Ngân Hà, thì đương nhiên phải đạt được điểm số càng cao càng tốt.

Nhưng với Hàn Lãng, chỉ mong thoát khỏi nơi quái quỷ này càng sớm càng tốt, bởi cậu biết rõ: càng lặn sâu thì nguy hiểm càng lớn.

“Tránh ra!”

Một gã da đen to lớn phía sau bất ngờ đẩy mạnh khiến Hàn Lãng loạng choạng, suýt nữa thì ngã dúi xuống cát.

Cậu còn chưa kịp phản ứng thì tên đó đã lên tiếng mỉa mai:

“Chỉ số nguyên lực 27 mà cũng đòi tham gia Hội nghị Dải Ngân Hà? Dân Địa Cầu các người chết hết rồi chắc? Ở quê tao, loại như mày đến cả giày tao cũng không đủ tư cách lau, chứ đừng nói đến việc đặt chân vào đây.”

Do chỉ số nguyên lực của Hàn Lãng quá thấp, bảng hiển thị trên lưng cậu liền trở thành trò cười cho đám đông.

Tên da đen đó nói to như hét, khiến mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Hàn Lãng, cười nhạo cậu không thương tiếc, một siêu năng sơ cấp mà lại dám đăng ký kiểm tra cho Hội nghị Dải Ngân Hà. Hàn Lãng nhận ra, ngoài cậu ra, tất cả những người ở đây ít nhất đều là hai sao trở lên. Chỉ có cậu là đơn độc với cấp độ sơ cấp.

Tên da đen hống hách nói xong thì ngẩng cao đầu, cười to rồi bước thẳng xuống biển. Chỉ vài bước là cả thân hình đã bị nước biển nuốt chửng. Hàn Lãng bị sỉ nhục trước mặt đám đông, trong lòng dĩ nhiên tức giận, nhưng cũng chẳng buồn cãi lại. Cậu ngẩng đầu lên, rồi cúi đầu xuống. Thà mạo hiểm xuống kia còn hơn đứng đây chịu nhục.

Khi suy nghĩ thông suốt, tinh thần cũng trở nên kiên định hơn. Hàn Lãng không để tâm đến những tiếng cười sau lưng nữa, lặng lẽ bước thẳng xuống biển.

Nước biển rất trong, Hàn Lãng có thể nhìn rõ phạm vi khoảng hai trăm mét về mọi phía trước, sau, trái, phải. Khá nhiều người cũng đang di chuyển về cùng một hướng với cậu. Tuy nhiên, gương mặt ai nấy đều nhăn nhó đau đớn, như thể đang phải gồng mình chịu đựng điều gì đó.

Nhưng Hàn Lãng lại không cảm thấy vấn đề gì đặc biệt. Cậu nhanh chóng đuổi kịp tên da đen ngạo mạn ban nãy, thậm chí không thèm để tâm đến hắn, bước thẳng qua mặt hắn một cách dễ dàng.

“Quỷ thật! Sao mày lại đi nhanh hơn tao!?” Tên da đen hét lên đầy tức giận.

Khoảng mười người xung quanh hắn cũng quay sang nhìn Hàn Lãng bằng ánh mắt khó hiểu. Rõ ràng tất cả họ đều sở hữu chỉ số nguyên lực cao hơn cậu rất nhiều, vậy mà trong môi trường dưới biển này lại vô cùng chật vật. Còn Hàn Lãng, với chỉ số vỏn vẹn 27, lại có thể di chuyển dễ dàng như không. Điều này thật sự khiến kẻ khác xấu hổ và bối rối.

Hàn Lãng dần nhận ra: Môi trường biển này là mô phỏng. Cậu vẫn có thể thở, có thể nói chuyện, nhưng cơ thể phải chịu áp lực từ nước biển. Càng đi sâu, nhiệt độ càng lạnh, hô hấp càng khó khăn.

Hàn Lãng khẽ mỉm cười, tăng tốc vượt qua cả đám người đó, băng thẳng về phía trạm trung chuyển số 1 đang phát ra ánh sáng xanh nhạt phía trước. Chẳng mấy chốc, cậu đã bỏ xa tên da đen ban nãy, còn quay đầu lại nhìn, thấy mặt hắn đang đơ ra như gà luộc.

Mặc dù áp suất dưới đáy biển không dễ chịu, nhưng sự khó khăn chủ yếu đến từ áp lực và lực cản nước biển. Những người khác, kể cả tên da đen, di chuyển giống như đang bị từng lưỡi dao vô hình cứa vào cơ thể, chỉ đi vài bước đã phải dừng lại thở dốc, rất đau đớn và mệt mỏi.

