Đều đã trọng sinh rồi, ai còn yêu đương nữa chứ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

59 1200

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

(Đang ra)

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

(Đang ra)

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

Sung Yujin-21 tuổi là một sinh viên khoa thợ săn chưa thức tỉnh, anh luôn muốn có được một năng lực để trở thành một thợ săn thực thụ. Nhưng rồi một ngày, điện thoại của anh tự động tải ứng dụng tên l

284 3567

Bạn có thích nhân vật chính Romcom không?

(Đang ra)

Bạn có thích nhân vật chính Romcom không?

Rinae Chikai

Akashi Yuto luôn thắc mắc điều đó.“Sousuke~, hôm nay cậu cũng ngầu lắm đó~, tớ yêu cậu lắm~”“Rồi rồi, cậu lúc nào cũng nói vậy nhỉ.

403 1925

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

201 988

1-100 - Chương 50: Lớp xi măng có vẻ đang nứt

Chương 50: Lớp xi măng có vẻ đang nứt

Dắt Phùng Nam Thư đi dạo xong, Giang Cần quay về ký túc xá. Vừa mở cửa, một làn khói mù mịt phả thẳng vào mặt khiến cậu ho sặc sụa, lùi liền mấy bước.

“Các cậu tranh thủ lúc tớ không có mặt định thiêu luôn ký túc à?” Giang Cần nhướng mày hỏi.

Chu Siêu cười hề hề:

“Giang ca, sao giờ cậu mới về thế?”

“Có việc, đi ăn tí đồ.”

Giang Cần bước vào, vừa phẩy tay quạt khói vừa quan sát tình hình. Chu Siêu đang nghịch điện thoại, Tào Quảng Vũ thì vẫn miệt mài spam bài. Còn nguồn gốc của đám khói kia thì đến từ Nhâm Tự Cường.

Tên này đang ngồi trên ghế, ánh mắt vô hồn nhìn ra ngoài cửa sổ, tay kẹp điếu thuốc cháy dở, chân trái vắt lên, dép xệ xuống lủng lẳng, dưới đất thì chi chít đầu mẩu thuốc, trông thảm hại như thể vừa thất tình lần đầu trong đời.

Cảnh tượng này… quen lắm. Hệt như Hỏa Vân Tà Thần xuống núi.

Giang Cần quay sang Chu Siêu, nhíu mày:

“Lão Nhâm bị gì vậy? Tu tiên thất bại à?”

“Ảnh định rủ bạn nữ tên Phan Tú đi chơi, ai ngờ phát hiện cô ấy đang thân thiết với một đàn anh khóa trên bên khoa mình, thân đến mức…”

“Dừng, dừng! Nói tới đây là đủ rồi.”

Giang Cần vội cắt ngang, mặt mũi nghiêm túc:

“Lòng lão Nhâm giờ chắc đang nát như tương rồi, cậu còn định giúp ảnh tua lại ký ức chắc? Vô nhân đạo quá.”

Chu Siêu nghe vậy bèn im bặt, Nhâm Tự Cường thì ném cho Giang Cần ánh nhìn biết ơn.

Thích một người không có gì đáng xấu hổ. Nhưng người ta lại đang tình tứ với người khác, trong khi cậu thì bị bạn cùng phòng đem chuyện đó ra kể vanh vách, đúng là muốn chui xuống đất.

Giang Cần thay đồ, bật máy tính, đăng nhập quyền admin và bắt đầu kiểm tra tình hình trang web.

Thì Miễu Miễu đã nhận được tài khoản, bắt đầu đăng truyện Em là sắc trời nhân gian, một phát lên ba vạn chữ. Nhưng vì trang chưa có người dùng thật nên chẳng có mấy phản hồi.

Ngoài ra, đội văn học do Đổng Văn Hạo cầm đầu cũng đã bắt đầu đăng các bài viết thử nghiệm.

Ngầu nhất vẫn là Tào Quảng Vũ, không lấy xu nào mà loạt bài Cuộc đời giàu sang giản dị của tôi đã ra tới tập 35.

Giang Cần tò mò nhấn vào xem sơ.

Tên này giờ không còn sống ảo kiểu “có gì xài nấy” nữa mà bắt đầu đi chôm ảnh trên mạng để sống ảo cho tới.

Tập "Rượu vang": Lão Tào nói vang Pháp hiệu Lafite chỉ xứng làm đồ uống khai vị. Đàn ông thật sự phải uống trực tiếp Romanée-Conti, loại rượu đỉnh cao từ nhà rượu cổ nhất nước Pháp.

Tập "Đồng hồ": Lão nói Rolex là thứ phú nhị đại mới nổi đeo, chứ người có gu thì phải chọn Patek Philippe, nhất là câu slogan: “Không ai thật sự sở hữu Patek Philippe, họ chỉ giữ nó cho thế hệ sau.”

Tập "Bạn gái hoa khôi": Lão bảo từng bị nữ thần cấp 3 theo đuổi ráo riết, nhưng bản thân lại thích một em dễ thương kiểu thiên tiên, thành ra rất khổ sở. Lên mạng xin lời khuyên phải làm sao để cắt đuôi nữ thần.

Giang Cần nhìn mà choáng, thầm nghĩ:

“Sao lại giống tớ thế này? Mẹ nó, tớ lại thấy bóng mình nữa rồi…”

“Giang ca, khi nào web mới cho up video? Tớ muốn đăng clip khoe cơ bụng sáu múi.” Tào Quảng Vũ đột nhiên quay sang hỏi.

Giang Cần sững sờ:

“Cậu có sáu múi á?”

“Tớ có tay, có thể download mà.”

