Đàn chị xinh đẹp hơn tôi một tuổi nuông chiều tôi hết mực

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

(Đang ra)

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Mạc Lưu Thập Tam Nguyệt

Đông Phương Thừa kéo người đàn ông đang muốn khóc không ra nước mắt của mình về phòng ngủ, chuẩn bị dùng hết sức lực ban ngày chưa dùng đủ lên người hắn cho thỏa thích.

160 1838

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

69 736

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

287 6875

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

759 56543

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

105 2856

I Am Sought After by Everyone in a Different World Where the Power and C*astity of Men and Women Are Reversed

(Đang ra)

I Am Sought After by Everyone in a Different World Where the Power and C*astity of Men and Women Are Reversed

タジリユウ

Tôi tiếp xúc mọi người trong khi cố gắng che giấu sự thật rằng công việc của tôi là một 『Thánh nam』, nhưng những người xung quanh dần dần bắt đầu tôn kính tôi…

16 93

Web Novel - Chương 2: Đi thăm bệnh giúp chị đi!

“—Hả!?”

Vào một buổi chiều sau giờ tan học. Tại lớp học vẫn còn lác đác vài người, tôi buột miệng thốt lên một tiếng đầy kinh ngạc.

Mọi ánh mắt xung quanh lập tức đổ dồn về phía tôi khiến tôi ngượng ngùng thu mình vào góc lớp rồi hạ giọng tiếp tục cuộc trò chuyện.

"Chị bảo em đến thăm Airi Hina-senpai á? Ý chị là gì cơ!?"

"Là ý trên mặt chữ luôn đó."

"Chị đừng nói kiểu nhẹ bẫng như vậy chứ!"

Tôi bức xúc nhấn mạnh trước giọng điệu tỉnh bơ kia của chị tôi, Mayuki, phát ra từ đầu dây bên kia.

Vẫn còn chưa hết bàng hoàng, tôi nghe chị tôi, người vừa gọi điện cho tôi và đột nhiên giao cho tôi nhiệm vụ khó hiểu này, giải thích tiếp:

"Như chị nói lúc nãy, hôm nay Airi-chan bị sốt nên nghỉ học."

"Cái đó thì em nghe rồi."

"Vậy nên, chị định ghé qua thăm cậu ấy sau giờ học, nhưng bên hội học sinh có việc đột xuất nên giờ chị không đi được nữa."

"…Rồi sao?"

"Thế nên chị mới gọi em để nhờ em đi thay chị đó~."

"Sao lại là em hả!?"

Tôi lớn tiếng phản đối.

"Sao chị không nhờ ai đó trong lớp đi thay đi? Tại sao lại là em chứ? Chuyện này vô lý quá rồi!"

"Không may là mấy đứa bạn trong lớp mà chị tin tưởng được đều đang bận câu lạc bộ hoặc đi chơi hết rồi. Mà nhờ đám con trai trong lớp thì không tiện lắm."

"Nhưng em cũng là con trai đấy."

"Em mà làm gì Airi thì dù có là em trai chị, chị cũng sẽ xử đẹp em đấy."

"E-Em đâu có làm chuyện gì như vậy đâu!"

Nghe giọng điệu đe dọa khác thường của chị, tôi vô thức rụt người lại.

Thế nhưng, bầu không khí căng thẳng chỉ kéo dài trong chốc lát rồi nhanh chóng tan biến.

"Trong lớp chị không có ai đáng tin cậy để nhờ vả nữa cả, vậy nên người duy nhất chị có thể trông cậy lúc này chính là em trai yêu dấu của chị đấy."

"Nhưng mà… em với Airi-senpai có nói chuyện với nhau bao giờ đâu."

"Nhưng em cũng gặp cậu ấy suốt còn gì?"

"Ừ thì… đúng là vậy, nhưng…"

Airi-senpai thỉnh thoảng vẫn ghé nhà tôi chơi. Đương nhiên không phải vì tôi, mà là đến chơi với chị tôi.

Đúng như lời chị tôi nói, tôi có biết Airi-senpai. Nhưng giữa chúng tôi chưa từng có lần giao tiếp nào đàng hoàng cả. Nếu có chạm mặt ở nhà, cả hai cũng chỉ gật đầu chào nhau qua loa rồi thôi.

"Chị có nghĩ là để một người xa lạ đến thăm lúc đang bệnh thì chẳng khác nào cực hình không?"

"Không sao đâu, ổn mà. Em là em trai chị nên Airi sẽ cho em vào nhà thôi."

"Lý do gì mà đơn giản vậy trời."

Bà chị này đúng là vô tâm hết chỗ nói.

