Dị Giới Khiếm Khuyết

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

(Đang ra)

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

toshizou

Giờ thì Yotsuba chỉ còn một lựa chọn: giữ kín chuyện "hẹn hò hai nơi" đầy tai hại này, và cố hết sức khiến cả hai cô bạn gái của mình được hạnh phúc nhất có thể!

3 11

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

174 1237

Sau khi biến thân, ta cùng nàng cuồng tưởng khúc

(Đang ra)

Sau khi biến thân, ta cùng nàng cuồng tưởng khúc

Huyết yên thiên chiếu,血烟天照

Người khác biến thân đều là nam biến thành nữ, nữ biến thành nam, còn lão tử vừa tỉnh dậy liền phát hiện chính mình biến thành hai người, vừa là nam nhân lại là nữ nhân, một ý thức khống chế hai cơ th

52 471

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

(Đang ra)

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

Sung Yujin-21 tuổi là một sinh viên khoa thợ săn chưa thức tỉnh, anh luôn muốn có được một năng lực để trở thành một thợ săn thực thụ. Nhưng rồi một ngày, điện thoại của anh tự động tải ứng dụng tên l

401 6102

Chủ nhà của tôi là một ca sĩ thần tượng

(Đang ra)

Chủ nhà của tôi là một ca sĩ thần tượng

131313

"Ừm… tôi biết một chút thôi."

54 81

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

434 847

Tập 01: Sủng Vật Của Thần Linh - Chương 018: Cô Bạn Gái Tuyệt Sắc

“Cậu sắp đi à? La An đã nói với tôi rồi.”

Một giờ sau, ảnh đại diện của hắn trên Enterprise WeChat sáng lên. Nhấn vào xem, là Âu Dương Thông, sếp trực tiếp của hắn.

Thông thường nếu Mạnh Phi chủ động xin nghỉ việc, ông ta ắt hẳn sẽ kinh ngạc đến nhảy dựng lên.

Ít nhất một nửa số lỗi của nhóm Lỗ hổng đều là do Mạnh Phi đào ra. Hắn mà đi thì còn ra thể thống gì? Để lại một đống việc như vậy ai làm?

Nhưng La An đã nói chuyện trực tiếp, ông ta nào có thể phản đối quá gay gắt. Sếp lớn đã đích thân ra chỉ thị, thì còn làm gì được nữa?

Hơn nữa La An cũng không bạc đãi nhóm Lỗ hổng, đã cấp hẳn 5 HC.

“Vâng.”

Mạnh Phi cố gắng tránh tiếp xúc với những đồng nghiệp này. Bởi vì càng tiếp xúc, khả năng hắn mắc lỗi càng lớn. Dù sao hắn cũng không phải là nguyên chủ Mạnh Phi thực sự.

Nhưng đối với Âu Dương Thông, người hiếm hoi trên thế giới này được xem là “bạn bè” của nguyên chủ Mạnh Phi, nếu hắn quá lạnh lùng ngược lại càng trở nên giả tạo.

Chính Âu Dương Thông đã phát hiện ra anh ta trong đợt tuyển dụng sinh viên tốt nghiệp.

Chính Âu Dương Thông đã cầm tay chỉ việc dẫn dắt anh ta vào nghề trong công ty.

Bao nhiêu năm sóng gió, cũng chính nhờ Âu Dương Thông che chở mới vượt qua được.

“Hôm nay là ngày cuối cùng?”

“Vâng.”

Ngày làm việc cuối cùng thông thường sẽ có cả đống thủ tục phải giải quyết, và trước đó sẽ có một tháng bàn giao.

Nhưng chuyện của Mạnh Phi là do chính phó tổng hạ lệnh, như núi Thái Sơn đè xuống, vậy nên chỉ là chuyện của nửa ngày thôi.

“Tối nay mọi người cùng đến Thế Giới Lâm Lang, anh em tiễn cậu.”

“… Dạ được.”

Năm phút sau, Âu Dương Thông đã @ tất cả mọi người trong nhóm làm việc.

“Chúc mừng Mạnh Phi thăng tiến, tối nay team building ở Thế Giới Lâm Lang để tiễn cậu ấy.

“Luật cũ, ai độc thân tham gia phạt 100 tệ, ít nhất phải dẫn theo một cô gái, dắt nhiều có thưởng.”

