Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyện tôi nuông chiều nàng gyaru đáng yêu nhất lớp bằng những món ăn của mình

(Đang ra)

Chuyện tôi nuông chiều nàng gyaru đáng yêu nhất lớp bằng những món ăn của mình

Shirano Tomo

Và thế là, bữa tối chan chứa những hạnh phúc của 2 người lại bắt đầu thêm một ngày nữa…

4 7

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

101 1390

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

66 661

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

281 6570

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

142 427

Tập 1 - Đoạn Nhạc Kết Vào Ngày Mưa Tan - 2 (After The Rain)

"Em ổn không đấy hả, cô bé mít ướt?"

"...Không ổn xíu nào."

Junna nằm trên giường, dùng cánh tay che đi ánh nắng chói chang chiếu qua khe rèm cửa, che mắt, giọng vẫn còn nghẹn ngào. Tôi cười khổ nói "Đương nhiên rồi", rồi hít một hơi sâu mùi thuốc khử trùng trong phòng y tế, khẽ thở dài.

Sau đó, tôi và Junna đã trốn thoát khỏi những ánh mắt tò mò, tiếng thì thầm và những câu hỏi dồn dập của mọi người, trốn vào phòng y tế.

Cô Akagi đứng ngay cửa, vị giáo viên được mệnh danh là『Quỷ Đỏ』khiến người ta nghe danh đã sợ ấy, cô cứ đứng đó như một vị hộ pháp, ngăn những bạn học sinh đuổi theo chúng tôi.

Khi chuông báo chuẩn bị vào lớp vang lên, sự náo động bên ngoài cuối cùng cũng chịu lắng xuống. Cô Akagi mở cửa rồi bước vào với vẻ mặt mệt mỏi.

"Haiz. Thật là, sáng sớm đã gây chuyện động trời như này rồi... Không ngờ con nhỏ suốt ngày chỉ chăm chăm trốn học ở phòng y tế như em đây lại cả gan đường đường chính chính lên lớp như thế đấy. Là cơn gió nào thổi em lên lớp đấy Amamori?"

"Không có lý do đặc biệt nào cả. Chỉ là... đột nhiên cảm thấy muốn đến thôi."

Nghe xong câu trả lời của Junna, cô Akagi khẽ "hừ" một tiếng rồi quay sang nhìn tôi:

"Kurimoto. Còn cậu thì sao, có muốn lên lớp không?"

"À thật ra thì, em cũng không muốn lên lớp lắm ạ. Tuy không khoa trương như Junna, nhưng cũng hơi mệt rồi."

"Thế à. Vậy thì đừng khách sáo nữa, cứ nghỉ ngơi cho tốt đi."

Nói xong câu đó cô ấy liền vung vạt áo blouse trắng, rồi lại đi về phía cửa.

"Hai đứa cứ tự nhiên... Tôi sẽ rời đi một lát."

Cô ấy để lại một câu "Có chuyện gì thì liên lạc với tôi" rồi rời khỏi phòng y tế. Trong phòng chỉ còn lại tôi và Junna, im lặng.

Có lẽ cô ấy đang cố ý chừa không gian riêng cho bọn tôi.

Sau khi đóng cửa, tiếng bước chân dần xa, phòng y tế chìm vào sự tĩnh lặng như thể bị ngăn cách với thế giới bên ngoài.

Tiếng ồn ào trong trường, và cả tiếng mưa rơi, giờ đã hoàn toàn biến mất.

"Em sẽ đến trường,"

Junna đột nhiên khẽ nói, giọng cô ấy nhẹ nhàng như giọt mưa trượt trên má.

"Tại vì em nghĩ, đã đến lúc phải thay đổi rồi."

Cô ấy bỏ tay ra, đôi mắt trong veo nhìn về phía tôi. Ánh mắt nheo lại lúc này không phải vì buồn ngủ, mà vì nắng quá chói. Lớp nhuộm tím màu cẩm tú cầu ẩn trong mái tóc đen, lấp lánh dưới ánh nắng.

"Em muốn thay đổi. Ngay cả những thứ bất biến trong lòng mình, em cũng muốn thực sự cảm nhận chúng."

