-Quỷ nhãn.
Là cái tên mà Soya đã đặt cho lời nguyền lên đôi mặt của mình.
“Khi tớ nhìn gương mặt ai đó, thì toàn bộ những thông tin nhạy cảm của họ sẽ xuất hiện xung quanh. Ý tớ là, khó nói lắm, nhưng có những thứ như là số người họ đã “làm” cùng, số lần họ đã “làm”, vân vân… Tớ còn có thể thấy số giờ và phút đã trôi qua kể từ lần cuối họ “làm” một mình, họ xem phim gì, chi tiết từ đầu đến đuôi.”
Trên hết, quỷ nhãn không thể vô hiệu hoá theo ý muốn được. Thứ duy nhất có thể được kiểm soát chính là số lượng thông tin được cung cấp bằng cách tăng cường khả năng cho đôi mắt của cổ.
Soya đã dùng cái năng lực nguyền rủa này để lấy thông tin tính dục của tôi và những người khác.
Giấc mơ ướt át đầu tiên cũng như sở thích của những người đã tỏ tình với cô nàng dường như đều có thể nhìn thấy mọi lúc nhờ cặp quỷ nhãn ấy. Đó là một năng lực tâm linh dị thường, nhưng thật sự thì, nó sẽ không khiến ai vui vẻ cả. Thật sự đây là một lời nguyền.
“Dù có người khác có dùng kĩ năng phòng thủ nào hay tớ có sử dụng bao nhiêu trị liệu y tế đi chăng nữa, tất cả đều là vô nghĩa khi tớ nhìn thấy mặt người khác. Đã một thời gian trôi qua kể từ lúc tớ gặp mặt cha mẹ mình. Thật khó xử bởi vì tớ có thể ‘nhìn thấy’ số lần họ làm đang tăng dần vào những ngày họ cảm thấy đặc biệt thân thiết với nhau.”
Soya thở dài não nề.
“Cậu sử dụng bao nhiêu trị liệu y tế đều không ăn thua ư…? Không phải cậu ở trong gia tộc Soya à?”
“Đúng thế, thì sao chứ?”
“Nếu đã vậy, cậu đáng lẽ sẽ được ưu tiên một lễ trừ tà được thực hiện bởi người đứng đầu gia đình hiện tại hay một trong Thập nhị Thiên sư nhờ quan hệ chứ. Không cái nào được cả ư?”
Thập nhị Thiên sư.
Trong số khoảng 200.000 trừ tà sư chuyên nghiệp thuộc Hội Trừ tà sư, thì 12 con quái vật đấy được nhắc tới như những người mạnh nhất.
“Ừ, không được.”
Soya chỉ đơn giản nói như vậy.
“Họ không tìm ra cách để hoá giải lời nguyền, chứ đừng nói là giảm bớt triệu chứng. Tớ không có cách nào khác ngoài việc tránh mặt đối mặt với người khác. Nhưng cha mẹ tớ có lẽ đã dự liệu trước khả năng này từ đầu. Cậu thấy đấy, những con mắt này ban đầu là pháp vật đã bị phong ấn trong lãnh địa của cha mẹ tớ vì thuật trừ tà không có tác dụng lên chúng.”
Hai năm trước, khi còn 14 tuổi thì Soya đã bị quỷ nhãn chiếm hữu.
Khi trưởng tộc đang cố gắng sửa chữa lá chắn của quỷ nhãn vốn đã được bí mật phong ấn trong khuôn viên gia tộc, nó đột nhiên tự ý di chuyển và nhập vào Soya ngây ngô.
Sau đó, Soya còn tạm nghỉ đến trường một thời gian để tìm cách chữa trị nhưng không cách nào hiệu quả.
“...nghe giống mình ghê.”
“Ể?”
Nghe câu chuyện của Soya, tôi nhịn không được mà lẩm bẩm một mình. Soya trông có vẻ bất ngờ nên tôi đã đem sự tình về cánh tay bẩn bựa mà tôi chưa bao giờ nói với bất kỳ ai ra. Tôi cảm thấy đồng cảm với tình trạng của Soya.
“Lâu ơi là lâu, trước khi tớ vào trung học, chắc vậy, Tớ ở trong một cửa hàng bán đồ cổ bị bỏ hoang, nơi tớ bị dính lời nguyền này.”
Kaede và tôi vẫn còn là trẻ con.
Sự tò mò thôi thúc tôi tới của hàng, nơi có một bức hoạ được trưng bày.
Hoạ tiết của chủ thể khiến tôi liên tưởng tới những tấm băng gạc của một cái xác ướp và tạo hình giống như hai cánh tay phụ nữ đan xen vào nhau.
Dù kí ức đã trở nên mơ hồ nhưng tôi vẫn nhớ việc đã chạm vào hai cánh tay như thể có thứ gì đó đang kêu gọi mình. Và thế là lời nguyền này vẫn còn đeo bám tôi tới tận ngày nay.
“Sau đó, cha tớ-nhưng không có quan hệ máu mủ, là cha nuôi-đã thử nhiều cách nhưng không cách nào có hiệu quả cả… ngay cả một người có sức mạnh của Thập nhị Thiên sư cũng đành bất lực.”
Thế nên, tôi từ bỏ hẳn hy vọng.
Mặc dù bị bắt buộc phải kiểm tra hàng tuần bởi Kaede và bà của cổ, hai trong số ít những người biết về tình trạng của tôi. Nhưng tôi nghĩ vấn đề này còn lâu mới giải quyết được.
Cơ mà.
Soya đã nói gì trước đó nhỉ?
Cô ấy muốn thành đạt để có thể phá bỏ lời nguyền ư?
Mặc dù được sinh ra đã ở vạch đích và được ưu tiên chữa trị bởi nhiều người trong Thập nhị Thiên sư hơn tôi nhưng cũng chả có kết quả gì.
“Đây là lời nguyền mà Thập nhị Tông sư còn bó tay thì việc cậu thành công có gì quan trọng à?”
Tôi hỏi bằng giọng hơi giễu cợt. Soya chỉ gật đầu và trả lời đơn giản “Ừ, có chứ.”
“Cậu biết rằng Hội Trừ tà sư có rất nhiều thông tin được chia thành các cấp bậc mà sẽ không thể xem được nếu không tăng hạng đúng không?”
“Phải.”
Kaede đã nói với tôi điều đó từ hôm qua.
“Thông tin về Quỷ nhãn cũng bị hạn chế. Cha mẹ tớ và Thập nhị Thiên sư chỉ có thể nói với tớ rằng tạo đó là pháp vật không thể bị tiêu trừ thôi. Đó là lý do mà tớ sẽ có leo hạng để tìm kiếm thêm thông tin về cái tạo vật lố bịch này.”