Dragoon

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

31 200

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

9 77

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

(Đang ra)

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Antai (安泰)

Cố lên nhân vật chính! Cố cho đến ngày tên của mình được quyết định nhé!

323 15702

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

282 7377

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

17 138

Part 1 - Chương 59. Nhân vật chính và kẻ tội đồ.

►Chương 59. Nhân vật chính và kẻ tội đồ.

Trans: \__Tuấn Cpu__/

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.

⁂_______________________________⁂

Rudel và Aleist đã an toàn trở về học viện nhưng chức nghiệp họ nhận được lại không như mong muốn. Trong khi Rudel nhắm đến việc trở thành một Dragoon giờ lại thành một Bạch Kị Sĩ và có vẻ như ai đó đã đạp đổ kế hoạch có được danh hiệu anh hùng của Aleist, giờ đây cậu đang trên con đường trở thành một Hắc Kị Sĩ... với những biến cố không mong muốn đó, cả hai người họ bắt đầu tìm kiếm các tài liệu thông qua kho lưu trữ của học viện.

Hắc Bạch Kị Sĩ mang định mệnh phải đối đầu nhau. Họ đã điều tra trong khi tin tưởng vào lời nói đó của nữ thần, nhưng kết quả lại cho thấy một sự thật hoàn toàn phản bội niềm tin của họ.

“... Oy, đồ não bánh flan. Những tài liệu này chép lại những chuyện hoàn toàn không liên quan gì đến một trận đấu định mệnh hết.”

Aleist lườm cựu nữ thần qua khe hở của núi sách cậu đã chất trên bàn thư viện.

“L-lạ thật. Nhưng ta đã nhìn dòng lịch sử trải qua bằng chính đôi mắt của mình, thế nên thông tin của ta đáng tin hơn bất kì cuốn sách nào khác!”

Cựu nữ thần khẳng định mình chắc chắn đúng, nhưng trong lúc đó, cũng đang bao quanh bởi một núi sách như Aleist, Rudel đưa ra một sự điều chỉnh.

“Ở đây chắn chắn có ghi lại một cặp anh em, Bạch Kị Sĩ và Hắc Kị Sĩ đã chiến đấu với nhau vì nhiều vấn đề liên quan đến thành lập vương quốc Courtois. Nhưng hơn cả thế, chúng cũng ghi lại việc họ có một khoảng thời gian hòa thuận trước đó. Nó nói rằng vấn đề thừa kế và sức ép từ mọi người xung quanh mới là nguyên nhân cho cuộc tranh chấp giữa họ.”

Rudel tổ chức lại thông tin của cuốn sách trên một mảnh giấy. Cậu viết về hai kị sĩ, một người được mệnh danh là Bạch Kị Sĩ và người còn lại là Hắc Kị Sĩ.

Vị Bạch Kị Sĩ là một kị sĩ mang trên mình một thanh kiếm và một tấm khiên lấp lánh ánh sáng. Vị Hắc Kị Sĩ trang bị cho mình một thanh kiếm mỗi tay và chiến đấu với phong cách song kiếm. Tất nhiên đó chỉ là phong cách chiến đấu của Hắc-Bạch Kị Sĩ thời đó nhưng nó cũng là thông tin, Rudel viết lại tất cả những gì cậu có thể tìm thấy.

“D-dù sao thì số phận chỉ quan tâm đến kết quả thôi! Ta biết rõ là mình đúng nên cứ đi mà chuẩn bị tinh thần đánh nhau đi! Ah, nhưng vị Hắc Kị Sĩ ngồi đằng kia đang còn-là-tập-sự cơ mà. Thật đáng thương làm sao.”

Nữ thần cười toe toét khi nhấn mạnh phần “còn là tập sự” trong phần danh hiệu của Aleist. Phản ứng với lời của nữ thần, Aleist hét thẳng vào mặt cô.

“Im miệng, cái đồ cựu nữ thần não-bánh-flan! Kể từ lúc bị hạ bệ khỏi cái chức vị nữ thần đó, cô chỉ còn là một con não phẳng bất tài vô dụng. Không, kể từ lúc được Rudel chăm sóc, cô không làm cái quái gì ngoài ăn với ngủ, nên cô còn tệ hơn cả thế nữa.”

“W-waaaah. Rudel, hắn ăn hiếp ta!”

Trong khi cựu nữ thần bám vào Rudel với hai hàng nước mắt, cậu đưa một cái bánh ngọt đã mang theo trước đó và vuốt ve đầu cô, rồi Rudel trở về với công việc.

