Độc Vương: Khi Ta Nắm Giữ Quyền Năng Tối Thượng, Harem Mỹ Nhân Say Đắm Chẳng Rời

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Yêu anh trai thì có sao?

(Đang ra)

Yêu anh trai thì có sao?

Daisuke Suzuki

Sau sáu năm xa cách vì cái chết của cha mẹ, cặp song sinh Himenokōji là Akito và Akiko cuối cùng đã được đoàn tụ khi Akito khao khát được sống như một thành viên trong gia đình một lần nữa. Mặc dù mọi

103 37

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

55 785

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

222 3991

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

(Đang ra)

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Goji Shoji

Haruka chỉ nhận được những kỹ năng lẻ loi còn sót lại, và cậu không thể lập nhóm vì kỹ năng “Cô Độc”. Ngay cả ở Dị Giới, cậu cũng phải một mình phiêu lưu.

166 1949

Volume 1 (Light Novel) - Truyện Ngắn Tặng Kèm

Chuyến Mua Sắm Của Ba Cô Gái

Vì còn một chút thời gian trước khi con thuyền khởi hành sang Đế quốc Garnet, Caim và ba cô gái quyết định tranh thủ đi mua sắm.

“Vậy là đủ quần áo rồi nhỉ. Mình còn cần mua gì nữa không?” Millicia hỏi, ôm trong tay túi giấy đầy ắp.

“Ngài Caim đang mua nước và đồ ăn. Nếu thiếu gì thì khi qua bên kia sông, sang đế quốc, mình có thể mua tiếp,” Lenka trả lời.

Để không gây chú ý, Millicia và Lenka đều mặc quần áo đơn giản. Millicia thì để che giấu thân phận quý tộc, còn Lenka thì muốn người khác không biết cô là một kiếm sĩ. Nhưng dù có ăn mặc thế nào, vẻ ngoài xinh đẹp của cả hai vẫn khiến người đi đường không thể rời mắt.

“Cậu mua quá trời đồ lót luôn đó, Millicia. Mà toàn kiểu táo bạo. Thật là... không đúng đắn tí nào,” Tea lên tiếng trách, vẫn mặc bộ đồng phục hầu gái quen thuộc và cũng đang xách một chiếc túi.

“Thì... mình đâu còn cách nào khác. Mình đâu biết Caim thích kiểu gì đâu,” Millicia phụng phịu, siết chặt cái túi như thể đang giấu báu vật.

Cả ba chia ra để mua quần áo, chính xác là đồ lót, nên mới tách khỏi Caim. Dù là chủ đề nhạy cảm, nhưng với họ lúc này, điều đó lại mang đầy ý nghĩa riêng tư.

“Nhìn cô bây giờ thật khiến người ta buồn lòng, thưa tiểu thư... Trước đây cô thuần khiết và dịu dàng như một đóa hoa, vậy mà giờ lại chọn những món đồ... khó nói thế này.”

“Lenka cũng đâu thua kém gì! Cái váy ngủ cậu mới mua gần như trong suốt luôn á! Còn cây roi lúc nãy thì tính làm gì? Có định cưỡi ngựa đâu nhỉ?”

“Ơ... thì mình nghĩ tụi mình sẽ mua ngựa để tiện đi lại trong đế quốc, nên mang theo roi để huấn luyện nó…”

“Thế còn mấy cây nến? Dây thừng? Hay còng tay với vòng cổ hả?!”

“Á!! Cậu thấy hết rồi sao?!”

“Tôi thấy từ đầu đến cuối luôn đó!”

Tea thở dài khi thấy Millicia và Lenka tranh cãi giữa phố như hai đứa trẻ.

“Trời đất ơi, hai người có quên mình là phụ nữ không vậy? Không phải lúc nào cũng phải chủ động đâu. Dịu dàng, duyên dáng đôi khi còn lợi hại hơn.”

“Cậu cũng mua đồ lót mà, Tea. Mua gì thế?”

“He he, cảm ơn đã hỏi. Đây, nhìn nè!” Tea lấy một món đồ trong túi ra khoe.

“Cái gì đây...?” Millicia nghiêng đầu ngơ ngác. Món đồ kia có quá nhiều vải, trông chẳng giống đồ lót chút nào.

“Không phải chỉ là một mảnh vải lớn thôi à? Có hoa văn lạ ghê. Sặc sỡ ghê á. Có phải buộc lại bằng dây này không?” Lenka chỉ tay.

