►Chương 79. Vượt mặt Marty 6.
Trans: \__Tuấn Cpu__/
Chúc mọi người một ngày tốt lành.
⁂_______________________________⁂
“V-vậy là ngay cả bí kĩ cũng không được...”
‘Tất cả chúng thật nhớt nhát và thô tục.’
Trước khi Sakuya trở về quên nơi sinh sống của loài rồng, Rudel cố áp dụng kĩ năng vuốt ve rồng cậu đã hết mình luyện tập. Nhưng nếu cậu vuốt ve cô ấy, cô nói chỉ cảm thấy nhột nhột. Kĩ năng bí truyền kia đơn giản chỉ là một thứ nhớt nhát.
Rudel nhìn vào cả hai bàn tay của mình. Cậu đã đánh bóng kĩ năng của mình. Theo lời của Lena, cậu đã lấy lại được tình yêu trong kĩ năng. Nhưng nó chẳng có lấy một chút tác dụng nào lên Sakuya. Trước mắt Rudel, cậu chỉ có thể thấy một Sakuya gọi kem dưỡng da của cậu là ghê tởm đang chạy chơi xung quanh.
Sakuya vẫn là một con rồng chưa trưởng thành được sinh ra gần đây. Con rồng của Marty nói nó sẽ chăm sóc cho cô ấy một thời gian, nên nó đề nghị Sakuya trở lại nơi sinh sống của loài rồng.
“M-mình... phải làm gì bây giờ...”
◇
“Ta mất hết động lực rồi.”(Có chuyện gì với anh vậy chứ, sư phụ... anh sẽ hạnh phúc khi bị gửi ra vùng biên giới sao? Anh có bị ngốc hông hả?)
Trong khi Rudel đang chìm vào thất vọng, Fina đang ngồi trên giường ngủ, ôm đầu gối và hướng mặt vào tường. Như thường lệ, Mii và Sophina đang lảng vảng gần đó. Trong cái cảnh quá đỗi quen thuộc này, họ cũng chẳng còn hơi sức đâu mà động viên cô ấy.
“Ta thậm chí đã tìm được nguồn ngân quỹ. Ta cũng có được sự cho phép, ta đã bắt đầu mọi thứ một cách quá suôn sẻ... và rồi, thật không thể tin nổi là ứng cử viên đội trưởng lại từ chối, phải không!?”
Thể hiện tài năng không cần thiết của mình, Fina đã xây dựng nên một tổ chức đối lập với cận vệ hoàng gia nhưng từ đây, chuyện ngoài dự kiến đã xảy ra. Trong khi Rudel đang nghĩ tới việc hướng tới khu vực biên giới trong tương lai, cậu nhẹ nhàng từ chối yêu cầu của Fina về việc biến cậu thành đội trưởng.
“Ta đáng lẽ ra là công chúa của đất nước này không phải sao? Sao anh lại có thể từ chối ta dễ dàng như vậy chứ? Bộ anh đang muốn nói ta không bằng bà chị tóc đen đó sao!?”
Cảm nhận một làn aura đen tối đang tỏa ra từ Fina, Mii cuối cùng cũng tới khuyên giải cô.
“C-chuyện đó không đúng đâu, thưa công chúa. Cậu rất đẹp và tử tế... không đời nào có chuyện cậu lại thua kém Izumi-san đâu.”
“Có phải là ngực không? Nếu phải nói ra một lĩnh vực mà ta thua kém chị ta thì chỉ có thể là ngực! Ta dám cá là sư phụ thích mấy chỉ thích mấy thứ to bự vướng víu thôi! Đó là lý do tại sao anh ấy lại không chút hứng thú nào với bộ ngực phẳng tắp này của ta!”
“Không, mình dám chắc là do nội tâm thôi.”
Chán nản, Sophina lẩm bẩm ở một mức độ Fina không thể nghe thấy. Nhưng thành thật mà nói thì cô có nghe thấy hết, nhưng với Fina, nó không là gì ngoài một chi tiết không đáng bận tâm nên cô bỏ qua. Ưu tiên hàng đầu của cô hiện giờ là Rudel. Đến nước này, cô nghĩ rằng phải khống chế Izumi làm con tin để chế ngự Rudel.