Cái gọi là team building chính là xây dựng đội nhóm. Công ty mỗi năm cấp cho mỗi đội một khoản tiền để bồi dưỡng tình cảm gắn bó với đội, nói trắng ra là cùng nhau ăn uống vui chơi.

Đội ngũ 100% là nam giới như họ, toàn đàn ông đi thì không khí sẽ rất gượng gạo, việc dẫn theo bạn gái là một yêu cầu cơ bản.

Đây là lời cảnh cáo của trưởng nhóm Âu Dương Thông: “Đám nhóc các người đừng chỉ biết mỗi viết code, kẻo ế cả đời, mau tự giác đi tìm phụ nữ cho tôi.”

Bản thân ông là người duy nhất trong nhóm có vợ con.

Tuy nhiên bạn nữ mà ông mang theo thường không phải là vợ mình, mà là những “thánh nữ” độ khó để giới thiệu cho mấy cậu cấp dưới còn chưa trải đời này.

Mạnh Phi có chút phiền não gãi đầu.

Đừng nói tới nguyên chủ có phần ngốc nghếch này, ngay cả hắn, với một kiếp người phong lưu phóng khoáng, cũng không có cái khái niệm bạn gái này.

Thế nhưng, vào thời khắc này hắn bỗng nảy ra một ý tưởng.

Mở WeChat, tìm một người nào đó.

Ảnh đại diện của cô là một chiếc huy hiệu cảnh sát. Đây là sợ người khác không biết cô đáng sợ đến mức nào sao?

“Ngải Đình? Cô có đó không?”

“?”

Ngải Đình trả lời rất nhanh, nhưng chỉ bằng một dấu chấm hỏi. Đầy rẫy cảm giác kinh ngạc kiểu “nghi phạm mình vừa tháo còng tay cho lại dám hó hé tán tỉnh mình à”.

Nhưng cô lại chợt nghĩ, người ta không nhất thiết là muốn tán tỉnh cô.

Biết đâu có chuyện liên quan đến vụ án muốn nói thì sao? Vậy mình chỉ trả lời một dấu “?” thì có vẻ quá kiêu ngạo.

“Chuyện gì?” Cô lại bổ sung thêm.

“Tối nay cô rảnh không? Cùng ra ngoài chơi nhé?”

“…”

Thế Giới Lâm Lang trong đêm thu tuy có chút gió lạnh phả vào mặt, nhưng không hề tiêu điều, khắp nơi tràn ngập ánh đèn lộng lẫy.

Khu này không có xe cộ, chỉ cho phép đi bộ, dòng người như thủy triều, khắp nơi là các nhà hàng, quán trà mang phong vị khác nhau và những tụ điểm ăn chơi đèn xanh rượu đỏ.

Mặc dù xung quanh là nhà cao tầng mọc san sát, nhưng nổi bật hơn cả chính là chiếc du thuyền khổng lồ lạc lỏng nằm giữa vòng vây của các tòa nhà, khiến người ta có cảm tưởng như đang ở bên bờ biển.

Dẫu đã rất gần biển, nhưng thực ra đây không phải là biển.

Đó là một chiếc du thuyền thật, chỉ là nó đã không thể khởi động được nữa.

Trước đây nơi này là một vùng biển, sau này lấp biển tạo đất liền, chiếc du thuyền này đã vĩnh cửu nằm lại tại chốn này.

Giờ đây trên du thuyền được giăng đầy các dải đèn màu, bên trên có vô vàn nhà hàng cao cấp.

Họ, với tư cách là một đội ngũ lập trình viên tính toán chi li, dĩ nhiên sẽ không theo đuổi những thứ giá cao mà không thực tế ấy.

Âu Dương Thông tìm một nhà hàng tên là “Kẹp Hạt Dẻ” trong tòa nhà Vân Thâm gần đó. Ăn tối xong liền tập hợp mọi người lên phòng riêng trên tầng để hát karaoke.

Phong cách của Kẹp Hạt Dẻ rất cổ điển, mang một chút hơi hướng của truyện cổ tích Bắc Âu. Nhiều chi tiết sắt nghệ thuật độc đáo ngăn cách các phòng thành từng không gian nhỏ dành cho các cặp đôi.

Trần Béo là một mic-thần, đang gào khàn cả giọng bài “Rừng Woden”.