“Chính xác. Đây là yukata, kiểu áo truyền thống của người vùng Viễn Đông, còn xa hơn cả đế quốc mình. Người ta dùng nó làm đồ ngủ hoặc mặc trong nhà. Cửa hàng nói là mua lại từ thương nhân nước ngoài đấy. Dù che kín người, nhưng vẫn có nét cuốn hút lạ kỳ. Kiểu như vừa kín đáo mà vẫn quyến rũ ấy.”

“Vậy khi tới đế quốc rồi, tụi mình thử diện những món mới mua để xem ai chiếm được trái tim của Caim trước nhé! Dĩ nhiên, người đó sẽ là mình!” Tea tuyên bố hùng hồn.

“Tớ không thua đâu! Với cái quần lọt khe này, chiến thắng chắc chắn thuộc về tớ!” Millicia phản pháo.

“Tớ không quan tâm thắng hay thua... Tớ chỉ muốn được anh ấy... đánh nhẹ mông thôi…” Lenka thì thầm, chẳng giấu nổi khao khát.

Cả ba vừa đi vừa bàn chuyện con gái, chẳng hề biết mình đang trở thành tâm điểm giữa con phố đông người.

“Này các cô em! Nói chuyện vui quá nhỉ?” Một gã đàn ông cao hơn hai mét xuất hiện. Cơ bắp cuồn cuộn, người đầy sẹo, trông như lính đánh thuê.

“Nghe mấy cô bàn chuyện đồ lót giữa đường, tôi chỉ có thể nghĩ là mấy cô đang muốn thu hút đàn ông thôi! Nhìn mấy cô không giống gái làng chơi, nhưng nếu muốn vui vẻ thì tôi sẵn lòng!” Gã cười đểu, vừa nói vừa uốn éo mấy ngón tay trông cực kỳ thô tục.

Ba cô gái lập tức ném cho hắn ánh nhìn lạnh như băng, rồi liếc nhau và lắc đầu.

“Thật sự thì... đàn ông ngoài Caim đều vô dụng hết.”

“Đúng đó. To xác mà trông yếu xìu. So với Caim, người đàn ông lý tưởng, thì chẳng là gì cả.”

“Tớ không đời nào để gã thô lỗ như vậy chạm vào đâu. Tớ chỉ muốn được Caim dạy dỗ thôi...”

Ba cô chẳng buồn để tâm đến gã kia, quay lưng bỏ đi thẳng.

Gã kia bị phớt lờ, nụ cười đểu méo xệch. Một lúc sau, hắn mới nhận ra mình bị xúc phạm, mặt đỏ bừng vì giận.

“Lũ đàn bà chết tiệt! Tụi bây dám…áaaaa?!”

“Cuối cùng cũng tìm thấy rồi.” Gã bị đá văng đi, và thế chỗ hắn là một chàng trai trẻ, chính là người trong mộng của cả ba: Caim.

“Caim!”

“Hử? Có một gã kỳ lạ ở đây nên tôi đá hắn đi. Người quen của mấy cô à?” Caim hỏi Millicia, không thèm liếc lại gã đàn ông giờ đang... dính vào bức tường như tranh treo.

“Không! Người lạ hoắc luôn!”

“Vậy à. Tôi lo xong việc rồi. Mấy cô thì sao?”

“Tụi em mua xong hết rồi!”

“Tốt. Vậy cùng đến bến cảng thôi.” Caim nói rồi quay lưng đi trước.

Millicia và Tea nhanh chóng mỗi người nắm một bên tay anh, còn Lenka đi phía sau. Giữa khung cảnh rộn ràng người qua lại, Caim bước đi cùng ba mỹ nữ, khiến bao ánh mắt đàn ông nhìn theo mà... tiếc nuối trào dâng.

Chào Mừng Đến Với Phòng Xông Hơi Khiêu Gợi

Vì còn thời gian trước khi thuyền khởi hành sang Đế quốc, Caim và các cô gái quyết định ghé thăm một địa điểm nổi tiếng trong thị trấn, một phòng xông hơi.

“Nóng hơn mình tưởng nhiều. Mồ hôi không ngừng chảy,” Caim nhận xét khi đang ngồi trên băng ghế, lấy khăn lau trán.

“Ở Đế quốc, xông hơi là thú vui phổ biến lắm,” Millicia giải thích “Thật ra, em cũng hay đi.”