“Bà chị tóc đen đó đang nhắm tới chức thượng kị sĩ, chị ta không... nếu gia tộc đặt hết kì vọng lên chị ta, ta có thể lợi dụng điều này. Sophina, gọi chị ta đến đây ngay. Ta sẽ nói chuyện với chị ta ngay tại đây và phải đảm bảo kể từ đây chị ta không dám coi nhẹ ta nữa!”
“Chuyện đó sẽ không xảy ra đâu.”
“...Eh?”
“Tóc đen, Izumi Shirasagi tạm thời đã nhận được một tiến cử trở thành thượng kị sĩ rồi. Bởi sự hình thành của đội cận vệ hoàng gia mà hiện tại tình trạng thiếu nhân lực của chúng tôi đang càng ngày càng nghiêm trọng. Việc giấy tờ đã được thông qua và sau lễ tốt nghiệp, Izumi Shirasagi sẽ trở thành một thượng kị sĩ. Mà, tư cách của cô ấy còn hơn cả đủ, vả lại quyết định đó cũng được đưa ra dựa trên các mối quan cổ có được.”
Do sự hình thành của đội cận vệ hoàng gia, việc Izumi trở thành một thượng kị sĩ đã chắc như đinh đóng cột. Các kị sĩ phục vụ dưới trướng Aileen đang bị những đồng nghiệp khác ghẻ lạnh. Trong khi đó, một kẻ hở đang hình thành trong hàng ngũ các thượng kị sĩ. Họ đang rất bất mãn về việc thành lập đội cận vệ hoàng gia.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, một số lượng không hề nhỏ thượng kĩ sĩ đang trong hàng ngũ cận vệ hoàng gia. Bị tổn thất nặng nề, việc thiếu nhân sự của các thượng kị sĩ chỉ đào sâu mối hiềm khích giữa họ với những người đã chuyển sang đội cận vệ.
Bởi thiếu nhân sự, hiển nhiên họ sẽ không để lọt mất bất kì ai nữa. Họ đã quyết đinh rằng không có vấn đề gì với khả năng của cô và cô cũng thuộc trong những học viên họ định tuyển trong năm nay.
“Tóc đennnn!!”(Chết tiệt! Nếu đó là một lời tiến cử thì mình không thể thực hiện bất kì một hành động sau màn nào được! Nếu mình vẫn cố thực hiện và đe dọa nhỏ tóc đen bằng cách nào đó, mình vẫn phải xóa sổ tiến cử của cô ta, và lúc đó thậm chí cả sư phụ cũng sẽ thấy nghi ngờ nữa là. N-nếu sư phụ trở nên chán ghét mình, vương quốc lông tơ trong mơ... thiên đường lông tơ của mình sẽ tan tành thành mây khói mất. Mình có nên đánh cược không? Đe dọa con tóc đen đó... nhưng cái giá quá cao. Hiện tại, mình nên tiến hành thật cẩn trọng.. phải, mình chỉ cần đưa ra một thỏa thuận! Với một thỏa thuận có thể cho mình một chút lợi thế, mình sẽ đe dọa con tóc đen đó! Nó sẽ là một thỏa thuận công khai, thế nên sẽ không có vấn đề gì!)
Có một lí do rất lớn đằng sau việc Izumi được tiến cử vị trí thượng kị sĩ. Các mối quan hệ của cô. Các thượng kị sĩ đã tính toán tới thực tế cô là người bạn thân thiết của con cả các Tam Tước. Cô được đánh giá cao bởi là một hiện diện có thể đối đầu với Rudel siêu cá biệt.
Với các thượng kị sĩ đang phải đối mặt với việc sụt giảm sức mạnh, có được khả năng trấn áp con át chủ bài của đối thủ, những dragoon là một phần thưởng lớn.
“... Người không được trốn và cũng không được đe dọa cô ấy nữa.”
Sophina nhìn vào một Fina đang cố lẻn đi. Bị bắt trúng tim đen, Fina hoảng loạn, nhưng mặt cô thì vẫn vô cảm.
“Đ-đe dọa? Lời lẽ của cô làm ta thấy bị súc phạm, Sophina.”
‘Vậy sao? Chỉ cho tới một vài giây trước, tất cả những gì người muốn đe dọa cô ấy thôi. Mà, tôi có thể thấy tại sao người lại hoảng loạn... nhưng nếu người lo lắng về Rudel, tôi nghĩ chuyện sẽ tự nó đâu vào đó thôi.”
“Ohh!”
