Engoku no Bara Hime: Seiji no Tsugou de Korosaremashita ga Saikyou no Undead Toshite Yomigaerimashita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I Was Caught up in a Hero Summoning, but That World Is at Peace (Gg trans)

(Đang ra)

I Was Caught up in a Hero Summoning, but That World Is at Peace (Gg trans)

Toudai

Tuy nhiên, mặc dù tôi rất muốn có một năm cuối cùng yên bình trước khi quay trở lại, những thế lực lớn trên hành tinh này đã bắt đầu tụ tập xung quanh tôi, và……

70 781

Chrome Shelled Regios

(Đang ra)

Chrome Shelled Regios

Shūsuke Amagi

Một lần nữa, Layfon bị buộc phải quay trở lại thế giới Quái vật bẩn thỉu và bảo vệ thành phố nơi anh sống. Nhưng những bí mật của thế giới này vẫn chưa được hé lộ.

78 540

Academy Heroine's Right Diagonal Back Seat

(Đang ra)

Academy Heroine's Right Diagonal Back Seat

사리망

Và tôi lại vui vẻ làm điều đó.

13 204

tôi học làm game.

(Đang ra)

tôi học làm game.

Joseph Hocking

Hãy tưởng tượng bạn đang bước vào một khu rừng đầy bí ẩn, nơi mọi thứ đều được hình thành từ những khối hình học đơn giản, nhưng mỗi bước đi lại mở ra một thế giới kỳ diệu khác nhau. Giống như một cán

2 52

The Girl Wants to Be M*rdered

(Đang ra)

The Girl Wants to Be M*rdered

여실정행

Tôi chỉ muốn thấy khuôn mặt của những người yêu mến tôi, bị huỷ hoại và nhấn chìm trong cảm giác tội lỗi, khi tôi ch*t một cách bi thảm ngay trước đôi mắt của họ.

2 61

Phần 1: Sự sụp đổ của Ciel-Terra - [1-20] Hãy sử dụng thùng carton

"Vợ và con trai của Dias đấy phải không?"

Đây là khu vực khá nguy hiểm ngay giữa thành phố.

Trên tầng 3 của một tòa nhà văn phòng bình thường, bỗng xuất hiện một căn phòng có song sắt như phòng giam.

Cặp mẹ con sợ hãi ôm nhau nhìn lại Iris-Rene đang nhòm vào.

"Ưm, cậu là..."

"Xin lỗi vì giới thiệu muộn. Chỉ là một ninja đi ngang qua mà thôi. Nin nin."

Iris-Rene lẻn ra khỏi giường vào giữa đêm và lần nữa biến thành ninja.

Như thường lệ, cô che kín toàn thân trừ đôi mắt. Mặc thêm vài lớp quần áo để che đi dáng người, và thậm chí còn sử dụng một vật phẩm ma pháp tạm thời để biến giọng thành nam.

Chiều cao thấp bé thì không thể làm gì được, nhưng có thể che giấu phần nào bằng giày độn đế.

Nói chung, miễn là trở thành một "thứ gì đó khó hiểu" không trông không giống Rene là được. Chắc chắn Lawrence sẽ không nghĩ rằng Rene đang cứu con tin của tổ chức tội phạm trong bộ dạng ninja. ... Nhìn từ góc độ khách quan từ bên thứ ba, ngay cả bản thân Iris-Rene cũng thấy điều này thật nực cười, nên cô quyết định không suy nghĩ quá sâu về nó.

"Tôi hoàn toàn không liên quan gì đến hai người, nhưng tôi đến để giúp."

Nói rồi, Iris-Rene niệm chú dài hơn và sử dụng lại ma pháp ≪Vô Ảnh Xâm Nhập≫ vốn dùng để đột nhập vào đây, nhưng lần này ở phạm vi rộng hơn.

"≪Ngụy Trang Lĩnh Vực≫ × ≪Tĩnh Lặng≫ × ≪Tiêu Khí Lĩnh Vực≫.

Tổ Hợp Ma Pháp... ≪Vô Ảnh Quần Xâm Nhập≫"

Sóng ma lực bao quanh Iris-Rene như những bọt nước.

Với ma pháp này, những người trong phạm vi nhất định xung quanh Iris-Rene sẽ không thể nhìn, nghe hay cảm nhận được bất kỳ khí tức gì từ bên ngoài phạm vi hiệu lực.

Với hệ thống bảo an yếu ớt đến mức có nổi một pháp sư, họ hầu như không thể phát hiện ra có kẻ xâm nhập sâu tận trong nội bộ.

