"Cơ mà nghĩ lại thì...."
Đây là một quán cà phê đến từ Nagoya. Tôi ngồi trên chiếc ghế sofa màu đỏ yên chi, thông cổ bằng ly cà phê đá được đựng trong cốc inox thay vì cốc thủy tinh, rồi lên tiếng.
"Cô Akagi trông vậy mà hóa ra lại là EIMEE của ENDY à...?"
"Ừm..."
Junna ngậm thìa nhìn tôi. Cô ấy gọi một ly kem soda, chiếc ly thủy tinh hình chiếc ủng bắt mắt được đổ đầy soda dưa lưới, bên trên là một lớp kem tươi dày thay cho kem viên.
"Cậu nghe chính miệng cô ấy nói à?"
"Ờ, lúc cô ấy đưa tôi về đã kể cho tôi nghe. Lúc đó tôi nghe mà giật cả mình... Thật sự sốc chết đi được. Nói thật thì đến giờ tôi vẫn chưa tin nổi. Dù gì đó cũng là ENDY mà, là ENDY đó!"
Bàn tay đang cầm chiếc cốc của tôi khẽ run lên. Dù cơn sốt do cảm cúm đã hạ nhiệt, nhưng cảm giác phấn khích của ngày hôm đó chẳng những không nguội đi xíu nào mà ngược lại, nó đang ngày càng mãnh liệt hơn. Tôi tiếp tục thao thao bất tuyệt như thể muốn tuôn ra hết những cảm xúc đang bùng cháy dữ dội.
"Tôi đã mê mẩn họ từ hồi tiểu học rồi. Cái đĩa CD đầu tiên trong đời tôi dùng tiền của mình để mua đấy... Cơ mà tôi cũng từng nghĩ đến chuyện tham gia Live, nhưng xác suất trúng thưởng quá thấp đi, cả đời này chả bao giờ bốc trúng vé thưởng cơ! Tất cả những người bị tôi truyền đạo đều nghiện họ cả. Đến nỗi ngày thứ hai sau khi ban nhạc tuyên bố tan rã, cả lớp có một nửa không đến trường vì sốc! Chính là ENDY đó!"
"...Ừm."
Junna vừa múc kem, vừa tán thành lời tôi nói.
"Tôi biết mà. Vì tôi cũng rất thích."
"Đúng chứ! Hơn nữa còn là EIMEE, vocalist đó... Một nhân vật trung tâm của ban nhạc được cả mình lẫn người khác công nhận, là một front lady tuyệt đối luôn đó. Người như vậy tại sao lại ở trường cấp 3 của chúng ta chứ, vô lý thật mà!?"
"Ừm ừm, đúng thế. Vô lý thật."
Junna cắm phập chiếc thìa vào lớp kem,
"Đã đi hẹn hò với người ta rồi mà lại luôn mồm nhắc đến người phụ nữ khác, vô lý quá chừng."
Junna hạ thấp giọng, khẽ lẩm bẩm một mình. Tôi cứng đờ người như bị dội một gáo nitơ lỏng.
"Đùa thôi."
"...Sao tôi lại không thấy giống đùa chút nào cả thế?"
"Cô ấy đã chăm sóc tôi."
Junna dùng thìa khuấy ly soda kem, mắt nhìn xuống.
"Cả trong đời sống cá nhân lẫn công việc. Việc tôi được phép học ở phòng y tế cũng là nhờ cô ấy, và cả việc tôi muốn nhắm đến『đỉnh cao』trong âm nhạc cũng... À không, nói đúng ra thì, việc tôi bắt đầu lập ban nhạc cũng chịu ảnh hưởng rất lớn từ cô ấy và mọi người. Thế nên, tôi rất hiểu cảm giác phấn khích đến quên cả trời đất của Shigure."
"Hả...? Ra là vậy sao. Vì ảnh hưởng của ENDY mà cậu mới bắt đầu lập ban nhạc à."
Chi tiết về việc được phép đi học ở phòng y tế tôi đã nghe từ cô Akagi mấy hôm trước. Hình như vì hiệu trưởng là fan của ENDY, đặc biệt là EIMEE nữa, thành ra nếu cô Akagi đến xin phép thì dù nghe có hơi vô lý, ông ta vẫn sẽ chấp nhận thôi. Chỉ là tôi thực sự không biết cô ấy cũng là động lực để Junna bắt đầu chơi nhạc.
