Đừng tước đi tư cách làm người của tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Vì tôi cực kỳ yêu cô senpai nhỏ nhắn và dễ thương, nên mỗi ngày tôi muốn chọc cô ấy đỏ mặt ba lần!

(Tạm ngưng)

Vì tôi cực kỳ yêu cô senpai nhỏ nhắn và dễ thương, nên mỗi ngày tôi muốn chọc cô ấy đỏ mặt ba lần!

Yusaku Igarashi

Tiền bối đang xấu hổ đơn giản là quá dễ thương, một câu chuyện tình yêu hài hước đầy sự bối rối và đỏ mặt đến 120%!

13 45

Ta và trò chơi của thần với yandere

(Đang ra)

Ta và trò chơi của thần với yandere

Bạch Phụng Hành

(Cảnh báo: Tất cả đều là Yandere!!!)

790 2480

Free Life Fantasy Online: Immortal Princess

(Đang ra)

Free Life Fantasy Online: Immortal Princess

Akisuzu Nenohi

Tsukishiro Kotone nhận được một bản game này từ em gái của mình. Trong thế giới của FLFO, Kotone quyết định trở thành một zombie, một trong những chủng tộc Phi Nhân Loại của game, vốn rất khó để thành

49 36

Cựu Vực Quái Đản

(Đang ra)

Cựu Vực Quái Đản

Hồ Vĩ Bút

Song, khi đột ngột phải đối mặt với những thứ ấy một lần nữa, cậu mới nhận ra thế giới này đã trở nên thật bất thường.

41 219

Kanojo ga Flag wo Oraretara

(Hoàn thành)

Kanojo ga Flag wo Oraretara

Tōka Takei

Hatate Souta là một học sinh cấp 3 có khả năng nhìn thấy "flag" cho các sự kiện trong tương lai như: "flag tử thần", "flag tình bạn" và "flag tình cảm". Mặc dù có khả năng nhìn thấy lá cờ, cậu vẫn trá

209 802

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

43 37

Quyển 1 - Khúc ai điếu - Chương 4: Dáng vẻ nghiên cứu luật pháp của Lanchi thật khiến người ta phải sợ

Con đường lát đá của thành Nam Vantina cổ kính và yên bình dưới nắng sớm. Lanchi thong thả dạo bước, trên môi nở một nụ cười rạng rỡ.

Mối họa từ Talia cứ thế được giải quyết. Hoàn toàn không làm khó được anh.

Tiếp theo, anh chuẩn bị đến mục tiêu đã định sẵn cho hôm nay—thư viện thành phố. Nơi này, là nơi nguyên chủ chưa từng đặt chân đến, nhưng với Lanchi lúc này thì thư viện lại như một kho báu vô tận.

Mặc dù thư viện của một thành phố biên giới không thể sánh bằng thư viện của các đô thị lớn hay Thư viện Hoàng gia trứ danh, nhưng rất nhiều cuốn sách quý không tìm thấy ở nhà, nơi đây đều có lưu trữ. Lanchi có không ít cuốn sách mà anh thấy hứng thú, cần phải tra cứu gấp.

Nghĩ đến việc lại có thể sống một cuộc đời yên bình, anh cảm thấy tràn đầy mong đợi.

Chỉ cần mình không bị Talia giết, không để cô nàng có được khoản vốn khởi lập quan trọng cho kế hoạch phục quốc, xem ra mình còn gián tiếp giúp thế giới này tránh khỏi hỗn loạn, trở nên tốt đẹp hơn. Còn về khoản ba Bảng mỗi ngày đã hứa với nàng, cho dù cô nàng có bám lấy mình đến chết, cũng không đủ để nói đến chuyện phục quốc. Đợi cô nàng kiếm đủ lộ phí, có lẽ cũng đã chán ngấy cái thành phố bình thường này và sẽ sớm rời đi.

Dù sao thì cô nàng không giống mình. Chỉ muốn làm một thường dân tự do tự tại, còn cô nàng lại mang trong mình chí lớn ngút trời.