Junna ngồi dậy, nhìn tôi đang ngồi trên chiếc ghế bên cạnh, đối mặt với tôi, khóe mắt hơi đỏ hoe,

"Sáng nay đến trường là bước đầu tiên của em. Ban đầu em đang định làm mọi người bất ngờ, kể cả anh và cô giáo nữa... Ai ngờ lại gây ra chuyện lớn như vậy. Ngay khoảnh khắc em bước vào lớp, ngay cả qua tai nghe em cũng cảm nhận được không khí đang rung động... Ư... Không được, cảm giác đó em thực sự không chịu nổi."

"Ngay từ bước đầu đã thành ra như vậy thì hơi quá thật... Dù sao thì tự dưng xuất hiện một cô gái đáng yêu như Junna, cả lớp không xôn xao thì mới là lạ đó."

"Dễ thương..."

"Cứ từ từ thôi, từ từ thay đổi cũng không sao."

Tôi hơi do dự, nhưng vẫn lấy hết dũng khí đưa tay ra, nhẹ nhàng đặt lên đầu Junna. Mái tóc mềm mại như tơ của cô ấy chạm vào rất dễ chịu, tôi vừa nhẹ nhàng vuốt ve vừa nói:

"Anh cũng sẽ giúp em."

"Ừm."

Junna nở một nụ cười ngượng ngùng như thể bị cù lét, khuôn mặt bừng lên vẻ rạng rỡ dịu dàng.

Nhưng khi tôi bỏ tay khỏi đầu cô ấy, cô ấy khẽ "...À" một tiếng, vẻ mặt chợt tối sầm lại, mím môi, nhìn tôi chằm chằm không chớp mắt, rồi khẽ hỏi:

"Shigure... Lúc đó, anh định nói gì? Hôm bão... trước khi cô giáo về ấy?"

『Junna,』

『Tôi...』

(Xem lại 6-6)

"Sau này có cơ hội anh sẽ nói cho em biết."

Một lúc lâu sau, tôi quay ánh mắt đi, lấp liếm cho qua.

Junna kêu "Ài" một tiếng thể hiện sự bất mãn, rồi nhoài người tới, vòng ra trước mặt tôi nhìn chằm chằm. Lần này tôi nhìn thẳng vào mắt cô ấy mà nói:

"Anh đã nói là phải từ từ từng chút một mà?"

Giống như Junna muốn thay đổi, trong lòng tôi cũng muốn thay đổi. Nhưng đồng thời tôi cũng lo lắng và sợ hãi sự thay đổi.

Vì vậy tôi muốn thay đổi từng chút một. Không phải kiểu đột biến từ trời quang sang âm u, từ âm u sang mưa mù, mà là kiểu từ mùa mưa sang mùa hè. Tựa như cách mùa màng từ từ thay đổi màu sắc và mùi vị.

"Ừm, em biết rồi."

Junna lùi lại một chút, trên mặt nở một nụ cười.

"Vậy nên Shigure à, chúng ta cùng nhau thay đổi nhé."

"Ừ."

Nhìn Junna đang nở rộ nụ cười rạng rỡ kia, một mặt tôi mong cô ấy có thể cười nhiều hơn, mặt khác lại mong cô ấy vẫn giữ vẻ lạnh lùng như thường lệ, chỉ thể hiện biểu cảm đó cho riêng mình tôi.

Giống như cầu vồng chỉ có thể nhìn thấy sau cơn mưa tạnh vậy.

Muốn trở thành một sự tồn tại riêng biệt.

"Xem chừng hôm nay sẽ không mưa nhỉ."

Tôi khẽ nói, đối mặt với bầu trời xanh biếc không chút dấu hiệu mây mưa. Giờ đây, tôi và Junna dĩ nhiên cũng không còn là mối quan hệ chỉ có thể gặp nhau khi trời mưa như trước nữa.

Dù vậy...

"Shigure, anh có thích mưa không?"

"Đương nhiên rồi."

Tôi không chút do dự mà trả lời.

"Là thích nhất."