Nghĩ sao mà dám chắc chắn em trai mình là người an toàn chứ? Tôi cũng là con trai mà. Còn đang tuổi dậy thì nữa. Tất nhiên, tôi cũng có đủ thứ suy nghĩ mờ ám chứ.

Huống chi, người tôi sắp đến thăm lại đang bị ốm. Nếu lợi dụng lúc cô ấy yếu ớt để làm điều gì đó, xác suất thành công sẽ cực kỳ cao. Mà đấy còn là nữ thần số một của trường nữa chứ. Người ta có câu: "Đồ ăn dâng tận miệng mà không ăn thì đúng là có lỗi với trời đất." Nếu có cơ hội được nếm thử loại mỹ vị thượng hạng ấy, dù có phải mang tiếng tội phạm thì tôi cũng sẽ…

Không, không đời nào.

Nếu người đó là Airi-senpai, tôi tuyệt đối không thể làm chuyện bỉ ổi như vậy được. Mà căn bản là tôi cũng không đủ can đảm để làm đâu.

"Haiz… Chị đúng thật là khác người mà…"

"Fufufu. Đúng thế. Chị gái em là số một đấy~."

"Đừng có tự tâng bốc mình như vậy chứ."

Qua điện thoại, tôi nghe tiếng chị tôi chụt một cái như thể đang gửi một nụ hôn gió.

Chị tôi tin tưởng tôi—không, phải nói là chị ấy hiểu tôi. Chị biết rằng tôi không phải loại người nông nổi đến mức làm mấy chuyện nguy hiểm như thế. Chính vì vậy, chị mới chọn tôi làm người đến chăm sóc Airi-senpai.

Nếu là một người khác, có khi sẽ có thằng ngốc nào đó sẽ thực sự làm mấy chuyện mà tôi lo lắng cũng nên. Lòng tò mò là thứ có thể kiềm chế bằng lý trí nhưng không thể dập tắt hoàn toàn. Những thứ càng hấp dẫn, con người lại càng dễ bị che mắt, không kiềm chế được mà vươn tay chạm vào.

"Con người không thể thắng được dục vọng của chính mình được đâu. May mà người chị tin tưởng lại có thể kháng cự nó đấy."

"Chị đã nói rồi, nếu em dám động vào Airi thì chị sẽ xử đẹp em ngay lập tức. Không phải là chị không tin em, cơ mà chị nghĩ đối với người thân trong nhà thì vẫn có thể kiểm soát được phần nào."

"Chị tính cũng hay đấy."

"Hehe. Phải không nào~?"

Đính chính lại một chút. Chị gái tôi, dù trông có vẻ vô tư là thế, nhưng thực chất lại là một người sắc sảo đến đáng sợ.

Tôi chỉ biết cười gượng trước sự tàn nhẫn của chị rồi hít sâu một hơi.

"Được rồi, em hiểu rồi. Em sẽ đi thăm Airi-senpai."

"Ừm, cứ thế đi nhé~."

"Nhưng mà em không biết nhà senpai ở đâu. Chị gửi địa chỉ cho em đi."

"Được thôi. Sau khi cúp máy chị sẽ gửi cho em ảnh chụp tòa chung cư mà Airi đang sống nhé."

"Vâng, cảm ơn chị."

Sau một câu cảm ơn ngắn gọn, tôi nghe chị đáp lại với giọng điệu nhẹ nhõm:

"Cảm ơn vì đã chiều theo yêu cầu ích kỷ của chị nha~."

"Ối, giờ chị phải đi đến hội học sinh ngay nếu không thì sẽ trễ mất! Nhớ chăm sóc Airi giúp chị đấy nhé~!"

"Vâng, vâng. Chị cũng cẩn thận nhé."

Tôi thở dài ngao ngán với bà chị tràn đầy năng lượng của mình rồi cúp máy. Vài phút sau, một tin nhắn được gửi đến qua ứng dụng nhắn tin Rain. Nội dung là: "Đây là chung cư của Airi nè~!" kèm theo ảnh chụp tòa nhà và tên chung cư.

"Haaa. Mình thực sự sẽ làm chuyện này à?"

Nói hối hận thì không hẳn, nhưng quả thật tôi có hơi chần chừ một chút.

Chuyện này đòi hỏi rất nhiều dũng khí. Nhưng một khi đã nhận lời với chị rồi, tôi không thể nuốt lời được.

"Thôi thì trước tiên cứ ghé cửa hàng tiện lợi cái đã."

Và thế là, tôi bất chợt bước vào một chuyến thăm đầy bất ngờ đến nhà senpai mà mình hằng ngưỡng mộ.