Đàn chị xinh đẹp hơn tôi một tuổi nuông chiều tôi hết mực

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

7 25

The Jack-of-all-trades Kicked Out of the Hero’s Party ~ The Swordsman Who Became a Support Mage Due to Party Circumstances, Becomes All Powerful~

(Đang ra)

The Jack-of-all-trades Kicked Out of the Hero’s Party ~ The Swordsman Who Became a Support Mage Due to Party Circumstances, Becomes All Powerful~

Itsuki Togami

-Tuy nhiên, việc trở thành Phù phép gia chắc chắn không hề vô ích. Thời gian tham gia tổ đội Anh hùng, kiến thức, kinh nghiệm và sự phát triển của vô số phép thuật căn nguyên chắc chắn sẽ bồi đắp cho

30 350

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

(Đang ra)

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

Phấn Đấu Lão Cửu

Đây là tương lai của một cặp thanh mai trúc mã sau rất nhiều khó khăn gian khổ ...

141 457

Bạn thuở nhỏ của nhân vật phụ hạng C là nữ chính mạnh nhất thế giới

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của nhân vật phụ hạng C là nữ chính mạnh nhất thế giới

Ramen Murderer

Vậy tại sao nữ chính lại thành bạn thuở nhỏ của tôi cơ chứ!??

51 492

Web Novel - Chương 0: Prologue

Từ góc nhìn của chị ấy, tôi chẳng qua chỉ là em trai của bạn thân mà thôi.

“A, chào chị.”

“…Ừ.”

Mỗi khi chị ấy ghé qua nhà tôi, chúng tôi chỉ trao đổi bằng vài cái gật đầu gượng gạo, rồi tôi lập tức trốn về phòng mà không hề có một cuộc trò chuyện đàng hoàng với chị ấy.

Với tôi, chị ấy cũng chỉ đơn giản là bạn của chị gái mình.

Nói ngắn gọn, chúng tôi có quen biết nhau, nhưng không thân đến mức có thể trò chuyện thoải mái với nhau được.

Nhưng rồi—

Sau ngày hôm đó, mối quan hệ của chúng tôi dần thay đổi.

Từng chút một và từng bước một. Tôi dần bị cuốn vào nụ cười của chị ấy.

Và trước khi tôi kịp nhận ra—

Chúng tôi đã bước vào một mối quan hệ mà có thể làm những chuyện như thế này—

“Hehe. Thế, Shu-kun thấy đùi chị sao nào?”

“Fwaaah…”

Ánh hoàng hôn len qua ô cửa sổ. Ở căn hộ xa lạ của chị ấy, tôi đang tận hưởng một chiếc gối không gì sánh được.

“Nó… tuyệt vời lắm ạ…”

“Chị mừng vì em thích. Nếu lúc nào muốn được chiều chuộng thì em cứ nói với chị nhé. Hình như chị rất thích nuông chiều em đó, Shu-kun à.”

Giọng chị ấy vang lên nhẹ nhàng như tiếng chuông khiến người ta vô thức say mê. Nhưng hôm nay giọng điệu chị ấy nghe có chút trêu chọc người bạn trai nhỏ tuổi của mình.

“Chị thực sự thích cưng chiều em hay là chỉ thích trêu em thôi vậy?”

“Hmmm, nếu em cứ nói thế thì chị sẽ không cho em gối đùi nữa đâu.”

“Em xin lỗi! Em muốn được chị nuông chiều nhiều hơn nữa!”

“Ngoan lắm. Nhưng mà, chị đã bảo em đừng gọi chị là ‘senpai’ rồi mà nhỉ? Phải gọi chị thế nào nào?”

“Ừm… Hina-senpai…”

“Hửm?”

“…Airi Hina-san.”

“Hmm. Vẫn còn ngại gọi tên chị nhỉ?”

“Tha cho em đi mà!”

“Vì chị là bạn gái của em mà, nên gọi thẳng tên chị cũng đâu có gì lạ đâu. Nhưng mà nhìn em đỏ mặt dễ thương quá nên thôi, tạm tha cho em vậy.”

“…Nhưng thỉnh thoảng thì, chị cũng muốn được em gọi bằng tên đó.”

“Thế thì hơi quá rồi ạ!”

Hương thơm nhẹ nhàng của chị ấy tràn ngập khắp không gian khiến tim tôi đập loạn nhịp.

Liệu tôi của một tháng trước có thể tưởng tượng ra cảnh này không? Được đàn chị mà mình ngưỡng mộ cưng chiều thế này? Không đời nào. Ngay cả trong mơ tôi cũng chẳng dám nghĩ đến khoảnh khắc ngọt ngào với chị ấy thế này.