Thay đổi tư thế từ đứng sang ngồi lên giường, Fina phát ra một giọng khá kì lạ và nhìn vào Sophina. Gương mặt không cảm xúc kia gây tạo nên một áp lực buộc cô phải tiếp tục và Sophina bị dọa lui.
“N-người đã quá nóng vội. Người thử nghĩ lại xem. Cậu ấy là con trai cả của một gia tộc Tam Tước và là một bạch kị sĩ đã lập giao ước với một con rồng khổng lồ chưa ai tưng chứng chiến trước kia. Không đời nào cung điên lại gửi một người với năng lực và đáng giá như vậy ra vùng biên giới cả.”
“Ngươi có lí. Ta quên mất việc bạch kị sĩ và con rồng. Chẳng ai quan tâm cả, nhưng giá trị thực sự của sư phụ không đáng để bị ràng buộc vào mấy cái tước vị vô nghĩa đó... hmm, dù là thời đại nào thì cũng luôn có những con người tuyệt vời không bao giờ nhận được sự đánh giá xứng đáng với những gì họ có.”
Mặc kệ, Sophina trả lời vài tiếng ậm ừ sáo rỗng để thoát khỏi vụ này.
◇
‘Mình đã nhận ra sự bất lực của bản thân. Mình sẽ thực hiện một cuộc hành trình. Mọi người không cần phải tìm mình đâu.’
Nhận được lá thư từ Izumi, tay Eunius đang run lên bần nật. Không phải vì sợ hãi, mà là vì cậu ta đang cực kì tức giận.
“C-cái tên thiểu năng này!! Tên này nghĩ hắn là ai vậy chứ, bắt đầu một chuyến hành trình vào ngay cái thời điểm quan trọng như thế này!!”
Cơn thinh nộ của cậu ta cũng không nguôi ngoai được chút nào ngay cả sau khi xé nát lá thư, nên cậu ta hét lên thật to. Trước cơn thịnh nộ dữ dội từ Eunius, một vài học sinh đang bắt đầu co rúm lại.
Địa điểm hiện tại là ở căn tin và ngoài Izumi, người mang bức thư tới, Luecke cũng đang ngồi đó đọc một quyển sách. Sau bữa trưa, Izumi đã đưa Eunius bức thư Rudel đã ủy thác cho cô.
Lý do Eunius tức giận đến vậy là bởi giải đấu cá nhân đang tới sát bên. Đó là sự kiện trọng đại cuối cùng của họ, là nơi cậu có thể đối đầu với người cậu đã thề phải đánh bại, và giờ thì người đó thậm chí còn chẳng thèm ló mặt là điều gì đó Eunius không thể chấp nhận được.
“Cậu ta đúng là một tên ngốc, nhưng tham gia hay không là quyền của cậu ta.”
Luecke, người đang thản nhiên đọc sách sẽ không tham gia vào giải đấu lần này. Không, cậu ta có lý do để không tham gia.
“Tôi cũng không tham gia. Um, năm nay tôi có một vài lý do nên không tham gia được.”
“Ý cậu là gì khi cũng không tham gia hả!? Rudel sẽ phải tham gia dù cậu ta có muốn hay không! Tôi sẽ không để cậu ta chạy trốn với dáng vẻ đắc chí đâu!”
Lý do Luecke không thể tham gia nằm sâu trong chính giải đấu. Hơn nữa, đó là do Rudel nên Luecke không thể tham gia. Tuy nhiên, mấy chuyện như thế chẳng liên quan gì tới Eunius. Với sự vắng mặt của Rudel, cậu nghĩ giải đấu lần này sẽ trở nên nhàm chán.
Izumi nhìn vào hai người họ và thở một hơi dài. Nhặt lại các mảnh vụn của lá thư, cô bỏ chúng vào túi đồng phục của mình.
“Rudel đâu có viết cậu ấy không tham gia đâu. Mình chắc chắc cậu ấy sẽ trở lại sớm thôi.”
Mặc dù tự nói vậy, Izumi nhớ lại Rudel đã trễ buổi lễ tuyển chọn. Với Rudel, nếu có thứ gì đó có giá trị hơn giải đấu cá nhân, liệu cậu ta có tham gia? Hơn tất cả, cô cảm thấy khá hiếu kì về nguyên nhân khiến cậu ấy tuyên bố về sự bất lực của bản thân.
Cô đợt nhiên nhớ lại những lời phàn nàn của Rudel.
‘Bí kĩ không hoạt động.’