“Đang ở trong thư viện đó, nên hai người giữ trật tự đi. Đây, ăn bánh nè.”

“Yay!”

Cựu nữ thần lao vào cái bánh ngọt trông rất ngon lành kia. Nhìn thấy tình trạng của cô hiện giờ, Aleist nghĩ thầm.

(Con bà bà cựu nữ thần chết bầm này bị thuần hóa rồi.)

Aleist cũng trở lại công việc của mình và tìm kiếm thứ này thứ kia, nhưng cậu mang một mối lo ngại khi làm việc với một chức nghiệp không hề tồn tại trong game. Các chức nghiệp có nhiều con đường khác nhau để đạt được. Nếu một ma pháp sư học tập về kiếm thuật thì họ sẽ trở thành kị sĩ cổ ngữ, và nếu một kị sĩ có được kĩ năng ma thuật thì kết quả cũng tương tự.

Nếu một ma pháp sư tiếp tục theo đuổi con đường ma thuật của mình, họ sẽ nhận được chức nghiệp đại ma pháp sư. Họ sẽ mang theo những kĩ năng từ các chức nghiệp mình đã trải qua nhưng Aleist không hề biết đặc điểm của chức nghiệp Hắc Kị Sĩ bí ẩn này.

Theo các tài liệu, cậu phải sử dụng song kiếm và điều khiển sức mạnh của bóng tối, nhưng với Aleist, sức mạnh bóng tối là cái quái gì!? Là tất cả những gì cậu có thể nghĩ. Trở nên quá hiếu kì đến mức không chịu nổi nữa, cậu cố thử hỏi cựu nữ thần. Nhưng câu trả lời thì tệ hết biết.

“Cái người phát sát như paaah và làm pwaaaah! là Bạch Kị Sĩ, còn Hắc Kị Sĩ thì tạo nên cái bóng làm Swuuuuuush, rồi, đó là tất cả những điểm quan trọng đó.”

Cả Aleist lẫn Rudel đều ngớ người trước những lời của vị cựu nữ thần. Đó là lí do tại sao họ lại tự thân vận động.

Và thứ mà họ tiếp tục tìm ra chính là lịch sử thành lập của Courtois, nhưng không có bất kì ghi chép nào về cuộc chiến giữa Hắc Bạch Kị Sĩ vào thời đó cả. Hoặc đúng hơn, cảm giác như Vương quốc Courtois cố tình ngó lơ điều đó.

Hắc Kị Sĩ, người đã thành lập vương quốc là một chuyện nhưng anh trai của ông ta là một Bạch Kị Sĩ. Chức nghiệp của họ đã trở thành chức nghiệp của hoàng gia, thế nên có thể nói hình tượng của họ cũng đã được thần thánh hóa. Một vài sự thật đã bị che lấp đi và cả Rudel lẫn Aleist đều không hề để ý đến điều đó. Rudel hầu như rất ít chú tâm vào những thứ không liên qua đến Dragoon và Aleist thì có xu hướng đối chiếu những những cảm xúc và thông tin mình biết được trong game với thế giới này, thế nên bạn có thể nói không gì cứu vãn được tình huống này.

“Lí do điều đó không hề lan truyền ra như một câu chuyện cổ tích có khi là vì nó liên quan đến việc thành lập vương quốc chăng? Không, nếu trong trường hợp đó thì ngược lại, nó sẽ lan truyền rất rộng rãi mấy phải chứ.”

Aleist trả lời tiếng lẩm bẩm của Rudel.

“Có phải họ muốn che dấu việc vương quốc được thành lập chỉ bởi vì mối thù hận của một cặp anh em không? Nhưng trong trường hợp đó thì họ chỉ cần làm cho Bạch Kị Sĩ trở thành một gã xấu xa là xong, nhưng nếu phải nói thì Bạch Kị Sĩ nhìn giống như người tốt hơn.”

Trong khi hai người họ đang vắt óc suy nghĩ, cựu nữ thần, người vừa chén sạch cái bánh ngọt giải thích với một vẻ mặt đắc thắng.

“Hmm, tên Hắc Kị Sĩ đó thực sự là một đứa em trai tốt, thế nên hắn sẽ thẳng tay thanh trừng không thương tiếc bất kì gã nào dám viết một quyển sách miêu tả anh trai hắn là người xấu! Mùi yandere nồng nặc quanh hắn luôn, ta và mấy nữ thần khác đã cược gấp đôi bình thường về vụ này đó.”