"Nào, mau đi theo tôi. Không ai nghe hay nhìn thấy hai người sẽ đâu. Giờ hai người có thể lẻn ra ngoài được rồi đấy."

"Thật sao? Chuyện gì đang xảy ra vậy?"

"Chỉ là một chút nhẫn pháp thôi."

Mở khóa phòng giam bằng chìa khóa treo trên tường gần đó, hai con tin dù còn bối rối nhưng cũng đứng dậy và đi theo Iris-Rene.

Hành lang được chiếu sáng bởi ánh trăng và vài ngọn đèn ma thuật le lói, một tên gác cửa mặt hung dữ đang ngồi bảo dưỡng thanh kiếm dài của hắn.

"Hic..."

"Không sao đâu. Miễn là không chạm vào, dù có ngã ngay trước mặt thì hắn ta cũng không nhận ra đâu."

Iris-Rene dịu dàng trấn an người vợ đang cố nén tiếng kêu sợ hãi.

-- Giết hết tất cả bọn canh cửa và những kẻ có mặt ở đây thì nhanh hơn hẳn, nhưng nếu làm ầm ĩ quá thì e rằng quốc gia sẽ nhận ra sự tồn tại của mình mất. Ah, phiền phức thật.

Cô thầm than thở trong lòng.

Dù trong bộ dạng ninja bí ẩn, cũng không thể quá đắc ý được.

Mặc dù là giữa đêm nhưng vẫn có khá nhiều người bên trong tòa nhà.

Và không một ai trong số họ nhận ra sự hiện diện của Iris-Rene và cái đuôi nhỏ.

Băng qua hành lang, đi lên những bậc thang rộng rãi, thoải mái lướt qua một gã đang đi xuống, rồi ra ngoài.

Khi ra khỏi tòa nhà, vẻ mặt của những con tin rõ ràng nhẹ nhõm hơn hẳn.

Tuy nhiên, vẫn chưa thể hoàn toàn an tâm.

Con phố với những cửa hàng tạp hóa kỳ lạ và quán rượu đáng ngờ. Dù là giữa đêm nhưng gần một nửa số cửa hàng vẫn âm thầm hoạt động. Chắc chắn mọi nơi đều có dính líu đến Dạ Mãng. Đây không phải là nơi mà phụ nữ và trẻ em có thể đi lại bình thường, kể cả khi không phải là con tin vừa trốn thoát.

Ba người lén lút đi dọc theo con phố, vẫn luôn duy trì ma pháp. Iris-Rene cố gắng bước đi trên những phiến đá lát đường đã bị mòn nhằm không để lại dấu chân trên lớp tuyết còn sót lại.

"Nào, từ đây trở đi mọi người an toàn rồi."

Cuối cùng khi đến được đại lộ chính, Iris-Rene giải trừ ma pháp.

Dù là đại lộ chính, nhưng vào giờ này hầu như không có ai đi lại. Gió lạnh thổi qua, khiến những con tin run rẩy ôm chặt lấy cánh tay. Trên bầu trời đêm giá lạnh, vầng trăng tỏa sáng rực rỡ.

"Đây là đâu vậy? Có phải chúng ta đang ở Eltalph không?"

"Đây là Kolga, thành phố cạnh Eltalph."

"Ồ, vậy à."

Có vẻ như hai mẹ con bị bắt cóc ở Eltalph và bị đưa thẳng đến thành phố cạnh bên.

Vợ Dias có vẻ mặt như thể: “Còn đỡ, không bị bắt đi quá xa”.

Mặc dù Iris-Rene đã dễ dàng xác định được vị trí bằng ma pháp, nhưng Dạ Mãng dường như khá bất cẩn. Nhưng chỉ cần di chuyển sang thành phố cạnh bên cũng làm giảm đáng kể khả năng bị phát hiện rồi. Dù sao cũng không phải ai cũng có thể dễ dàng sử dụng phép dò tìm ở phạm vi rộng.

"Trạm gác của đội cảnh vệ ở phía đó, hai người nên đến đó để được bảo vệ. Nếu báo cho lãnh chúa biết vị trí của cứ điểm này, ông ấy sẽ xử lý phần còn lại một cách thích đáng."

"Cảm ơn cậu rất nhiều vì tất cả mọi thứ."

"C... cảm ơn anh..."

Người vợ cúi đầu cảm tạ với vẻ như muốn quỳ, cậu con trai dù vẫn còn căng thẳng nhưng cũng lúng túng nói lời cảm ơn.

Có vẻ nhờ ma pháp biến hoán giọng và che giấu vóc dáng mà cậu bé tưởng Iris-Rene là con trai.

