Deatte Hitotsuki de Zecchou Jorei!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khoái lạc bạo dâm không thể đảo ngược

(Đang ra)

Khoái lạc bạo dâm không thể đảo ngược

野水はた

Cuộc hội ngộ định mệnhTừ ngày kẻ bắt nạt và nạn nhân tái hợp, cuộc sống thường ngày của họ bắt đầu chìm vào hỗn loạn.Đâm, siết cổ, đốt, dìm nước.

12 23

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

103 1012

Chuyển Sinh Thành Phù Thủy Cũng Phải Trở Về Làm Anh Trai Sao?

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Phù Thủy Cũng Phải Trở Về Làm Anh Trai Sao?

黑桐未来Mirai

"Anh ơi, anh không sợ bị bỏng khi nấu ăn bằng lửa ma thuật sao?" "Cái con nhóc này...

32 163

Sói và Gia vị: Spring Log

(Đang ra)

Sói và Gia vị: Spring Log

Hasekura Isuna

Lawrence và Holo đã xây dựng một cuộc sống lý tưởng bên nhau sau khi mở nhà tắm Sói và Gia vị, nhưng cuộc hôn nhân hạnh phúc của họ bỗng dưng bị xáo trộn bởi một vị khách bất ngờ. Trong mùa thấp điểm

21 169

Tập 01 - Chương 1.10: Bức thư tình

Sau buổi học ngày hôm đó.

“Hmm?”

Tôi tìm thấy một phong thư màu trắng trong tủ giày.

Đó là một phong thư được dán cẩn thận bằng con dấu hình trái tim, “Gửi Furuya Haruhisa.”

“Cái gì…”

Tôi đứng hình mất mấy giây để hình dung ra đây là thứ gì, cái thứ mà thường nằm trong tác phẩm giả tưởng nhưng lại hiếm khi thấy ngoài đời.

Ưm, thứ này có lẽ gọi là thư tình đúng không nhỉ?

Tôi còn đang rùng mình, thì mấy tên nam sinh đã thay giày xong kêu lên “Này Haruhisa? Sao lâu thế hả?”

Không ổn.

Bọn họ là loại người sẽ sẵn sàng đầu rơi máu chảy khi được một người khó chịu như Kaede tuyển mộ làm nô lệ và bộc lộ ý định giết người chỉ vì Soya hỏi vài câu về tôi.

Tôi không biết mạng mình sẽ thế nào nếu bọn chúng thấy thứ này.

“À, xin lỗi nhen. Tớ thấy hơi đau bụng nên phải vào nhà vệ sinh cái đã. Mọi người cứ đi trước đi.”

Tôi nhét lá thư vào túi rồi chuồn khỏi đám nam sinh.

Sao đó đi vào nhà vệ sinh rồi lột niêm phong thư ra.

“......”

Mọi thứ đã được cân nhắc.

Mặc dù không hề nghĩ đến chuyện rằng mình lại đi hứng thú cái tình huống này, nhưng giờ tôi lại nhận được một bức, tôi không thể không cảm thấy có đôi chút phấn khích…

Tôi không rõ ai là người gửi và cũng không đoán ra được? Không thể nào là Soya Misaki được… theo lời Karasuma, thì cô nàng đã hết hứng với cái thành tích tồi tệ của tôi rồi.

Trong lúc tâm trí rối bời, tôi nhìn qua nội dung bức thư.

Những chữ viết tay xinh xắn có nội dung như sau:

_____________________________________________

☆ Xếp hạng “Những nơi của con gái mà cậu ta không thể cưỡng lại” của Furuya Haruhisa!

Hạng nhất! Bắp đùi lắp lư trong lúc di chuyển

Hạng nhì! Cánh tay thanh mảnh với đường cong nữ tính

Hạng ba! Cổ họ lộ ra khi bạn uống một ngụm nước

Đánh giá toàn diện: Một tên biến thái ngầm với vẻ ngoài trầm tĩnh! Hầu như không nhìn vào vếu hay mông của ai!

_____________________________________________

“...hở?”

_____________________________________________

☆ Ảo tưởng hiện tại

Vuốt ve những ngón tay lên cánh tay của Kuzunoha Kaede và tận hưởng ngoại hình của cô nàng trong lúc cù lét cổ!

☆ Thể loại ít yêu thích nhất

Lingerie, Ahegao/Nhoo

_____________________________________________

“...ơ?”

_____________________________________________

☆ Giấc mơ ướt át đầu tiên của Furuya Haruhisa

XXXXXXXX với Kuzunoha Kaede!

_____________________________________________

Đôi tay tôi run run cầm lấy lá thư.

“Cái đệch gì đâââây!”

Tôi hét lên.

Tim tôi lúc trước đập thình thịch vì không khí vừa vừa chua vừa ngọt thì giờ đây nó lại đập vì lý do hoàn toàn khác hẳn, cái cảm giác xảy ra khi có ai đó kề dao vào cổ bạn. Đây là cảm giác...bị người khác nắm quyền sinh sát trong tay.

Đáng lẽ sẽ không tệ tới vậy nếu chỉ có sở thích của tôi, nhưng ngay cả những thứ trong giấc mơ của tôi cũng được ghi lại.

Giá như đây chỉ là những điều hoang đường hoặc lời lẽ vu khống vô căn cứ để quấy rối tôi thì cùng lắm chỉ khiến tôi phát ôm mà thôi.

Tuy nhiên, lá thư này không phải thế.

Toàn bộ đều là sự thật.

Những sở thích tôi chưa từng nói với ai, thông tin gần gần đây đến nỗi dù có muốn nói thì cũng không thể, những thứ mà tôi chưa từng để ý cho đến bây giờ, đều được ghi vào đây.

Một giọt mồ hôi lạnh lăn xuống má tôi.

Là ai đã viết và mục đích là gì…?

Tôi xem qua lá thư cuối để tim người gửi.

Tuy nhiên, sau khi xem xét thì nó lại không phải một lá thư.

“Đơn đăng ký đội năm nhất dành cho Trường Huấn luyện Trừ tà sư Thành phố.”

Lá đơn lập nhóm mà tôi đã nhìn chòng chọc vào nó chỉ vài hôm trước.

Trên đề của lá đơn có đính một ghi chú cùng một câu đe doạ đơn giản: “Nếu cậu không muốn nội dung lá thư này bị lộ ra, đến phòng thực hành số 5 sau giờ học…”

Và trong ô điền tên các thành viên trong nhóm có một cái tên, cũng có thể xem như là người gửi lá thư:

Soya Misaki.