“T-thật kinh khủng.”

“Cậu hiểu yandere là gì phải không Rudel?”

Thấy hai người kia đang rất ấn tượng với lời của mình, cựu nữ thần tiếp tục giải thích về thời đại đó. Cả hai anh em đều là những quý tộc có sức ảnh hưởng, họ đã leo lên được vị trí đó bẳng cách nâng đỡ lần nhau. Và khi thời kì chiến tranh nổ ra trên lục địa, tài năng của họ đã thực sự nở rộ.

“Nói cho hai người nghe, hai người đó trên chiến tuyến nhìn cựcccc kì ngầu luôn! Và sau một thời gian, chiến tranh cũng tới hồi kết. Đâu khoảng thời gian đó, cha họ cảm thấy đã trị vì đủ lâu nên ông ấy muốn chọn ra một người thừ kế. Rồi cũng lúc đó họ đến chỗ ta.”

“Và đó là lúc cô biến họ trở thành Hắc và Bạch Kị Sĩ? Rồi một thời gian sau họ bắt đầu đánh nhau. Nhìn không giống như định mệnh đã phải làm bất kì điều gì hết.”

Rudel có vẻ như nghĩ rằng chẳng có điều gì giống như mối thù định mệnh ở đây cả, Đối lập, Aleist có một suy nghĩ khác.

(Ban đầu, mình và Rudel cũng có cãi nhau một ít. Mình là nhân vật chính và Rudel là dạng nhân vật lót đường. Nhưng bây giờ nếu nói mọi chuyện hoàn toàn đảo ngược thì cũng đúng... có khi nào những chức nghiệp này có liên quan đến thiết lập của trò chơi không? Trong trường hợp đó thì có thể nói mình và Rudel cũng có một phần nào định mệnh phải chiến đấu với nhau.)

Sau khi nhìn vào gương mặt Rudel, Aleist tạm thời giữ những suy nghĩ đó cho riêng mình. Cậu chắc chắn sẽ đối đầu với Rudel trong giải đấu sắp tới, nhưng lại không hề có ý định chiến đấu tới chết. Hoặc Aleist nghĩ vậy.

Sau đó, cậu tiếp tục việc đang dang dở của mình, nhưng mệt mỏi vì cuộc nói chuyện vừa rồi, cựu nữ thần đã ngủ gục trên bàn. Rudel đóng quyển sách lại trong khi nói với Aleist.

“Hôm nay nghỉ tại đây thôi, Aleist.”

“Ư-ừm.”

Aleist cuối cùng cũng để ý đến những sự kiện trong game và cái tình huống đã thay đổi này.

Trong khoảng thời gian họ hoàn thành việc nghiên cứu về chức nghiệp của mình, một tháng đã trôi qua. Kết luận của họ là sẽ che dấu hết toàn bộ các vấn đề liên quan đến Hắc và Bạch Kị Sĩ.

Không có nguyên nhân nào để họ phải khiến mình trở nên quá nổi tiếng như vậy cả, và Rudel quyết định rằng công bố có một chức nghiệp liên quan đến sự thành lập của vương quốc sẽ cản trở những kế hoạch trong tương lai của cậu. Rudel muốn trở thành một Dragoon và Aleist đặc biệt không muốn mình quá nổi bật. Với cuộc chiến tranh sắp tới, Aleist đã có những cách thức để sống sót trong tâm trí mình.

Cậu muốn tránh vấn đề Hắc Kị Sĩ lộ ra ngoài và khiến cậu ta bị gửi ra chiến tuyến. Aleist muốn tránh tất cả những vấn đề bất thường nào đó có thể xảy ra. Cậu không nghĩ gì ngoài chuyện chiến đấu với trùm cuối và giành chiến thắng một cách an toàn.

“Bên cạnh đó, cậu đã nói là muốn nâng cao kĩ năng võ thuật đúng không, Aleist?”

Khi Aleist đang lạc lối trong những suy nghĩ của bản thân, Rudel, người gần đây thường xuyên ở bên Aleist tới tận tối muộn lên tiếng. Họ đang trên đường tới thư viện. Không cần phải đến đó để tìm hiểu về chức nghiệp nữa, lần này họ định sử dụng thư viện theo cách bình thường như bao học sinh khác.

“Tôi chắc chắn đã nói vậy, nhưng tôi không thể nào chấp nhận nổi cái kĩ thuật chiến đấu hèn nhát đó của cậu. Sao cậu cứ nhắm vào mắt người ta một cách tự nhiên như vậy chứ? Đúng là chơi bẩn.”