"Nhờ cậu mà chúng tôi được cứu, nhưng... cậu là ai vậy...?"

"Đã bảo rồi mà? Chỉ là một ninja đi ngang qua thôi. Sở thích của tôi là đùa giỡn với bọn Dạ Mãng và cứu con tin nếu có thể."

Khi người vợ tò mò hỏi lại, Iris-Rene hời hợt trả lời.

"Chúng tôi không thể báo đáp gì..."

"Đừng bận tâm. Tôi không cứu hai người vì mong được đền ơn đâu."

"Thật là một người tuyệt vời... chắc hẳn Chúa đã phái người đến."

Đây hẳn là lời khen ngợi, nhưng Iris-Rene cảm thấy không hề cảm thấy thoải mái.

-- Ôi trời. Càng khó chịu hơn vì bà ta không có ác ý... Nếu "Chúa" đó bao gồm cả Tà thần thì bà bà ta đúng đấy.

Dù sao thì "Chúa" cũng là kẻ thù không đội trời chung của cô. Mục tiêu trả thù hàng đầu của Iris-Rene là những kẻ sát hại cô, nhưng cô cũng không có ý định để yên cho tên thần tối cao nửa thật nửa giả đưa cô đến kiếp này.

Tuy nhiên, khi đối thủ là một vị thần, việc cho hắn một cái tát cũng thành một cuộc đại mạo hiểm, nên tạm gác lại vấn đề đó. Ngay cả dũng sĩ ban đầu cũng phải chiến đấu với slime. Trước tiên là tiêu diệt vương quốc Ciel-Terra..

"Nào, mau đi thôi. Trước khi hai người nhiễm cảm lạnh."

"Vâng. Cảm ơn cậu rất nhiều."

Không hề nghĩ rằng vị ninja trước mặt mình lại là sứ giả của Tà thần đang âm mưu lật đổ quốc gia, người vợ cúi đầu cảm tạ, và hai mẹ con nhanh chóng rời đi.

Nhìn theo bóng lưng họ, Iris-Rene thầm ra dấu chiến thắng.

-- Tốt... Với việc này, vị trí của cứ điểm sẽ được báo cho Bá tước. Tất cả đều là công của ninja bí ẩn!

Tất nhiên Iris-Rene không thể nói "Tôi đi dạo giữa đêm và tình cờ phát hiện ra căn cứ của Dạ Mãng" được.

Cô phải khiến ai đó ngoài Iris-Rene truyền thông tin một cách tự nhiên cho Bá tước và thúc đẩy ông ta chiến đấu (mặc dù câu chuyện có một yếu tố cực kỳ kỳ quặc là "ninja bí ẩn").

Với điều này, Bá tước sẽ có thông tin về cứ điểm. Ngay cả khi ông ta đã biết về địa điểm đó, dù có hay không con tin khi trận chiến xảy ra (hoặc bị sử dụng làm lá chắn tại chỗ) cũng đủ làm thay đổi cục diện chiến trận.

"Mà, trời vẫn chưa sáng... nhưng ai đó có thể đến phòng mình bất cứ lúc nào. Phải về nhanh thôi."

Iris-Rene ẩn mình sau một tòa nhà và niệm chú.

"≪Ngụy Trang≫ × ≪Phi Hành≫.

Tổ Hợp Ma Pháp... ≪Tiềm Vân Phi Hành≫"

Cơ thể dần tan biến từ đầu ngón tay, đồng thời được giải phóng khỏi xiềng xích của trọng lực.

Iris-Rene hóa thành cơn gió vô hình bay lượn giữa bầu trời đêm.

Có những ma pháp chỉ cần sử dụng một lần là có thể duy trì hiệu quả lâu dài mà không cần điều khiển, nhưng hầu hết chỉ có thể sử dụng một phép cùng lúc.

Vậy làm thế nào cô làm được điều này? Đó là vì cô đã hoàn thành việc niệm chú cho hai ma pháp trước, kết hợp chúng lại và thi triển như thể đó là một ma pháp duy nhất.

Đó chính là Tổ Hợp Ma Pháp. Do thời gian niệm chú dài nên không thích hợp trong khi loạn đấu và ma lực tiêu hao cũng không chỉ đơn giản là cộng lại, nhưng trong trường hợp này cả hai vấn đề đó đều không quan trọng.

Nhân tiện, không có quy định cụ thể cho tên gọi của tổ hợp, phần lớn do người sử dụng tùy ý đặt.

Thành phố Kolga chìm trong bóng tối trải rộng dưới chân.