Lanchi vừa nghĩ, vừa ghé vào một tiệm bánh mà cô hầu gái hết lời giới thiệu, mua xong bữa sáng rồi ôm túi giấy, tiếp tục đi trên con đường lớn đến thư viện.

Thư viện cách nhà anh không quá xa. Cứ đi bộ thong thả như vậy, khoảng ba mươi phút là có thể đến nơi. Các cửa hàng ven đường đã mở cửa đón chào ngày mới, mùi bánh mì và cà phê thơm nức lan tỏa khắp con đường. Ráng mây và sương mỏng lượn lờ bên những nóc nhà, rêu xanh phủ kín cuối con hẻm quanh co, như đang thì thầm về sự trầm mặc và huy hoàng của lịch sử.

Càng đi, tiếng chuông nhà thờ càng vang vọng bên tai, giai điệu du dương, thánh thiện và thành kính. Từng tòa kiến trúc hiện ra trước mắt đều vô cùng hùng vĩ.

Lanchi cắn miếng bánh mì kẹp phô mai và hoa quả, hít thở không khí trong lành của buổi sáng. Chẳng biết từ lúc nào, anh đã đến trước thư viện.

Trong vài ngày tới, anh, một kẻ khao khát tri thức, chắc canh sẽ trở thành khách quen ở đây.

Mặt tiền của thư viện là một tòa nhà khổng lồ, một hàng cột đá hùng vĩ đứng sừng sững trên bậc thềm rộng, tường ngoài được xây bằng những khối đá đã nhuốm màu năm tháng. Bước vào bên trong, những cửa sổ vòm dài được viền bằng hoa văn phức tạp, phản chiếu thứ ánh sáng dịu nhẹ.

Anh đi thẳng đến quầy, nhanh chóng làm thủ tục đăng ký thẻ thư viện, sau đó bước vào khu vực đọc sách lớn. Dưới sự chỉ dẫn của bản đồ, anh tìm đến khu vực sách văn hiến pháp luật, ngón tay anh nhẹ nhàng lướt trên gáy sách, ánh mắt quét nhanh như nước chảy.

Rất nhanh, Lanchi đã lấy từ trên giá xuống một cuốn sách dày cộp—

Bộ luật Vương quốc Hutton

Anh mang theo cuốn sách này, hài lòng ngồi xuống chiếc bàn dài, bắt đầu lật xem.

Đặt chân đến một thế giới kỳ ảo thế này, người bình thường hẳn sẽ nóng lòng khám phá tài năng hoặc thử học ma pháp.

Nhưng Lanchi thì không. Anh muốn học luật.

Ma pháp và sức mạnh ở thế giới này cố nhiên quan trọng, ví dụ như Thẻ bài Ma pháp, có thể mang lại sự giàu có không tưởng và sức mạnh phi thường. Lanchi cũng gần như chắc canh rằng mình có tài năng chế tạo thẻ không tồi. Tuy nhiên, để trở thành một Chế Thẻ Sư xuất sắc không phải là chuyện một sớm một chiều. Anh còn cần rất nhiều kiến thức về công nghệ ma pháp cũng như sự thực hành và luyện tập chăm chỉ.

Nhìn vào hiện tại, kiến thức và trí tuệ mới là nền tảng để anh an thân lập mệnh. Đôi khi, hiểu luật pháp có thể khiến đối thủ của mình, nếu thua thì ngồi tù mọt gông, mà tanhg thì bị xử tử tại chỗ.

Vì vậy, anh tạm thời không vội nghiên cứu Thẻ bài Ma pháp. Anh cảm thấy, mỗi khi đến một nơi nào đó, điều quan trọng nhất là phải tường tận luật pháp của quốc gia đó—hay còn gọi là "quy tắc cơ bản".