Bài hát này khiến Mạnh Phi có chút xúc động, vì nó rất giống một bài hát hắn từng nghe ở kiếp trước.

“Chốn ấy hồ gương ngàn năm biếc ngọc,

“Chốn ấy không khí đông đầy bình yên.

“Vầng trăng trắng ngà soi rọi thế gian,

“Gói ghém bao tâm tư sâu thẳm trái tim em…”

Ngay cả khi âm nhạc ồn ào và bị pha tạp bởi giọng hát vịt đực của Trần Béo, bài hát này vẫn mang đến cho hắn vô vàn xúc cảm.

Đặc biệt là giờ phút này.

Bí mật trong lòng hắn thật sự quá nhiều. Một khu rừng e rằng chẳng thể gói ghém hết. Hệ thống kỳ quái, cuộc xuyên không bí ẩn, và toàn bộ ký ức của kiếp trước.

Ghế đôi rất hẹp. Hắn có thể cảm nhận được hơi ấm truyền từ cánh tay Ngải Đình tựa vào hắn, thậm chí còn nghe thấy tiếng tim cô đập.

Dường như cả kiếp trước lẫn kiếp này hắn đều chưa từng ngồi gần một cô gái đến vậy. Cảm giác này thật vi diệu.

Cứ như thể được một bầu không khí dịu dàng đùm bọc, mà bản thân không còn là một cá thể đơn lẻ nữa.

Quan trọng hơn là ánh mắt kinh ngạc của bốn người đồng nghiệp trong nhóm.

Cái thằng Mạnh Phi này bình thường gặp phụ nữ còn chẳng nói được một câu hoàn chỉnh, từ lúc nào lại có một cô bạn gái xinh đẹp như vậy?

Ngải Đình quả thật rất chuyên nghiệp, bảo cô đóng giả bạn gái là diễn y như thật.

Cô vận một chiếc áo sơ mi nữ màu trắng cổ bèo, bên ngoài khoác một chiếc áo len dệt kim màu be rộng. Phía dưới là chiếc quần jean rách khá thoải mái.

Kết hợp với mái tóc đen nhánh ngắn tự nhiên, và ánh mắt có chút mông lung, trông cô chẳng khác nào một nữ sinh viên đại học vừa tốt nghiệp đã bị lừa gạt tình cảm.

Điểm duy nhất có chút không ăn nhập là thỉnh thoảng dưới vạt áo len lại lộ ra chiếc thắt lưng da bò to bản, thô ráp được thắt trên quần jean.

Một cô gái nhỏ nhắn dùng thắt lưng to như vậy để làm gì, lẽ nào định quất người ta sao?

Còn trong đầu Ngải Đình chỉ luẩn quẩn một câu hỏi.

“Rốt cuộc dây thần kinh nào của mình bị chập, mà lại bị hắn nói vài câu đã thuyết phục làm chuyện vô vị này chứ?"

Rung rung…

Điện thoại trong túi Mạnh Phi rung lên hai cái. Hắn mở ra xem, là tin nhắn từ Âu Dương Thông.

“Tôi có đôi lời muốn nói với cậu. Ở đây ồn quá. Lên sân thượng nói chuyện nhé?”

La An giao cho hắn một vị trí mới, điều đi ngay lập tức, hơn nữa vị trí này còn là bí mật.

Âu Dương Thông thì phải tuyển người mới, còn chưa có thời gian bàn giao công việc. Ông chắc chắn có không ít chuyện cần dặn dò.

Mạnh Phi gật đầu, ghé tai thì thầm với Ngải Đình bên cạnh, sau đó cầm áo khoác đứng dậy, cùng Âu Dương Thông ra khỏi phòng.

Hai người cùng vào thang máy, vút lên cao, đến tầng thượng.

Enterprise WeChat (企业微信 ): Một phiên bản của ứng dụng nhắn tin WeChat dành cho doanh nghiệp, tương tự như Slack hay Microsoft Teams. Rừng Woden (挪威的森林): bài hát thực chất tên là “沃登的森林” – “Norwegian forest” của Ngũ Bách (伍佰). Đừng quên thế giới này đang là các thần quốc. Woden (沃登): chính Odin trong thần thoại Bắc Âu, chỉ khác là vị thần tối cao của người German cổ.