Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tổng hợp truyện ngắn Saenai Heroine no Sodatekata

(Đang ra)

Tổng hợp truyện ngắn Saenai Heroine no Sodatekata

Fumiaki Maruto

Saekano O năm sau: Các mẩu truyện do tác giả viết tặng cho người đi xem movie Saekano Fine ở Nhật Bản.

11 783

Hachinan tte, Sore wa nai Deshou!

(Đang ra)

Hachinan tte, Sore wa nai Deshou!

Y.A

Đây là câu chuyện về cậu, Wendelin von Benno Baumeister người sẽ mở ra lối đi của chính mình trong một thế giới khắc nghiệt.

84 7130

Thần hộ mệnh lúc nào cũng ở phía sau, khẽ đẩy lưng khi tôi cần

(Hoàn thành)

Thần hộ mệnh lúc nào cũng ở phía sau, khẽ đẩy lưng khi tôi cần

春海水亭

Sau lưng tôi luôn có một vị thần hộ mệnh, và vào những bước ngoặt của cuộc đời, nó luôn ở đó, khẽ đẩy lưng giúp tôi vượt qua.

1 2

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

(Đang ra)

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

핀하트

Một cuốn tiểu thuyết không thể chỉ là một cuốn tiểu thuyết thôi sao…?

67 2363

Thợ săn tự sát cấp SSS

(Đang ra)

Thợ săn tự sát cấp SSS

Sinnoa

"Hả!? VẬY CÓ CŨNG NHƯ KHÔNG CÒN GÌ!?"

6 140

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

9 49

Tập 1 - Chương Ưu Đãi Bản Digital:『Cùng Với Mưa』(With The Rain)

Nếu có ai hỏi tôi có thích mưa không, tôi sẽ trả lời là "Không thích".

Vì sẽ bị ướt, việc chống mưa cho nhạc cụ rất phiền phức, có thể do khí áp mà tôi còn bị đau đầu nữa... Tuy số lượng người đi đường giảm bớt là một điều đáng mừng đối với người không thích đám đông như tôi.

Nhưng nói chung thì, tôi không thích mưa lắm.

Nói đúng hơn là ghét. Dù họ của tôi có chữ "雨" (mưa), tôi vẫn ghét.

...Cơ mà cũng đã từng có một khoảng thời gian, tôi rất thích mưa.

Đó là tháng Sáu năm lớp 7 đi. Từ khi ban nhạc đầu tiên của chúng tôi được thành lập rồi lấy tên là YOHILA. À, đó là một cách gọi khác của hoa cẩm tú cầu, rồi mãi cho đến tháng Sáu năm lớp 7, khi bốn thành viên chỉ còn lại mình tôi, trong suốt một năm đó...

Tôi đã yêu mưa.

Vì mưa trở thành biểu tượng của ban nhạc YOHILA của chúng tôi, cũng là chủ đề của các ca khúc, nên cứ thuận theo tự nhiên mà tôi yêu thích nó.

Nhịp điệu do hàng tỷ giọt mưa tấu lên, cảm giác tĩnh lặng trong không khí ẩm ướt, cảnh sắc tĩnh mịch hơn, độ bão hòa màu sắc thấp hơn so với ngày nắng, và cả thực đơn giới hạn mà quán cà phê chúng tôi hay đến chỉ phục vụ vào những ngày mưa.

Trong khoảng thời gian đó, tôi đã nhận ra những vẻ đẹp chưa từng thấy trước đây, và thế là tôi yêu mưa. Nhưng rồi khoảnh khắc YOHILA lụi tàn, trái tim tôi cũng quay về điểm xuất phát. Từ thích thành ghét, rồi đến hoàn toàn chán ghét.

Mặc dù vậy, tôi vẫn bị mắc kẹt bởi vong linh của những điều từng yêu thích, không thể vứt bỏ nỗi nhớ thấm đẫm mưa nước trở nên nặng trĩu ấy, chỉ có thể ôm chặt lấy nó. Để rồi dù cho giờ đây mọi thứ đã tan nát đến mức chỉ còn lại một tàn ảnh, thì tôi vẫn đang viết về cơn mưa không ngớt ấy.

Một tôi như thế này...

"Junna thì sao?"

...Nhưng vẫn có người đã tìm thấy tôi.

Anh ấy nhìn tôi, khẽ hỏi.

"...Em có thích mưa không?"

Giọng nói dịu dàng, nụ cười hiền hậu, ánh mắt trong trẻo nhưng ấm áp.

Chính vì gặp được anh ấy mà thế giới của tôi lại một lần nữa đổi thay. Dù mưa phùn vẫn không ngừng rơi, nhưng điều đó chẳng còn quan trọng nữa.

Bởi vì giọng nói của anh ấy, biểu cảm của anh ấy, hơi ấm của anh ấy, hơi thở của anh ấy, âm sắc của anh ấy, sẽ cùng mưa bầu bạn với tôi.

"Có."

Tôi kiên định trả lời.

"Em thích lắm."

Định dịch lớp 6, nhưng không phù hợp vì hệ thống giáo dục khác nhau, thôi set lớp 7. Ai không biết thì Trung-Nhật có 12 năm giáo dục phổ thông dạng 6-3-3 thay vì 5-4-3 như mình.