Thế nên hôm nay Lanchi đã đến thư viện từ sớm, tìm một bảnBộ luật Vương quốc Huttonsửa đổi mới nhất, bắt đầu chăm chú đọc từng chữ.

Một người luôn tuân thủ pháp luật như anh, tuyệt đối sẽ không làm bất cứ điều gì pháp luật cấm.

...

Cho đến khi mặt trời lặn dần về phía tây, ánh hoàng hôn ấm áp chiếu qua khung cửa sổ, không khí yên tĩnh bao trùm cả thư viện.

Lanchi vẫn đang ngồi bên bàn sách, ánh mắt lướt trên trang giấy, vừa đọc vừa nhẹ nhàng lật giở. Ánh nắng màu cam đỏ xuyên qua khung cửa sổ kính, chiếu lên khuôn mặt đang chăm chú của anh, tôn thêm vài phần dịu dàng và thanh nhã.

"Người thiếu niên mang khí chất văn học kia siêu đẹp trai luôn nhỉ?"

"Đúng vậy, vừa nghiêm túc vừa tập trung. Cậu ấy ngồi đó đọc sách luật cả ngày rồi, nhìn là biết ngay một siêu học bá."

"Khoan đã, hình như đây chẳng phải là cái cậu ấm ăn chơi trác táng nhà Wilford sao? Chính là Lanchi Wilford tai tiếng đó?"

"Ờ... Nhưng có thể thấy, cậu ấm ấy thực sự rất kính sợ pháp luật. Có lẽ lời đồn không thật như vậy đâu!"

Những cô gái sau quầy thủ thư thì thầm với nhau, thỉnh thoảng còn lén nhìn Lanchi. Mái tóc đen mềm mại và đôi mắt xanh biếc trong veo, kết hợp với khí chất thi sĩ và họa sĩ bẩm sinh, một khi không còn sa đọa, cả con người anh như lột xác hoàn toàn.

Tuy nhiên, Lanchi đang chuyên tâm đọc sách, dường như đã quên mất thời gian, hoàn toàn không để ý đến những động tĩnh xung quanh. Cho đến khi ánh sáng ngoài cửa sổ dần mờ đi, anh mới nhận ra sắp đến giờ thư viện đóng cửa.

Rời mắt khỏi trang sách, cuối cùng anh cũng cảm thấy một cảm giác mỏi mắt mà đã lâu không có. Ngẩng đầu lên, anh phát hiện người trong thư viện đã thưa thớt đi nhiều.

"Ngày mai nghiên cứu một chút kiến thức cơ bản về công nghệ ma pháp của thế giới này vậy."

Lanchi tự nhủ, kẹp thẻ đánh dấu vào bộ luật, rồi gấp sách lại. Đã đến lúc về nhà.

Ngoài cuốn bộ luật chưa đọc xong, anh còn liệt kê sơ bộ một danh sách các đầu sách cần mượn. Ví dụ như vài cuốn anh vô tình lướt qua trên đường tìm kiếm, đều khiến anh rất hứng thú:

Nguyên lý Giải độc

Chiến lược Chống lại Ma pháp hệ Nhiễu loạn Tinh thần

Phương pháp Phòng chống Ma pháp loại Nguyền rủa

Dù sao thì sau khi nghiên cứu xong pháp luật của vương quốc, bước tiếp theo chính là nghiên cứu Thẻ bài Ma pháp.

Một người có cái tâm trong sáng như mình, nhất định phải hiểu thấu đáo các biện pháp đối phó với những loại ma pháp bẩn thỉu đó!

Chỉ cần nghĩ đến việc sau này người khác có thể dùng những ma pháp này để đối phó với mình, anh đã cảm thấy toàn thân khó chịu.

Hơn nữa, lỡ như thôi... chỉ là lỡ như sau này có ngày nào đó, chính mình buộc phải dùng đến những loại ma pháp 'hiệu quả cao' này, thì cũng cần phải biết cách lách qua các phương pháp phòng chống chứ. Đúng như cổ nhân đã dạy, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng!