“Hãy đến phòng y tế, tiện thể kiểm tra định kì luôn.”
“Ể!? Nhưng, còn lớp của em… Ý em là-“
Tôi có thể nghe những lời xì xầm của học viên lớp D ở đằng sau.
“Nè, cảm giác giữa hai người này là sao vậy kìa! Đáng ghen tị thật đấy!”
“Tại sao… Furuya lại cư xử thân mật như vậy với Kuzunoha-sama?”
“Tớ nghe nói là bọn họ đã gặp nhau một thời gian rồi, nhưng ai mà tin lời đồn đó lại là sự thật cơ chứ.”
“Không ngờ… mới vừa nãy tớ còn mới cảm thấy lo lắng cho tên khốn đó kia mà!”
“Ban đầu tớ còn thương gã không tìm được đội nhưng giờ thì không đời nào tớ để hắn vào luôn!”
Cảm thấy bị đe doạ bởi bầu sát khí phát ra từ đám con trai ở lớp D, tôi thể hiện ý định phản kháng với Kaede.
“…ờm, Kuzunoha-senpai này. Bắt đầu từ hôm nay, em nghĩ sẽ không có ai chịu giúp em trong buổi tập luyện nữa đâu. Có vẻ như vấn đề tìm kiếm đội của em ngày càng xấu đi rồi.”
Nhưng, chà, nhờ mối giao thiệp lâu năm mà tôi biết thừa những sự phản kháng như vậy chỉ là vô nghĩa.
“Em không nghe chị nói gì à? Với lại, em đang bị thương nên rõ ràng là phải rời khỏi lớp còn gì.”
Kaede dùng sức kéo tay tôi trong khi liếc thẳng về phía nhân viên ở giữa, những học viên lớp D đang chết trân tại chỗ, và ngay cả chủ nhiệm lớp D vừa mới đến khi tiệc đã tàn.
“Tôi sẽ đưa cậu này tới phòng y tế, mọi người có thể tiếp tục tập luyện.”
Cô nói cộc lốc rồi đưa tôi ra khỏi trung tâm hỗ trợ.
Khoảng thời gian đầu năm nhất cao trung, học viên Trường Huấn luyện Thầy trừ tà Thành phố Tokyo được yêu cầu lập một nhóm gồm 3 đến 4 thành viên. Những đội nhóm này quan trọng đến mức hàng năm đều có cạnh tranh khốc liệt để giành lấy những học viên xuất sắc nhất.
Sau khi hoàn tất lập đội, các học viên sẽ được đăng kí những công việc chính thức ở ngoài khuôn viên trường.
Tuỳ thuộc vào chất lượng hoàn thành công việc mà một “giấy chứng nhận tạm thời” cho những trừ tà sự đạt một số tiêu chí hay một “giấy chứng nhận vĩnh viễn” cho những người đạt đủ chỉ tiêu sẽ được trao.
Nếu bạn cặp với người giỏi, bạn sẽ có nhiều cơ hội đang kí những công việc khó nhằn hơn, dẫn đến nhiều cơ hội nhận bằng chứng nhận vĩnh viễn khi còn học tại trường hơn.
Ngược lại, lập nhóm không hẳn là quá quan trọng với một học viên chỉ cần bằng tạm thời là đủ và sẽ tốt hơn nếu cứ nhận một công việc đơn giản như là nhân viên của trung tâm hỗ trợ siêu thoát trong tương lai như tôi. Dạo gần đây tôi đã giành thời gian của mình để nhàn nhã… tuy nhiên, hiện tại tôi cảm thấy lo lắng hơn.
Nếu không có ai lập nhóm với bạn, bạn còn không được nhận cả bằng tạm thời. Điều đó đồng nghĩa với việc cũng chẳng có công việc nào cả.
Sau khi bị dán cho cái danh hiệu nhục nhã là học viên đội sổ ba năm liền, giờ tôi sắp sửa được nhớ đến như học viên năm nhất đầu trong lịch sử của trường tốt nghiệp mà không có bằng.
Mặc dù tôi vẫn được nhận tín chỉ tốt nghiệp từ Trường đào tạo Trừ tà sư, cơ mà đất nước hiện nay đang rơi vào suy thái kinh tế. Rõ ràng là nếu tôi tốt nghiệp mà không có bằng cấp nào cả, tôi chỉ còn nước ra đường mà ở vì tôi chỉ có học để làm trừ tà sư mà thôi.
Nên, tôi đang cảm thấy cực kì hoảng loạn khi mà hạn chót ghi danh nhóm là tuần sau ngày càng rút ngắn… tôi đã đánh mất sự đồng cảm của bạn cùng lớp bởi vì Kaede, tương lai của tôi đang ngàn cân treo sợi tóc bao giờ hết.
“Này, chị không nghĩ em cần phải bi quan quá đâu.”
Tôi đang băng mắt cá chân mình lại với một lá bùa trị thương từ linh hồn được Kaede chuẩn bị, thì cô ấy nói cùng với một nụ cười bạo dâm.
Trừ tà sư y tế nội trú của trường vừa ra khỏi phòng nên hiện tại chỉ có tôi và Kaede ở đây.
“Nếu em không tìm thấy bạn học nào sẵn sàng lập nhóm với mình, chị sẽ rất vui được mời em vào đội của chị với vai trò vác hành lý đấy.”
“Làm sao mà em theo kịp hoạt động của một đội chuyên nghiệp khi mà một vấn đề nhỏ em còn chẳng giải quyết được cơ chứ.”
Với một trừ tà sư ở trình độ của Kaede, những công việc được đăng kí sẽ hầu như liên quan đến mức thảm hoạ của quỷ hay là quái vật. Tôi có bao nhiêu mạng cũng không đủ dùng. Với cả, tôi mà có vong mạng thì có lẽ họ sẽ còn bắt tôi làm việc bằng cách biến tôi thành thức thần hay gì đó cũng nên.
Thà kiếm một công việc bán thời gian còn vui hơn chuyện đó.
Sau khi tôi từ chối lời đề nghị của Kaede, cô ấy chỉ vào tay tôi và nói,
“Nhưng kể cả khi bị tấn công bởi quái thú tàn bạo hay quỷ tàn ác thì em vẫn sẽ xử lý được mà nhỉ?”