Không nhiều người muốn làm việc vào giữa đêm bằng ánh sáng đèn, chỉ thấy những đường nét gồ ghề của các tòa nhà được chiếu sáng bởi ánh trăng.

Những đường nét lồi lõm đó được bao quanh bởi tường thành, cánh đồng tuyết hoang vu trải rộng bên ngoài. Ánh sáng mờ ảo phản chiếu từ tuyết dưới ánh trăng.

Cô mở rộng khă năng nhận biết cảm xúc và theo dõi hai mẹ con con tin.

Lo ngại rằng cả đội cảnh vệ cũng có thể thông đồng với Dạ Mãng, nhưng dựa vào phản ứng họ, có vẻ như không cần lo lắng về điều đó, vì vậy Iris-Rene bắt đầu bay về hướng Eltalph.

Gió lạnh thổi qua, và Iris-Rene vô hiệu hóa cảm giác của cơ thể. Vì bản thể chỉ là linh hồn, nên cô có thể vô hiệu hóa cảm giác lạnh và đau đớn nếu muốn.

Tuy nhiên, đó không có nghĩa là ngăn được ảnh hưởng xấu của cái lạnh lên cơ thể. Dù sử dụng phép cường hoá rồi, nhưng Rene chắc chắn sẽ bị cảm lạnh nếu không nhanh chóng trở về lâu đài và dùng phép hồi phục.

"Hôm nay cũng chẳng còn mấy thời gian để ngủ..."

Cô lẩm bẩm khi nhìn mặt trăng.

Hiện tại là khoảng 1 giờ sáng. Vẫn chưa rõ liệu cô có thể ngủ đủ giấc trước giờ thức dậy nếu về ngay bây giờ.

Mặc dù có thể che giấu mệt mỏi bằng ma pháp mà không cần ngủ, nhưng nếu không ngủ đủ giấc, ma lực cần thiết để sử dụng ma pháp đó sẽ không thể hồi phục.

Undead thì không cần ngủ, Iris-Rene ít bị ảnh hưởng bởi mất ngủ ngay cả khi đang nhập vào cơ thể khác, nhưng vẫn có giới hạn.

Thiếu ngủ không phải vì cô thường xuyên lẻn ra ngoài vào ban đêm để làm ninja. Đơn giản là vì Iris Rune không muốn ngủ.

Khi ngủ, cô gần như luôn gặp ác mộng. Vì vậy, nếu có thể, không ngủ. Ngoài ra, cô cũng sợ "thất bại chết người".

Vì vậy, vào ban đêm, cô thường nằm suy nghĩ miên man.

-- Nhưng thức trắng vài đêm liên tiếp quả thật là quá sức... Không còn cách nào khác, ngày mai ngủ cho đàng hoàng vậy.

Không biết có ma pháp nào giúp không gặp ác mộng không nhỉ? Nếu có thì liệu nó có hiệu quả với undead không?

Ngoài ra, tùy tình huống, mình có thể sấy khô ga giường bằng hoả ma pháp... không, dù có khô thì vết bẩn cũng đâu có biến mất. Chết tiệt, sao không có ma pháp nào để giặt giũ vậy?

Trong khi bay và nghiêm túc suy nghĩ về những điều đó, Iris-Rene cười chua chát khi nhận ra bản thân đang sợ việc phải ngủ một đêm.

-- Sao mà việc ngủ ngon một đêm lại giống một cuộc phiêu lưu hơn cả việc cứu con tin khỏi trụ sở của băng đảng tội phạm thế này...

Phía trước, bức tường thành đen sẫm và thành phố Eltalph đã bắt đầu hiện ra.

Giữa đêm khuya, một cặp mẹ con bất ngờ xuất hiện tại đồn cảnh vệ thành phố Kolga để cầu cứu.

Họ xưng là gia đình của một gia nhân làm việc trong phủ Bá tước Keighley.

Ngay khi nhận được báo cáo, Bá tước lập tức xác minh và phát hiện ra rằng gia đình của một trong những gia nhân đã bị Dạ Mãng bắt làm con tin, và đã tiết lộ thông tin cá nhân của mình.

Mặc dù Bá tước rất ngạc nhiên, nhưng nhờ thông tin từ hai mẹ con mà một trong những căn cứ của Dạ Mãng đã bị phát hiện. Vào sáng hôm sau, ông đã tổ chức một cuộc đột kích bất ngờ, giết hoặc bắt giữ các thành viên có mặt tại đó, các tài liệu và vật dụng đều bị tịch thu.

Những thứ bị tịch thu bao gồm ma túy và các mặt hàng khác, một số vũ khí, cũng như bùa chú và ma dược dùng trong chiến đấu.