“Người dạy dỗ tôi là một cựu lính đánh thuê mà. Các động tác đó đã khắc sâu vào tận sương tủy rồi nên tôi cứ bất giác làm vậy mà không kiềm chế được. Dù sao thì tôi đã tìm kiếm được một vài người có kĩ năng võ thuật phù hợp với yêu cầu của cậu đó.Tôi đã nhờ họ đợi đằng kia kìa.”

Rudel đã chuẩn bị rất kĩ, nhưng Aleist đặc biệt không tin tưởng cậu khi liên quan đến những chuyện như thế này. Chuyện là Rudel luôn luôn gây nên chuyện khi cậu ta cố làm chuyện gì đó. Cậu ta gây chuyện nhưng không bao giờ có ác ý nên khiến sự việc càng nhức đầu hơn.

“... Yêu cầu của tôi là võ kĩ đó phải mạnh mẽ và nhìn phải thật ngầu. Và tuyệt đối không phải thứ gì đó hèn nhát đâu đấy, tôi thích thứ gì đó chính trực cơ.”

“Cứ để tôi lo! Bảo đảm võ thuật của họ mạnh đáng kể đó, và truyền thống liêm chính đã khắc sâu trong cả tâm trí lẫn kĩ năng của họ, hơn nữa họ cũng rất ghét sự hèn nhát. Đến đây đi, mọi người.”

“Eh? Mọi người?”

Nói vậy, Rudel gọi những người sẽ hướng dẫn Aleist. Họ là học viên, đúng hơn là những học viên năm cuối. Tầm vóc cao lớn với cơ thể cứ như đang mặc một bộ giáp làm bằng cơ bắp vậy. Với các điểm đáng sợ đó... họ là những người đàn ông của tộc hổ. Trang phục của họ có thể khiến bạn nhầm lẫn với bọn tội phạm ở thời hiện đại, và họ là những người mà Aleist rất sợ phải dính dáng tới.

“Chúng tôi chỉ cần huấn luyện gã này thôi đúng không, Rudel-san? Khi xong việc, cậu sẽ hoàn thành lời hứa của mình đúng không?”

Người hổ to lớn nhất nhìn vào Aleist trước khi tìm kiếm sự xác nhận từ Rudel. Không thể nuốt trôi nổi tình huống này, Aleist chỉ có thể dáo dác nhìn xung quanh với sự lo lắng tột cùng.

“Đừng lo, tôi đã được sự cho phép của Izumi rồi. Khi các anh dạy võ kĩ cho Aleist xong, tôi sẽ chiến đấu với các anh và nếu thua, tôi hứa sẽ trở thành chủ nhân của các anh. Tôi thề với tất cả danh dự của mình.”

Trước những lời của Rudel, Aleist chốt lại vấn đề kì lạ cậu vừa nghe thấy.

“K-không phải quá kì lạ sao!? Sao Rudel lại trở thành chủ nhân của các người nếu cậu ấy thua chứ!? Không phải bình thường thì phải ngược lại mới đúng sao? Mà khoan đã, có chuyện gì với cái lời hứa đó vậy trời!?”

Những người đàn ông tộc hổ trừng mắt và đe dọa cậu ta.

“Ngươi không hiểu Rudel-san tuyệt vời đến mức nào sao hả!?”

“Nghe cho kĩ đây, Rudel-san là đấng cứu thế của bọn ta!”

“Làm như... làm như một tên như ngươi có thể hiểu được cảm giác của bọn ta ấy!”

“Kệ hắn, đây là vấn đề quan trọng sống còn tới sự tồn vong của tộc hổ. Aleist đúng không? Ta không cần ngươi phải hiểu, nhưng nghe cho kĩ đây... nếu nhà ngươi không nhấc mông lên mà học võ kĩ cho đàng hoàng ta sẽ cho ngươi chầu ông bà tổ tiên ngay-lập-tức, thế nên chuẩn bị tinh thần đi, đồ tạp chủng!!!”

Và cứ như thế, Aleist đã bị túm cổ và vác đi bởi các người đàn ông tộc hổ. Rudel nhìn cậu ấy với một nụ cười tươi rói và vẫy tay chào.

“Cố lên, Aleist.”

Trong khoảnh khắc ấy, Aleist thấy một con quỷ mang tên Rudel.

⁑__________________________________⁑