Frontier Alchemist - Giả kim thuật sư ở vùng biên ải

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sau Khi Nhìn Rõ Hiện Thực, Họ Bắt Đầu Truy Phụ Hỏa Táng Trường

(Đang ra)

Sau Khi Nhìn Rõ Hiện Thực, Họ Bắt Đầu Truy Phụ Hỏa Táng Trường

Ngửi Hương Nhận Cáo - 闻香识狐

…Thế mà ai ngờ được - từng người, từng người một, lại bắt đầu hối hận rồi quay về tìm hắn?

17 21

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

337 1371

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

46 439

Tôi chuyển sinh thành một tên mob tà giáo trong con game eroge toàn một lũ cuồng dại liều chết

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành một tên mob tà giáo trong con game eroge toàn một lũ cuồng dại liều chết

へぶん99

Tuy nhiên, hình như phe tôi chỉ toàn một lũ điên, sẵn sàng làm bất cứ điều gì để giành chiến thắng.

35 111

Người Mạnh Nhất Thế Giới Là 1 Bé Gái?!

(Đang ra)

Người Mạnh Nhất Thế Giới Là 1 Bé Gái?!

礼存羊

Bí ẩn lớn nhất Thế Giới ở thế kỉ 21 trên Trái đất: Công Chúa Diệt Thần Luo KeKe đang che giấu điều gì, để mà khiến cả những Thợ săn lẫn Anh Hùng cũng phải khuất phục?Luo Keke:"Em chỉ là 1 cô bé nhỏ nh

41 286

Kyuuketsu Hime wa Barairo no Yume o Miru

(Đang ra)

Kyuuketsu Hime wa Barairo no Yume o Miru

Sasaki Ichiro

Một bé shota (thực ra đã hơn 20 tuổi) có cuộc sống éo le như bao main khác, đã được đầu thai sang thế giới khác sau khi gặp tai nạn, với cơ thể thuộc về một bé loli vampire (13 tuổi), nhân vật trong g

70 670

Phần một - Chương 2 : Trao tận tay tờ đơn xin từ chức!

Tôi hướng thẳng đến văn phòng của chủ tịch, với tờ đơn xin từ chức trên tay mình. Đồ đạc của tôi đã được đóng gói cẩn thận vào trong một chiếc ba lô được mở rộng dung lượng.

Với việc phòng nghiên cứu cơ bản bị giải thể, công việc vốn thuộc về tôi giờ đây cũng không còn nữa, vậy nên tôi cũng không cần phải dành thời gian để huấn luyện người thay thế mình. Đồ đạc cũng đã đóng gói xong, vậy nên tất cả những gì tôi cần làm là đi nộp tờ đơn xin từ chức này và rời khỏi đây.

Tôi đã làm việc ở đây từ trước cả khi vị chủ tịch hiện tại lên nhận chức.

Tôi cảm thấy mình có chút gắn bó với nơi này, đặt biệt là vì vị chủ tịch trước, Master Halhammer, là một người đàn ông độc lập hiểu được tầm quan trọng của bộ phận nghiên cứu cơ bản. Cùng nhau, chúng tôi Chúng tôi đã cùng nhau phát triển nên vô số sản phẩm.

Tôi sẽ không bao giờ quên những lời ông từng nói, rằng bộ phận nghiên cứu căn bản chính là nền tảng của toàn bộ hiệp hội này.

Đáng lẽ ra, khi Master Halhammer bị giáng chức bởi một sự thay đổi trong bộ máy chính phủ, và một cựu quan chức chính phủ được thế chân vào chỗ ấy, tôi nên nghỉ việc ngay lúc đó luôn mới đúng.

Đứng trước cửa văn phòng, tôi dự định mở cửa bước vào, nhưng rồi nghe thấy tiếng trò chuyện bên trong.

“Cái này đến từ hiệp hội vũ khí . . .”

Giọng nói the thé đó.

“Hừm, phải. Vậy thì tôi sẽ cộng toàn bộ ngân sách của bộ phận nghiên cứu cơ bản vào ngân sách của anh.”

Chủ tịch nói.

“Cảm ơn ngài rất nhiều! Tôi biết một vị chủ tịch như ngài sẽ hiểu mọi chuyện mà. Ngài thật sáng suốt khi quyết định cắt bỏ cái thứ của nợ mang tên phòng nghiên cứu cơ bản đó đấy. Từ giờ trở đi, ngài hoàn toàn có thể trông đợi nhiều kết quả tốt hơn nữa đến từ bộ phận chuyển hóa vũ khi của tôi.”