“Đệt, còn biết trộn cả Anh - Trung luôn, đúng là sống ảo tới nơi rồi. Video thì chờ đi, hệ thống đang làm.”

Tào Quảng Vũ xị mặt, có vẻ tiếc lắm. Không có video thì cảm giác sống ảo chưa đủ đô.

Giang Cần mặc kệ, tiếp tục lướt dữ liệu. Bất chợt, cậu phát hiện một tài khoản mới lập cách đây đúng một phút: Cô gái mắt quỷ Phùng Nam Thư.

“À ha…”

Đúng rồi, lúc ăn tối có nhờ mấy bạn cùng phòng Nam Thư đăng nhập thử nghiệm, cô chắc về ký túc là làm liền.

Giang Cần bắt chéo chân, vừa uống coca vừa nhìn màn hình, định xem tiểu phú bà định đăng gì.

Internet là vậy đấy. Với người có quyền quản trị, chẳng ai có thể thực sự ẩn danh. Ẩn danh với ai chứ, với admin thì vô nghĩa.

Cô gái mắt quỷ Phùng Nam Thư: “Tớ hơi sợ người lạ thì làm sao bây giờ?”

Từ khóa "làm sao bây giờ" lập tức kích hoạt hệ thống auto-reply.

Trả lời 1: “Đừng lo lắng nha, cậu rất tuyệt vời! Cố lên!”

Trả lời 2: “Tin vào bản thân mình, đừng do dự!”

Cô gái mắt quỷ Phùng Nam Thư: “Tớ không giỏi nói chuyện thì làm sao bây giờ?”

Trả lời 1: “Đừng lo lắng nha, cậu rất tuyệt vời! Cố lên!”

Trả lời 2: “Tin vào bản thân mình, đừng do dự!”

Thấy vậy, Giang Cần suýt sặc coca.

Rõ là auto-reply của cậu có bug. Khi một từ khóa bị kích hoạt liên tiếp, phản hồi trả về sẽ bị trùng y chang!

Không được, phải báo Su Nại sửa ngay trước khi chính thức triển khai quảng bá.

Lúc này, Phùng Nam Thư vẫn đang đăng liên tục, có vẻ chưa nhận ra mấy dòng phản hồi kia quá giống nhau, hoặc do mạng lag chưa hiện.

Cô gái mắt quỷ Phùng Nam Thư: “Ngày nào tớ cũng muốn rủ một bạn nam đi chơi thì có bình thường không?”

Cô gái mắt quỷ Phùng Nam Thư: “Mỗi lần đi chơi cùng bạn nam đó, trong lòng lại có cảm giác ngứa ngáy là sao?”

Giang Cần vừa gác chân vừa uống coca, tới đây thì đột ngột bỏ chân xuống, mắt khựng lại, lòng có gì đó chộn rộn khó tả.

Cô gái mắt quỷ Phùng Nam Thư: “Bạn thân có thể sống cùng nhau cả đời không?”

Cô gái mắt quỷ Phùng Nam Thư: “Các cậu thấy tên Giang Cần nghe có hay không?”

Đến hai câu cuối thì Nam Thư dường như nhận ra hệ thống có gì đó sai sai, nên không đăng thêm nữa.

Giang Cần ngồi nhìn đống tin nhắn, bật cười khẽ. Nhưng chẳng mấy chốc, cậu lại cụp mắt, lặng người một hồi lâu.

Không được nghĩ bậy. Không yêu đương. Kiếm tiền mới là chân ái.

Giang Cần mở QQ, nhắn Su Nại sửa lỗi auto-reply, tránh tình trạng lặp lại nội dung khi từ khóa bị spam.

Xong xuôi định tắt máy thì thấy tài khoản của Nam Thư lại sáng lên.

Cô gái mắt quỷ Phùng Nam Thư: “Ai có thể nói cho tớ biết, thích một người là cảm giác thế nào?”

Giang Cần khựng lại. Cậu tắt máy.

Xong rồi.

Lớp xi măng trong tim… hình như đang nứt.

Không được, phải tìm gì đó trát lại mới được.

“Lão Chu! Hồi nãy Nhâm Tự Cường gặp chuyện gì, kể tớ nghe lần nữa! Chi tiết vào, càng thốn càng tốt!”

Nhâm Tự Cường ngẩng đầu, mặt mũi méo xệch:

“Tớ đang đau khổ thế này mà cậu còn nỡ lòng nào? Giang Cần, cậu có còn lương tâm không vậy!”

Giang Cần tặc lưỡi:

“Cậu nói với Phan Tú là tớ theo đuổi gái suốt ba năm cậu có thấy có lương tâm không? Mau kể đi!”

“Rồi rồi!” Chu Siêu phấn khích đáp lời.

Tuy nói giọng miền Nam, nhưng kể chuyện lại cực cuốn.

Theo lời cậu ta, sáng nay Nhâm Tự Cường xịt nửa chai keo vuốt tóc, lấy hết can đảm định rủ Phan Tú đi chơi. Ai ngờ vừa đến dưới ký túc xá nữ, liền thấy Phan Tú với một đàn anh khóa trên vừa đùa giỡn vừa cười toe toét, áo vai trễ cả xuống.

Nhâm Tự Cường về ký túc, hút thuốc sầu đời như cháy nhà.

“Phan Tú ghê thật, chưa hết huấn luyện quân sự mà đã cưa được anh khóa trên rồi.”

Nghe xong, Giang Cần gật gù. Xi măng trám lại rồi. Tình yêu chỉ là trò hư ảo, làm ăn mới là thực tế.

Thơm thật đấy.

Sáng mai bảo Chu Siêu kể lại lần nữa, chắc trụ được cả ngày.