“... Ah, chuyện này có khi sẽ tệ lắm đây.”
“Là sao?”
Vai Izumi rũ xuống khi cô nhớ lại cách cư xử của Rudel và khi chắp vá các sư kiện lại với nhau. Cô thậm chí còn chưa bao giờ hình dung nổi cậu ta sẽ biến mất chỉ vì kĩ năng vuốt ve rồng không hoạt động tốt.
Nhưng với Rudel, chuyện đó không phải rất khả thi sao? Ngay khi cô giải thích những sự kiện gần đây với hai người kia, Luecke bỏ quyển sách xuống trong khi Eunius lại bắt đầu run rẩy trong cơn tức giận lần nữa.
“Để xem. Nhìn vào kết quả thì nó hợp lý đến vô lý. Nói đi cũng phải nói lại, mình cũng khá bất ngờ khi kĩ năng vuốt ve rồng của cậu ta lại không hiệu quả đấy. Từ những gì mình nghe được thì có vẻ em gái cậu ta, Lena cũng có thể hạ gục được con xích long đó.”
“C-cái tên đần thối... chúng ta phải ngồi đây tức giận còn cậu ta lại đi củng cố kĩ năng vuốt ve thôi á!? Giờ có phải là lúc cho chuyện đó đâu chứ! Quan tâm tới giải đấu thôi cho tôi nhờ!”
“Mình đồng ý bằng cả trái tim.”
◇
Trong khi ba người kia đang lo lắng cho cậu, Rudel đã hoàn thành hết các thủ tục giấy tờ với phía học viện để thực hiện chuyến hành trình. Vuốt ve nhiều loại thú vật khác nhau và đọc Làm Thế Nào Để Vuốt Ve Một Con Rồng, đó là một bài tập huấn không có bất kì định hướng rõ ràng nào. Cậu ta vừa bước đi vừa ngẫm nghĩ bản thân còn thiếu điều gì.
“Mình thiếu sót cái gì chứ? Mình có kĩ thuật. Mình có yêu mến Sakuya. Vậy đó có thể là thứ gì...”
Khi Rudel nghiêm túc nghiền ngẫm về điều đó, nhìn theo một hướng khác, chắc chắn điều đó cũng không có vấn đề gì mấy. Nhưng bản thân cậu ta lại quá nghiêm túc. Cậu ta thực sự lo lắng.
Khi Rudel đang đi, có ba hiện diện đứng ra chắn đường cậu ta và lên tiếng. Mặc những bộ đồ khác với thường ngày, đó là Fina, Sophina và Mii. Những cận vệ khác chỉ đơn giản là đang che giấu sự hiện diện của họ và ẩn nấp một cách khéo léo.
“Anh trông không được ổn lắm, sư phụ.”
“Tôi nói rằng tôi không phải sư phụ của em mà. Hơn nữa, tôi vừa nhận ra được sự bất lực của bản thân. Không đời nào tôi lại có thể nhận một học trò được.”
“Hmph, anh nghĩ anh có thể chạy trốn với lý do đó được bao lâu chứ? Em nghe rằng anh đã được truyền dạy một bí kĩ. Với em, không một ai có thể sánh bằng anh cả, không phải là sẽ lạ lắm nếu một bậc thầy như anh lại không có cho mình một truyền nhân hay sao.”
Khi Fina thuyết phục vậy, Rudel quyết định rằng cô ấy cũng có lý. Cậu không hề có ý định nhận học trò, nhưng đúng là cậu có học được bí kĩ thật. Trong trường hợp đó, cậu nghĩ rằng chỉ cần đơn giản là cho Fina cảm thấy cậu không hề đủ tư cách để nhận học trò.
“Được thôi. Nhưng tôi không thể chấp nhận một bản thân hiện tại. Tôi phải leo lên những đỉnh cao vĩ đại hơn nên tôi không có khả năng nhận học trò được. Em có hiểu tôi ý tôi đang nói không?”
Nghe những lời của Rudel, Fina tin chắc vào chiến thắng của mình trong vô cảm.
“Sư phụ, anh sẽ không bao giờ đạt tới đỉnh cao nếu cứ như thế đâu.”
“Sao chứ?”
