►Chương 58. Câu chuyện của cựu nữ thần (phần 2).
Trans: \__Tuấn Cpu__/
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
⁂_______________________________⁂
Nữ thần đang tìm một ngôi nhà cho mình, giờ đã quá trưa, cô bắt gặp Izumi trong kí túc xá nữ. Với một nữ thần vừa khóc vừa cầu xin được cứu rỗi, Izumi lau các vết dơ bám quanh miệng cô và đưa quần áo đi giặt ủi. Và rồi dạ dày cựu nữ thần gầm tên một tiếng đầy tráng lệ.
Đây là câu chuyện học đường của một vị nữ thần như thế...
◇
Với một nữ thần với dạ dày đang gầm gừ đòi ăn, Izumi dẫn cô tới căn tin kí túc xá nữ. Cái cách cô nắm tay dắt nữ thần đi khiến người ta liên tưởng tới hình ảnh của một bậc phụ huynh. Cựu nữ thần nhìn xung quanh một cách lo lắng khi cô thể hiện sự thích thú với nhà ăn này, nó khác với bên kí túc xá nam.
“Cái gì thế này!? Bên kia không có mấy cái bánh hay đồ ngọt ngay chỗ đó! Bánh flan ở đây thậm chí còn được phủ một lớp kem bên trên nữa! Ah, nhưng cái bánh ngọt đằng kia cũng ngon nữa.”
Nhìn nữ thần phấn khích nhìn xung quanh, Izumi nở một nụ cười ấm áp rồi gọi bữa ăn trưa cùng một chiếc bánh ngọt. Không như kí túc xá nam, đồ ăn được phục vụ ở đây có vẻ ngoài rất bắt mắt và các chi tiết được chuẩn bị rất cẩn thận. Nhưng ngạc nhiên thay, hầu hết các món trong menu đều là những món khá khuôn khổ, thứ những người ở thế giới kia sẽ không muốn bị bắt phải ăn chúng.
Cả hai tìm thấy một bàn trống và ngồi vào vị trí của mình. Cựu nữ thần bắt đầu ăn, đúng như mong đợi, cô lại làm bẩn hết cả vùng quanh miệng mình.
“Ở đây, đồ ăn đậm đà và các món rất đa dạng nữa, cũng không quá tệ... cái bánh này ngon ngọt quá đi mất. Mấy món kẹo đứa trẻ Aleist mang tới không sánh bằng một góc với thứ này. Từ bây giờ, mình sẽ đặt ra một tiêu chuẩn về chất lượng và... ah, mình không còn ngôi đền nữa rồi.”
Khi nữ thần trong vòng lẩn quẩn hết vui sướng lại tới buồn rầu, Izumi thỉnh thoảng lau chùi đồ ăn trên mép cô.
“Tôi đã nghe kể phần nào đó từ Rudel rồi. Dù không hiểu lắm nhưng chắc cô gặp nhiều vấn đề rồi nhỉ... tôi có thể biết tên cô không?”
“Tên?... Ta không có bất kì cái tên nào hết.”
Má phồng tròn lên vì bánh, cô tiếp tục cuối xuống trong khi trả lời. Ngay từ ban đầu cô đã không có một cái tên, có lẽ vì cô không bao giờ quá quan tâm tới nó và một phần là do Rudel chưa nghĩ đến việc đặt tên cho cô ấy. Khi cô nói điều đó, Izumi thở dài.
“Quả là rất giống Rudel nhỉ. Tôi sẽ nhắc nhở cậu ấy nhưng khi nào cô có tên thì nhớ nói với tôi nhé.”
Trong khi Izumi vẫn không hiểu câu chuyện của Rudel hay việc cựu nữ thần là như thế nào, có lẽ điều đó cũng không quá bất thường. Ai có thể tin một cô gái trẻ dính đầy vụn bánh ngọt quanh miệng kia là một nữ thần cơ chứ?
“Bây giờ thực sự rất trễ rồi. Thực sự xin lỗi nhưng bây giờ tôi phải đến lớp học rồi, tôi sẽ dẫn cô tới lối ra nhé. Đồ của cô sẽ được đưa cho Rudel sau. Và cô có thể giữ bộ đồ đang mặc đó luôn.”