Quả thực không hổ là ENDY, quả thực không hổ là EIMEE mà.
"Nhưng mà nhé..."
Hút một ngụm nước soda đang sủi bọt, Junna mím môi.
Ngước mắt lên và trừng thẳng vào tôi.
"...Shigure này, có phải cậu còn phấn khích hơn cả lúc biết tôi là JUN của YOHILA không?"
"...................."
" Không... không có... đâu... nhỉ...?"
"Cái khoảng lặng vừa rồi là sao đây? Lại còn lắp ba lắp bắp, đã thế còn hỏi lại nữa?"
Junna phùng má giận dỗi. Rồi cô ấy nắm lấy chiếc thìa, cắm vào một góc lớp kem đã tan chảy,
"Dù sao thì, YOHILA đối với... À, tôi đối với Shigure mà nói, cũng chỉ là đến mức độ này thôi mà... nhỉ? Rõ ràng cậu đã nói với tôi là thích nhất rồi mà..."
Cô ấy vừa lầu bà lầu bầu vừa múc từng thìa kem cho vào miệng.
"...Buồn ghia nờ... Đau nòng ghia ớ... Cậu nói dúi... dúi trá."
Không biết có phải vì lưỡi bị cóng không mà cô ấy nói hơi ngọng. Tôi chống tay lên bàn đỡ cằm, im lặng ngắm nhìn bộ dạng của Junna.
Rồi Junna đột nhiên bắt đầu tỏ ra bất an,
"...Shigure à. Sao cậu không nói gì hết vậy? Quả nhiên, người như tôi..."
"Không, tôi chỉ đang nghĩ Junna lúc dỗi cũng đáng yêu thật đấy."
"...!?"
Junna luống cuống làm rơi chiếc thìa trong tay. Chiếc thìa rơi xuống dưới gầm bàn, và, biến mất.
"...Sến súa."
Tuy có hơi muộn, nhưng tôi vẫn đáp lại lời Junna, người chỉ đang để lộ nửa trên khuôn mặt.
"Không phải sến súa đâu nhé. Chỉ là ngay từ đầu tôi đã nghĩ biết đâu Junna chính là JUN của YOHILA rồi, nên cú sốc có giảm đi một chút. Nếu tôi chưa từng nghĩ đến chuyện đó thì chắc tôi cũng sẽ ngạc nhiên và phấn khích gần như vừa rồi thôi."
"...『gần như』?"
Trong mắt Junna lóe lên một tia sáng trông khá quan ngại. Tôi vội vàng chữa lời.
"Là YOHILA cũng được! Là Junna cũng được nốt! Tôi đều rất phấn khích!"
"...................."
Như để xác nhận xem tôi có nói dối không, Junna liền mở to mắt, nhìn tôi chằm chằm. Dù điều hòa trong quán rất mạnh, nhưng lưng tôi lại ướt đẫm mồ hôi. Cuối cùng,
"Vậy à."
Junna thả lỏng, ngồi lại xuống ghế sô pha.
"So với cô Akagi thì Shigure phấn khích với tôi hơn nhỉ... Nghĩa là có ham muốn tình dục đúng không?"
"Tôi chưa bao giờ nói vậy nhé."
"...Không đúng sao?"
"...Haiz, chẳng có gì là không đúng cả."
Nếu phủ nhận ở đây thì kẻo Junna không vui mất, nên tôi đành phải thành thật thừa nhận.
"Đúng không. Lớn quá thì cũng khó xử mà nhỉ?"
"Cậu đang nói gì vậy?", tôi đã không hỏi câu đó. Tôi chỉ im lặng uống ly cà phê không đường, tận hưởng vị đắng để xua tan cơn buồn ngủ.
Nhưng sau đó.
"Cái gì thế này!? Gian xảo quá!"
Junna biết được chuyện tôi đã nghe cô Akagi hát live trong xe, liền hét lớn,
"Tôi cũng muốn Shigure nghe tôi hát live. Gian xảo quá!"
Junna lại nổi giận đùng đùng, đòi đi karaoke. Tôi chỉ biết cười khổ.
"Không phải đấy chứ, gian xảo... Hóa ra là chỉ cái này à."
☂
Chỗ này bên lão tác dùng フロントレディー là phiên âm của front lady nhé. Hiểu nôm na là gương mặt đại diện của band nữ