Caim, Millicia, Lenka và Tea cùng ngồi trong một căn phòng riêng, đầy hơi nóng. Cả bốn gần như trần truồng, chỉ mặc những bộ đồ tắm mỏng dính, khiến thân hình ba cô gái trở nên đầy khiêu khích. Vải áo dính sát vào da thịt vì mồ hôi, phô bày từng đường cong rõ rệt.

Caim cố ý quay mặt đi để tránh nhìn cảnh tượng quá hấp dẫn, tập trung vào những viên đá nóng giữa phòng. “Là đổ nước lên mấy tảng đá đó để tạo hơi nước đúng không? Nói thật thì mình không hiểu tại sao mọi người lại thích ở trong phòng nóng như thế này.”

“Là do anh chưa trải nghiệm tái sinh thôi, Caim. Một khi đã thử rồi thì nghiện luôn đấy,” Millicia nói.

“Đúng vậy. Em từng đi xông hơi với mấy đồng đội ở Đội Hiệp Sĩ, rất tuyệt,” Lenka thêm vào.

Thân thể các cô ướt đẫm mồ hôi, mặt đỏ bừng vì hơi nóng, khiến họ càng thêm quyến rũ một cách khó cưỡng.

“Lúc vào tôi có nghe nói gì đó về tái sinh. Là sao vậy?” Caim hỏi.

“Khó giải thích lắm. Tốt nhất là anh nên thử luôn. Trình tự là: đầu tiên làm nóng cơ thể trong phòng xông hơi, sau đó ngâm mình trong bồn nước lạnh, rồi ra ngoài tắm không khí. Làm ba vòng như vậy, đảm bảo tinh thần sảng khoái, cơ thể như mới.”

“Ngâm nước lạnh? Tắm gió? Còn phải lặp lại ba lần nữa? Nghe chẳng khác gì tu hành khổ hạnh…” Caim nhăn mặt “Chắc đây là phong tục địa phương… nhưng du lịch là để khám phá mà, nhỉ?”

Vừa mới rời khỏi quê nhà, Caim còn đang làm quen với thế giới bên ngoài. Anh hiểu việc du hành là để trải nghiệm điều mới, nhưng cũng không khỏi thấy hoang mang trước một số thứ.

“Thôi thì cứ làm theo người bản xứ vậy… Hả? Tea, em ổn chứ?” Caim nhận thấy cô hầu gái của mình đang lảo đảo.

“Ưm…nóng quá…” Tea rên nhẹ.

“Này! Tỉnh táo lại đi!” Caim đỡ lấy cô.

“Chóng mặt vì nóng à?” Millicia hốt hoảng, thấy mặt Tea đỏ gay.

Không đáp lại, Tea đổ người vào lòng Caim, ôm chặt lấy anh. “Ngài Caim... người nóng quá… em thấy kỳ lạ lắm…”

“H-Hả?! Có chuyện gì vậy?!” Caim nhận ra đây không đơn thuần là say nóng. Đôi mắt Tea ánh lên tia nhìn khác thường, hơi thở gấp gáp. Bộ ngực căng tròn ép sát người anh, cô còn liếm môi như mèo hoang vồ mồi.

“Chẳng lẽ…!”

“Aaaah! Cơ thể em…!”

“Ư-ưm! Sao người em cứ nóng ran thế này?!” Giờ thì cả Millicia và Lenka cũng bắt đầu có biểu hiện lạ.

Caim bối rối, chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, cho đến khi anh nhìn lại cơ thể đầy mồ hôi của mình và nhận ra sự thật.

“À… phải rồi.” Anh chợt nhớ mình làvua độc dược, trong cơ thể có chứa pheromone cực mạnh. Lần trước, Millicia và Lenka chỉ nuốt nước bọt anh thôi cũng đã phát tình.

“Ngài Caim! Xin hãy kết đôi với Tea đi ạ!” Tea kêu lên, đồng thời cởi bỏ lớp áo mỏng, vẫn ôm chặt lấy anh.

Millicia và Lenka cũng không kém cạnh, ánh mắt đầy khao khát khi trút bỏ y phục.

“Xin hãy ôm em, Caim!”

“Hoặc giết em! Hay ít nhất… đánh em đi!”

“Aaaah!” Caim hét lên khi ba cô gái vây quanh mình.

Sau đó là một “buổi vận động cường độ cao” giữa phòng xông hơi nghi ngút hơi nóng. Khi cả nhóm rời khỏi nơi đó, ba cô gái trông vô cùng thỏa mãn, nhưng không phải vì cái gọi là tái sinh của phòng xông hơi.