“Em thừa nhận anh là một nhân tài hiếm có, dù sao thì anh cũng đã hồi sinh lại một kĩ thuật thất truyền cả trăm năm nay. Nhưng hãy xem xét lại. Theo cách mọi chuyện đang diễn ra hiện tại, chúng sẽ lại thất truyền lần nữa. Thậm chí nếu có một ai đó có cũng khao khát sự vĩ đại như anh, liệu họ có thể đạt được thành tựu như của anh hay...”
“Và em đang cố nhắc đến điều gì vậy?”
“Để em nói thẳng luôn. Sư phụ, anh đang phạm phải sai lầm đó! Nếu anh không để những thành tựu của anh được truyền lại và phát triển, anh sẽ không bao giờ vươn xa hơn được nữa. Các kĩ thuật đó được tạo ra để truyền lại từ người này sang người khác chứ không phải chỉ để mục rữa trong tay của anh. Nếu ngài ấy, Marty-sama thấy anh như hiện giờ thì ngài ấy cũng sẽ than thở cho xem. Khi cuối cùng cũng có một người thừa kế đạt được những thành tựu của ngài ấy, và rồi người đó lại đi không nhận học trò... anh tự thấy xấu hổ đi.”
Rudel không hiểu tại sao cô ấy lại nổi giận, nhưng những lời của Fina đã để lại một ấn tượng sâu đậm cho cậu. Cậu nghĩ về những cảm xúc mãnh liệt, tha thiết mà Marty đã để lại qua quyển sách. Cậu đã hiểu nhưng mà là hiểu lầm. Chắc chắn Marty muốn chúng được truyền lại...
Sự thật lại đơn giản hơn nhiều. Marty chỉ đơn giản là mong muốn bất tử hóa tình yêu với con rồng của ông thông qua quyển sách mà thôi. Ông ta đã làm rất nhiều thứ và cũng viết chi tiết về các kĩ thuật nữa, nhưng ông cũng nhấn mạnh từ ngữ với con rồng của ông, ở phần đầu và phần cuối, ông viết tình yêu là thứ tối quan trọng nhất. Ông không hề có một chút suy nghĩ gì cho thế giới sau này.
Nếu ông thực sự có ý định như vậy, ông chắc chắn sẽ báo cáo những kĩ thuật cao cấp đó lên cho chính quyền. Fina đã chú ý đến điều đó, nhưng cô cố tình nói dối để lừa phỉnh Rudel.
“T-tôi hiểu rồi. Em đã đúng. Tôi không thể để chúng bị sụp đổ ngay tại đây được. Tôi phải đáp lại kì vọng của Marty-sama!”
“Đúng đó, sư phụ!”(Yay, anh ấy siêu lòng rồi. Sư phụ đúng là dễ dụ quá mà.)
Trong lòng, Fina đang uống mừng chiến thắng của mình, nhưng những lời của Rudel khiến cô rơi vào bàng hoàng.
“Vậy từ giờ trở đi, vì em đã là học trò của tôi, tôi sẽ gọi em là Fina trong tất cả những dịp không cần chú trọng lễ nghi. Ngoài ra, tôi cũng đã lên kế hoạch sử dụng chuyến đi này để huấn luyện. Em sẽ đi với tôi.”
“Eh? U-um, sư phụ, em tới là để mang anh về...”
“Không nói nhiều! Câu trả lời duy nhất mà em được phép trả lời là vâng. Giờ, theo tôi!”
“...Vâng.”
Fina bước theo sau Rudel, và ngoái nhìn hai người kia đang bị bỏ lại trong sự chết lặng. Từ ban đầu, đây là một cuộc gặp để đưa Rudel về. Họ không hề có chút chuẩn bị nào cho chuyến hành trình hết.
“Chúng ta làm gì với vụ này giờ?”
Nhìn vẻ mặt của lo lắng của Mii, Sophina chỉ muốn khóc òa lên. Cô không thể cứ hét lên ‘Làm như tôi biết á!?’ thế nên Sophina quyết định thương lượng với Rudel... và như kết quả, quyết định cuối cùng là bốn người bọn họ sẽ đi du hành cùng nhau.
Link eng: https://yoraikun.wordpress.com/2017/05/29/dragoon-79/
Link jap: https://ncode.syosetu.com/n9264bj/79/
⁑__________________________________⁑
Có ai đọc Hige Wo Soru. Soshite Joshikosei Wo Hirou chap 7 chưa, drama to quá, nhưng không quan trọng ai là người đến trước, quan trọng nhất ai là người cuối cùng thôi nên tôi vẫn thuyền jk.