“Nó là một quyết định khá dễ dàng mà. Giờ thì, tôi mong phía các anh sẽ giải quyết yêu cầu đó từ hiệp hội vũ khí.”

Người chủ tịch nói với giọng hài lòng.

Ít nhất thì cũng phải cố nhỏ tiếng hơn một chút hay gì đó đi chứ, tôi thầm nghĩ trong đầu. Dường như tôi đã đến không đúng lúc, nhưng tôi mặc kệ, dù gì thì tôi cũng quyết định thôi việc rồi, vì vậy tôi gõ cửa thật mạnh trước khi tự mình bước vào bên trong.

“Này! Là ai vậy hả!? Rust!? Ai bảo anh được phép vào đây hả!?”

Ông chủ tịch nói.

Chả buồn đáp lại câu hỏi, thay vào đó tôi đi thẳng đến bàn làm việc của ông ta trong khi những tiếng bước chân của tôi vang vọng khắp căn phòng. Rồi tôi đập tờ đơn từ chức lên bàn làm việc.

“Vậy đấy. Tôi nghỉ việc. Tạm biệt.”

Khi tôi quay người chuẩn bị rời đi, giọng nói the thé của Rihalzam vang lên bên tai tôi.

“Này Rust. Ai cho anh nghỉ việc như vậy hả?!”

Ông ta đang nói cái gì vậy?

“Tôi có thể. Đây là hợp đồng lao động của tôi.”

Vừa nói, tôi vừa lấy ra hợp đồng lao động mà bản thân đã lập với vị chủ tịch trước.

“Hợp đồng lao động của tôi là về bộ phân nghiên cứu cơ bản. Và trong trường hợp tôi nghỉ việc, tôi sẽ phải huấn luyện người thay thế mình, nhưng nhờ ơn của một ai đó, bộ phận đó đã bị giải thể. Vậy nên, tôi có thể bắt đầu nghỉ việc từ hôm nay.”

“Nhưng còn mấy việc lặt vặt thì sao? Rồi còn ai sẽ là người pha chế nước cất cho tôi hả!?”

“Ông tự đi mà pha chế. Đằng nào thì loại công việc kiểu đó cũng có trong hợp đồng của tôi đâu. Ông dù gì cũng là một nhà giả kim giống như tôi mà, việc đó cũng đâu có khó khăn gì.”

Tôi thở dài nói.

“Tốt, vậy là bớt được một mớ phiền toái. Master Rihalzam luôn nói rằng chúng tôi không cần một kẻ như anh. Phải không, Master Rihalzam?”

“À, ờ thì, phải . . .”

Rihalzam lắp bắp.

“Tôi đã dự định sẽ trả cho anh mức lương tối thiểu vì anh ít nhất cũng phải làm một vài chuyện lặt vặt ở đây, nhưng tôi không cần nhưng kẻ không biết trân trọng lòng tốt của hiệp hội chúng ta như anh. Cút đi!”

Ông chủ tịch nói, không hề để ý đến thái độ kì lạ của Rihalzam.

“Ổn thôi. Tạm biệt.”

Lần này tôi thật sự bước ra khỏi phòng.

Ánh mặt trời sáng sủa, hệt như thể ăn mừng việc tôi từ chức.

“A, thì ra đây là cảm giác khi nghỉ việc sao. Cũng không tệ lắm nhỉ. Giờ thì, hợp đồng thuê nhà cũng đã giải quyết xong, tất cả đồ đạc của mình đều đã ở trong đây cả, vậy nên mình có thể đi thẳng đến lãnh địa của Kalin ngay bây giờ.”

Tôi lấy ra một cuộc giấy da từ trong chiếc ba lô.

Tôi đã chuẩn bị sẵn phép biến đổi dành cho những chuyện như thế này rồi. Thứ này hiện đang phong ấn một con thú cưỡi bên trong.

“《Kích hoạt》.”

Tôi thì thầm.

Cuộn giấy gia rời khỏi tay tôi và lơ lửng trên không trung trước khi tự mình bung ra và cố định tại một chỗ.

“《Hiển hiện》Hipopo.”

Tôi đập lòng bàn tay vào cuộn giấy da và truyền ma lực vào nó.

Liền ngay sau đó, một chú hà mã tám chân cỡ nhỏ xuất hiện trước mắt tôi.

“Được rồi.”

Tôi ngồi lên chiếc yên trên lưng Hippopo và hướng thẳng về vùng biên giới.