Từ câu chuyện của nữ thần, Izumi nhận ra rằng Rudel không chuẩn bị quá kĩ lưỡng về quần áo cho cô ấy, thế nên cô quyết định tặng một vài bộ của mình. Thật tử tế làm sao... trái tim vị cựu nữ thần rung động, khi thấy lối ra kí túc xá nữ, cô tách ra với Izumi. Quên hết mục đính chính ban đầu, căng da bụng chùng da mắt, giờ đây cô tìm một chỗ ngủ.
“Có chỗ nào mình có thể ngủ không nhỉ?”
Vẫn còn ám ảnh Fina trong kí túc xá nữ, cô tìm một cái ghế dài cách xa kí túc xá. Buổi trưa đã qua nhưng ánh mặt trời vẫn còn ấm áp dễ chịu, mí mắt nữ thần nặng trĩu...
“Chúc ngủ ngon...”
Cuối cùng cô ngủ thiếp đi.
◇
“H-huh? Trời tối mất rồi! Tới giờ ăn tối!”
Cựu nữ thần thức giấc bởi tiếng chuông báo thức mang tên dạ dày nhưng trời đã chạng vạng tối. Đã quên sạch sành xanh mục tiêu chính của mình, cô cố tìm đường trở về kí túc xá nam, nhưng... vì trời khá tối, nhìn mọi thứ có hơi khác, cô lạc đường lần nữa.
“Như mình nhớ thì mình phải đi đường này... không, cũng có thể là đường này luôn. Urrgggh.”
Cựu nữ thần nhìn như sắp khóc một lần nữa. Nhưng ở đó, một vài bán nhân xuất hiện xung quanh cô ấy. Trong bóng tối của khuôn viên học viện, đôi mắt của các bán nhân như thể phát lên ánh đỏ khiến cô sợ hãi. Nhìn xung quanh để xem có chuyện gì xảy ra...
“Ah, người này có mùi của chủ nhân... làm gì bây giờ, tôi không nghĩ mình để cô ấy đi đâu.”
“*ngửi*, đúng là mùi của Rudel-sama nè.”
“Mùi của người đàn ông mạnh mẽ...”
Ness từ bộ tộc Hắc Miêu xuất hiện như thể bước ra từ bóng tối rồi các cô gái từ tộc Hổ điềm tĩnh bước theo sau. Ness đưa ra một tuyên bố đáng sợ với gương mặc khả nghi còn các cô gái tộc Hổ cao hơn hai mét đứng xung quang nữ thần. Có lẽ vì sợ hãi trong cuộc nói chuyện về mùi hương của họ, vị cựu nữ thần vừa run rẩy vừa tìm đường trốn thoát.
Khi đang cố làm vậy, lần này, bạch miêu Mii nhìn vào cô trong khi nói.
“Ah, người này là thú cưng của Rudel-sama vừa đến hồi chiều nè. Công chúa nói cô ấy là một môn đệ nên chúng ta phải đối xử có phần nghiêm khắc để cô ấy biết thân biết phận. Cô ấy đã làm ồn lên hết nên tôi nhớ rất rõ.”
Mình được cứu rồi! Nữ thần nghĩ, nhưng các bán nhân lại phản ứng ngược lại mong muốn.
“Thú cưng! Trong khi ngài ấy đã có một nô lệ như tôi đây, thứ phụ nữ này lại đứng bên cạnh Rudel-sama... thật không thể tha thứ.”
“Hiểu rồi, vậy ta chỉ cần đánh bại ả rồi giành lấy vị trí đó là được.”
“Tuyệt lắm boss! Chị đúng là thiên tài!”
“Chuyện này không phải lạ lắm sao! Ý tưởng đó chắc chắn là sai lầm. Quan trọng hơn, Rudel-sama đã làm cái quái gì vậy hả!? Anh ấy đã làm gì để mọi chuyện thành ra như thế này... nè, mèo trắng, sao cô không cứu ta!?”
“... Nhưng công chúa bảo tôi phải nghiêm khắc với cô...”
“Hả!? Cô thân với con nhỏ thô lỗ đó á!? Ả định ám ta tới tận lúc này... với tốc độ này, mình sẽ bị giết mấttttt!!!”
“Ta không để cô trốn thoát đâu!”
“Đuổi theo cô ấy!”
“Tới giờ săn rồiiii!!!”