***

“Khịt… khịt…”

Giữa ban ngày ban mặt, ngay trên con đường chính của thị trấn, một người phụ nữ đang làm điều kỳ lạ: bò sát đất, dí mũi xuống đường, mông chổng lên trời. Cảnh tượng đó khiến thương nhân và lữ khách qua đường không khỏi trố mắt nhìn, nhưng cô chẳng màng.

“Không sai đâu! Đây chính là mùi hương của Ngài Caim!” Cô reo lên đầy phấn khích, tiếp tục đánh hơi mặt đất như chó săn.

Tên cô là Tea, một người thuộc tộc thú, trước đây từng là hầu gái trong nhà bá tước Halsberg. Trên đầu cô là đôi tai hổ dựng đứng, mái tóc trắng tinh, phía sau là chiếc đuôi vằn đen trắng ló ra từ dưới váy, hay nói đúng hơn, do tư thế quá “kỳ lạ”, váy cô bị kéo lên gần hết, để lộ cả đồ lót. Nhưng Tea không bận tâm.

“Caim đã đi qua đường này. Nghĩa là anh ấy đang hướng về biên giới phía Đông... Có phải định sang Đế quốc không nhỉ?”

Mục tiêu của Tea là đuổi theo Caim, chủ nhân và ân nhân duy nhất của cô, người vừa rời khỏi lãnh địa Halsberg. Dựa vào khứu giác siêu phàm của tộc thú, Tea lần theo dấu mùi quen thuộc giữa hàng ngàn mùi hỗn tạp nơi phố xá.

“Thật là... Tea sẽ không dễ dàng tha thứ cho anh đâu, Caim! Tìm được rồi thì anh phải nghe Tea mắng đấy!” Cô hét lên đầy tức giận rồi lao nhanh trên đường lớn.

Thực ra, Tea không hề trách Caim vì đã rời bỏ lãnh địa. Ngược lại, cô còn mừng thầm. Những kẻ ngu ngốc sống trong lâu đài đó không xứng làm chủ nhân của anh. Nhưng việc anh rời đi mà không mang cô theo thì là chuyện khác.

“Tea không kìm chế nữa đâu! Lúc gặp lại, Tea sẽ đè anh xuống, lột sạch đồ và liếm khắp người anh luôn! Rồi khi trời tối... hê hê hê…” Cô cười khúc khích, tưởng tượng những gì mình sẽ làm với Caim.

Tea đã yêu anh từ lúc anh còn là một đứa bé. Khao khát được “kết đôi” cùng anh đã tồn tại trong cô từ lâu, giờ lại bị chia cách, ngọn lửa trong lòng Tea càng bùng cháy mãnh liệt hơn bao giờ hết.

“Ừm… lại ngã ba đường.” Tea dừng lại. Trước mặt là hai ngả rẽ. Cô lại cúi xuống, bắt đầu đánh hơi như cũ, mông vẫn vểnh cao.

“Này cô em! Giơ mông kiểu đó là định quyến rũ ai hả?” Một giọng thô lỗ vang lên từ sau lưng.

Một gã đàn ông trung niên xuất hiện, mặt râu ria, dáng người thô ráp, có lẽ là lính đánh thuê hay mạo hiểm giả. Hắn tiến lại, cười nham nhở khi nhìn thấy dáng dấp khiêu khích của Tea.

“Phụ nữ có mùi thú như cô đúng gu của ta đấy! May mắn làm sao ta lại rẽ nhầm đường hôm nay!”

Gã chìa tay định sờ vào mông Tea thì...

“Grrraow!!” Tea bất ngờ bật dậy, rút từ dưới váy ra một gậy tam khúc, vung thẳng vào cằm gã!

“Grrraw! Grrraaaw! Grrraow!!” Gậy liên tiếp giáng vào đầu, vai, ngực, bụng, và cuối cùng là chỗ hiểm khiến gã rú lên rồi ngã gục tại chỗ.

“Gì thế này? Sao hắn lại nằm đây?” Tea nghiêng đầu khó hiểu. Cô mải mê theo dấu Caim đến mức hành động theo phản xạ, không nhận ra mình vừa cho một kẻ xấu ăn đòn nhừ tử.

“Thôi kệ! Phải đuổi theo Ngài Caim mới được!” Cô lại tiếp tục lao đi, để mặc tên kia nằm bất tỉnh giữa đường.

Chỉ vài giây sau, Tea đã hoàn toàn quên mất rằng có một gã từng chạm mặt cô tại ngã ba ấy.

Hết Tập 1.