Frontier Alchemist - Giả kim thuật sư ở vùng biên ải

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nàng Bạch Tuyết Độc Địa

(Tạm ngưng)

Nàng Bạch Tuyết Độc Địa

Fukada Sametarou

Dẫu vậy cả hai đều không thể thành thật với nhau. Song lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, họ từng bước xích lại gần nhau và thấu hiểu cảm xúc của đối phương.

1 11

Vợ Ơi, Xin Hãy Ngoan Ngoãn Nhé

(Đang ra)

Vợ Ơi, Xin Hãy Ngoan Ngoãn Nhé

Hoa Hoàn Một Khai

“Ai mà biết được?” Cô cũng cười theo.

36 5

Bạn thời thơ ấu của tôi là một mỹ nữ hikikomori, nên sau giờ học tôi đều ở trong phòng cô ấy (nhưng không phải người yêu!)

(Đang ra)

Bạn thời thơ ấu của tôi là một mỹ nữ hikikomori, nên sau giờ học tôi đều ở trong phòng cô ấy (nhưng không phải người yêu!)

Nagana Youichi (永菜葉一)

Một câu chuyện hài lãng mạn sau giờ học về cặp bạn thời thơ ấu còn hơn cả người yêu chính thức bắt đầu!

5 7

Tôi đã chuyển sinh, và cô vợ Chân Tổ của tôi cũng theo cùng

(Đang ra)

Tôi đã chuyển sinh, và cô vợ Chân Tổ của tôi cũng theo cùng

Mongmae-a

Chú thích: Chân Tổ là gì thì mình sẽ giải thích sau, ai có theo dõi nasuverse thì chắc chắn là biết rồi. Nhưng nó sẽ dành cho những ai không biết.

1 7

Nữ Thần Phi Nguyệt Irina

(Đang ra)

Nữ Thần Phi Nguyệt Irina

Hoa Nhạ Trần

Những quan trị an tại vương đô mỗi ngày thấy một thiếu nữ nối tiếp một thiếu nữ nức nở tới để báo án, nhiều tới mức họ sắp phát điên mất rồi.

13 25

Thanh kiếm của Thợ săn Quỷ: Huyễn Đăng Kí của Quỷ Nhân

(Đang ra)

Thanh kiếm của Thợ săn Quỷ: Huyễn Đăng Kí của Quỷ Nhân

Moto'o Nakanishi

Từ đó, Jinta, mang trên mình lời nguyền của quỷ dữ, dấn thân vào cuộc hành trình xuyên thế kỷ. Anh lang thang qua dòng chảy thời gian, truy tìm công lý cho những mất mát của bản thân, và tìm kiếm lý d

3 4

Phần một - Chương 3 : Hướng thẳng đến vùng biên giới thôi nào!!

Tôi rời khỏi thị trấn và men theo con đường dài trên lưng Hipopo.

Lãnh địa mà Kalin đang phát triển, và cũng là nơi khởi đầu mới của tôi, nằm ở tận cực bắc của đất nước này.

Tôi đã liên lạc và thông báo với Kalin về việc sẽ chấp nhận yêu cầu, rồi được cô ấy đáp lại rằng sẽ vui vẻ đón tiếp tôi.

“Thiệt tình, lúc nào Kalin cũng làm quá mọi thứ lên. Không đời nào những gì mà một nhà giả kim bình thường như mình có thể làm lại quan trọng đến vậy. Nhà giả kim cũng giống như những người thợ sửa chữa vậy, đó là điều mà Master Halhammer từng nói . . .

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, có lẽ đó chính xác là những gì mà cô ấy cần nếu muốn phát triển vùng đất mới đó. Một ai đó có thể làm đủ thứ chuyện như một người thợ sửa chữa.”

Tôi duỗi người trên lưng Hipopo.

Chú ta nhịp nhàng bước đi giữa tiết trời mùa xuân dễ chịu.

Tôi đã quá chú tâm vào việc tìm cách thực hiện các nghiên cứu của mình chỉ với phần ngân sách ít ỏi được cấp cho đến nỗi bản thân đã không hề bước ra ngoài trời như thế này trong suốt một khoảng thời gian dài. Tôi chỉ thường làm vậy khi cần tìm kiếm thêm nguyên liệu.

Bây giờ khi nghĩ lại, tôi mới nhận ra rằng bản thân đã căng thẳng đến mức nào trong cái môi trường đó.

“Nếu Hippopo chạy hết tốc lực, chỉ mất tối đa vài ngày đi đường là đã có thể đến được nơi đó rồi, nếu vậy thì mình sẽ tranh thủ kiếm thêm chút nguyên liệu vậy. Cũng được một khoảng thời gian dài rồi kể từ lần cuối mình làm vậy rồi nhỉ.”

Tôi ra hiệu cho Hipopo đi ra khỏi đường chính và đến chỗ có thảo mộc.

“Liệu có cây nào mọc ở gần hồ không nhỉ?”

Và rồi, Hipopo đột ngột lắc đầu và quất đuôi liên tục. Đó là dấu hiệu cảnh báo rằng có gì đó không ổn đang ở gần đấy.