Không quan tâm đất trời gì nữa, cựu nữ thần chạy như bay. Nhưng với các bán nhân, những người phụ nữ từ các tộc thú nhân thực sự có tốc chạy cực kì tốt, kể cả khi nữ thần chạy bán sống bán chết đi chăng nữa, khoảng cách giữa họ ngày càng bị rút ngắn. Thứ cô nhớ lại lúc này là những ngày con người còn tôn thờ cô, nhưng rồi bởi sự oán giận vô cớ của Hắc Kị Sĩ, người ta không còn đến đền thờ nữa... những hình ảnh đó lướt nhanh qua tâm trí cô.
“Có cái quái gì với mấy người vậy hả!? Đừng có đến gần ta!!!”
Cứ như thiêng đàng đã mỉm cười với lời cầu nguyện của cô, các bán nhân đột nhiên kìm lại sự khát máu và giảm tốc độ. Khi nữ thần tự hỏi chuyện gì đã xảy ra và quay lại, đầu tiên là Ness rồi tới các cô gái từ tộc hổ đang chỉnh lại trang phục của mình. Cử chỉ của họ như rằng họ rất quan tâm tới vẻ ngoài của mình. Cựu nữ thần nhìn xung quanh để tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Khi thấy cô không trở về, Rudel đã đi tìm và thấy cô trên đường đi.
“Vậy ra cô đang ở đây. Tôi đang tìm cô đó.”
“U-uwaaaah!!!”
Cựu nữ thần khóc òa lên khi cô nhảy vào người Rudel. Rudel vuốt đầu cô. Khi cậu để ý đến Ness và những người khác, cậu đã hiểu lầm. Cậu đã nghĩ rằng những cô gái yểu điệu này đã dẫn đường cho cựu nữ thần đang lạc đường...
“Có vẻ tôi đã gây nên vài rắc rối rồi. Tôi thực sự biết ơn mọi người. Tôi biết đứa trẻ này rất ương bướng nhưng hôm nay mọi người đã thực sự giúp đỡ tôi rất nhiều.”
Nghe những lời đó, những bán nhân rất vui mừng và sau khi trao đổi thêm vài lời với nhau, họ quay đi. Rudel quay lại nhìn cựu nữ thần, có lẽ vì đã nhẹ nhõm trong lòng, cô đã ngủ trong khi vẫn bám lấy cậu. Nâng cô ấy lên như thế, Rudel bắt đầu hướng về phía kí túc xá nam.
◇
“Một cái tên?”
Cựu nữ thần đã an toàn trở về phòng của Rudel. Sau khi ăn xong bữa tối, cô nhảy thẳng lên giường Rudel và thong thả nghỉ ngơi. Ngay lúc đó Rudel đột nhiên lên tiếng như thể vừa nhớ lại thứ gì đó.
“Đúng rồi. Dù quan tâm tới nó hay không, thực sự rất khó để gọi cô. Izumi đã nhắc tôi điều đó... nên tôi nghĩ đến lúc để quyết định tên cho cô rồi.”
Nói vậy, cậu cho cựu nữ thần thấy vài cái tên được ứng cử ghi trên giấy. Cựu nữ thần nhìn vào những cái tên đó, nhưng cô cũng không thể tự quyết định được. Cô đã không quan tâm tới cái khái niệm tên từ rất lâu rồi, nhưng trước hết, cô không hiểu trên tờ giấy ghi gì. Kể từ lúc cô trở thành nữ thần, tất cả kiến thức của cô đến từ việc nhìn và nghe. Bởi vì là một nữ thần nên cũng không bao giờ được dạy.
Với một nữ thần, người có một cuộc sống vĩnh hằng, có lẽ việc đó cũng ổn thôi nhưng với cựu nữ thần này... có lẽ cô ấy đã hơi tự phụ và lượng kiến thức của cô ít hơn cả Rudel. Đúng hơn, ở vấn đề cô không thể đọc và viết đơn giản là vì cô quá thiếu thốn kiến thức. Chỉ học những thứ mình thích trong suốt những năm tháng đã tồn tại, điều đó đã trở thành một thói quen xấu của cô.
“... Ta không đọc được. Đọc chúng cho ta, tới cái nào thích thì ta chọn.”
