Em sẵn lòng làm bạn gái thứ hai của anh

Truyện tương tự

Nữ Thần Phi Nguyệt Irina

(Đang ra)

Nữ Thần Phi Nguyệt Irina

Hoa Nhạ Trần

Những quan trị an tại vương đô mỗi ngày thấy một thiếu nữ nối tiếp một thiếu nữ nức nở tới để báo án, nhiều tới mức họ sắp phát điên mất rồi.

17 151

Trùng Sinh Rồi Mới Phát Hiện Mình Có Thanh Mai

(Đang ra)

Trùng Sinh Rồi Mới Phát Hiện Mình Có Thanh Mai

Tào Man Quân | 曹瞒君

"Mai Phương, ba đứa mình, phải mãi mãi, mãi mãi luôn là bạn tốt nhé?""Ngoéo tay, treo móc, trăm năm không đổi!"

162 164

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

(Đang ra)

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

Phấn Đấu Lão Cửu

Đây là tương lai của một cặp thanh mai trúc mã sau rất nhiều khó khăn gian khổ ...

112 145

Sự trở lại của người chơi bị đóng băng

(Đang ra)

Sự trở lại của người chơi bị đóng băng

JerryM (제리엠)

"Lại một tầng mới? Liệu mọi chuyện thực sự sẽ kết thúc khi Nữ Hoàng Băng Giá bị đánh bại?"

15 23

Làn sóng hướng đến vinh quang

(Đang ra)

Làn sóng hướng đến vinh quang

하제

Phải dồn hết sức mà cháy rực. Cháy cho đến tận cùng sinh mệnh, để dù ban ngày có đến cũng sẽ không rơi vào dĩ vãng.

12 62

Vol 2 (Đã hoàn thành) - Truyện Ngắn Thủy Cung: Cá Heo và Chim Cánh Cụt

"Ê hề hề~"

Tiếng gọi lanh lảnh vang lên phía sau lưng tôi, và rồi—Hayasaka bất ngờ chui tọt đầu vào hõm nách tôi.

"Em là cá heo đây~!"

Cô ấy nghịch ngợm nói, đồng thời đưa người lách vào giữa cánh tay và thân tôi, làm động tác y hệt con cá heo vừa nhào lên khỏi mặt nước, chui qua chiếc vòng tròn trong buổi biểu diễn chúng tôi mới xem khi nãy.

"Em bắt chước giỏi thật đấy."

"Tại nó đáng yêu quá còn gì."

Hayasaka khúc khích cười. Đôi mắt cô ấy cong cong, long lanh, ánh lên niềm vui như một đứa trẻ vừa được thưởng quà.

Cuộc hẹn hôm nay, thực chất là một "buổi hẹn hò thử nghiệm" giữa tôi và Hayasaka, với điều kiện… giả sử chúng tôi là một cặp đôi thực sự, yêu nhau bằng cả trái tim. Chính vì vậy, bọn tôi đã cố tình chọn thủy cung này—nằm khá xa trung tâm Tokyo—chỉ để tránh bị đám bạn trong lớp phát hiện.

"Nhưng mà này Hayasaka, em như thế này có hơi… quá không?"

"Sao cơ?" Cô ấy nghiêng đầu.

Chúng tôi vừa định chuyển sang khu tiếp theo thì cô ấy đã quàng chặt lấy tay tôi, thậm chí còn nép sát như muốn dán cả người vào.

"Ý là… giữa nơi đông người mà thân mật thế này thì…"

"Có thân mật gì đâu? Mình có hôn nhau đâu mà."

Hayasaka phồng má phản bác, ánh mắt đầy bất mãn. Cái tiêu chuẩn "thân mật" của cô nàng này lỏng lẻo quá mức.

"Nhưng mà Kirishima, nếu snh thấy ngại thật thì thôi vậy."

Nói xong, cô ấy buông tay, giữ một khoảng cách vừa đủ lịch sự. Thế nhưng suốt quãng đường sau đó, dù tôi dừng lại hay bước đi, cô ấy vẫn lặng lẽ theo sát sau lưng, không hề rời nửa bước.

"Hayasaka… trông em giống mấy con chim cánh cụt lắm đấy."

"Hừ, em chính là chim cánh cụt mà!!"

Cô ấy vừa đáp vừa nhảy cẫng lên, bàn tay quơ quào như hai cánh nhỏ vỗ nhịp nhàng theo điệu bước.

"Thế nên… xoa đầu em đi~"

Không hiểu logic kiểu gì, nhưng tôi vẫn đưa tay xoa nhẹ mái tóc mềm mại của cô ấy. Hayasaka nhắm tịt mắt, khẽ rúc vào lòng bàn tay tôi như con thú nhỏ tìm hơi ấm.