“Bài kiểm tra áp lực này… có vẻ cũng chẳng đáng sợ lắm.” Khoảng nửa tiếng sau, Hàn Lãng đã đặt chân đến Trạm trung chuyển số 1.

Trạm trung chuyển này là một màn chắn ánh sáng lơ lửng dưới biển, bên trên có một nút ‘Quay lại’. Nếu chạm vào nút đó, người tham gia có thể chọn: Rút lui và trở về thực tại, hoặc Tiếp tục tham gia vòng kiểm tra thứ hai. Nếu không dừng lại ở trạm, người tham gia sẽ tiếp tục tiến về phía Trạm trung chuyển số 2, cách đó một cây số theo đường thẳng. Nếu vượt qua được, điểm đánh giá sẽ cao hơn rất nhiều.

Hàan Lãng đứng trước trạm, trầm ngâm suy nghĩ. Cậu thật sự không hiểu vì sao người khác lại thấy bài kiểm tra này khó đến vậy, trong khi bản thân cậu vượt qua một cách dễ dàng đến không ngờ.

“Mình có nên đi tiếp không?” Han Lang đưa tay xoa cằm, suy nghĩ.

......

Địa Cầu – Cục Năng Lực Đặc Biệt Thượng Hải.

“Trời ơi! Cậu ta thật sự đã vượt qua Trạm trung chuyển số 1 rồi! Chỉ mất có 34 phút!

Đây chắc chắn là thành tích tốt nhất trong số các Siêu năng lực gia của Địa Cầu từng tham gia bài kiểm tra áp lực!”

“Nhưng thành tích tốt cũng chưa chắc là tuyệt đối. Dù sao thì những người ở trụ sở chính vẫn chưa bắt đầu kiểm tra. Nhưng tôi nghĩ… Hàn Lãng chắc chắn lọt vào top 10!”

Lúc này, tầng 18 đã chật kín người, kể cả Thư ký Sở – Chu Lệ cũng có mặt. Ban đầu, họ chỉ đến để bàn giải pháp khẩn cấp vì nghe tin Lý Mục Vân gặp “sự cố nghiêm trọng”.

Không ngờ, vừa tới nơi thì chứng kiến một cảnh tượng khiến ai nấy đều kinh ngạc:

Hàn Lãng, người chẳng ai biết là ai, cấp bậc sơ cấp, lại chỉ mất chưa đầy nửa tiếng để vượt qua Trạm trung chuyển số 1.

Thành tích này không chỉ vượt xa tất cả thí sinh Địa Cầu được cử đi, mà còn vượt qua phần lớn thí sinh đến từ các hành tinh cấp cao trong vũ trụ.

Trong khi đó, người cùng tham gia kiểm tra với Hàn Lãng là Du Lăng, tức “Hòa thượng” – một năng lực giả hai sao, hiện tại mới chỉ đi được chưa đến 400 mét, còn cách rất xa Trạm số 1.

“Haha! Huynh đệ tôi đỉnh quá! Hơn cả tôi rồi nhé!” Trần Trọng cười to đầy hả hê.

Lý Mục Vân đứng sững một chỗ, vẻ mặt vẫn chưa hết bàng hoàng.

Ban nãy ông còn sợ muốn chết, chỉ lo Hàn Lãng gặp sự cố trong buồng kiểm tra. Nào ngờ, cậu ta không chỉ bình an vô sự, mà còn lập kỷ lục vượt trội, khiến cái tên mập chết tiệt kia cũng được thơm lây.

Thư ký Chu thì không vui như vậy. Sắc mặt ông lạnh tanh, chân mày nhíu chặt:

“Hàn Lãng chỉ là năng lực giả sơ cấp mà có thể vượt qua Trạm số 1 nhanh như vậy, chứng tỏ siêu năng của cậu ta cực kỳ đặc biệt. Loại năng lực ‘Tuyệt Diệt Hắc Ám’ thuộc hệ Huyền Bí này, rốt cuộc là gì vậy?”

Cả phòng im bặt. Ai nấy tròn mắt nhìn nhau, lắc đầu ngơ ngác.

“Sao? Không ai biết à!?” Chu Lệ bắt đầu bực. “Còn không mau kiểm tra cho tôi! Tôi muốn biết ngay lập tức: ‘Tuyệt Diệt Hắc Ám’ là siêu năng lực gì.”