Căn cứ này được trang bị cả các thiết bị để giam giữ con tin và thẩm vấn tù nhân, đồng thời cũng là trung tâm hậu cần cho khu vực xung quanh. Đối với Dạ Mãng, con tin và hàng hóa dường như chẳng khác gì nhau khi đưa vào hậu cần.

"Ta đã biết là có một trung tâm hậu cần ở đâu đó... nhưng không ngờ lại ở ngay bên cạnh. Thật là..."

Vào tối hôm đó, sau khi hoàn thành việc áp giải các tù nhân,

Oswald nhăn mặt khi đọc báo cáo trong phòng làm việc của lâu đài.

Tuy nhiên, từ giọng điệu hẳn là không có vẻ gì là quá nghiêm trọng. May mắn thay, họ đã phát hiện và phá hủy được một căn cứ quan trọng.

"Thật là một chiến công xuất sắc. Không hổ danh là ngài Bá tước."

Benedict đã đến phòng làm việc.

Đối mặt với lời khen ngợi hết lời của Benedict, Bá tước vẫy tay.

"Đâu phải công của ta. Có vẻ như có một thế lực nào đó đang âm thầm hỗ trợ."

Kế hoạch bị được đẩy nhanh do cuộc đảo chính, và vì thiếu sự chuẩn bị nên các vấn đề đã nảy sinh khắp nơi. Điều này là tất nhiên vì họ đã bắt đầu mà không điều tra và chuẩn bị kỹ lưỡng.

Tuy nhiên, nhờ những sự trùng hợp kỳ lạ và hỗ trợ của một thế lực bí ẩn thứ ba, chiến dịch truy quét đã diễn ra suôn sẻ hơn mong đợi.

"Lỗi nằm ở ta khi để Dạ Mãng hoạt động yên ổn ở Kolga. Ta đã giao Kolga cho một hiệp sĩ dưới quyền quản lý trong một thời gian dài."

"Có phải là ngài Rietz không ạ?"

"Cậu biết à. Nhưng về hắn ta, ta đã nhận được báo cáo từ đội trưởng cảnh vệ Kolga rằng 'Hắn không hợp tác trong việc điều tra Dạ Mãng'.

Ngay khi ta định điều tra thì chuyện này xảy ra. Tên khốn đó, bỏ lại cả gia đình và biến mất khỏi Kolga vào trưa nay."

"Thật không thể tin được..."

Nói cách khác, vị hiệp sĩ được giao quản lý thành phố rất có khả năng đã bị Dạ Mãng mua chuộc.

Và anh ta đã bảo vệ Dạ Mãng trong thành phố.

"Nhưng, người cứu con tin là ai vậy?"

Benedict hỏi, đôi tai tam giác của anh ta khẽ giật giật.

Mặc dù họ đã phá hủy cứ điểm hậu cần của Mãng giành được lợi thế trong trận chiến, nhưng hoàn toàn không rõ tại sao hai mẹ con bị bắt làm con tin lại có thể trốn thoát. Ngay cả Bá tước ban đầu cũng nghi ngờ đây có thể là một cái bẫy.

Họ kể rằng họ đã được "một ninja bí ẩn" giúp đỡ.

"Nghe nói người đó đã dùng phép để trở nên vô hình và giúp hai người họ thoát ra. Ta nghĩ có thể đó là một pháp sư. Cùng một người đã tấn công căn cứ ở Eltalph chăng...?"

Bá tước cũng hoàn toàn không có manh mối gì.

Ông không thể chỉ đơn giản nói lời cảm ơn được. Đây là một yếu tố không xác định đột nhiên xuất hiện trên bản đồ chiến lược.

"Nói thế này thì hơi kỳ, nhưng ta không nghĩ ngoài ta ra còn có kẻ nào khác trong nước này lại muốn chiến đấu với Dạ Mãng."

"Dạ Mãng gây thù chuốc oán với rất nhiều người nước. Có lẽ những người đó đã bắt đầu hành động để hưởng ứng ngài Bá tước."

"Nếu vậy thì họ đã đến gặp ta rồi chứ."

"Mỗi người đều có hoàn cảnh riêng mà."

Benedict liếm mũi rồi nói như đang ngâm thơ:

"Trong đất nước này, công lý vẫn chưa chết. Có lẽ là như vậy chăng?"

Nghe những lời đó, Bá tước bật cười, và cả hai đều cười một cách vô nghĩa.

Ở đâu đó giữa sự chán chường rằng "Làm gì có chuyện tốt như vậy" và hy vọng "Giá mà điều đó là thật".