“Thế Shu-kun muốn ăn gì vào bữa tối hôm nay nào?”

“Ể? Ừm, em định về nhà trong khoảng một tiếng nữa…”

“Không. Hôm nay em không được về. Chị còn chưa thưởng cho em vì đã chăm chỉ trong suốt tuần này nữa.”

“Gối đùi thế này là đủ lắm rồi ạ…”

“Nếu em muốn thì chị sẽ cho em gối đùi bao nhiêu lần cũng được hết. Nào, Shu-kun, tối nay em muốn ăn gì?”

“Chị thực sự đang chiều hư em đấy…”

“Vì chị muốn dành nhiều thời gian hơn với em mà.”

Làm gì có chàng trai nào trên đời có thể từ chối câu nói ấy chứ?

“…Gì vậy trời? Chị ấy dễ thương quá mức luôn rồi.”

“Chị nghe thấy hết đó.”

“Làm ơn hãy giả vờ như không nghe thấy gì hết đi ạ…”

“Chẳng phải em cố tình nói cho chị nghe sao?”

“Không hề! Em chỉ đang độc thoại thôi mà!”

Chị ấy bật cười vui vẻ, còn tôi thì chỉ biết thở dài chấp nhận số phận.

Tôi chưa từng chiến thắng trước sự cám dỗ của chị ấy một lần nào cả.

Kết quả là hôm nay tôi lại thua, và như chị ấy yêu cầu, tôi nói món ăn mình muốn cho chị ấy.

“Vậy thì… em muốn ăn thịt hầm khoai tây.”

“Hehe, chị hiểu rồi. Chị sẽ làm món thịt hầm ngon đến mức tan chảy trong miệng cho em nhé, nhớ mong chờ đó nha.”

“Thật lòng mà nói thì, em đã thấy quá đủ thỏa mãn với tình cảnh hiện tại rồi ạ…”

“Nhưng chị còn muốn em thỏa mãn hơn nữa kìa.”

Tôi khẽ cựa mình trên đùi chị ấy, còn chị chỉ mỉm cười hài lòng.

Dù sự cưng chiều này không hề gượng ép chút nào, nhưng lại khiến tôi cảm thấy như mình có thể chết vì quá ngọt ngào vậy.

Thế mà chị ấy vẫn chưa có ý định dừng lại.

“Shu-kun, em có thể dựa dẫm vào chị nhiều hơn đấy.”

“Không, không đâu ạ! Nếu được chiều chuộng hơn nữa, chắc em sẽ chết vì hạnh phúc mất!”

“Jeez, em cứng đầu quá đi. Mấy đứa con trai bọn em có nghĩa vụ dựa dẫm vào đàn chị nhiều hơn đấy.”

“Làm gì có nghĩa vụ nào như thế ạ!?”

“…Em không ngờ Hina-san lại có kiểu tính cách này đấy.”

“Em thất vọng à?”

“Không đâu ạ. Em… thích được chị chiều chuộng lắm đó, Hina-san.”

“Hehe. Vậy thì hãy dựa dẫm vào chị nhiều hơn nhé.”

“Em… sẽ cố gắng.”

“Tốt lắm. Chị rất mong chờ đấy.”

Nụ cười của chị ấy khiến tôi chẳng thể nào trốn thoát được.

Tôi chỉ là một tên ngốc, bị mắc kẹt trong chiếc bẫy ngọt ngào mà chị ấy giăng sẵn. Nhưng cái bẫy này không hề có độc, và chị ấy còn cho phép tôi đắm chìm trong nó mà không chút xấu hổ.

Tôi vẫn chưa biết chị ấy yêu tôi nhiều đến mức nào. Dù gì thì, mối quan hệ của chúng tôi được gọi là "hẹn hò", nhưng vẫn còn treo lơ lửng một chữ “tạm thời”.

“—Chị yêu em. Yêu em nhiều lắm.”

Vậy mà—

Người đàn chị cưng chiều tôi quá mức này lại khiến tôi không thể không hiểu lầm.

Người đàn chị giỏi trêu chọc những đàn em đã biến tôi thành ‘tù nhân’ của chị ấy.

Chị ấy đang dần thay đổi tôi, khiến tôi trở thành một người không thể sống thiếu chị ấy nữa.

“Chị yêu em, Shu-kun. Chị sẽ khiến em không thể sống thiếu chị được, vậy nên hãy chuẩn bị tinh thần đi nhé.”

Và rồi, Airi Hina-senpai khẽ nở một nụ cười tinh quái, ẩn sau vẻ ngoài thánh thiện của mình.