“Vậy có thức sự ổn không đó? Tốt thôi, vậy nghe kĩ đây. Tôi đã thu thập ý kiến từ mọi người, thế nên đầu tiên ta có ‘Bà Bà’ từ Aleist, rồi có ‘Vô Dụng’ từ Luecke, thứ ba là ‘Marin’ từ Eunius, và thứ tư chúng ta có ‘Sakuya’ từ Izumi. Cuối cùng, tôi ứng cử tên ‘Mogamon’.”
“Bỏ qua Aleist! Cái thứ hai thì không cần hỏi! Cái số ba, Marin không phải là cái tệ nhất sao?”
“Có vẻ như đó là một người số một tại quán Eunisu thường hay lui tới.”
“Số một? Là như thế nào?”
“Đó là một nơi mà các phụ nữ lớn tuổi sẽ rót rựu và chăm sóc cho cô. Vì là người nổi tiếng nhất, tôi có cảm giác rằng cậu ấy nói cô có thể dành cả một gia tài cho một đêm...”
Marin là tên của một quý bà ở quán rựu Eunius thường hay lui tới. Rudel lịch sự giả thích với nữ thần tại sao bà ấy lại nổi tiếng gần đây. Và Rudel nghiêm túc khi giải thích một phần công việc của nghành công nghiệp dịch vụ về đêm, gương mặt cựu nữ thần đỏ chót và từ chối cái tên Marin với từng bó cơ trên cơ thể mình.
“T-tôi là một nữ thần! Tôi vẫn chưa về vấy bẩn! Tôi nhất quyết từ chối tên Marin! Nhất-quyết-từ-chối!”
“Cô nghĩ vậy à? Dù sao cô cũng là người lựa chọn nên cũng không giúp được gì, nhưng... tôi nghĩ chuyện đó khác với việc bị vấy bẩn mà. Còn Sakuya thì sao? Izumi là người tiến cử nó nên tôi khá thích nó đấy.”
“Tên đó thì chắc chắn đẹp rồi đấy. Nhưng nó không phù hợp với hình tượng của ta nên phải từ chối vậy. Vì đó là tên Izumi nghĩ ra nên ta đã khá do dự, nhưng hình tượng rất quan trọng với nữ thần, cậu biết đó.”
“Vậy có nghĩa tên cô sẽ là Mogamon.”
Nghe những lời của Rudel, cựu nữ thần nhảy bật ra khỏi giường để phản đối. Sao lại thành như vậy hả? Mặt cô nói lên điều đó, nhưng có vấn đề gì sao? Mặt Rudel như thể nói lên sự bối rối của cậu trước phản ứng của nữ thần.
“Tại sao ta lại thành Mogamon hả!?”
“Tôi đã nói là hãy chọn một trong năm cái tên, nếu bốn cái đầu không tốt thì hiển nhiên là cái cuối cùng sẽ được chọn rồi. Chúc mừng cô, Mogamon. Có một cái tên đúng là điều tốt.”
“Trong trường hợp đó sao không suy nghĩ nhiều hơn trước khi đưa ra mấy cái tên què quặt đó hả!!!”
Cuộc thảo luận của cựu nữ thần và Rudel vẫn tiếp diễn một hồi lâu nữa. Cuối cùng, Rudel gác chuyện này lại và việc chọn tên cho nữ thần bị hoãn lại.
Xưng hô ở chương trước sẽ sửa sau, tạm thời cứ vậy ha.
⁑__________________________________⁑
– bé khỏe bé ngoan :))— –ai đó vô nhận cháu này giùm, tôi mệt mỏi quá các bạn ạ-- The princess said she was a junior apprentice, so we have to harshly drill in the pecking order. câu này không hiểu nghĩa, câu trong chương chỉ là tôi chém. –Mogamon có lẽ là từ ghép nhưng tôi không đủ kiến thức để suy ra nó là cái gì, vả lại có biết đi nữa thì dịch hẳn ra sẽ nghe rất kì cục và đánh máy mệt lắm, còn để tiếng hán việt có khi lại thành sang chảnh nên cứ để vậy nhé, thấy có đuôi ‘on’ nên đoán chắc là liên quan gì đó tới dragon-rồng nên mấy ông cứ tưởng tượng cái tên kì cục nào đó liên quan tới rồng là được— --Ơ, ai check hộ khúc này xíu, nghiêm túc đó, không lẽ tuýp cha nội Eunius lại là.... oimeoi. Hi vọng tôi dịch sai hoặc ông eng lúc dịch quên tắt trang p*rn nên bị liệu--