Chẳng lẽ anh ta đột nhiên lĩnh ngộ được bí mật của bộ não siêu năng lực?
Sau đó liền bị sao chép, rồi bị giết?
Vậy mục đích của tên sát thủ liệu có liên quan đến phát hiện kỳ lạ của anh ta không?
Thế thì những con số thần kỳ đó được lưu ở đâu?
Năng lực này mình có dùng được không? Có hiệu quả gì? So với hệ thống BUG thì thế nào?
Đủ loại suy nghĩ rối bời chốc chốc lại bùng lên như lửa trong tâm trí hắn.
Hắn lại nằm xuống trong cơn buồn ngủ mộng mị.
Dưới sự thôi thúc của những dòng chữ màu xanh lam tựa ánh mắt u linh, và vòng xoáy của những suy nghĩ vụn vặt chập chờn như lửa, hắn dần ngủ thiếp đi.
Lần đầu tiên chìm vào giấc ngủ trong dị giới này.
Khi ánh nắng vàng cam phủ khắp căn phòng, Mạnh Phi mở mắt, sảng khoái như thể hệ thống vừa khởi động lại.
Kế hoạch của hắn rất rõ ràng, việc đầu tiên khi thức dậy là xuống lầu ăn cơm, sau đó đi làm.
Kế hoạch ban đầu theo mô-típ thần y, đến cổng bệnh viện lớn tóm ông nội của tiểu thư nhà nào đó sắp vào ICU đã bị hắn gác lại vô thời hạn.
Người bị tóm ở cổng bệnh viện chưa chắc đã là ông nội của tiểu thư, cũng có thể là các ông bà già bị con cái đùn đẩy không ai nhận.
Hắn chạy đến chữa khỏi cho họ, không những không ai cho tiền, mà lỡ họ ăn vạ bắt hắn phụng dưỡng thì sao?
Nếu hắn đột nhiên nổi danh có thể chữa bách bệnh, liệu có bị thế lực nào đó thèm muốn không?
Một ông trùm xã hội đen nào đó đang mắc bệnh nan y liệu có giết người đoạt hệ thống không?
Dù người khác không thể biết đến sự tồn tại của hệ thống BUG, nhưng việc bị nhốt lại chỉ để chuyên tâm phục vụ ông trùm sống lâu trăm tuổi cũng đủ rợn người rồi.
Những người từng xài hack đều biết, dù có hack trong tay, cũng phải hết sức khiêm tốn, khiêm tốn, và khiêm tốn hơn nữa.
Vừa mới online đã đi khắp nơi khoe khoang làm màu, không ban nick của mày thì ban của ai?
So với những chuyện đó, việc điều tra rõ ràng những nguy hiểm tiềm ẩn, đồng thời nâng cấp hệ thống lên cấp ba càng sớm càng tốt để mở khóa các tính năng mới là quan trọng nhất.
Hệ thống càng mạnh hắn càng mạnh, càng mạnh mới càng có hy vọng tự bảo vệ và sinh tồn trong thế giới không mấy thân thiện lại tồn tại dị năng này.
Sau khi lên cấp hai, việc sửa BUG đã không thể tăng điểm kinh nghiệm nữa. Chỉ có giải mã mới có thể tăng điểm kinh nghiệm.
Nhưng qua thử nghiệm, hắn phát hiện việc giải mã để cộng điểm kinh nghiệm không hề đơn giản như tưởng tượng.
Giải mã lặp đi lặp lại mật khẩu của cùng một hệ thống không thể tăng điểm kinh nghiệm. Hắn muốn có thêm điểm kinh nghiệm, chỉ còn nước không ngừng đi giải mã các hệ thống khác nhau.
Nhưng có thể giải mã không có nghĩa là sẽ không để lại dấu vết.
Hắn có thể dùng điện thoại của mình đăng nhập vào ngân hàng trực tuyến của người khác, phá giải mật khẩu vào chuyển tiền, vừa có thể tăng điểm kinh nghiệm, lại có một khoản tiền lớn vào tài khoản.
Nhưng đây chính là hành vi ngu xuẩn nhất.
Dù phá giải mật khẩu vào được hệ thống, các thao tác khác cũng sẽ để lại vô số dấu vết.
Cũng giống như một đứa trẻ nhặt được một khẩu súng, tưởng rằng có thể tùy tiện giết người, lại không biết dùng súng giết người cũng sẽ mang lại rắc rối khổng lồ.
