■ Ngày ×× tháng Bảy
Ngày mai là kỳ nghỉ hè đầu tiên kể từ khi mình và Kirishima chính thức trở thành một cặp đôi!
Chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến tim mình đập thình thịch không ngừng!
Bọn mình đã hẹn sẽ đi sở thú ngay lập tức. Nhưng… nên mặc bộ nào đây nhỉ? Cứ chọn tới chọn lui mà vẫn chưa quyết được… khó quá đi thôi~
■ Ngày ×× tháng Bảy
Mình được Kirishima xoa đầu đấy!
Cậu ấy nói là vì lúc đi trong sở thú, mình cứ bám dính lấy cậu ấy, trông cực kỳ dễ thương.
Không ngờ mình lại thích được xoa đầu đến vậy… Ước gì cậu ấy chịu xoa thêm chút nữa thì tốt biết bao! Hihi.
Mà… cái câu “giống gấu trúc” là sao chứ? Mình đâu có mũm mĩm đến vậy mà!
■ Ngày ×× tháng Bảy
Cùng Kirishima đến thư viện học bài.
Điều hòa ở đó mát rượi, dễ chịu vô cùng~
Mặc dù chủ yếu là mình cứ hỏi đi hỏi lại những câu đã biết câu trả lời rồi…
Nhưng không sao cả, bởi chỉ cần được nói chuyện với Kirishima thôi là đã đủ khiến mình vui rồi mà!
■ Ngày × tháng Tám
Mình nghĩ… cần phải nghiêm túc suy nghĩ lại một chút.
Từ lúc nghỉ hè đến giờ, đầu óc mình toàn nghĩ về Kirishima thôi.
Như vậy có lẽ là quá phụ thuộc mất rồi… Mình phải trở nên độc lập hơn mới được!
Từ ngày mai, mình sẽ đến phòng tự học của trung tâm luyện thi, và cũng sẽ bắt đầu tập nấu ăn nữa!
■ Ngày × tháng Tám
Bọn mình đã cùng đi xem pháo hoa!
Kirishima bảo bộ yukata hôm nay mình mặc rất đẹp, nghe cậu ấy nói thế, tim mình như tan chảy…
Sau đó, cả hai đã trao nhau rất nhiều nụ hôn bên bờ sông, dưới bầu trời đầy những chùm sáng rực rỡ.
Được cậu ấy ôm thật chặt, mình hạnh phúc đến mức chẳng muốn rời khỏi khoảnh khắc ấy chút nào.
Ước gì mùa hè này có thể kéo dài mãi mãi…
■ Ngày × tháng Chín
Một cảm giác trống rỗng cứ thế ùa đến.
Bởi vì… tất cả những điều mình viết trong cuốn nhật ký này… đều chỉ là tưởng tượng của riêng mình mà thôi.
Thật ra, bọn mình chưa từng cùng nhau đi sở thú.
Cũng chưa từng đi xem pháo hoa.
Tất cả chỉ là mộng tưởng… mà mình tự dệt nên.
■ Ngày × tháng Mười
Mỗi lần nhớ lại chuyện đã xảy ra ở nhà trọ Hakone hôm đó… nước mắt mình lại không kìm được mà tuôn rơi.
■ Ngày × tháng Mười
Hình như Tachibana và Kirishima đã nắm tay nhau rồi.
■ Ngày ×× tháng Mười
Mình hiểu rồi! Người có vấn đề… chính là mình đây!
Sở thú và pháo hoa mới là sự thật.
Còn nhà trọ Hakone… chỉ là ảo giác của mình thôi!
Đúng rồi… nếu không thì kỳ lạ lắm… Vì Kirishima không thể nào làm chuyện tàn nhẫn với mình như vậy được!
■ Ngày ×× tháng Mười
Kirishima không chịu… làm chuyện đó với mình…
Mình đã chuẩn bị kỹ càng rồi mà… còn để cho nhân viên cửa hàng nhìn mình bằng ánh mắt dơ bẩn đáng xấu hổ nữa… Vậy mà cậu ấy vẫn từ chối…
Nhưng… không sao hết. Bởi vì đây chỉ là ảo giác thôi mà…
Chỉ là một cơn ác mộng thôi, sớm muộn gì mình cũng sẽ tỉnh lại.
Mình muốn nhanh chóng quay về với thực tại, nơi mùa hè vẫn còn đang tiếp diễn cùng những buổi hẹn hò, pháo hoa lấp lánh.
Và khi thu sang, mình sẽ lại cùng Kirishima đi ngắm lá phong──
(Đoạn sau chữ đã nhòe, không thể đọc tiếp được…)