Forever and Always, My Childhood Friend is the Cutest Girl in the World

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

165 4471

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

43 253

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

82 2801

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

(Đang ra)

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

Sakuragi Sakura

Nửa năm sau, Lily du học đến trường cấp ba của Sota, thậm chí còn chọn nhà cậu ấy để ở nhờ. Bối rối trước cuộc hội ngộ bất ngờ và cảnh sống chung, Sota thắc mắc: "Tại sao cậu lại đến Nhật Bản?" Mặt đỏ

23 1750

Web Novel - Chương 24: Sự quyến rũ của cô bạn thuở nhỏ

Tối rồi mà ngồi gõ chap này nó lạ lắm :b

___________________

Đó là khoảng thời gian tầm ba tháng sau lần đầu tôi gặp Rin.

“Mắt tớ…nhìn lạ lắm đúng không?”

Thư viện sau giờ học, tôi ngồi viết như thường lệ thì nghe thấy Rin nói vậy. Thú thực, tôi không hiểu sao Rin lại đột nhiên nói thế. Mắt Rin đã sắc bén như vậy từ khi sinh ra rồi, đó là lí do cho cái nhìn sắc sảo của cô nàng. Sự nhút nhát ấy cơ bản là do cổ bị trêu chọc vì đôi mắt của mình.

Trong khi đó, tôi không biết rằng Rin cũng là nạn nhân của những vụ bắt nạt. Những người bạn cùng lớp cô ấy buông lời ác ý, khiến Rin thực sự chán nản. Tôi cũng không có toan tính gì trước khi nói, tôi chỉ đơn giản thốt lên câu từ nghĩ ra trong đầu.

“Tớ thì thấy nó không lạ chút nào đâu.”

Rin nhìn tôi với đôi mắt tròn xoe, tôi tiếp tục.

“Tớ khi đôi mắt cậu thực sự rất dễ thương đó!”

Lúc đó tôi chẳng hề hay tình cảnh cô ấy lúc đó, tôi cứ thẳng thắn nói vậy. Rin thay đổi ngay tắp lự. Ánh hào quang tiêu cực trên khuôn mặt bị thổi bay đi.

“Cảm…ơn nhé.”

Cúi đầu xuống, miệng Rin có chút giãn ra. Nhưng trên mặt vẫn vương vấn nét buồn. Nhìn vậy làm tôi như có xương mắc cổ họng. Tôi biết mình phải làm gì đó. Kí ức Rin ngồi khóc một mình trong căn phòng đa năng xuất hiện trong đầu tôi.

Ngày đó, Rin chưa bao giờ nói cho tôi lí do tại sao cô ấy khóc. Mặc cho tôi có hỏi bao nhiêu lần, nhưng lần nào cũng như vậy, cô ấy chỉ cười cười rồi nói mọi thứ đều ổn thôi. Tôi quyết định không đào sâu vào thêm.

Tôi đã không tìm hiểu thêm.

“Mọi thứ đều ổn thôi mà.”

Nhìn nụ cười thoáng qua cùng những lời nói ấy, tôi không đủ can đảm để vượt qua. Tôi không cố gặng hỏi thêm nữa.

Trước khi kịp nhận ra, đã là giờ tan học ngày hôm sau.

“Nè, hôm nay tớ mang cho cậu thứ này hay lắm!”

“Thứ gì cơ?”

Rin tròn xoe mắt khi tôi đưa nó cho cô ấy.

“Một…cái bùa sao?”

“Ừ! Tớ mua nó ở điện thờ hôm qua đấy.”

Hồi trước, tôi nhớ lại cuộc trò chuyện giữa mình với mẹ. Tôi nhớ rằng bà ấy nói nếu có một cái bùa thì sẽ được thần linh bảo vệ khỏi tai họa. Tôi biết rằng bản thân mình không thể giúp Rin đối mặt với căn bệnh trầm mặc của mình, nhưng đầu lại tự suy luận rằng thần linh sẽ làm được việc đó. Lúc ấy tôi nghĩ ý tưởng đó quả thực quá thiên tài.

“Màu này dễ thương lắm đúng không? Nó hợp với cậu lắm Rin!”

Tôi không biết rõ lá bùa này thuộc loại gì vì chỉ chọn dựa theo màu sắc. Một hỗn hợp màu đỏ và tím, nói đơn giản là màu hồng phấn. Như thể được diện kiến thần linh trước mắt, Rin tin tưởng cầm lấy lá bùa.

“Với cái này, tớ chắc là mình sẽ ổn thôi.”

Trong bàn tay nhỏ bé ấy là chiếc bùa hồng.

“Tớ chắc chắn lá bùa này sẽ bảo vệ cậu Rin!”

Tôi nói vậy trong khi miệng nở một nụ cười vô tư lự. Rin nhìn chăm chăm chiếc bùa một lúc, cô nàng bắt đầu nắm chặt lấy nó cứ như đó là một báu vật. Cô ấy cuốn lá bùa vào tay rồi đặt trước ngực. Mọi buồn phiền như tan vào không trung khi cô nở nụ cười rộng mở như trời xanh với tôi.

“Cảm ơn cậu…nhiều lắm.”

Giọng nói ấy chan chứa niềm hạnh phúc khôn tả, đôi mắt long lanh đến như vậy. Tôi rất vui vì những gì mình đã làm được, nhưng phần lớn là thấy bản thân mình ngập tràn nhẹ nhõm. Tôi không biết chuyện lần này ảnh hưởng đến Rin ra sao, nhưng kể từ đó, gương mặt Rin trong xanh không một gợn mây.

Ít nhất, là cho đến năm hai trung học.

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại

Gọi ngài là quả chanh, vì ngài chad vcl Không sao, ngài làm đến vậy là quá tốt rồi, bây giờ mời ngài về chỗ ạ