Tôi chuẩn bị tinh thần và bảo Hipopo thận trọng tiếp cận bất cứ thứ gì không bình thường mà chú ta cảm nhận được. Dựa theo tín hiệu, dường như có người bị thương đang ở gần đó.

Và rồi, chúng tôi đã phát hiện ra một người ngã gục ngay trước khu vực mà vô số loại thảo mộc mọc gần đấy.

“Hipopo, tăng cường cảnh giác!”

Tôi nhảy xuống yên và cẩn thận tiếp cận người đang nằm trên mặt đất.

Nếu chúng tôi đang ở bên lề đường, rất có thể kẻ đó là một tên đạo tặc nào đó giả vờ bị thương, nhưng dường như không phải vậy, vì hầu như không có ai qua lại nơi đây.

Điều mà tôi nên để tâm đến ngay lúc này chính là thứ khiến cho người này ngã gục ở đây. Không cần biết thứ đó là gì, nó chắc chắn đã lẫn trốn ngay sau khi nhìn thấy tôi. Có lẽ nó vẫn còn ẩn nấp ở đây đó quanh đây.

Nói là vậy, nhưng tôi đã có thể tiếp cận được người đó mà không gặp trở ngại nào. Đó là một cô gái trẻ mặc bộ y phục nữ tu màu xanh da trời.

“Một nữ tu hiệp sĩ sao, hiếm thấy à nha. Và xét theo bộ đồng phục thì dường như cô ấy là một tín đồ của nữ thần báo thù . . .”

Tôi thì thầm như vậy trong khi quỳ xuống.

Sau khi chạm vào vai của người đang nằm sấp đó, tôi cố nói chuyện với cô ấy để xem cô ấy liệu còn tình táo hay không.

Tôi có thể cảm thấy toàn thân cô nóng ran ngay cả qua lớp quần áo. Cô ấy đang bị sốt.

Giờ khi ở gần hơn, tôi cũng có thể nhìn thấy mái tóc bạc gần như trong suốt của cô đang ướt đẫm mồ hôi.

“Mình không nghĩ là cô ấy còn tỉnh táo đâu. Nghĩ lại thì, một vài loại thảo mộc ở đó có khả năng hạ sốt. Cô ấy cũng biết về điều đó chăng?

Nhưng dù gì đi nữa, mình sẽ không đời nào có thể kiểm tra được tình trạng của cô ấy như thế này. Phải lật người cô ấy lại trước đã.”

Tôi cẩn thận trở người nữ tu hiệp sĩ lại để đầu cô ấy không phải di chuyển quá nhiều.

Tôi có thể nhìn thấy khuôn mặt của cô ấy. Làn da trắng của cô đang ửng đỏ vì cơn sốt, biểu cảm của cô trông rất đau đớn, nhưng cô vẫn rất đẹp, và điều đó khiến tôi mất tập trung trong giây lát.

 Nhưng cô ấy cũng có một thứ gì đó trông giống như một hình săm đen tuyền lớn trên mặt.

“Là một lời nguyền sao!?”

Tôi nhanh chóng lấy ra một cuộc giấy da từ balo của mình.

“《Khởi động》.”

Cuộn giấy dừng lại ở đỉnh trán của cô gái nằm trên mặt đất và mở ra.

“《Khởi tạo bảng trạng thái》.”

Cuộn giấy bắt đầu tỏa sáng, biến thành một luồng sáng hướng về phía nữ hiệp sĩ. Nó bắt đầu từ đỉnh đầu cô ấy và kéo dài xuống tận đầu ngón chân.

Tôi tiếp tục theo dõi cho đến khi nó kết thúc và thì thầm.

“《Hiển thị》.”

Những con chữ dần xuất hiện trên cuộn giấy. Đó là thông tin về người phụ nữ, nhưng không có gì hơn ngoài những điều cơ giản. Nhưng đủ để nhìn thấy vết thương và biết được tình trạng tổng thể của cô.

“Vậy ra đó thực sự là một lời nguyền sao. . . Không quá khẩn cấp về nó ngay lúc này, đó là việc mà mình chỉ cần thông báo đến một chuyên gia thôi là được. Nhưng, có vẻ như cô ấy đang phải chịu đau khổ . . .”

Tôi tiếp tục đọc cuộn giấy.

“Đây rồi! Cơn sốt này là do một loại chất độc gây ra! Nó xâm nhập vào cơ thể cô ấy thông qua một vết thương ở hông. Đây là một loại độc dược đặc biệt, có lẽ là từ một chủng loại quyến thuộc nào đó . . . Mình không có loại thuốc phù hợp để giải quyết nó, vậy nên mình sẽ phải pha chế một loại thuốc mới từ những loại thảo mộc có ở đây.”

Sau khi đọc thông tin trên cuộn giấy, tôi cất nó lại vào ba lô.

“Hipopo! Hãy trông chừng cô ấy nhé!”

Nói rồi, tôi lấy ra một lọ thuốc từ balo ra và chạy về phía những cây thảo mộc.