Bạn đăng nhập từ đâu trên mạng, sau khi đăng nhập đã làm gì, tất cả các bản ghi nhật ký trên các hệ thống đều có đầy đủ. Hắn cũng không chắc có thể xóa sạch hoàn toàn.
Có lẽ vừa chuyển tiền xong, năm phút sau giới chức trách đã cử người mang còng số tám đến tận cửa.
Hắn cũng từng nghĩ đến việc tấn công một số trang web không quá nghiêm ngặt trên mạng. Nhưng cũng không được.
Theo luật pháp của thế giới này, phá giải mật khẩu trang web không khác gì trộm cắp cướp giật. Chỉ cần xảy ra và bị bắt, dù không thu lợi, hắn cũng phải ngồi tù vài năm.
Chẳng lẽ không có hệ thống nào có thể giải mã một cách an toàn mà không gây ra hậu quả nghiêm trọng sao?
Có, chính là ở trong công ty!
Mạng nội bộ của công ty đầy rẫy các loại hệ thống. Hệ thống chấm công, hệ thống email, hệ thống hội họp, hệ thống kiểm thử…
Nguyên chủ của Mạnh Phi vốn là một trong những người bảo trì an ninh mạng nội bộ của công ty.
Hắn có thể nhân lúc đi làm, “phát hiện” vài lỗ hổng, bẻ khóa các hệ thống nội bộ của công ty, sau đó lần lượt sửa chữa và viết báo cáo, hoàn toàn không có vấn đề gì.
Điểm kinh nghiệm vào túi tới tấp, việc nâng cấp chắc chắn trong tầm tay! Còn có thể nhân cơ hội tìm kiếm toàn diện manh mối vụ án mình bị giết.
Công ty phần mềm Đường Lang, tọa lạc tại số 891, đường Quảng Thâm, thành phố Ngô Đồng, không xa khu chung Hải Cảng nơi hắn ở.
Để tiện cho việc đi làm, nguyên chủ Mạnh Phi thuê một căn nhà không xa công ty là điều hiển nhiên.
Đương nhiên hắn không hy vọng khi đến công ty, khắp nơi đều lan truyền tin tức hắn bị xe tông chết.
May là điều này sẽ không xảy ra. Cảnh sát đã xác nhận hắn là Mạnh Phi hợp pháp. Người chết đã tạm thời được xác định là “vô danh”.
Cộng thêm việc thi thể người chết đã biến mất một cách khó hiểu, cho dù người chết là Mạnh Phi thật cũng không có cách nào quay lại rửa sạch nỗi oan này.
11 giờ 30, hắn đến chỗ làm, quả nhiên thái bình vô sự.
Mặc dù gần đến trưa, nhưng ở công ty Đường Lang với chế độ làm việc linh hoạt, điều này chẳng là gì cả. Hắn chắc chắn không phải là người đến muộn nhất.
Quẹt mặt vào văn phòng, dựa vào số ghế trên phần mềm văn phòng di động mà hắn lặng lẽ tìm đến chỗ làm của mình.
Mặc dù các đồng nghiệp vội vã qua lại đối với hắn đều là người lạ, nhưng hắn không hề có cảm giác ngại ngùng, bởi vì mọi thứ đối với hắn quá đỗi quen thuộc.
Kiếp trước của hắn cũng vậy, lẩn khuất trong những tòa nhà văn phòng quanh năm suốt tháng bị ánh đèn huỳnh quang chiếu rọi không phân biệt ngày đêm, chỉ quen biết vài người xung quanh.
Một dự án khác cách đó một vách ngăn, ở đó toàn là người lạ.
Hơn nữa, vị trí cùng nhóm hắn lại trống rỗng, không có một đồng nghiệp nào quen biết.
Kệ bà công việc là gì, cứ cày kinh nghiệm trước đã, dễ hơn mọi thứ.
[Thông báo: Hệ thống chấm công đã được giải mã! Kinh nghiệm +5!]
[Thông báo: Hệ thống văn phòng đã được giải mã! Kinh nghiệm +5!]
[Thông báo: Hệ thống phát hành phiên bản đã được giải mã! Kinh nghiệm +5!]
[Thông báo: Hệ thống kiểm thử tự động đã được giải mã! Kinh nghiệm +5!]
…
Chỉ trong vòng hai mươi phút, điểm kinh nghiệm đã đạt 100, tiến độ 50%!
…