"Ê hê hê… cảm giác này thích ghê. Xoa thêm nữa đi~"

Giọng cô ấy đầy mãn nguyện, khiến tôi cũng chẳng nỡ dừng lại. Thế rồi đột ngột, ánh mắt Hayasaka khựng lại, như vừa nhận ra điều gì đó nghiêm trọng lắm.

Chớp mắt một cái, mặt cô ấy phồng lên tức tối.

"Kirishima! Ý anh là nói dáng em giống chim cánh cụt vì mập hả!?"

"Ơ… cái chính là ở đấy à?"

"Đúng là dạo này em ăn hơi nhiều thật nhưng—Kirishima ngốc!"

Hình như Hayasaka bắt đầu bước vào cái tuổi hay để ý cân nặng rồi. Cô ấy vùng vằng, dậm chân thình thịch bỏ đi trước. Nhưng chưa được mấy bước, cô ấy lại dừng lại, quay đầu trừng mắt nhìn tôi như muốn phát hỏa.

Tôi chẳng còn cách nào khác đành chạy tới, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô ấy.

"Xin lỗi, xin lỗi mà."

Hayasaka khựng lại, đôi mắt chớp chớp, rồi nở nụ cười tươi rói.

"Vậy thì hôm nay, chúng ta phải nắm tay suốt cả buổi đấy nhé!"

Từ xa nhìn lại, Hayasaka có vẻ là kiểu con gái phiền phức, nhưng thật ra chỉ cần nắm lấy tay là cô ấy đã trở nên ngoan ngoãn bất ngờ. Không chừng… cô ấy còn dễ chiều hơn mình tưởng.

Dù sao thì, hôm nay đúng là một ngày hẹn hò vui vẻ. Giống hệt một cặp đôi đang yêu nhau thật sự.

…Mà nói thế nào nhỉ, vẫn có chút gì đó gượng gạo.

Cả tôi và Hayasaka đều chẳng ai đụng đến điện thoại lấy một lần. Có lẽ là vì cả hai đều đang cố không nghĩ đến một người khác.

Ngày mai, Hayasaka có hẹn với đội bóng đá, và tôi biết chắc tiền bối Yanagi sẽ nhắn tin cho cô ấy. Còn tôi, mỗi ngày đều nhận được những dòng tin nhắn kỳ quặc của Tachibana.

Vậy nên, cả tôi lẫn cô ấy đều cố không để tâm… đến "người quan trọng nhất" trong lòng đối phương.

"Kirishima…"

Giọng Hayasaka kéo tôi về thực tại. Trên đường ra cổng thủy cung, ngay lúc hoàng hôn nhuộm đỏ lối đi, cô ấy bất ngờ dừng lại.

"Nếu em bảo không muốn về thì sao?"

"Thì… cái đó…"

"Đùa thôi mà!" Cô ấy cười khẽ, nụ cười thấp thoáng buồn.

"Em chỉ muốn nhìn thấy vẻ mặt lúng túng của anh thôi."

Cô ấy định bước tiếp, nhưng tôi đã kịp nắm lấy cổ tay cô ấy, giữ lại.

"Em… có phải lúc nãy đã mua một cặp móc khóa đôi, ở cửa hàng lưu niệm không?"

Nghe vậy, Hayasaka quay mặt đi, giọng nhỏ hẳn.

"Em muốn dùng chung với anh… nhưng nghĩ đến việc có thể bị 'người quan trọng' phát hiện, nên thôi."

"Hayasaka."

Tôi nhận lấy túi quà trên tay cô ấy, rút một chiếc móc khóa ra, lặng lẽ gắn vào điện thoại mình.

"Hôm nay… vẫn chưa kết thúc đâu."

"…Kirishima… Ừ, anh nói đúng. Vẫn chưa kết thúc."

Hayasaka bừng sáng như hoa nở, lấy chiếc còn lại và móc vào điện thoại mình. Chúng tôi lặng lẽ sánh bước, bàn tay vẫn đan chặt vào nhau như cam kết điều gì không lời.

"Ê hê hê… Kirishima, cảm ơn anh vì hôm nay."

Trên chuyến tàu trở về, cô ấy vừa nhìn chằm chằm vào chiếc móc khóa lấp lánh, vừa khẽ nói.

Nhưng khi tàu sắp đến ga, gương mặt cô ấy lại tối sầm.

"…Em ngu ngốc quá… sao lại làm mấy chuyện dư thừa này… xin lỗi anh."

"Không đâu."

Tôi khẽ lắc đầu.

Hayasaka không hề ngốc. Bởi vì tôi cũng đã chuẩn bị sẵn một cặp móc khóa giống hệt, cẩn thận cất trong túi từ trước rồi.